Lá Bài Cuối Cùng

Chương 27



Daniau vừa nói ra, lầu ba còn chưa có phản ứng gì, lầu hai đã bắt đầu trề môi.

Khán giả phạm vi nhỏ, cũng đều quen biết nhau, không giống như ở ngoại vibình thường đã có người la hét, nhưng trong lòng mọi người đều không cho là đúng.

Thực tế, bọn họ cũng đều biết Daniau có thực lực nhấtđịnh__ Ngụy lão lục tìm người từ Mỹ về, lần này lại mở cuộc đấu sinh tử, không thể nào là kẻ vô dụng chỉ biết hù họa, ở đây cũng không thể gianlận.

Nhưng nếu nói trình độ của người này đã tới mức muốn dọnngười thừa liền dọn người thừa… thật cho rằng đang diễn phim đánh bàisao!

Hơn nữa nhìn người mà hắn nói câu đó đi? Lâm Dược!

Lâm Dược là ai?

Lâm Dược là do anh em nhà họ Trương mời tới, là người chọc tức Ngụy lão lục mấy lần, là người sống trong Cúc thành, là người có nhà nghe nói đánggiá năm trăm ngàn, trong nhà có khu vườn nhỏ, trong vườn có trồng nho,sau đó thì sao?

Không còn gì.

Không biết nữa.

Không có danh tiếng không có danh vọng không có quá khứ không có kinh nghiệm.

Thử nói xem, nếu y năm mươi sáu mươi tuổi, mọi người còn có thể suy nghĩtheo hướng cao nhân nè ẩn sĩ nè vân vân. Thử nói xem, nếu hôm nay cượclà mạt chược hay domino đi, mọi người còn có thể suy nghĩ theo hướng môn đồ đắc ý nè tuyệt học gia truyền nè vân vân.

Nhưng người nàynhìn thế nào cũng không tới ba mươi, mà hôm nay, lại chơi bài pokerTexas do đám rùa biển mang về nước mới vừa nổi lên.

Đương nhiên,mọi người cũng biết y có kỹ thuật có năng lực, không nói gì khác, tảnkhách dưới tay anh em nhà họ Trương cũng không ít, có thể dẫn y tới đây, thì đã nói rõ vấn đề, nhưng nếu nói năng lực của y đến mức độ dọn người thừa… đã không phải là con nít ba tuổi, sẽ không để người tùy tiện lừacái liền tin.

Nghe câu này, môi Lưu Yên Nhiên mím lại, tên mậpTrần thì dựng thẳng lưng, mà Lâm Dược, lại gõ gõ bàn, không bận tâm cười cười, sau đó, miệng y hơi động.

Miệng y động rồi, nhưng khôngphát ra bất cứ âm thanh nào. Ban đầu ở lầu hai còn cho rằng loa có vấnđề, nhưng khi thấy Lưu Yên Nhiên và tên mập Trần cũng có vẻ mặt mê mang, bọn họ biết, Lâm Dược căn bản không nói gì.

Đúng, miệng Lâm Dược động, y nói, nhưng không phát ra tiếng.

“Ngôn ngữ môi? Đây có phải là dối trá không!”

Lầu hai có người bắt đầu nghị luận.

“Quan hệ của anh em nhà họ Trương và Ngụy lão lục đã tốt như thế từ lúc nào?”

“Không phải đi, cậu ta đang nói với ai vậy, tên nước ngoài kia còn có thể nhận ra ngôn ngữ môi của TQ sao?”



Có người kinh ngạc, có người mê mang và có người lo lắng, bọn họ cấp thiết muốn biết Lâm Dược nói cái gì!

“Có ai hiểu ngôn ngữ môi lại phiên dịch chút đi.”

Không ai hiểu, cho dù ván bài này đã tiếp cận với chính quy, nhưng dù sao nóvẫn không phải cuộc so tài chính quy, vì có Daniau và Lưu Yên Nhiên màchuẩn bị phiên dịch tiếng Anh và phiên dịch tiếng Quảng, như vậy đã coinhư rất chu đáo rồi, sao có thể chuẩn bị cả phiên dịch ngôn ngữ môi?

Người chủ trì có chút mù mờ, trước giờ không có cuộc đấu bài nào cấm nóichuyện, có lúc ngôn ngữ cũng là một thủ đoạn, là một kỹ xảo, ván bài này đương nhiên trước kia cũng không bao giờ cấm bàn chuyện, càng đừng nóicấm ngôn ngữ môi__

Ván đấu đại biểu lợi nhuận các bên, nếu nói có hai nhà muốn liên hợp lại đánh người khác, vậy thì có thể âm thầm câuthông, hoàn toàn không cần phải ở trên bàn cược gian dối trước mặt mọingười.

Cho nên người chủ trì trong nhất thời cũng không biết có cần cấm hay không.

Người chủ trì không biểu thị gì, nhà cái cũng không động. Vì thế, tất cả mọingười chỉ thấy Lâm Dược há rồi khép miệng, mà vẻ mặt lạnh nhạt củaDaniau bắt đầu nứt ra.

Nụ cười lịch sử biến mất, ánh mắt càng lúc càng lạnh, tức giận trong đó càng thêm rõ ràng, trên bàn đấu này, đốivới một bài thủ poker là tuyệt đối nguy hiểm!

Mọi người càng thêm hiếu kỳ, tên người Mỹ này vẫn luôn giữ thái độ quý ông, sao lại dễ bịảnh hưởng như thế, Lâm Dược này rốt cuộc đã nói gì, chắc không phải làlại cây nho chứ! Nhà y còn có thể có hai cây nho sao?

Trong sựhiếu kỳ này, thời gian hai phút suy nghĩ trôi qua, nhà cái lập tức lêntiếng nhắc nhở, Daniau giơ tay: “Tôi xin tạm dừng.”

Lâm Dược cũng giơ tay theo: “À, có cái này, có thể cho tôi một thanh kẹo que không?”

Daniau thì thôi đi, nhưng câu nói của Lâm Dược lập tức khiến cho một đốngngười gần như đã kề sát màn hình nghiên cứu rốt cuộc y nói cái gì đềuxém nghẹn chết.

Kẹo que, đây là yêu cầu gì chứ!

Người chủtrì cũng kinh ngạc, nhưng yêu cầu này không tính là phạm quy, chỉ làtrong biệt thự thật sự không chuẩn bị thứ này, vì thế gật đầu nói: “Xinđợi chút.”

Trong biệt thự không có thứ này, nếu đặc biệt pháingười đi mua, đương nhiên không thể nhanh như thế, lúc này Daniau đãtheo cược, hắn vừa đẩy chip ra, vừa nói: “Có lẽ kinh nghiệm quá khứ củacậu cho cậu biết, chọc giận đối thủ của cậu sẽ tốt, nhưng tôi phải nói,điểm này là sai lầm nếu làm với tôi.”

Hắn đẩy ra một trăm theo cược, sau đó lại đẩy ra năm trăm thêm cược.

Lâm Dược không động, ngược lại cười nói: “Tại sao anh cho rằng tôi đangchọc giận anh chứ? Tôi chỉ đang nhắc nhở mình, hơn nữa tôi dùng ngôn ngữ môi, không phải muốn làm mất mặt anh. Anh là một thiên tài, điểm này,không ai phủ nhận, nhưng khí độ của anh lại quyết định trong lĩnh vựcnày, anh vĩnh viễn không thể đứng trên đỉnh cao nhất, luôn sẽ có ngườiđứng cao hơn anh.”

“Cậu đang nói bản thân cậu sao, người TQ, tôi có thể đứng cao bao nhiêu, tại sao cậu không thử đi?”

“Tôi đương nhiên sẽ thử, nhưng không phải là ván này.”

Lâm Dược nói rồi, bóp chặt lá bài: “Tôi còn muốn đợi kẹo que của tôi mà,anh xem trên tay các anh đều có đồ, tôi cũng muốn có một cái mà.”

Daniau nhìn y một cái: “Bỏ ván này rồi, cậu cho rằng cậu còn có cơ hội sao?”

Trong bài poker Texas, số lượng chip nhiều ít cũng ảnh hưởng tới ván đấu, cái này cũng giống như làm ăn, tiền vốn càng nhiều, càng thong dong, màtrên bàn cược, số chip càng nhiều, cũng đại biểu càng có nhiều lựa chọn.

Giống như ván của Lưu Yên Nhiên hai năm trước, cô có thể liên tục bỏ mấy chục ván, một nhân tố rất quan trọng chính là, cô có đủ tiền vốn, nếu chỉ có mười ngàn hai mươi ngàn, vậy nhiều nhất cô chỉ có thể bỏ mười ván làkhông thể chơi tiếp nữa.

Lúc này vốn cược của ba người đều khôngcó khác biệt quá lớn, tên mập Trần là nhiều nhất, cũng không tới bảytriệu, Daniau là ít nhất, cũng có hơn bốn triệu, nhưng nếu Daniau quétsạch Lưu Yên Nhiên và tên mập Trần, vậy so với Lâm Dược, đã chiếm tínháp đảo.

Lâm Dược nhún vai: “Đó là chuyện của tôi.”

Nói xong, hai tay đỡ sau đầu, dựa vào lưng ghế.

Lưu Yên Nhiên nhìn y một cái, hai lá bài cũng siết vào nhau: “Tôi bỏ bài.”

Khi Lâm Dược bỏ bài, lầu hai vẫn chưa có phản ứng gì quá lớn, vì y từ đầutới cuối không nhìn qua bài riêng của mình, mà ở lầu hai tuy có thể nhìn thấy bài của y, nhưng bọn họ cũng không cho rằng một con 10 cơ và mộtcon 6 chuồn là bài gì tốt.

Hai lá này, tuy có thể tạo thành sảnh, nhưng chỉ là một loại xác suất, không có đôi, khả năng trở thành thùngcũng không lớn, nếu muốn thắng người khác, thì thật sự cần có nhân phẩmsiêu việt.

Nhưng hai con A của Lưu Yên Nhiên mà lại bỏ, quả thật khiến người ta cảm thấy không thể tiếp nhận nổi!

“Đàn bà đúng là đàn bà, thật sự gặp chuyện thì lá gan vẫn rất nhỏ.”

Bên này có người bắt đầu lầm bầm.

Lâm Dược và Lưu Yên Nhiên đều bỏ bài, trên bàn chỉ còn lại tên mập Trần vàDaniau. Tên mập Trần lại nhìn bài của mình một cái, hai con 3, khôngphải bài rất lớn, nhưng ít nhất có đôi, nếu trong năm lá bài tiếp theocó thể có một con ba, thì phần thắng rất lớn. Nhưng, nếu trong tay đốiphương cũng có đôi thì…

Hắn cười cười, lần đầu tiên mở miệng:“Địa lợi và nhân hòa anh đều không có, tôi cũng không cho rằng thiênthời sẽ nằm trong tay anh, nếu thật sự có thể làm được, vậy thắng hếtđi.”

Nói xong, đẩy tất cả chip ra.

“Tốt!”

“Làm đúng làm, tên mập!”

Lầu hai lập tức có người kêu tốt, bọn họ có thể thấy rõ được bài riêng củamọi người. Tên mập Trần có một đôi 3, mà Daniau chỉ có một con Q bích là bài lớn, con còn lại là một con 5 chuồn, không phải cùng chất, cũngkhông thể ghép thành sảnh, tuy hiện tại vẫn chưa có ba lá Flop, nhưngnhìn từ bài riêng, Daniau tuyệt đối không có phần thắng lớn như tên mậpTrần.

Daniau cười cười, cũng đẩy chip ra.

Trên bàn đấu chỉ có hai người, mà cả hai đều đặt all, tiếp theo không cần suy nghĩ nữa,gọi cược, nhà cái chỉ cần phát bài liên tục là được.

Ba lá bài Flop phát ra, lần lượt là Q chuồn, 7 rô và 3 chuồn!

Ba lá bài vừa phát ra, lập tức có người cười, còn sắc mặt người đặt cho Daniau thì trở nên khó coi.

Tại cục diện hiện tại, phần thắng của tên mập Trần chiếm chín mươi ba phần trăm!

Lá Turn thứ tư xuất hiện, đây là một con 7 cơ.

Có người bắt đầu thở gấp, bên cạnh màn hình lớn hiện ra xác suất. Phầnthắng của tên mập Trần là 90.91%, mà Daniau thì không tới mười phầntrăm. Tên mập Trần lại ưỡn thẳng lưng, ba con 3, đối phương cũng có thểcó ba lá? Nhưng, hắn còn có thể ghép thành tứ quý, hơn nữa, trên bànxuất hiện một đôi, hiện tại hắn đã là cù lũ rồi, tuy đôi 7 này là củachung, nhưng trước mắt vẫn không có đôi khác.

Khi hắn đang nghĩ như thế, lá River cuối cùng đã xuất hiện, Q cơ!

Con ngươi tên mập Trần co lại, cục diện hắn sợ hãi nhất xuất hiện rồi.

Trên bàn xuất hiện hai đôi, điều này cũng có nghĩa là, nếu trong tay Daniaucó một con Q hoặc một con 7, vậy thì cũng là cù lũ, hơn nữa còn là cù lũ lớn hơn hắn.

“Tôi nhớ, vừa rồi cậu cũng đã ký giấy sinh tử.” Khi tên mập Trần nhìn chằm chằm bàn bài, Daniau mở miệng, “Nếu đã ký rồi,thì đừng lãng phí.”

Tên mập Trần ngẩng đầu, người này đang gạt hắn hay thật sự có con Q hoặc 7? Hắn phải theo sao?

Nghĩ tới đây hắn lắc đầu, hắn còn có chọn lựa khác sao?

“Được.”

Hắn nghe thấy giọng nói của mình, mà lầu hai, đã bắt đầu có người thở dài rồi.

Daniau là ba con Q hai con 7.

Tên mập Trần là ba con 3 và hai con Q.

Tuy đôi của tên mập Trần lớn hơn đôi của Daniau, nhưng trong bài cù lũ thì phân theo lớn nhỏ của bộ ba.

Tên mập Trần thua rồi.

Hắn vốn có số chip nhiều nhất lại thua sạch tất cả chip, đồng thời, còn cótính mạng của mình. Hắn chậm rãi đứng lên, chậm rãi bước xuống, khi tớitrước hậu đài chỗ đám người Trương Trí Công ngồi, có chút mê mang ngâyngẩn, cuối cùng, chọn một góc không người ngồi xuống.

Hắn ngồi trong cùng, nhưng hắn vẫn luôn nhìn Lý Công chúa, có điều Lý Công chúa không thèm nhìn hắn một cái.