Lừa Gạt Cô Vợ Nhỏ Để Yêu

Chương 50: Thì ra có thể làm như vậy! (Có sấm!)



Lãnh Như Phong nghĩ rằng: nắm lấy cơ hội, bắt đầu trước từ chuyện cô có bị choáng váng hay không, nếu cô nói "Không choáng váng", anh sẽ dịu dàng an ủi cô nói "Đừng cố chịu đựng, tôi sẽ xoa xoa cho cô"; nếu cô nói "Choáng váng", anh vẫn dịu dàng an ủi cô nói "Tôi xoa xoa cho cô, sẽ không còn choáng váng"

Kể từ đó, có thể sờ sờ gương mặt của cô, hôn nhẹ gương mặt của cô. . . . . .

Lãnh Như Phong thầm quyết định "Kế hoạch tác chiến", liền cố gắng mở miệng hỏi câu kia trước: " Đầu. . . . . . cô còn choáng váng không?"

Sau đó nói đừng cố gắng chịu đựng, sau đó xoa một cái, hôn một cái, ôm một cái gì đó. . . . . .

Ai ngờ, Lâm Nhược Kỳ tức giận nhìn về phía anh, vẻ mặt tố cáo: "Dĩ nhiên choáng váng! Cậu chủ Lãnh, anh xem nhiều người nhìn tôi như vậy, dùng ánh mắt khó coi cưỡng hiếp tôi, dùng lời nói ác độc phỉ báng tôi, anh nói tôi có thể không choáng váng sao? ! Nói thật với anh, tôi không chỉ choáng váng đầu mà cả người cũng đau, biết tại sao cả người tôi cũng đau không? Là bị ánh mắt của bọn họ đâm thủng! Nếu không phải anh dắt tay của tôi đi, tôi sẽ không trở thành như vậy! A đúng rồi, biết trên người tôi chỗ nào đau nhất không? Chính là tay tôi bị anh bóp rất đau! Hừ!"

Không ngờ đối phương phản ứng kịch liệt như vậy, Lãnh Như Phong ngẩn ngơ, một hồi lâu miễn cưỡng nặn ra hai chữ: ". . . . . . Chịu đựng."

Đúng vậy! Trực tiếp bỏ sót mất lời nói then chốt! Cộng thêm vẻ mặt cứng ngắc, bộ dáng "Hung thần ác sát, vô cùng không kiên nhẫn", làm cho Lâm Nhược Kỳ tức giận đến muốn hộc máu.

Vì vậy, cuộc đối thoại không tới một phút, lập tức kết thúc.

Mà sau khi Lâm Nhược Kỳ tức giận kêu gào, nhìn thấy vẻ mặt Lãnh Như Phong như khối băng, từ đầu đến cuối không để ý đến lời của cô, còn vẫn gắt gao nắm chặt cổ tay của cô, trong lòng càng thêm tức gần chết.

Con mẹ nó, lại bảo tôi chịu đựng! Người này quá thất lễ rồi ! Ngay cả một chút ý tứ thương hương tiếc ngọc cũng không có! Xem ra, Gà 16 ít nhất biết dịu dàng săn sóc a, còn biết lấy nước miếng trừ độc, hôn giảm đau . . . . . .

Dây thần kinh luôn chậm lụt, Lâm Nhược Kỳ không chút nào biết mình bị Cơ Liệt Thần "Đưa cho" Lãnh Như Phong mà cảm thấy tức giận, ngược lại bởi vì đoạn đối thoại này, có chút nhớ nhung Cơ Liệt Thần . . . . . .

"Lâm Nhược Kỳ, cô xảy ra chuyện gì? Sao cả người bẩn như thế, đừng làm mất mặt Cậu chủ Lãnh. Lynda, cô đi giúp cô ấy dọn dẹp một chút đi, thuận tiện trang điểm cho cô ấy xinh xắn một chút"

Nhắc tào tháo, tào tháo đến, giọng nói cậu chủ Cơ Liệt Thần nhẹ nhàng réo rắt từ phía sau lưng truyền đến, Lâm Nhược Kỳ chỉ cảm thấy thân thể chợt nhẹ, cả người từ trong ngực Lãnh Như Phong chuyển dời đến trong vòng tay thật ấm áp của Cơ Liệt Thần, cô cảm thấy, lúc Cơ Liệt Thần nắm ở bên eo cô, nhẹ nhàng véo eo của cô.

Nhất thời, mặt Lâm Nhược Kỳ đỏ lên giống như đít khỉ.

Không chỉ như thế, một cậu chủ nào đó căn bản không chú ý đến cái nhìn ngạc nhiên, chăm chú của người khác, chóp mũi đưa tới, thân mật hít hà ở cổ của cô, vẫn lẩm bẩm nói: "Thân thể cũng dính mùi nước bùn trong ngõ hẻm, nên tắm một chút. Lát nữa, Tuyết Phù chuẩn bị lễ phục cho cô, có nghe thấy không, nhóc?"

Giọng nói dồi dào từ tính nhưng lười biếng từ trong môi mỏng khêu gợi của anh thoát ra ngoài, làm rung động trái tim của cô.

Anh ta gọi cô là nhóc mà không phải gọi thẳng Lâm Nhược Kỳ? Đây là lần đầu tiên anh gọi cô như vậy, tại sao vậy chứ? Là cố ý sao? Thật là kỳ quái, cô rất ưa thích anh gọi cô như vậy, bởi vì từ xưa tới nay, chưa từng có người thân mật gọi cô như vậy đấy. . . . . .

Lâm Nhược Kỳ sợ sệt, ngây ngốc đứng tại chỗ, Cơ Liệt Thần nhìn thấy gương mặt hồng hồng của cô cũng biết cô bị xấu hổ, cô như vậy, lập tức đánh tan cảm giác không vui trước đó, nhất thời tâm trạng trở nên rất vui vẻ, không nhịn được hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn, xinh xắn của cô một cái.

"Xin lỗi, lúc nãy để cho cô chịu ủy khuất, tôi không nên để cho anh ta dẫn cô đi. Có còn cảm thấy choáng váng đầu hay không?"

Lâm Nhược Kỳ một chút cũng không cảm thấy mình bị ủy khuất, trong ngây ngô trả lời: "Ừ. . . . . . Còn choáng váng" Vốn rất nhạy bén, kết quả lại bị một cậu chủ nào đó hôn làm cho choáng váng.

Cơ Liệt Thần: "Muốn vào trong phòng tôi nghỉ ngơi một chút không?"

Lâm Nhược Kỳ: "Không, không tốt lắm đâu. . . . . ."

Cơ Liệt Thần cười khẽ: "Đừng khách khí."

Khuôn mặt của Lâm Nhược Kỳ giống như con tôm luộc: "Không cần, thật không cần. . . . . ."

Nhưng một cậu chủ nào đó đã ôm lấy cô, đang lúc mọi người ngạc nhiên nhìn chăm chú thì đi khỏi. Lâm Nhược Kỳ một phen từ chối và đỏ mặt, bị mọi người xem là muốn từ chối lại ra vẻ mời chào.

Cách đó không xa, Lãnh Như Phong bị trực tiếp bỏ qua, bộ mặt liền trở nên xám xịt, trong lòng rủa thầm: thì ra, con mẹ nó, còn có thể làm như vậy!

Về phần Cậu chủ Cơ, còn quay đầu lại ném cho Lãnh Như Phong một ánh mắt khinh thường, giống như đang nói: bản cậu chủ vẫn bị bắt chước, nhưng chưa bao giờ bị vượt qua! Lãnh Như Phong anh vĩnh viễn không sánh bằng Cơ Liệt Thần tôi!

Mà đổi thành cô gái xinh đẹp Tang Tuyết Phù ở một bên vui vẻ không dứt, nghĩ thầm: Anh họ làm rất tốt! Muốn độc chiếm chính là biểu hiện thế!

Kể từ khi Lâm Nhược Kỳ bị hai cậu chủ Lãnh Như Phong và Cơ Liệt Thần kéo đi hết một vòng trên du thuyền, gần như tất cả mọi người đều biết có nhân vật số một như cô tồn tại, vì vậy tên Lâm Nhược Kỳ "Cô gái nhỏ có dáng dấp chưa ra hình dáng gì lại quyến rũ được cậu chủ Lãnh và cậu chủ Cơ" nhanh chóng lan khắp cả du thuyền. . . . . .

Dĩ nhiên, lúc này Lâm Nhược Kỳ cũng không biết mình đã nổi tiếng như vậy, bởi vì cô vẫn còn bị Lynda và Tang Tuyết Phù "Dọn dẹp".

Nơi dọn dẹp cho Lâm Nhược Kỳ xem như là hạng sang, bên trong phòng tắm suối nước nóng trên du thuyền. Nói là suối nước nóng, nhưng thật ra là giả, tại sao ở trên du thuyền lại có suối nước nóng? Chẳng qua là đốt nồi hơi, thêm một chút bột lưu huỳnh mà thôi.

Nhưng bạn học Lâm Nhược Kỳ căn bản không biết suối nước nóng thiên nhiên và suối nước nóng nhân tạo có gì khác nhau, cô chỉ cảm thấy ngâm trong suối nước nóng thật sự rất thoải mái. Nước ấm rất vừa phải, bốn phía ao nước xì xì nổi bọt nước, chơi rất vui, còn rải vào bên trong rất nhiều loại cánh hoa, mùi thơm lan tỏa, người thật là thoải mái. . . . .

Bên cạnh, Tang Tuyết Phù và Lynda thấy cô đã sớm tiến vào trạng thái hưởng thụ, không hẹn mà cùng cởi quần áo, nhảy vào trong ao hưởng thụ một phen.