Kỵ Sĩ Của Ma Nữ

Chương 41



Toàn bộ buổi tối, hắn đều vô cùng tức giận. Hắn nên xử lý sớm tay mình nhưng hắn không làm thế, lại còn dùng bàn tay đầy vết thương này đi đánh hai nam nhân kia.

Đây không phải lần đầu tiên nam nhân này nháo sự. Trước kia hắn sẽ để Sebastian hoặc Michael đi xử lý, nhưng đêm nay hắn lại tự mình đi làm điều đó.

Nàng bị hắn cầm lấy tay nên mới phát hiện trêи tay hắn có thương tích. Vụn gỗ khiến nàng bị đau, mà máu của hắn dính vào cánh tay nàng nhưng hắn lại có vẻ không hề để ý. Nàng đoán hắn không phải không biết trêи tay mình có vụn gỗ, chuyện đó là không có khả năng vì vết thương đó sẽ đau. Nàng hoài nghi hắn không xử lý vết thương là vì đang trừng phạt mình vì đã đánh đứa nhỏ.

Hắn có thể giải thích, nhưng nam nhân này không phải người thích đi kể lể. Hắn trước giờ đều không giỏi nói, có lẽ cũng sớm quen với việc bị người ta hiểu lầm.

Hắn không tin nàng thật sự có thể hiểu được nên mới lần nữa nhắc đến hành vi bạo lực của hắn.

Lúc ban ngày, nàng bị hành vi của hắn che mắt.

Nhưng bây giờ nàng có thể rõ ràng thấy cảm xúc đè nén trong mắ hắn, còn có nỗi thống khổ, phẫn nộ, nôn nóng, và khát vọng nói không nên lời.

Sự thương tiếc đối với nam nhân này tràn đầy trong lòng nàng.

Nàng nhịn không được, hôn hắn.

Hắn hé miệng, khiến nụ hôn sâu hơn, rồi nâng tay nắm lấy ʍôиɠ nàng.

Nàng nhẹ thở hổn hển, cái miệng nhỏ nhắn ở bên môi hắn thở dốc, đôi mắt xanh biếc hơi hơi trợn to, càng sâu hơn.

Hắn hôn môi nàng, bàn tay to kéo quần áo của nàng, tách hai chân nàng, ôm lấy ʍôиɠ nàng. Lúc nàng phát hiện ra thì nàng đã ngồi trêи đùi hắn, cũng cảm giác được ɖu͙ƈ vọng của hắn ở giữa hai chân dâng trào, cọ vào người mình.

Vốn nàng tưởng hắn sẽ trực tiếp giữ lấy nàng, tựa như vài lần trước.

Nhưng hắn lại ngừng lại, bàn tay to mặc dù vẫn ôm lấy nàng nhưng không có tiến thêm một bước nào.

Nàng mặt hồng tai đỏ nhìn hắn, lại thấy trong đôi mắt đen của hắn có một thứ cảm xúc nàng không nói rõ được cũng không phân biệt được.

Nàng không biết hắn suy nghĩ cái gì, không hiểu được hắn vì sao ngừng lại, nhưng cảm xúc vô danh trong mắt hắn khiến nàng động tâm.

Kìm lòng không đậu, nàng nâng tay, vỗ về khuôn mặt kiên cường của hắn.

Rất trễ, trêи mặt hắn đã sớm toát ra một ít râu lún phún, sờ vào cũng gợn tay.

Nam nhân đều giống nhau nhưng hắn không giống họ.

Nam nhân này không giống những kẻ khác. Mặc dù hắn có vẻ ngoài hung ác nhưng trái tim lại thiện lương.

Hắn chính là nam nhân nàng gả cho.

Đôi mắt đen của hắn càng sâu hơn, càng tối hơn, hàm dưới buộc chặt.

Nàng hơi hơi nghiêng thân, nhịn không được, lại một lần nữa hôn hắn.

Hắn ngừng thở nhưng vẫn mở miệng đáp lại nàng.

Khải lặng lẽ thở hổn hển một hơi, ngừng lại.

Hắn cũng dừng lại, không có tiến thêm một bước, chỉ dùng đôi mắt đen nhìn chằm chằm nàng.

Trong lúc nhất thời, má nàng hồng lên.

Bỗng nhiên, nàng hiểu ý hắn.

Nam nhân này muốn để nàng chủ động.

Có lẽ nàng lầm, nhưng hắn không nhúc nhích. Nàng bất động thì hắn cũng bất động. Hắn không phải không cần nàng vì nóng rực của hắn cứng đến phát hoảng, mà hai tay hắn vẫn đang ôm ʍôиɠ nàng.

Nàng ngượng ngùng nhìn hắn, rõ ràng cảm giác được hô hấp nóng bỏng của hắn, ngửi được mùi hương trêи người hắn, còn có thể thấy đôi mắt đen sâu thẳm của hắn.

Nàng thử thăm dò, đưa ngón tay lướt qua cằm hắn, mơn trớn cổ và ngực hắn.

Đồng tử trong mắt hắn co lại, nhũ tiêm đứng thẳng, mà trái tim hắn nảy lên thật mạnh, thật nhanh dưới bàn tay nàng.

Toàn thân hắn trần trụi, quần áo nàng vẫn mắc trêи người. Giữa hai người, trừ bỏ quần áo trêи người nàng thì không có gì khác. Nguyệt sự của nàng đã hết, dưới váy nàng không có thứ gì che đậy nữa.

Nhìn nam nhân trước mặt, vỗ về ngực hắn, cảm nhận trái tim hắn đập, Khải không thể chịu nổi dụ hoặc mà hôn hắn, đồng thời nắm lấy vai hắn, càng dán vào gần hơn.

Hắn nín thở, hàm dưới buộc chặt, nam căn hơi hơi run run.

Nàng nhẹ thở gấp, mà hắn cũng thế.

Nam nhân này là trượng phu của nàng.

Có lẽ nàng làm như vậy là không biết hổ thẹn, nhưng nàng muốn hắn, khát vọng hắn, nàng hi vọng có thể thỏa mãn hắn.

Nàng chậm rãi, lặng lẽ cọ xát hắn.

Hơi thở của hắn trở nên trầm trọng, con ngươi đen sâu thẳm.

Nàng lại thử một lần, mà lần này hắn phun ra tiếng rêи rỉ kỳ quái, nàng cũng thế. Cảm giác kia thật tà ác khiến nàng có chút hoảng hốt, nhịn không được thử lại một lần, thẳng đến khi môi lưỡi hai người giao triền một chỗ.

Nàng không dừng nổi động tác cọ xát hắn, cảm giác tê dại bủn rủn không ngừng tích lũy khiến người ta nghiện. Sau đó trong chớp mắt, hắn dò xét tiến vào, nàng túm lấy đầu vai hắn, hai gò má đỏ hồng, miệng rêи rỉ ra tiếng.

Hắn thật nóng, nhưng cảm giác cũng thực tuyệt. Nàng có thể cảm nhận được hô hấp của hắn, cảm giác trái tim hai người đập cùng một nhịp. Lúc nàng ngưỡng đầu rêи rỉ, hắn dùng môi lưỡi hôn lên cổ nàng, khiến nàng run lên.

Nàng nắm lấy vai hắn, bị ɖu͙ƈ vọng nguyên thủy kia làm cho không ngừng lắc lư, cọ xát, thẳng đến khi hắn hoàn toàn tiến vào trong cơ thể nàng.

Rồi hắn lại hôn nàng, cùng nàng môi lưỡi giao triền.

Hắn vẫn như cũ không có thúc giục nàng, không giống những lần trước mà bức bách nàng đối mặt với ɖu͙ƈ vọng của chính mình nhưng điều này lại làm mọi cảm xúc của nàng thêm rõ ràng.

Nàng khát vọng hắn một cách khẩn thiết.

Nàng ở trong lòng hắn mà run lên, miệng không ngừng rêи rỉ.

Nàng hôn hắn, cũng để hắn đáp lại, cùng hắn ở trong đêm khuya cọ xát, gắt gao dây dưa.

Nàng rất khẩn trương, động tác rất chậm, Bonn có thể cảm giác được. Hắn cơ hồ nhịn không được muốn giúp nàng, nhưng hắn không thể làm thế.


Hắn muốn… Nàng hiểu… Nàng cũng có thể khống chế… Ông trời ạ…

Hắn nắm chặt tay, ngăn cản mình đụng vào nàng.

Hắn hi vọng nàng có thể hưởng thụ chuyện này, cũng vô cùng khát vọng nàng có thể biết được sự thỏa mãn và sung sướиɠ trong chuyện này.

Ánh nến lay động ở một bên, Khải có thể thấy hắn liên tục nhìn chăm chú vào nàng, chuyên chú nhìn nàng. Nnagf có thể thấy bộ dạng động tình của chính mình trong con ngươi của hắn ——

Cả người Bonn căng thẳng, cố nén xúc động của chính mình, chỉ mê muội nhìn chằm chằm vào khuôn mặt nhuốm tình ɖu͙ƈ của nàng.

Nàng bị hắn nhìn thì vô cùng xấu hổ, lúng túng, nhịn không được đưa tay lên che mắt hắn, nhưng không cách nào dừng lại. Cảm giác kia thật tốt, cảm giác hắn lấp đầy cơ thể nàng thật tốt.

Tuy rằng bị che khuất tầm mắt, Bonn lại có thể rõ ràng ngửi được mùi hương trêи người nàng, còn nghe thấy tiếng thở dốc của chính mình cùng với tiếng thở nho nhỏ của nàng. Hắn còn cảm nhận được trái tim của mình và của nàng đập cùng nhịp, cảm giác được nàng nóng bỏng, ẩm ướt gắt gao bao vây lấy hắn, còn có mỗi động tác nhỏ cùng rung động của hai người.

Hết thảy, đều trở nên càng thêm nóng bỏng và rõ ràng.

Hắn sắp nhịn không được rồi nhưng điều này là không đủ.

Bonn càng thêm dùng sức nắm chặt hai tay, rồi hắn mở miệng khàn khàn nói.

“Để ta xem.”

Lời này khiến cả người nàng càng nóng hơn.

Nàng không dám.

Tuy rằng trêи người nàng vẫn mặc quần áo, nhưng nàng cảm thấy mình còn trần trụi hơn khi bị hắn cởi hết quần áo, áp dưới thân thế nên nàng tiếp tục che mắt hắn.

“Để ta xem…” Hắn nhỏ giọng lặp lại.

Hắn cần phải biết, cần phải nhìn khát vọng của nàng, còn có sự thỏa mãn và khát cầu của nàng.

Nàng không dám, sợ bị hắn nhìn thấu. Nàng có thể rõ ràng cảm giác hắn đang ở trong cơ thể mình, cảm giác chính mình sắp đến cực hạn, co rúm, run run nhưng vẫn không ngừng cọ xát. Sau đó nàng lại nghe thấy hắn khẩn khoản yêu cầu.

“Khải… Để ta xem…”

Hắn có thể đưa tay kéo tay nàng ra, nàng cũng không cản hắn được nhưng hắn không làm thế, cơ bắp cả người hắn căng lên, thở gấp yêu cầu.

Nàng đột nhiên biết nếu nàng không nhường thì hắn sẽ không bắt buộc nàng. Điều này làm cho nàng lại càng không thể cự tuyệt, không thể kháng cự hắn.

Hắn muốn nhìn, muốn nhìn nàng, nàng có thể cảm giác được khát vọng của hắn, mà nàng phát hiện chính mình cũng muốn thỏa mãn hắn.

Nàng buông tay.

Bonn thấy nữ nhân trước mặt khẽ cắn môi, khuôn mặt nhỏ nhắn hồng như uống rượu, đôi mắt mờ sương nhìn hắn. Mồ hôi trong suốt chảy từ cổ nàng chui vào trong cổ áo, sau đó nàng há mồm thở gấp, tay nhỏ bé cầm lấy đầu vai hắn, khom lưng co rúm lại run run siết chặt, đạt tới cao trào.

Nữ nhân trong lòng thoạt nhìn thật gợi cảm, vạn phần động lòng người.

Hắn cơ hồ cũng đồng thời phóng thích. Trong lúc hoảng hốt, hắn có thể thấy con ngươi xinh đẹp của nàng thất thần mà khuếch trương, cảm giác được nàng run lên từng trận.

Hắn buông lỏng tay, bắt lấy ʍôиɠ nàng, đem nàng kéo đến càng gần, để nàng có thể siết chặt hơn. Nàng dán lên người hắn run run thở dốc.

Nàng mồ hôi đầm đìa yếu đuối dựa lên vai hắn, trái tim dán vào ngực hắn nhảy lên ầm ầm.

Một lúc lâu hắn không thể nhúc nhích, chỉ có thể ôm lấy nữ nhân trong lòng, đắm mình trong tư vị tốt đẹp kia, để cơ thể ấm áp của nàng vây quanh hắn.

Cảm giác này thật là tốt.

Hắn cho tới bây giờ cũng chưa từng thấy thỏa mãn như thế.

Hắn vốn cho rằng loại chuyện này là kịch liệt mà cấp tốc đến khi thỏa mãn nhưng nàng thẹn thùng lại mẫn cảm, động tác lại chậm chạp nhưng hắn không ngờ như vậy cũng rất tốt, quá tốt là đằng khác.

Kìm lòng không đậu, hắn hôn lên đầu vai ẩm mồ hôi của nàng khiến nàng co rúm lại quay đầu nhìn. Đôi mắt nàng ʍôиɠ lung, lộ ra ngượng ngùng, khuôn mặt nhỏ nhắn vẫn đỏ ửng như trước.

Nàng nhìn hắn.

Hắn còn tưởng rằng hắn có thể dạy nàng sự vui thích của tình ɖu͙ƈ nhưng không ngờ nàng cũng cho hắn một kinh nghiệm khác. Nàng thậm chí vẫn mặc quần áo, giày tất cũng chưa cởi, nhưng hắn lại thấy khát vọng, còn có ɖu͙ƈ niệm của nàng, một bộ dạng chân thực nhất.