Lịch Sử Của Nhân Vật Nhỏ Trong Làng Giải Trí

Chương 79



Nếu giống như trước kia, uy hiếp sinh mạng, trực tiếp giết chết, nhưng thếgiới này không phải là thế giới cũ, Liễu Y cũng chỉ có thể xả giận, đánh một trận, sau đó thu chút phí tổn thất tinh thần.

Liễu Yhí mắt nhìn hai người nằm trên đất, ý nghĩ trong đầu bắt đầu xoay vòng,Đường Lễ, Tuần Tu chắc chắn sẽ không bỏ qua, theo cách làm nhất quán từtrước tới nay của Tuần Tu, ba anh em nhà họ Tề toàn bộ vào tù, cho nênviệc này không cần Liễu Y phiền lòng, mà Tần Vân, nhiều nhất không cóchỗ dựa vào, không có tiền, cũng chỉ là một người nghèo mà thôi, nhưngLiễu Y không thích xuất hiện ngoài ý muốn, giống như chuyện Dương Vanh,lưu lại bằng chứng, cho dù sau này Tần Vân tìm mình gây phiền toái, mình cũng có rất nhiều thủ đoạn để cho cô ta câm miệng.

Liễu Yđưa tay lấy máy chụp hình chuẩn bị từ trước, hát khẽ điệu hát dân giancủa kiếp trước, bắt đầu động tác, làm xong công việc, nhìn Đường Lễ sắptỉnh, Liễu Y liền cho một gậy, sau đó lại bất tỉnh, cho thêm vài gậy,cho đến lúc Hải Thành xách đồ xuất hiện, Liễu Y mới bắt đầu dọn dẹp công cụ gây án của mình.

" Trên ghế sa lon cũng mang đi " Liễu Y nghiêng đầu nói với Hải Thành đang trong hưng phấn.

Hải Thành thu hết xong, nghiêng đầu nhìn hai người cùng dây dưa trên đất,trong lòng rối rắm, lần trước là nam nam, lần này là nam nữ, lần sau,Hải Thành vội vàng lắc lắc đầu để xóa đi cảnh tượng trong đầu, gật đầuvới Liễu Y.

Liễu Y nhổ ra một hớp trọc khí " Đi thôi."

Hai người trở về đường cũ, biến mất ở trong biệt thự Tần Vân, sau khi Liễu Y bay qua tường rào của biệt thự, lại bao tay và đội khăn trùm đầu, hítsâu một hơi, nhịn lâu như vậy, cuối cùng là thu hồi lại, cho nên nói, nợ người khác, phải lập tức trả, có một số việc, không phải là không báomà là chưa tới lúc.

Trở lại trong nhà ở tiểu khu Phong Hòa, Liễu Y nhìn Hải Thành chỉ chỉ phòng khách, sau đó trở về phòng đổi mộtbộ quần áo, ném đồ đã dùng qua vào trong phòng vệ sinh, tiêu hủy ngaytại chỗ.

Hải Thành ngồi trên ghế sa lon trong phòng khách,nhìn chằm chằm những đồ xách về, ánh mắt sáng lên, tính toán trong lòng, này nếu thêm mấy lần nữa, thật tốt, quả nhiên đi theo Liễu Y, có tiềnđồ.

Lúc Liễu Y đi ra, chỉ thấy trong mắt người khác rơi ra tiền, khóe miệng giật giật, lấy ra sổ sách bắt đầu tính.

Hải Thành nhìn những những thứ phân đến trong tay mình có chút đau dạ dày, ngẩng đầu ánh mắt rối rắm " Những thứ này."

Liễu Y gật đầu, vung tay lên "Đây là của anh , có những thứ tôi cũng không dùng, lúc phi tang nhớ chú ý một chút."

Hải Thành nhìn một đống đồ trang sức đeo tay của nữ và một khẩu súng trướcmặt, còn có những vật phẩm khác, sau đó lại nhìn một xấp tiền mặt thậtcao trước mặt Liễu Y " Không bằng hai chúng ta đổi đi."

Liễu Y trợn mắt nhìn một cái " Không muốn thì toàn bộ cho tôi."

Hải Thành vội vàng ôm vào trong ngực, vội vàng đứng lên " Tôi chỉ nói giỡn, vậy tôi đi trước."

Liễu Y gật đầu, khoát tay một cái " Tôi đã nói vớiTuần Tu, sau lần này, anh cũng đừng đi theo tôi nữa."

Hải Thành vừa nghe, lập tức sửng sốt, lại ngồi xuống, nghiêm túc nhìn Liễu Y " Cô có thiếu thiếu hộ vệ không, không bằng thuê tôi đi."

Liễu Y nghẹn một hơi, quan sát trên dưới một phen " Anh cứ nói đi."

Hải Thành vừa nghe biết không phải nói đùa, tự mình biết mình, đúng hơn làLiễu Y tới bảo vệ mình, chưa từ bỏ ý định hỏi " Tôi không cần lương,cũng không được sao ."

Đáy lòng Liễu Y 囧, há miệng nói " Anh cứ nói đi."

Hải Thành nhìn thật không có nói đùa , đáy lòng ưu thương, đi ăn máng kháccũng không ai muốn, quả nhiên là mình quá yếu, nghiêm túc nhìn Liễu Y "Vậy tôi đi trước, cái đó, nếu như sau này mới có trả thù hay thu sổsách, nhất định phải tìm tôi, cái này tôi rất rành ."

Liễu Y dựa người về sau, khoát tay một cái " Tạm biệt, không tiễn."

Hải Thành vừa ba bước quay đầu lại, lưu luyến.

Liễu Y đợi Hải Thành biến mất, duỗi lưng một cái, quả nhiên không có nợ nầnthoải mái cả người, nguyên thân cũng không nghĩ tới, coi như không cómình, kết cục của Tần Vân và Dương Vanh cũng sẽ không tốt, bởi vì lúcđầu hai người tồn tại tâm lý lợi dụng lẫn nhau, khi đó kết quả đã sớmđịnh, chẳng qua là nguyên thân oán thù quá sâu, không đợi được kết quảcủa bọn họ đã hồn phi phách tán.

Đáy mắt Liễu Y trầm xuống, hiện tại coi như là thực hiện nguyện vọng của nguyên thân, nếu như TầnVân và Dương Vanh còn trở mình được, mình cũng không ngại sử dụng nhữngthứ trên tay mình để cho hai người này trắng tay.

Mà HảiThành mới ra tới cửa lập tức bị anh cả của mình chặn lại, tịch thu những thứ trong tay, mặt khổ đi theo anh cả của mình tới nhà bên cạnh, HảiThành căn bản không biết, ngẩng đầu hỏi " Anh cả, tại sao anh lại ở chỗnày."

Hải Phong trợn mắt nhìn một cái " Tuần thiếu ở bên này, anh hai em không nói với em."

Hải Thành ủy khuất liếc mắt, đúng là mình không biết, thời gian này mình chỉ quan tâm hành tung của Đường Lễ.

" Em suy nghĩ thật kỹ chuyện đã làm tối nay, sau đó thành thật báo cáo " Hải Phong cắn răng nói.

Hải Thành vội vàng gật đầu, ánh mắt liếc tang vật bị anh hai nhà mình tịch thu " Anh cả, đó là của em."

" Lúc anh hai em nói anh còn không tin, quả nhiên em để ý tới chuyện tiền bạc, chuyện này đợi hỏi Tuần thiếu hãy nói, bây giờ gan em cũng lớnquá, lát nữa anh hỏi chuyện em sau, giờ đi gặp Tuần thiếu trước " Saukhi Hải Phong mở cửa, nghiêng đầu nhìn mình chằm chằm em trai mình cảnhcáo .

Hải Thành câm miệng trầm mặc, chỉ gật đầu.

Trước hết Tuần Tu nghe Hải Thành thành thật khai báo rõ ràng, sau đó lạinghe Hải Sinh hồi báo trong điện thoại, nở nụ cười, phất tay với hảiphong và Hải Thành đối diện " Được rồi, đi xuống đi, tôi đã biết."

Hải Phong gật đầu, hung hăng trợn mắt nhìn mắt em trai ủ rũ bên cạnh, màánh mắt Hải Thành đảo loạn, ngẩng đầu nhìn Tuần Tu " Tuần thiếu."

Dĩ nhiên Tuần Tu biết, người này từ lúc vào thư phòng ánh mắt không rời đi những vật kia, khoát tay một cái " Lấy đi."

Lập tức Hải Thành tinh thần phấn chấn, vui vẻ xưng vâng.

" Đúng rồi, sau này không cần đi theo Liễu Y nữa, tôi đã đã thông báo với Hải Sinh " Sắc mặt Tuần Tu trầm xuống, nhớ tới cái gì nói, có lẽ TuầnTu cũng không nghĩ tới, Hải Thành sẽ bị Liễu Y ảnh hưởng, xem ra, phảitìm cho Hải Thành chút chuyện làm.

Hải Thành vừa nghe, mặt xụ xuống, muốn nói lại thôi, bất quá, thấy anh cả mãnh liệt nháy mắt với mình, gật đầu.

Trong thư phòng không còn người, Tuần Tu đứng lên, đi tới bên cửa sổ, nhìnánh sáng nhà bên cạnh, trong lòng ấm áp, khóe miệng cong lên, lúc nêntàn nhẫn thì tàn nhẫn, không tệ, chính là tật xấu thấy tiền sángmắt làm cho người ta không biết nói gì cho phải, nhưng mà, tật xấu này ở mình trong mắt mỉnh cũng không đáng kể, bây giờ nhìn lại, thấy như vậycũng có chút đáng yêu, Tuần Tu cười khẽ, không biết nghĩ đến cái gì.

Hôm sau, Liễu Y theo lẽ thường leo tường đi ăn cơm, làm như chuyện gì cũng không xảy ra, mà Tuần Tu cũng không hỏi gì, chẳng qua là giữa hai người càng thêm tự nhiên.

Liễu Y sáng tỏ Tuần Tu an bài, cho nên thiếu liền thiếu, chỉ biết ghi tạc đáy lòng, còn cảm giác đối với TuầnTu, ngược lại có chút gần gũi, giống như có thứ cùng với người hiểu chia sẽ.

Tuần Tu chưa nói toạt ra, bởi vì biết tính tình Liễu Y, thấy đi thẳng về thẳng, thật ra thì trong lòng hiểu rõ, mà biểu hiệncủa Liễu Y, càng làm cho Tuần tu xác định, ấn tượng tốt đang từ từ giatăng .

Sau khi ăn cơm trưa xong, Liễu Y phủi mông về nhà,chờ Tiền Văn Phương tới, bởi vì phỏng vấn lần trước tạp chí đã đănglên, chuẩn bị đưa tới đây, còn có ít công việc khác cần an bài.

Đối với tạp chí kia, lúc đầu Liễu Y cũng có chút hưng phấn, nhưng sau khithấy bản thảo, cũng không mong đợi nữa, nhìn bản thảo phỏng vấn đổi toàn bộ, Liễu Y tìm trong bản thảo nửa ngày, mới tìm được mấy câu nói mìnhđã nói, thật sự không dễ dàng, cho nên, căn bản không có hứng thú vớitạp chí Tiền Văn Phương đưa tới.

Mà Tiền Văn Phương cũngrất hưng phấn, bởi vì căn bản không biết Liễu Y trả lời thế nào, nhưngsau khi thấy bản thảo, đáy lòng vui mừng, hài lòng gật đầu không ngừng,cho là rốt cục Liễu Y cũng biết trả thế nào lời phóng viên.

Tiếng gõ cửa vừa vang lên, Liễu Y liền mở ra, nhìn như trong dự liệu là Tiền Văn Phương, gật đầu " Vào đi, chị Tiền."

Tiền Văn Phương đã sớm không kinh ngạc chuyện Liễu Y mở cửa chuẩn như vậy,khóe miệng cười khẽ, trực tiếp cầm tạp chí trong tay ném tới trong ngựcLiễu Y, đi vào trong nhà, vừa đi vừa nói " Xem một chút, lần này pháthành vừa đúng dịp đang sốt, hiệu quả nhất định tốt hơn."

Liễu Y đóng cửa lại, cúi đầu đọc sơ qua, nhấp nháy khóe miệng, quả nhiên,không giống câu trả lời của mình, ai, quả nhiên không thể nói thật, nóithật cũng không ai tin tưởng.

Tiền Văn Phương nằm lên ghế sa lon, thấy Liễu Y không có gì hứng thú đối với tạp chí, nhíu mày " Thế nào, không hài lòng."

Liễu Y lắc đầu, dĩ nhiên sẽ không nói nguyên văn lời nói của mình nói choTiền Văn Phương, mình lại không ngốc " Trên này viết em cố gắng rấtnhiều, khổ cực cở nào, có ý tưởng cở nào, em nhìn thế nào, cũng khôngnhìn ra em là như vậy."

Tiền Văn Phương bật cười, đưatay vỗ Liễu Y " Em cho rằng, em là gì, em là đang nói, những phóng viênnày phát huy tưởng tượng, em nói Hàn đạo diễn không tệ, cô ta có thểviết ba hoa chích chòe cho em, chị cũng không nhìn ra em có gì giốngnhững gì viết trên này, chỉ là, có thể làm cho phóng viên viết tốt choem, em làm đã không tệ, cũng may em chưa nói những người khác không tốt, bằng không, những phóng viên này nhất định nói em có tình ý với nhữngngười khác, làm bộ làm tịch gì đó, sau này em cần phải nhớ, chống lạinhững phóng viên này, nói ít, làm ít, thà bị nói còn tốt hơn nói."

Liễu Y rối rắm nhìn, thầm than, không tốt mình cũng đã sớm nói, bất quá, cũng may không có viết lên, gật đầu.

Tiền Văn Phương hả hê ném kịch bản tay trong cho Liễu Y " Xem cái này một chút đi, là Hàn Thần chuẩn bị quay bộ phim võ hiệp cổ trang lớn, lầnnày là nữ phụ, chị xem rồi, cũng phù hợp đường diễn của em, em diễn đánh nhau cũng không tồi, cũng không có vấn đề, những nhân vật khác còn chưa có định ra, lần này nắm chắc, công ty cũng ra lực, Hàn Thần cũng đồngý, nhà sản xuất cũng đồng ý, cho nên nhân vật này căn bản là của em, bất quá, còn phải chờ một thời gian mới bấm máy, tốt nhất em nên chuẩn bịmột chút."

Liễu Y đọc sơ qua, gật đầu " Nếu như là Hàn đạo diễn đồng ý, chắc là em có thể diễn."

Tiền Văn Phương hết sức chấp nhận, sau đó khẽ cười nói, " Cái này không vội, em từ từ xem, lần này tới, chị nói cho em biết một tiếng, sau này emphải cố gắng làm ra tiền cho chị."

Liễu Y nghi ngờ ngẩng đầu nhìn Tiền Văn Phương.

Tiền Văn Phương cười hắc hắc, " Công ty nhìn trúng em, để cho chị đi theoem, những người khác, không thuộc phạm vi chị trông nom nữa, nói cáchkhác, sau này chị là người đại diện của em."

Liễu Y sửng sốt, " Chuyện gì xảy ra."

" Công ty nhìn trúng triển vọng của em, chẳng lẽ em không hoan nghênh, Liễu Y, " Tiền Văn Phương trừng mắt nhìn Liễu Y.

Liễu Y khoát tay, nói thật, " Bây giờ em và chị Tiền không phân ra, nếucông ty đồng ý, dĩ nhiên em cũng không quan hệ, chẳng qua là, chị Tiền,chị tưởng tượng rất tốt, đặt kì vọng lên em, coi chừng kiếm không đượctiền."

Đối với Liễu Y Tiền Văn Phương không giống với những người khác, lần thứ nhất nhìn thấy, khi đó không chỗ dựa, mà tính tìnhvà nhân phẩm của Tiền Văn Phương, đối với nguyên thân chiếu cố, Liễu Ynhìn toàn bộ ở trong mắt, cho nên thời điểm thích hợp, Liễu Y sẽ khôngphản đối sự quan tâm của Tiền Văn Phương, còn đối với đề nghị của côngty, ngược lại Liễu Y tương đối tán thành, bởi vì trừ Tiền Văn Phương,những người khác, thật đúng là mình chưa quen thuộc.

" Chịtin tưởng em, sau này hai chúng ta kiếm nhiều tiền, cầm tiểu người Kim,em cố gắng cho chị " Tiền Văn Phương nhìn trúng tính tình của Liễu Y,nhìn Liễu Y lớn lên, dĩ nhiên có mong đợi đối với Liễu Y.

Liễu Y chỉ gật đầu, có một số việc, đều không cần nói.

Tiền Văn Phương vừa thấy, thở phào nhẹ nhỏm, dù sao làm người đại diện, cũng cần Liễu Y đồng ý " Đúng rồi, tổ quay phim chuẩn bị một chuyên mục ramắt phim ở đài truyền hình Đô Thành, hiện tại đang hot, cũng giống vớituyên truyền, lúc đó em cũng phải đi, dù sao em là vai nữ duy nhất."

Liễu Y vừa nghe, ánh mắt sáng lên, hiện tại mình đã đến trình độ ra cửa cũng phải có tiền " Có tiền sao."

Tiền Văn Phương liếc mắt, im lặng mà thán, cũng biết đây mới là trọng điểmLiễu Y chú ý "Đương nhiên là có, yên tâm đi, nếu như không có, chị mờiem ăn bữa cơm."

Liễu Y nháy mắt hai cái, quả nhiên Tiền Văn Phương cũng hiểu rõ mình rồi, bất quá, đưa tới cửa , dĩ nhiên sẽ khôngtừ chối " Được, đến lúc đó thì cho em biết."