Lâm Mộc Báo Thù (Lâm Thiếu Báo Thù)

Chương 46: Đương nhiên Lâm Mộc cũng hiểu được sự thật này.  



Lâm Mộc lắc đầu:" Không được, một khi có chiến tranh giá cả, chúng ta hạ giá, Chu Khôn cũng sẽ giảm xuống, đến lúc đó, giá sẽ càng ngày càng thấp, phương pháp này đối với chúng ta mà nói là không hiệu quả.



Trong cuộc chiến giá cả, trừ khi có vốn thật nhiều, rồi xem ai sẽ là người cạn kiệt trước.

Advertisement



Đây là thủ thuật kinh doanh đơn giản và thô bạo nhất được sử dụng rộng rãi nhất hiện nay.



Mặc dù nó đơn giản, kẻ thù cũng biết điều đó, nhưng không còn cách nào khác.



Bao nhiêu công ty nhỏ đã bị kiệt quệ bởi những công ty lớn và những tập đoàn lớn với túi tiền sâu không thấy đáy.



Nguồn tài chính hiện tại của Lâm Mộc chắc chắn không thể so sánh được với Chu Khôn.



"Anh Mộc, nhưng nếu chúng ta không dùng cách đó, thì làm sao một công ty mới thành lập như chúng ta, có thể giành giật được các mối làm ăn kinh doanh đã hợp tác ổn định với Chu Khôn trong nhiều năm chứ." A Bính nói.



Đương nhiên Lâm Mộc cũng hiểu được sự thật này.



Những người khác đã hợp tác với Chu Khôn trong một thời gian dài và là đối tác kinh doanh cũ, trừ khi có lợi thế về giá, nếu không thì lấy lý do gì để những người đó hợp tác với anh chứ?



Nhưng một khi đã hạ giá, Chu Khôn nhất định cũng sẽ làm theo.



"Anh biết, cho nên lúc này, anh mới cần phải nhờ đến Bằng Gia, đây cũng là một phần rất quan trọng trong kế hoạch của anh, hoặc có thể nói là đột phá." Lâm Mộc quay sang nhìn Bằng Gia.



“Thiên sư Lâm Mộc, cậu muốn anh làm gì?” Bằng Gia tò mò.



Lâm Mộc dựa vào ghế, cầm ly rượu lên, lắc nhẹ nói:



"Bằng Gia, việc ông cần làm là tìm những công ty hợp tác với Chu Khôn, nói chuyện với họ, yêu cầu họ ngừng hợp tác với Chu Khôn và chuyển sang hợp tác với công ty mới của chúng ta, đối với bọn họ mà nói, dù là hợp tác với ai thì cũng như nhau thôi."



Bằng Gia giật mình: "Ý của Thiên sư Lâm Mộc là... để cho anh dùng vũ lực cưỡng chế sao?"



"Cũng không phải tôi nói ông trực tiếp đi đánh người khác, mà ông hãy mời bọn họ đi ăn cơm, uống trà, trò chuyện vui vẻ với bọn họ, dùng thân phận của Bằng Gia ông, bọn họ sẽ kiêng kỵ, mọi chuyện sẽ rất dễ dàng.” Lâm Mộc nói.



"Anh hiểu, trước tiên sẽ thuyết phục trước, nếu bọn họ sẵn lòng hợp tác thì hai bên đều vui, còn nếu bọn họ không muốn thì dùng một số thủ đọan đặc biệt sau cũng không muộn, có phải không?" Bằng Gia nói.







“Đúng vậy, ý tôi cũng không khác là bao.” Lâm Mộc gật đầu.







A Bính cười nói: "Thủ đoạn này không tồi, nếu Bằng Gia làm được điều này, những người đó hợp tác với ai cũng giống nhau thì dưới áp lực của Bằng Gia, cơ hội hợp tác với chúng ta sẽ tăng lên rất nhiều."







"Tóm lại, chuyện này Bằng Gia có thể tự làm theo cách của ông, nhưng nhớ kỹ một điều, cho dù dùng thủ đoạn đặc biệt nào, cũng không được đi quá xa, phải có nguyên tắc làm người cơ bản.” Lâm Mộc nói.







"Thiên sư Lâm Mộc, chuyện này là sở trường của anh, cậu cứ yên tâm, anh sẽ lo liệu, nhưng..." Bằng Gia do dự, như có chuyện muốn giấu giếm.