Lâm Thiếu, Em Sai Rồi!

Chương 27: Họp



6 người họ bước qua cánh cổng lớn và tráng lệ kia, tất cả học viên của các trường quý tộc ở mọi nơi trên thế giới đang nhìn chằm chằm vào họ.

Học viên nước T: "Oa! Là học viên của trường quý tộc nước A đó, đồng phục của bọn họ thật là đẹp!"

Học Viên nước B: "Ý! Cô gái kia hình như là cháu gái của Tô Gia, nhìn dễ thương quá!"

Học viên nước C: "Nam học sinh kia cũng đẹp trai quá! Không biết là Thiếu gia nhà nào nhỉ?"(Anh Lăng đó quý vị ^^)

Học viên nước S: "Ba người nam kia nhìn cũng khá được, chỉ là...thua cậu thanh niên vừa mới tới thôi!"

Câu nói vừa rồi như 3 mũi tên đâm xuyên tim Tam Thần, họ chạy tới chỗ Học viên nước S, đồng thanh:

- "Chào tiểu thư, người mới đến mà bạn nói là ai vậy?"

Vẻ mặt của họ khiến học viên nước S có hơi hoảng sợ, ấp úng trả lời:

- "À...À...người đó là...con trai của Lâm Tổng!"

Tam thần nghe vậy nhìn nhau, thở phào nhẹ nhõm(Tưởng ai chớ...hóa ra là Lão Đại! Vậy thì không cần lo nữa rồi!). Họ cùng nhau đi vào trường, nơi đây rộng gấp 5 lần các trường quý tộc, về độ khang trang và diễm lệ thì khỏi bàn. Thế nhưng ai biết được, một nơi rộng rãi thế này mà chỉ có 20 học sinh, trong khi đó Thầy cô giáo, quản gia, giúp việc, bảo vệ..v..v..thì lên tới tận 1000 người.

Nhìn lên các bức tường, đâu đâu cũng là kí hiệu của 5 đại gia tộc: Kim Thị-Kim Cương; Nguyệt Thị-Mặt Trăng; Lâm Thị-Thập giá; Bạch Thị-Cỏ bốn là; Tô Gia-Hoa Hồng. Cuối cùng, tất cả mọi người đều tập trung tại phòng truyền thống, Tô Diệu Linh ngó ngang ngó dọc như muốn tìm kiếm thứ gì đó. Cô quay sang hỏi một học viên bên cạnh:

- "Chào, cậu có thấy Lâm Thiếu đâu không?"

Cô bạn kia nhìn Diệu Linh nhau mày(Thật bất lịch sự! Bộ....cô ta không được học lễ nghi căn bản nhất của việc giao tiếp à?), khẽ nói:

- "Chào bạn, mình tên ISA, hân hạnh được làm quen!"

Tô Diệu Linh tỏ vẻ bực bội:

- "Tôi không có hỏi tên cô, tôi bây giờ chỉ muốn biết Lâm Thiếu đang ở đâu!"

ISA cười mỉm: -"Việt Anh đang thay đồ trong kia, chút nữa sẽ xuất hiện!"

Tô Diệu Linh nhau mày: -"Việt Anh? Cô gọi Lâm Thiếu có vẻ thân mật quá nhỉ?"

ISA bật cười: -"Như này mà cũng được gọi là thân mật sao? Haha, coi bộ cô rất quan tâm tới những chuyện liên quan tới cậu ấy nhỉ?"

Tô Diệu Linh không nói gì, cô quay lại tư thế ngồi "quý tộc" của mình. ISA nhìn thái độ đó thì lắc đầu bỏ đi chỗ khác(Hazz, đúng là trên thế gian này....ngoài Anh ấy thì chỉ có cô ấy mới có thể làm bạn của mình được thôi!)

5'sau, một người phụ nữ trạc 40 tuổi lên trước hội trường, phát biểu:

- "Xin kính chào các Thiếu gia, Tiểu thư của mọi nơi trên toàn thế giới. Thật vinh dự cho tôi sẽ là người dẫn chương trình cho buổi họp ngày hôm nay. Tôi là quản gia trưởng tên Lady của Royal School, từ giờ tới lúc họp xong...nếu có gì thắc mắc hay cần sự giúp đỡ thì các quý cô, quý cậu cứ liên lạc với tôi nhé! Ngay bây giờ, tôi xin trịnh trọng kính mời chủ của bữa tiệc tối nay Ông Tô Minh Hiệp-người đại diện cho Tô Gia có đôi lời phát biểu, xin mời ông!"

Từ ngoài cửa bước vào, Tô Tổng cầm mic phát biểu:

- "Xin chào mọi người, chắc hẳn những người ở đây vẫn còn đang cảm thấy bỡ ngỡ và chưa quen nhiều bạn bè phải không? Chúng ta nếu như không giao lưu, làm quen với nhau thì sau này sẽ khó có thể giao tiếp và làm ăn được. Chính vì thế nên buổi tối ngày hôm nay, ngay tại đây...Tô Minh Hiệp tôi sẽ tổ chức một bữa tiệc nho nhỏ để các nhà thừa kế tương lai không còn e ngại hay rụt rè trong hội trường quốc tế nữa!"

Tô Tổng vừa dứt lời thì một tràng pháo tay nồng nhiệt vang lên.

Trong xe riêng của Nguyệt Gia

Anh Anh nghe xong lời nói của Tô Tổng thì vừa vỗ tay vừa ôm bụng cười:

- "Haha, hay...nói hay lắm! Tô Minh Hiệp này nói còn hay hơn ba em hát nữa! 2 người...2 người này quả thực rất hợp nhau, hahaha!"

Nghe cô nói vậy, 3 người còn lại nhìn nhau vẻ "Cạn lời", người phụ nữ(Sera) ngồi bên cạnh cô khẽ nói:

- "Tiểu thư, người....người định tối nay đi thật sao?"

Anh Anh đưa tay khẽ chấm nước mắt:

- "Đi..đi chứ! Em đã thua ba mà...với lại...không thể phụ người nghĩ ra kịch bản cho Tô Tổng được, ahahaha!"

Kin khẽ mỉm cười rồi xoa đầu cô: -"Nếu vậy thì người đừng cười nữa...chăm chú xem đi kìa!"

Anh Anh đưa lại thiệp mời cho Sera, mở cửa xe bước ra ngoài, cô quay lại nói:

- "Phiền phức quá, em không xem nữa đâu! Anh chị xin phép nghỉ học giúp em nhé, bây giờ....em về nhà trước đây!"

Nói rồi, Anh Anh đóng cửa chạy vụt đi, Sera hốt hoảng mở cửa kính, nói lớn:

- "Tiểu thư....chờ...chờ đã...để tôi đưa cô về!"

Anh Anh vừa đi vừa nói vọng lại: -"Không cần đâu, em muốn đi bộ giảm cân! Anh chị đi mua quần áo cho em là được rồi! Nhớ...tối nay em phải thật xinh đẹp đó!"