Thông tin truyện

Lãnh Đế Độc Y

Thanh Sơn mười năm sau, vận số bắt đầu khởi động hết sức, trong cuộc luận võ của tứ đại danh sơn, nàng bị đẩy lên đài, muốn thấy nàng bị chê cười? Muốn thấy nàng phải xấu mặt? Nhưng ai biết được một bạch y nữ tử một khắc trước còn cúi đầu bỗng dưng nâng mắt lên lạnh lùng ngạo nghễ nhìn quần hùng, bàn tay trắng nõn ra tay một chút lại có thể vô hình lấy được tính mạng của bọn họ , mọi người vô cùng chấn kinh, ánh mắt khó mà tin được nhìn nữ tử thanh tao thoát tục mà lạnh lùng trên lôi đài kia, bóng áo trắng kia, trong một khắc đoạt đi tâm của mọi người, khi dương danh thiên hạ lại biến mất không hề có dấu vết. . .



Hắn tìm nàng ngàn dặm, khi đã gặp được thì , nàng cũng đã có hôn ước với người khác, bao nhiêu nỗi tương tư sâu thẳm trong lòng, khi biết nàng bị bỏ rơi, liền đem nàng nhét vào trong lòng vĩnh viễn không rời!



Hắn cùng với nàng đã có hôn ước từ nhỏ, lại không biết người trong lòng lại chính là thê tử đã định từ nhỏ của mình, đợi đến khi đã sai, cả đời hối hận rơi huyết lệ! Hắn vì nàng, yên lặng trả giá không cầu báo, chỉ vì nàng nhoẻn miệng cười đến khuynh thành! Quần áo trắng phiêu phiêu kia, đoạt đi tâm của mọi người, che đi ánh mắt của mọi người, mê đảo tâm tình mọi người, khiến mọi người đau lòng, kết quả là, ai có thể cùng với nàng một câu, đầu bạc gần nhau vĩnh viễn không rời? Ai, có năng lực cùng nàng nói câu,  dù sống chết không bao giờ rời?

Bình luận truyện