Lãnh Đế Độc Y

Chương 29: Đánh cuộc một trận



Editor: Lãnh Huy3t

Beat : dienvi2011

Nghe nói như thế, Tử Tình kinh ngạc nhìn lão, cảm thấy rất khó hiểu. Lấythực lực của lão, muốn ra khỏi Thanh Sơn này hẳn là dễ dàng, vậy mà lãolại nói chuyện này không làm được? Nguyên nhân là gì vậy?

Bịnàng nhìn tới mức ngượng ngùng, lão giả cười xấu hổ nói: "Lão nhân tacùng một cái lão quái đánh đố luận võ, người thua không thể đặt chân ragiang hồ, chỉ có thể ở bên trong tứ đại danh sơn. Kết quả ta thua lãoquái kia nửa chiêu cho nên không thể bước chân vào giang hồ nửa bước."

Chỉ vì một lần đánh cuộc như vậy, lão đã ở Thanh Sơn này ba năm rồi. Tuyrằng lão muốn ra khỏi Thanh Sơn này là chuyện rất dễ dàng nhưng lời lãođã nói cũng tương đương với hứa hẹn cho nên quyết không có khả năng nuốt lời! Ba năm nay, người ở Thanh Sơn cũng không biết đến sự tồn tại củalão, khi rảnh rỗi lão thường đi ra ngoài dạo chơi, lúc trước chọn nơinày để đặt chân là vì đây là địa phương ẩn thân tốt nhất trong tứ đạidanh sơn.

Nghe được lời của lão nói, trong lòng nàng khôngkhỏi dâng lên một cỗ cảm giác kính nể, khoé môi khinh dương, trong mắtmang theo ý cười nhìn lão: "thì ra là như vậy, Tử Tình đã biết. Tử Tìnhsẽ tự nghĩ biện pháp." Nhìn lão bình thường hi hi ha ha, không nghĩ tớilão sẽ vì một trận đánh cuộc mà giữ chữ tín như vậy. Lấy thực lực củalão, nếu lão không coi trọng trận đánh cuộc kia thì căn bản không cóngười ngăn cản được lão.

"Tuy gia gia không thể đi ra ngoàinhưng mà tên sư phụ kia của con là có thể a! Nhờ hắn đi là được, để chohắn gửi chút tin tức thì có khó khăn gì đâu." Nếu là sư phụ của cháu gái hắn thì việc này tự nhiên là do hắn đi làm.Nếu hắn đáp ứng, tuỳ tiện mở miệng cũng có người làm đi làm tốt.

"Uh, lát nữa con về nhờ sư phụ."

Tử Tình nhẹ giọng đáp lời, cảm thấy khó nghĩ, những hắc y nhân hướng vềnàng cùng mẫu thân vào ngày đó đến tột cùng là loại người nào? Căn bảnlà không có người biết, ngay cả nhóm hộ vệ cùng mẫu thân đều không đánhlại họ, thực lực của bọn họ hẳn là rất mạnh. Có lẽ đêm hôm đó ngộ sát,rất nhiều người đã nhận định nàng và mẫu thân đều đã chết, tin tưởngnhóm hắc y nhân đó cũng nghĩ như vậy.

Nếu sư phụ của nàng cóthể giúp nàng gửi chút tin tức cho phụ thân thì tốt rồi, ít nhất tronglúc nàng còn chưa trở nên cường đại thì thân thế của nàng sẽ không bị lộ ra. Kẻ thù đứng từ một nơi bí mật gần đó cho nên nàng chỉ có thể chegiấu bản thân như vậy mới không gặp nguy hiểm, như vậy mới có thể làmcho bọn họ khó lòng phòng bị. Nhưng muốn sư phụ tự mình đi ra ngoài, còn muốn giúp nàng giữ kín bí mật về thân phận nàng thì hắn sẽ đáp ứng sao?

"Tốt lắm tốt lắm! Đừng thất thần nữa, không khí sáng sớm là tốt nhất đấy,lại ở trên một đỉnh núi cao như Lăng Phong sơn này thì thiên địa linhkhí cũng là sung túc nhất đấy. Con mau tu luyện chút tâm pháp đi, phảibiết rằng võ công cùng tâm pháp quan trọng nhất là cùng song tu, thiếumột thứ cũng không thể được!"Lão giả nói xong, cũng tự mình tìm một chỗ: "Gia gia ta muốn nhắm mắt ngủ một lát, nơi này ngủ cũng là thoải máinhất." Nói xong, thật sự là tìm một chỗ ở bên cạnh rồi nằm xuống ngủ.

Tử Tình nhìn vị gia gia tuỳ ý nằm xuống ngủ kia, không khỏi lộ ra mỉmcười. Từ khi trải qua loại sự tình này, tính cách nàng vốn dĩ hoạt bátnghịch ngợm liền thay đổi trở nên không thích nói chuyện, trở nên khôngthích cười, trở nên thích một mình lẳng lặng ngồi, lẳng lặng suy tư.Nhìn gia gia luôn tiêu sái không theo khuôn mẫu, nàng cảm thấy dường như có cái gì đó đang dần buông xuống...

Có lẽ, điều nàng muốnhọc không chỉ có y độc của gia gia mà còn có cỗ tiêu sái cùng tuỳ ýkhông theo bất kì khuôn mẫu nào của hắn.

Nhẹ nhàng thở ra một hơi, giống như đem những bi thương trong lòng thả ra, ánh mắt nàng nhìn về một mảnh rừng cây tươi tốt phía trước, hai chân khoanh lại, lưngthẳng, hai tay đặt trên đầu gối, nhắm mắt tĩnh tâm tu luyện tâm pháp.

Theo nội tâm yên tĩnh, hô hấp của nàng cũng dần dần vững vàng xuống dưới,tiến nhập một loại vong ngã cảnh giới, dốc lòng tu luyện nội công tâmpháp. Khi một cỗ huyền khí chậm rãi ngưng tụ ở trong thân thể, lưuchuyển giữa các gân mạch thì một tầng hơi thở mang huyền khí giống nhưđám sương cũng đi theo lúc ẩn lúc hiện ở trong cơ thể nàng.

Lão giả vốn dĩ nằm nhắm mắt ngủ bên cạnh nàng bỗng nhiên cảm ứng được cỗhơi thở thản nhiên mang huyền khí bắt đầu khởi động trong không khí, mởmắt nhìn tiểu cô nương khoanh chân ngồi tiến vào trạng thái nhập thần,cảm thấy rất là kinh ngạc.

Ba tháng trước, nàng căn bản vẫnchỉ là một tiểu nha đầu không biết ngưng tụ huyền khí là gì, vậy mà hômnay nàng lại có thể ngưng tụ ra một cỗ huyền khí màu cam trong cơ thể.Tuy rằng chỉ là huyền khí màu cam cấp thấp nhất nhưng tiến độ cùng độtăng trưởng tu vi của nàng là không người có thể sánh kịp!

Đôi mắt loé ra cơ trí quang mang dừng lại trên người nàng, nhìn cỗ ánh sáng màu cam bắt đầu khởi động bên ngoài thân thể nho nhỏ của nàng càng ngày càng đậm, lão giả không khỏi kinh ngạc mở to hai mắt, bất khả tư nghị(không thể tin được )nhìn nàng. Nhìn cỗ màu cam tràn ngập trên ngườinàng, dần dần biến thâm, lại biến thâm, đến cuối cùng còn phiếm một tầng màu đỏ thản nhiên sau đó lại chợt biến mất vô tung.

Nha đầukia, không chỉ có được bản lĩnh gặp qua là không quên được mà còn cóthiên phú tu luyện trăm năm ít có, một ngày nào đó tất nhiên có thể trởthành một vị cường giả chí tôn thiên hạ ít có địch thủ!

Thờigian, trôi qua từng chút một, Tử Tình ngồi ở đỉnh Lăng Phong sơn tuluyện nội công tâm pháp cảm giác được ánh nắng trên đỉnh đầu lớn hơn,mới chậm rãi mở mắt ra. Nhìn đến tầng sương mù vốn dĩ tràn ngập rừng cây phía trước bất tri bất giác đã tan biến, mặt trời chậm rãi dâng lên từphía đông, ánh nắng ngập tràn trên mặt đất.

Nàng nhẹ nhàngthở ra một hơi, chậm rãi bình phục năng lượng huyền khí trên người. Khinàng cúi đầu nhìn thấy hơi thở mang huyền khí bắt đầu khởi động trênngười kia, không khỏi ngẩn người, kinh ngạc nói: "Gia gia, gia gia, contiến giai! Con vậy mà đã từ chanh sắc tiến giai đến hồng sắc rồi?" Thậtsự là khó có thể tin tưởng, nàng tu tập nội công bất quá cũng chỉ vừamới ba tháng ngắn ngủi vậy mà lại có hiệu quả như vậy, thật sự là bấtkhả tư nghị.

"Ha ha ha ha, vừa rồi gia gia cũng nhìn thấyđược, từ lúc con bắt đầu tiến nhập vào vong ngã cảnh giới, liền luônluôn ở nơi này quan sát." Nàng dễ dàng tiến giai từ huyền khí màu camtới huyền khí màu đỏ, từ một võ giả tiến giai thành một võ sĩ, không ngờ tốc độ tiến giai lại nhanh như vậy.

Tử Tình vươn tay nắmthành quyền, dùng một chút lực, trên tay toát ra một cỗ huyền khí màuđỏ, cảm giác lực đạo truyền đến từ lòng bàn tay cũng mạnh hơn, liền nói: "Gia gia, sau khi tiến giai hình như khí lực cũng lớn hơn chút." Nàngnhớ rõ thời gian trước hai tay cũng không có khí lực lớn như vậy, bởi vì chưa qua việc nặng cho nên dù mang theo cái gì không nặng cũng có cảmgiác cố hết sức. Nhưng vừa rồi nắm chặt như vậy lại giống như là có mộtcỗ huyền khí bắt đầu khởi động quay cuồng trong cơ thể.

"Saukhi tiến giai khí lực không chỉ lớn hơn mà năng lượng huyền khí của concũng đi theo tu luyện mà càng tích càng nhiều. Những người có huyền khíhùng hậu chính là chỉ cần tuỳ tiện đánh ra một chưởng cũng có thể làmcho sơn băng địa liệt! Cho nên tu luyện cả võ công cùng tâm pháp đều rất trọng yếu, nhất là nội công tâm pháp! Nếu nội công tu vi không đủ hùnghậu, cho dù vũ kỹ có lợi hại cỡ nào thì cũng không phát huy hết uy lựccủa nó được."