Lịch Sử Của Nhân Vật Nhỏ Trong Làng Giải Trí

Chương 41



Hồi lâu, lại nghe có tiếng động: "Lại có cái chuyện gì nữa?"

Tần Văn hít sâu một hơi, bình tĩnh hỏi: "Thế nào, chê tôi phiền sao, Đường đại thiếu."

"Làm sao lại thế chứ." Đường Lễ phất phất tay với người trước mặt, liếc nhìn cửa thư phòng đóng lại, đẩy mắt kiếng, dựa người ra sau, vuốt vuốt mitâm.

"Anh nói thật dễ nghe, bây giờ muốn qua cầu rút ván rồi. Tần Văn cười nhạo.

"Cô lại muốn gì nữa." Khóe miệng Đường Lễ đùa cợt, giọng điệu ôn hòa hỏi.

Tần Vân hừ một câu: "Đường thiếu, anh đừng xem tôi đứa bé ba tuổi để dụdỗ, lần trước đi Lý gia, anh giới thiệu đều là người nào, vốn là đã nóilà có vai diễn đó, mới vừa rồi gọi điện thoại, lại nói có người khácrồi, tôi chẳng lẽ dễ lừa gạt lắm sao."

"Tần Vân, chỉ vì chuyệnlần trước của cô, tôi phải nhín chút thời gian, đặc biệt đi với cô mộtchuyến, cô phải biết, quan hệ của chúng ta tốt nhất là không để aibiết." Đường Lễ lạnh nhạt nói.

"Vậy ta vì người lúc anh tiến cửtôi, làm sao anh lại chưa nói gì với tôi, Đường Lễ, tôi có thể biết được tất cả, lúc đầu xác thực anh âm thầm lót đường, mà tôi cũng không quacầu rút ván, tôi dắt cho anh biết bao nhiêu mối anh quên rồi sao, thếnào, hiện tại tôi xuống dốc, anh chán tôi rồi, cho nên cũng không sao."Tần Vân nói.

Đường Lễ thản nhiên nói: "Đừng nghĩ nhiều, dầu gì qua nhiều năm như thế rồi, đừng nghĩ tới nữa."

"Đường Lễ, anh có ý gì, sự kiện Dương Vanh kia tôi cũng không biết sẽ trở nênnhư vậy, hơn nữa Dương gia anh để cho tôi trèo lên phía trên , hiện tạicũng không được, lần trước tôi để cho anh giúp tôi giải quyết chuyệnDương Vanh, anh nói hắn và Dương gia còn có quan hệ, tôi cũng bỏ qua, dù thế nào đi nữa hắn cứ vài ngày lại xuất hiện, chỉ là hơi chán, nhưnglà, tôi thành như bây giờ, đều là bởi vì anh, công ty hiện tại khôngquan tâm tôi, trước kia quen thuộc bởi vì Dương gia, giờ đã sớm không có tung tích, tôi mới để cho anh giúp tôi giới thiệu mấy người, anh cứ rasức từ chối, còn có một lần, giới thiệu cho tôi người không ra gì, Đường Lễ, anh tự hỏi anh đi, tôi Tần Vân nhiều năm như vậy đi theo anh, không có công lao cũng có khổ lao chứ, Đường gia của anh được như bây giờ,tôi cũng có công trong đó mà, tôi hiện tại chỉ muốn xoay người lần nữa,lấy lại thứ của tôi." Tần Vân nói.

Khóe miệng Đường Lễ cười nhưkhông cười: "Tần Vân, nên giúp cho cô, tôi cũng giúp rồi, cô phải biết,giống như tôi vậy , vốn không nên xuất hiện trường hợp ngoài ý muốn, chỉ vì cô, tôi phải cùng cô đánh trống khua chiêng đi một lượt, người nêngiới thiệu cũng giúp cô giới thiệu, kết quả như thế nào, cô nên biết rõ, là tôi không có sức lực, hay bản thân cô có vấn dề, tốt lắm, chỉ cần cô an phận, tôi sẽ cố gắng làm cho mọi chuyện êm xuôi."

Tần Vâncười ha hả, cười ra nước mắt, chợt thở gấp, giọng nói tối tăm: "Đườngđại thiếu quả là thế, tôi đã làm trâu làm ngựa tới ngày hôm nay, anhcũng phải để tôi an ổn cả đời đi, tôi với anh, cùng những người đó gặpdịp thì chơi, anh cho rằng tôi tiện, tôi khi đó dù sao cũng coi như diễn viên hạng A của Tân Thần."

"Tốt lắm, tôi không có thời gian ônlại chuyện cũ với cô, thứ cô có là tôi đưa cho cô, như bây giờ, tự côchuốc lấy, Dương Vanh có phải người của Dương gia hay không, là cô khẳng định, Tần Văn, cô nhớ kỹ lại đi, bên ngoài, tôi chẳng liên quan gì tớicô, lần trước tôi đã ra mặt, kết quả như vậy, cũng chỉ có thể tráchchính cô mà thôi." Đường Lễ bỏ cô ta cũng đúng tôi, có giá trị lợi dụng, thì phải lợi dụng, còn khôn có thì vứt đi cho rồi.

Lần trướcĐường Lễ cũng muốn cho Tần Vân xoay người làm lại từ đầu, nhưng khôngngờ mấy ngày sau Dương gia thế nhưng nói thẳng, thì ai mà dám ở nơi nàygiúp đỡ Tần Vân, coi như Tề Hoàn giúp một tay, cũng không thể đồng ýđược, đã sai lầm một lần, tuyệt đối sẽ không có lần thứ hai, đây khôngphải là chuyện Đường Lễ có thể làm, giải quyết dứt khoát mới là chuyệnĐường Lễ phải làm.

Lần trước tiệc rượu gặp Tuần Tu, trong lòngĐường Lễ cũng có cảnh giác, Đô Thành quá nhỏ, mà bây giờ, Tần Văn bâygiờ đã hết giá trị lợi dụng rồi, còn như thế nào nữa, cũng không khôngđược lợi gì.

Tần Vân sững sờ, cắn răng nghiến lợi: "Đường Lễ, mặc kệ nói thế nào, anh phải giúp tôi xử lý Dương Vanh với Liễu Y, cái đôicẩu nam nữ đó, tôi chịu đủ rồi, những chuyện khác, tự tôi nghĩ biệnpháp, không có anh, tôi cũng không chết."

Đường Lễ không ngờ TầnVân vẫn nghĩ tới xoay người, chợt cười, trấn an nói: "Dương Vanh mặc dùkhông là người của Dương gia, nhưng cũng có quan hệ với Dương gia, màLiễu Y, cô là người Tuần gia, bây giờ mặc dù Tuần gia không có gì lớn,nhưng cô đừng quên, còn gái lớn Tuần gia là gả cho Dương gia, cô để chotôi động thủ trên đầu Dương gia là không thể nào , nếu như cô thật muốn, cũng phải chờ, đến lúc đó, côthích làm sao thì làm."

"Đừng nóidễ nghe, tôi đã nhìn ra, anh có quyền càng lớn, sao lá gan lại càng nhỏthế, Dương vanh Dương gia đã sớm mặc kệ, cha hắn đã sớm nghỉ hưu rồi,còn Liễu Y chỉ bị Tuần Tu đùa giỡn thôi, tôi cũng không tin, anh có chút chuyện cũng không thể làm, Đường Lễ, mặc dù tôi Tần Vân trình độ chotới bây giờ, nhưng là, tôi cũng đi theo annh nhiều năm, đừng ép tôi làm ra chuyện gì , anh và Tề Hoàn mấy cái kia mờ mờ ám ám, đừng cho là tôikhông biết. " Tần Vân chỉ cần vừa nghĩ tới, đi tới việc hôm nay đều làDương Vanh với Liễu Y gây ra, trong lòng tức vô cùng, làm sao có thể đểcho bọn họ thoải mái, ai cũng không tốt lên.

Đường Lễ sắc mặt âmtrầm, trầm mặc xong, khẽ cười: "Chỉ là hai nhân bật nhỏ, về phần côisao, lần trước cô để cho tôi trước mặt Tề Hoàn nhắc tới Liễu Y, cô đánhcái chủ ý này đi, thật không nghĩ tới cái này diễn viên hạng ba thếnhưng để cho ngươi nhớ mãi không quên."

"Tôi hiện tại cũng đượcdiễn viên hạng ba, đến bước này, chính là chuyện hai người kia, tôikhông tốt lên, bọn họ làm sao có thể an ổn sống qua ngày." Tần Vân nói.

Đường Lễ suy nghĩ, ngay sau đó nói: "Tốt lắm, tôi biết rồi, yên tâm đi, tôisẽ sắp xếp, , chỉ là, Tần Văn, có một số việc không nên biết, đến lúcđó, đừng trách tôi ra tay ác độc."

Tần Vân nghe bên kia cúp điện thoại, khóe miệng nở nụ cười, nụ cười kia khiến phụ tá đang đi tới, trong lòng run sợ.

Mấy ngày Kế tiếp, Liễu Y ăn ngon ngủ yên, công việc tốt, hôm nay hết giờ làm, thì nhận được điện thoại của Tiền Văn Phương.

Thấy Tiền Văn Phương hưng phấn khác thường, Liễu Y chẳng hiểu ra sao, khibiết được phiem hôm bữa cô quay đã được chiếu, mới hiểu rõ vì sao TiềnVăn Phương kích động .

"Liễu Y, em có nghe chị nói không, emnhanh chóng xin nghỉ việc cho chị, bên này qua một thời gian ngắn, em có thể không làm tiếp được đâu." Tiền Văn Phương hài lòng nói, miệng há ra không khép lại được.

Liễu Y im lặng nghe bên kia nói không biếtmệt, trong lòng tính toán, mất đi một khoản thu, một công việc ổn định,Liễu Y suy nghĩ, không có bị bị Tiền Văn Phương dụ dỗ về tương lai rộngmở, nhỏ giọng nói ra: "Chị Tiền, đây là suy đoán của chị, chờ lúc thậtsự không có thời gian, em sẽ nghĩ việc."

Tiền Văn Phương sững sờ, nhớ tới tính khí Liễu Y, ngay sau đó lựa lời khuyên bảo: "Liễu Y, chịđã xem, quá tuyệt vời, người torng nghề tương đối xem trọng em, hơn nữakhông có Tần Văn chèn ép em...em sẽ thuận lợi phát triển tiếp, hiện tạichính là thời cơ, em cũng đừng bỏ lỡ chứ."

Liễu Y dựa người rasau, đưa tay vuốt đầu tóc rối bù, thở dài, bị đả kích: "Chị Tiền,chị cũng đừng quên, em có khuyết điểm, con đường của em sao có thể rộng mở như vậy chứ, về sau nếu như có cơ hội cũng có thể sẽ bỏ qua"

Tiền Văn Phương đặt mông ngồi xuống, cầm điện thoại trong tay sững sờ, nhớtới cái gì đó, cảm giác hưng phấn tiêu tán chút ít: "Liễu Y, em nói thật cho chị, mặt của em, có phải là thật không bình thường hay không, trước kia không dám nhắc tới, chỉ sợ em loạn tưởng, em hiện tại đã nói, vậyem nói thật cho chị đi."

Liễu Y thở dài một tiếng, nhỏ giọng thừa nhận: "Đúng thế, nhưng đây chỉ là vấn đề của em, trước kia không nóicho chị, chỉ sợ chị suy nghĩ nhiều, hiện tại đến bước này, cũng nên đàng hoàng nói cho chị biết, chị à, chị hy vong ở em bao nhiêu, ta đều biết, em sẽ cố gắng, nhưng là tình trạng như vậy giờ, có vài nhân vật khôngthể diễn được."

Tiền Văn Phương nhíu mày: "Không thể chữa được sao?"

"Có thể, về sau giới hạn vai diễn đây là chuyện đương nhiên." Liễu Y nóithật, đã tới lúc này chỉ có thể nói như thế với chị ấy thôi, nếu khôngsẽ bị nghi ngờ.

Tiền Văn Phương thật hối hận mà, cắn răng nghiếnlợi: "Đều là Tần Vân với Dương Vanh làm hại mà, hiện tại Tần Văn cònthỉnh thoảng chạy công ty , muốn một cơ hội lần nữa phục khởi, nhưngcông ty đã sớm giao phó, Tần Văn còn không có cơ hội ký hợp đồng, DươngVanh ngược lại mai danh ẩn tích, chỉ là, nghe người khác nói, còn điquấn Tần Văn hay sao đó, cứ như vậy bỏ qua cho hai người bọn họ, quákhoan dung rồi, chị đã vất vả bồi dưỡng nhân tài nghệ thuật thế mà."

Liễu Y nghe thấy, mặt hơi đỏ, lời này không phải không đúng, Liễu Y hiễu rõbản thân, bây giờ có thể thuận lợi hoàn thành vai diễn, một là dựa vàokiến thức của thân thể này, hai là dựa vào chính cô, nếu như diễn mộtthể loại khác, muốn diễn cũng không thể, nhưng ngoài miệng nói: "ChịTiền, những thứ kia đều qua rồi, em cũng không nghĩ tới nữa, chỉ là, vềsau muốn phiền toái chị giúp em để ý một chút, muốn tìm vai diễn thíchhợp với em thật không dễ dàng."

"Hiện tại cũng chỉ có thể nhưvậy, haizz, ta sao em lại lãng sang chuyện khác thế, chị nhớ chị đangthảo luận công việc kia của em mà." Tiền Văn Phương chợt nhớ tới.

"Thật không có mà, hồi nãy chị đã đồng ý chờ thời gian không đủ mới nghỉ việc mà." Liễu Y phản ứng nhanh nói.

"Thật sao ?" Tiền Văn Phương cố gắng nhớ nhớ lại, hình như là vậy, chỉ là một khi Liễu Y đã quyết định, rất khó có thể thay đổi, đây điều Tiền VănPhương biết rõ, so với trước kia, tính tình Liễu Y thay đổi rất lớn,nhưng thay đổi như vậy, làm cho Tiền Văn Phương cảm thấy vô cùng bìnhthường, dù sao cũng đã trưởng thành.

"Tốt lắm, chuyện này sau hãy nói, em phải có gắng giữ vóc dáng cho chị, biết không, còn tiền quảngcáo đã gửi vào tài khoản cho em rồi, nhớ kiểm tra lại." Tiền Văn Phươngbây giờ mới nói chuyện này, nếu như hồi nãy mà nói thì không có cách nào nói chuyện với l y cả.

Liễu Y nhảy lên: "Gửi tới tài khoản của em rồi, thật sao?"

"Uh, không thiếu một xu, còn có nhiều hơn, họ tương đối hài lòng quảng cáo này." Tiền Văn Phương vui mừng nói.

"Được, vậy thì em cúp máy đây, em kiểm tra tài khoản đã." Liễu Y vừa nói xong, lập tức cúp điện thoại.

Mà bên kia Tiền Văn Phương im lặng nhìn điện thoại bị cắt đứt, thầm nghĩ, quả nhiên là như thế mà.