Lão Sư Là Chồng Của Tôi Sao???

Chương 13: Cuộc gặp trên sân thượng



Thấm thoát thời gian đã trôi qua thế là hắn đã ở nhà nó tròn bốn tháng...và cũng là lúc hắn đã sắp lấy lại thân phận của mình nhưng chuyện này hãy tạm nói sau đi...

4h sáng hắn cùng Cường trở về sau bữa tiệc tùng.Về nhà do mệt nên Cường đi ngủ luôn còn hắn mãi không ngủ được liền mang bia lên sân thượng..ai ngờ lại gặp nó

-Chưa ngủ sao còn ngồi đây?

Nó nghe thấy tiếng thì quay đầu lại

-Hửm,sao anh cũng ở đây vậy?

-Anh không ngủ được còn em?

-Cũng thế!

Rồi hắn tiến lại gần nó ngồi xuống nói:

-Nói anh nghe thử xem vì sao không ngủ được?

-Sắp thi cuối học kì rồi!

-Em lo lắng môn nào?

-Không có,nhờ có anh mà bốn tháng qua đều tiến bộ không ít!

-Vậy sao còn có vẻ lo lắng vậy?

-Em đang lo cho kì nghỉ đông!

-Sao vậy?

-Sinh nhật 18 tuổi rất quan trọng!

Hắn im lặng không nói gì nó lại tiếp tục:

-Năm nay là sinh nhật của anh và cũng là sinh nhật của anh ấy!

-ừm

-em mong anh có một sinh nhật hạnh phúc,học hành ngày càng tiến tới,đạt được ước mơ! (hắn học đại học không thể dạy kèm nó nữa vì trường y ở thành phố khác..*nói nhỏ:-kế hoạch cả đấy!*)

-Cảm ơn em!em cũng vậy nhớ học hành chăm chỉ,sớm đạt được ước mơ...

Hắn chưa kịp nói tiếp thì nó nhảy vào:

-Sẽ không đạt được đâu-Nó cười buồn

-Không phải em học cũng rất tốt sao?(Nó thi hệ tự nhiên Toán,Lí,Hóa)

-Em cũng không biết nữa...

-Nói anh nghe thử xem biết đâu anh lại giúp em thực hiện ước mơ thì sao?-Hắn chêu đùa nói lại

-Ờ cũng được thôi đằng nào cũng chẳng thực hiện được nên em nói -Nó nhắm hờ đôi mắt như tưởng tượng ra giây phút cầu nguyện trước cái bánh kem nói:-Em muốn anh trở về Trương Tuấn Hạo! nói xong giọt nước mắt của nó lại rơi,nó quay qua nhìn hắn nói:

-Em là con ngốc đúng không anh?Biết người ta không quan tâm mà vẫn...chờ đợi!

Hắn lau khô nước mắt cho nó nói:

-Gái có công thì chồng không phụ,ước mơ của em sẽ thành hiện thực,hãy tin anh!

-Em tin anh một lần thôi -Rồi giựt lấy lon bia để bên cạnh hắn mở nắp ra uống một ngụm sau đó nói:

-Chúc cho ước mơ của em thành hiện thực nào!

Nghe nó nói hắn cũng mở lon bia còn lại ra chạm nhẹ vào lon bia của nó nói:

-Uống ít thôi đó!

-Ô kê con tê tê!

Thế là nó và hắn ngồi cùng nhau cho đến khi trời vừa hửng sáng mới chịu lôi nhau xuống....

~ Hết chap~