Láng Giềng Hắc Ám

Chương 39



Đúng vậy, đàn ông quả là đám sinh vật gian ác.

Bao gồm cả gã đàn ông đồng tính trong đó...... cái tên Liễu Bán Hạ qua cầu rút ván kia,lại chạy tới cửa hàng thời trang, đi thẳng vào vấn đề: "Làm bạn gái củatôi nhé."

Tôi kinh ngạc thở không ra hơi, suýt chút té xuống: "Cái gì?"

"Chỉ là bạn gái một ngày." Liễu Bán Hạ giải thích: "Trong nhà lại bắt đầuxếp đặt việc đi xem mặt rồi, thực sự không muốn chịu cực hình, đànhphiền cô giúp tôi che đậy."

"Không được không được, nhiệm vụ quá khó khăn, anh có lẽ tìm người khác đi." Tôi khéo léo từ chối.

Liễu Bán Hạ chầm chậm bước tới, cầm tay tôi, đặt lên bên miệng, hôn nhẹ: "Nhưng, cô là người phụ nữ tôi yêu thích nhất."

"Xin nhận sự yêu mến." Tôi rút tay, cứng miệng cười: "nhưng vẫn là xin mời đi chỗ khác tìm người."

Liễu công tử kế này không thành lại dùng kế khác, anh ta nhìn quanh trangphục cửa hàng, chầm chậm nói: "Những bộ quần áo này rất khác, Chúc tiểuthư có ý muốn trở thành cửa hàng cung ứng thời trang cho tạp chí củachúng tôi không?" Bạc, bạc, rất nhiều bạc đang bay quanh trước mắt.

Mưu kế thật thâm độc.

Tôi nuốt nước bọt: "Điều kiện chính là làm bạn gái anh một lần?" "Khôngsai," Liễu Bán Hạ nói: "Tôi bảo đảm, chỉ một bữa cơm, sau đó tôi sẽ tìmlý do nói chúng ta đã chia tay."

Người chết vì tiền, chim chết vì thức ăn, nhất định không thể làm khó đồng tiền.

Tôi bất chấp đạo lý, phẩm hạnh, liêm sỉ, sung sướng gật đầu: "Được, mặc cả xong."

Chọn ngày không bằng ngẫu nhiên, chắc sợ tôi đổi ý, Liễu Bán Hạ quyết định hôm nay đưa tôi về nhà.

Tôi gửi tin nhắn cho Trang Hôn Hiểu, nói tối nay có việc, kêu anh ấy tựmình giải quyết bữa tối, sợ anh ấy nổi giận, tôi trực tiếp tắt máy,không để ý tới anh ấy nữa.

Nói là ăn bữa cơm, nhưng lại mất củatôi cả một ngày để chuẩn bị. Liễu Bán Hạ hình như đặc biệt không hàilòng với bề ngoài của tôi, đưa tôi đi cửa hàng danh tiếng thử trangphục, mua giày, lại đi làm đầu, sau đó mời người trang điểm, cho tới khi biến tôi thành tiểu thư khuê các, mới mãn nguyện gật gật đầu.

Đợi mọi việc xong xuôi, thời gian cũng hòm hòm, tôi ngồi trên xe anh ta, chạy về hướng nhà anh ta.

Trên đường không nói năng gì cũng vô vị quá, tôi liếc đúng thời cơ, hỏi: "Anh và Mộ Nhị thế nào rồi?"

Ai ngờ vấn đề chọn lại không ổn, ánh mắt Liễu Bán Hạ tối đi, một lúc saomới thấp giọng nói: "Cuối cùng cậu ấy vẫn không chọn tôi."

"Bỏ đi," Tôi an ủi: "Khắp nơi chân trời không còn hoa thơm ư? Anh có thể tìm thấy người khác, đừng đau lòng."

"Sao tôi phải đau lòng?" Liễu Bán Hạ nhìn tôi một cái, đôi môi mỏng, khóemiệng nhếch lên, cong thành nụ cười mỉm: "Tôi vẫn chưa buông tay."

Tôi bĩu môi, vậy thì chúc anh thành công vậy.... tuy cơ hội mù mịt.

Nhà Liễu Bán Hạ là một biệt thự độc lập, nằm phía ngoại ô, cảnh sắc tĩnhmịch. Đang đầu xuân, màu xanh tươi mới, nhìn xa, cảnh xuân kiều diễm.

Vừa bước vào phòng, liền có người giúp việc bước nhanh tới đón áo khoác của chúng tôi. Sau đó, Liễu Bán Hạ kéo thẳng tôi vào phòng khách, chỉ thấymột ông lão ngồi trước lò sưởi, âu phục giày da, chăm lo khá đẹp, xem ra thời trẻ cũng đẹp trai. Có điều, tuổi tác lớn rồi, con người vẫn vôcùng hấp dẫn...... một cô nàng trẻ tuổi đang ngồi trên đầu gối ông, haingười "đánh nhau" rất say sưa.

Hình dáng cô nàng đó rất đẹp, eothon chân dài ngực đầy, gương mặt nhỏ đó, oái, sao nhìn quen thế... nghĩ ra rồi, đây chẳng phải người mẫu bằng phẳng Kiệt Tây Khả gần đây rấtnổi. Đúng không?

Oa, lại chìm trong siêu mẫu, ông già này thật không đơn giản.

Liễu Bán Hạ ho nhẹ một tiếng, thu hút thành công sự chú ý của họ, hai ngườiđứng dậy, chỉnh lại quần áo, cứ như việc gì cũng chưa xảy ra, trở lạitrạng thái bình thường rất nhanh.

"Ông ngoại, đây là bạn gáicháu - Chúc Thảo Nhĩ." Liễu Bán Hạ bắt đầu giới thiệu: "Thảo Nhĩ, đây là ông ngoại anh, và bạn gái mới ..... của ông."

Ông già vẫn rất nhiệt tình, giơ tay ra với tôi: "Chúc Thảo Nhĩ, hoan nghênh tới chơi."

Tôi nở nụ cười, đang định giơ tay ra bắt, một giọng nói vang lên từ đằngsau: "Anh cả, em và Hôn Hiểu nghe nói anh có bạn gái rồi, liền đặc biệtvề coi, người đẹp ở đâu rồi, nhanh cho chúng em xem đi."

Nghe xong, máu huyết toàn thân tôi đông cứng lại.

Chầm chậm quay đầu, thấy Chu Mặc Sắc vẻ mặt kinh ngạc, còn có Trang Hôn Hiểu vẻ mặt âm u khó đoán.