Làm Nữ Phụ? Xin Lỗi Đây Không Rảnh!

Chương 44: Lại một cuộc kì duyên khác



-Tại sao tôi lại phải tham gia cái cuộc bán đấu giá này hộ cậu chứ?_Phi Mã nổi nóng lên tiếng

“Tôi đang có một số việc gấp cần giải quyết nên không thể đến”_Đầu dây bên kia là Ma Thiên đang lạnh nhạt nói

-Thế thì đợi đợt đấu giá khác là được mà!

“Không thể! Thứ mình muốn tìm vô cùng hiếm. Rất có thể phải một thời gian dài mới tìm thấy lần nữa”

-Là cái gì mà quý giá vậy?

“Phantom”

Giật mình, mắt của Phi Mã có chút mở lớn vì ngạc nhiên. Nhưng rất nhanh khuôn mặt lại quay trở về bình thường.

-Rốt cục hai cậu định là cái quái gì vậy?

Phantom là một hàng cấm, đối với hắc đạo thích thì mua, hàng cấm cũng như hàng thường. Nhưng mà cái hàng cấm này có cầm chút chút run tay, một gam của nó tương đương với một nhà máy năng lượng hạt nhân. Ma Thiên cần cái thứ nguy hiểm này để làm gì?

“Không có gì! Chỉ là làm đối phương không đạt được ý nguyện thôi”

-Hiểu rồi! Tôi sẽ cố gắng lấy nó!

“Bạn tốt! Cậu cứ dùng phòng đấu giá của tôi! Chúc vui vẻ”_Nói rồi Ma Thiên liền lập tức tắt máy.

Đi theo chỉ dẫn của Ma Thiên, Phi Mã tìm đến khu đấu giá. Ở đó nơi chính giữa là sàn đấu giá, xung quanh là chỗ ngồi xem của những người tham gia. Chỗ ngồi chung này không khó có thể mua vé ngồi, bởi giá của nó cũng không quá đắt chỉ là rất khó kiếm. Đắt nhất là chọn mua những phòng riêng quanh sàn đấu giá. Chỗ ngồi với tầm nhìn chất lượng nhất, an ninh đảm bảo cho người ngoài từ cửa kính không có cách nào nhìn được người bên trong là ai. Vậy nên ngồi những chỗ đó đều là những nhân vật lớn giấu mặt của thế giới ngầm. Nhưng mà tất nhiên phòng riêng cũng sẽ chia làm hai loại: vip và thường. Phòng của Ma Thiên là phòng đặt riêng chỉ có cậu ta cùng Kim Long mới được vào. Là loại phòng vip số 1, chỗ ngồi hoàng hảo nhất ở nơi đây.

Phi Mã theo sự chỉ dẫn của nhân viên sàn đấu đến căn phòng này. Mở cửa bước vào liền thấy đang có người ở bên trong. Là một cô gái, dáng của cô có chút quen thuộc, là ai to gan dám vào đây vậy? Tiếng mở cửa cũng thu hút sự chú ý của cô gái đó. Đến khi cô vừa quay đầu lại, cả hai liền cùng trợn mắt ngạc nhiên.

-Bảo Yết/ Phi Mã.Em/anh đang làm gì ở đây??

----------------------------------------------------------------------------------------------------

Trong phòng không khí trầm mặc đến đáng sợ. Cả hai đang ngồi cạnh nhau nhưng cảm giác như xa ngàn dặm vậy. Thật ngột ngạt! Bảo Yết chỉ chăm chú nhìn ra sàn đấu giá, còn Phi Mã khi có khi không nhìn vào cô. Không biết là cô không để ý hắn đang nhìn cô hay là cô làm ngơ hắn nữa. Một lát sau Phi Mã lên tiếng

-Tại sao em lại ở đây?

-Em có thứ muốn tìm ở chợ đen nhưng bị lạc, là Kim Long đưa em tới đây._Bảo Yết lạnh nhạt trả lời

Cũng không có phản ứng gì đặc biệt trước các trả lời của cô, Phi Mã chỉ tiếp tục

-Em muốn tìm thứ gì ở đây vậy?

-Lát nữa anh sẽ biết thôi!

-Xin lỗi! Là anh nhiều chuyện!

Nhanh chóng, cả hai lại lâm vào trạng thái im lặng. Tiếng người chủ trì vẫn vang vọng bên ngoài

“Và bây giờ,chúng ta đến với món đồ nóng nhất ngày hôm nay, theo cả nghĩa đen và nghĩa bóng thưa quý vị. Một lượng nhỏ có sức công phá bằng với nhà máy hạt nhân, là thứ bị chính phủ các nước cấm bán và khai thác. Tất nhiên vẫn có người may mắn tìm được. Xin giới thiệu, loại khoáng quý giá nhất trên thế giới, Phantom”

Giữa sàn đấu giá có đặt một chiếc bàn, trên đó là chiếc bình thủy tinh điện tử đặc biệt, ở giữa bình là một cục đá màu bạc tầm khoảng 0.5 kg bay lơ lửng. Phantom là một loại khoáng nguy hiểm, nó chỉ có thể giữ an toàn trong môi trường điều kiện tiêu chuẩn. Cái bình đó chính là để duy trì môi trường bên trong nó luôn ở trạng thái hoàn hảo.

“Gía khởi điểm là 500 triệu dara”

(mỗ tui: đây là đơn vị tiền ở thế giới này như các bạn. Scor bịa ra đó nên đừng bận tâm, tạm coi như như nó có giá trị như đồng euro đi. Biết thế là được rồi!)

Vừa nghe tên món đồ, rất nhiều người ở quanh sàn đấu giá bắt đầu xôn xao

“Thứ nguy hiểm vậy ai mua?”

“Mua về không bị đuổi giết mới lạ đó”

..........

“Cũng chẳng đủ khả năng mua được”

-Vậy chúng ta ai có người trả giá nào?

Tuy là ai cũng lắc đầu nhìn nhưng tiếng trả giá vẫn rất vang lên rất đông. Tiếng phát ra chủ yếu từ nhưng phòng riêng. Đó phòng của nhưng bang hội lớn, thứ này có thể nguy hiểm nhưng nếu có được nó để chế tạo vũ khí thì chắc chắn sẽ khiến giới hắc đạo phải nể sợ. Bảo Yết từ đầu đến giờ vẫn ngồi im lặng, bản thân chờ đến phút cuối mới trả giá. Phi Mã hình như cũng cùng suy nghĩ với cô. Cả hai đều ngồi im cho đến khi người chủ trì lên tiếng:

-Vị khách ở căn phòng số 3 đã trả 5 tỷ cho Phantom, còn ai ra giá cao hơn không? Nếu không thì 5 tỷ dara lần 1, 5 dara tỷ lần 2, 5 dara tỷ.....

-5,5 TỶ!!!!

Lại một lần nữa cả hai người đều quay ra trợn tròn mắt nhìn nhau. Không trùng hợp đến thế chứ???/

----------------------------------------------------------------------------------------------------

Trong phòng số 6, Hải Bình cùng Kiệt cũng đang theo dõi buổi đấu giá. Hắn cũng chẳng muốn mua gì ở đây, việc của hắn đó chính là giúp Bảo Yết lấy được Phantom. Chờ mãi cuối cùng cúng xuất hiện thứ cần tìm. Hắn cũng không muốn ra giá trước, như vậy vật phẩm sẽ bị nâng giá lên rất cáo. Cho đến khi không còn ai muốn ra giá cao hơn Hải Bình lúc này mới lên tiếng. Nhưng mà khồng ngờ người ở phòng số 1 cũng có cùng suy nghĩ giống hắn nhanh miệng hơn lên tiếng. Không ngờ khi mọi chuyện đều thuận lợi thì lại nhả đâu ra một tên ngáng đường. Xem ra là có chút khó khăn rồi.

Kiệt cũng chỉ nhàm chán ngồi bên cạnh, hắn cũng khá ngạc nhiên khi thứ Bảo Yết muốn tìm lại là Phantom. Cái thứ nguy hiểm này thì cô cần làm cái gì? Nhưng nghĩ lại cô cũng là miêu nữ thiên tài nổi tiếng thế giới. Chắc cần dùng để chế tạo cái gì đó rồi. Kiệt nhanh chóng thu lại vẻ ngạc nhiên của mình, tiếp tục nhàm chán xem đấu giá. Cô thích làm gì thì làm, hắn không can thiệp, miễn sau này cô không vuột khỏi tầm tay hai anh em họ là được.

----------------------------------------------------------------------------------------------------

Trong phòng số 1

-Anh cũng đang tìm mua thứ này?_Bảo Yết nhíu mày nghi ngờ hỏi

-Trùng hợp thật!_Phi Mã chỉ cười nhẹ

Số phận đúng là buồn cười, đầu tiên cả hai cùng đến hội đấu giá này, tiếp đó lại được mời ngồi vào cùng một phòng và giờ đây lại còn muốn một món đồ. Lão thiên muốn trêu đùa thì còn cái trùng hợp nữa đưa ra hết đi (lão thiên: “ Hết rồi! Muốn cũng không có nữa đâu)

-Giờ thì tính sao?

-Tất nhiên là anh sẽ ra giá cao hơn và lấy đồ về rồi.

-Hiểu rồi!

Nói rồi Bảo Yết định đứng dậy ra khỏi căn phòng đó. Tiền dùng cho lần đấu giá lần này cô dùng số tiền kiếm được hồi còn làm cho Nhật Nữ và hồi học đại học. Còn tiền ba mẹ cho tiêu vặt đều để hết trong tài khoản riêng của cô dưới tên tập đoàn Empire, nếu cô sử dụng ba mẹ sẽ lập tức biết. Vậy nên tiền để mua Phantom có hạn, cô căn bản không đấu lại khối tài sản kếch xù của Phi Mã. Chính vì thế mà Bảo Yết cô không việc gì phải phí thêm thời gian ở đây. Đi gần ra đến cửa thì Phi Mã lên tiếng:

-Nhưng mà nếu em muốn........

-Điều kiện?

-Rất thông minh! Anh rất thích những cô gái thông minh!_Phi Mã có chút vui vẻ nói

-Xin thứ lỗi! Em không thích!

Từ khi đến đây Bảo Yết luôn tự nhủ tránh xa mấy nhân vật chính, sống cuộc riêng của mình nhưng mà không hiểu sao lại vẫn dây dưa không dứt. Ai biết hắn muốn ra cái điều kiện quá đáng không chứ? Cô căn bản không muốn liên quan đến mấy người nam nhân này nữa nhất là sau khi.........

Mở cửa bước đi thì tiếng Phi Mã vọng ra.

-Sắp tới là sinh nhật mẹ anh. Nếu em chịu đến đó cùng anh thì em có thể đem Phantom về nhà. Thậm chí tiền là do anh trả.

-Thật không thể nào.

Bảo Yết có chút nghi ngờ, điều kiện chỉ đơn giản có thế thì chẳng phải là quá tốt sao? Vậy nên cô đã lựa chọn làm ngơ cất bước đi. Phi Mã vẫn bình thản nói tiếp

-Điều kiện đơn giản vậy thôi, anh chỉ cần thế. Tin hay không tùy em nhưng mà cất công đến tận đây thì chứng tỏ giá trị của nó đối với em không nhỏ, thật sự muốn bỏ chứ?

Nghe thấy thế Bảo Yết có chút rung động, đúng là cô rất cần Phantom. Mà muốn nghiên cứu năng lượng mới sẽ mất rất nhiều thời gian. Nếu đúng như lời Phi Mã nói thì cô chỉ cần........

-Được! Em đồng ý!

Bảo Yết tạm tin Phi Mã một lần nhưng mà nếu hắn còn đòi hỏi thêm bất cứ cái gì thì cô cũng không ngại lật lọng đâu.

-Tốt! Vậy mau lại đây ngồi. Chờ anh đem đồ về cho em.

Bên kia, phòng đấu giá số 6, Hải Bình sau khi suy nghĩ nhanh liền tiếp tục ra giá

-6 TỶ DARA!!!!

Phi Mã cũng mau chóng nhập cuộc và thế là chúng ta có cuộc đấu giá buồn cười để giành lấy về cùng một món đồ cho cùng một cô gái. Thật trớ trêu.....

ementf

PS: Lần này lại đăng muộn nhưng không phải vì lười. Scor đã rất chăm chỉ nhưng ông trời không cho mình chăm chỉ, đến lúc mở máy đăng bài thì.......................................................mất mạng =_=

Chờ mãi mới mở được wattpad lên nên mấy bạn thông cảm. Vẫn như lần trước, bạn nào còn thức thì đọc còn không thì chờ đến sáng mai cũng không sao:v Đằng nào cũng sẽ đọc mà.

Với lại mấy bạn không thích quà Scor tặng hay sao mà chẳng thấy ai tham gia vậy? Vắng vẻ y hệt hồi mini game ở^TT). Nói chung là Tết năm nay Scor nhất định sẽ tặng cho tất cả mọi người một món quà nên mọi người hãy cùng nhau chọn đi nhé!!!!! Chúc ngủ ngon! LOVE FROM SCOR!!!!!