Kiều Nữ Lâm Gia

Chương 190: Thiếu





Editor: Puck - Diễn đàn

Bất tri bất giác, tiểu a Điệt đã tròn một tuổi rồi.

Tiểu quận chúa phủ Sở Vương đầy tuổi tự nhiên phải làm tiệc đầy tuổi. Nhưng mà, tiệc đầy tuổi này không làm ở Sở Vương phủ, mà được hoàng đế hoàng hậu bố trí ở Thanh Ninh cung.

Thanh Ninh cung là tẩm cung hoàng hậu, tráng lệ mà hoa mỹ, cung điện thâm sâu, làm tiệc đầy tuổi ở đây, đương nhiên là vinh hạnh đặc biệt rồi.

Bởi vì tiểu a Điệt còn nhỏ, quy mô bữa tiệc quá lớn lo tiểu nhân nhi không chịu nổi, sẽ giảm phúc, cho nên ngày này chỉ mời Lâm gia, La gia, Ngôn gia, Lương gia, Tề gia, Dương gia các nhà thân thích, không làm lớn.

Hôm nay tiểu a Điệt mặc váy hoa hồng đỏ, giữa ấn đường điểm nốt ruồi son, dí dỏm đáng yêu.

Các thân thích tụ tập lại, cười cười nói nói, vừa vui sướng lại tưng bừng.

Mấy đứa a Hạo, a Hân thích a Điệt tiểu muội muội này, nhiệt tình cống hiến ra rất nhiều vật yêu thích, để tiểu a Điệt chọn đồ vật đoán tương lai, “Xem thử xem muội muội có thể cầm cái gì.”

A Thị và Y Y vốn là hài tử nhỏ nhất, hiện giờ lại có thêm tiểu a Điệt, hai người cực kỳ có phong độ ca ca tỷ tỷ, giới thiệu cho a Điệt từng món, “Muội muội, đây là sách, đây là bút, đây là bàn tính ngà voi, đây là con dấu đá Thọ Sơn…”

A Điệt hiền lành nghe, thỉnh thoảng nhếch cái miệng nhỏ nhắn lên cười.

Dáng dấp bé vốn đẹp mắt, cười lên càng thêm mặt mày sinh động, cực đẹp.

Bé không chỉ có khuôn mặt xinh đẹp, tay cũng rất đẹp mắt, nho nhỏ, trắng trắng, mềm nhũn, a Hân nắm tay nhỏ bé của bé, cười hứng khởi, “Mấy ngày trước phụ hoàng tặng ta một món đồ, dương chi ngọc khắc thành, hình dáng bàn tay nhỏ, món đồ đó vừa lóng lánh lại ấm áp, nhưng so sánh với tay tiểu a Điệt, liền ảm đạm phai mờ rồi.” Rất thích tay nhỏ bé của muội muội, nhìn qua xem lại, còn ngại chưa đủ, đặt lên môi hôn một cái.

A Điệt vui mừng cười khanh khách.

“Muội muội thích ta đấy.” A Hân mặt mày cong cong.

A Hạo chậm rãi nói: “Nào có, có lẽ tiểu a Điệt chỉ thấy tay ngứa ngáy thôi.”

Mấy hài tử dậm chân cười to.

A Hân không thuận theo, “Ca ca sao có thể như thế chứ? Người ta đang vui mừng, ca lại dội nước lã.”

“Ai dội nước lã cho công chúa điện hạ của chúng ta vậy?” Hoàng đế cười đi từ bên ngoài vào.

Hắn vốn đang xử lý triều chính, nhưng mà, coi như hôm nay trộm nửa ngày rảnh rỗi, sau khi lâm triều đã bỏ lại toàn bộ chính vụ không để ý đến, đến Thanh Ninh cung.

Mấy người a Hạo, a Hân nhìn thấy phụ hoàng bọn họ trở lại, cùng kêu lên hoan hô.

“Ban ngày có thể gặp được bệ hạ, khó được khó được.” Lâm Đàm thấy hoàng đế trở lại, cười tươi.

Hoàng đế rất siêng năng, giờ này có thể gặp được hắn ở hậu cung, quả thật rất khó được.

“Trẫm nghe nói hoàng hậu thiết yến, đặc biệt tới dự. Xin hỏi hoàng hậu điện hạ, không tặng lễ, có được tham dự không?” Hoàng đế khôi hài cười nói.

Hắn không phải người thích nói giỡn, a Đại kinh ngạc nhướng mày, “Dượng cả cũng sẽ nói chuyện cười đấy.” Bởi vì tương đối ít nghe thấy, cho nên cảm thấy kỳ lạ.

Hắn trùng hợp rất gần thái hoàng thái hậu, lời này bị thái hoàng thái hậu nghe được, thái hoàng thái hậu cười nói: “Sao hắn lại không biết nói chuyện cười chứ? Lúc muốn nói, nói khá hay.” Nói lại chuyện năm đó hoàng đế bị bà nhéo tai, cuối cùng hoàng đế mặt ủ mày ê nói không nên dài lỗ tai, a Đại cười lớn.

Mấy đứa a Hạo nghe được trợn to hai mắt.

Hoàng đế đỏ mặt, cười nói: “Hôm nay không phải tiệc đầy tuổi của tiểu a Điệt sao? Tiểu thọ tinh ở đâu?” Nói lảng sang chuyện khác, tìm tiểu a Điệt tới.

A Thị vội vàng giơ tay chỉ, “Phụ hoàng, muội muội ngồi ở bên kia.”

Hoàng đế cười đi qua ôm tiểu a Điệt, “Hôm nay tiểu thọ tinh ăn mặc thật đáng yêu, quá xuất chúng…”

Hắn đang khen ngợi, lại thấy a Điệt cười hì hì giơ tay nhỏ bé sờ mái tóc thưa thớt của mình, trên khuôn mặt nhỏ bé lộ ra nụ cười say mê, giống như biết hoàng đế đang khen mình vậy.

“Tiểu a Điệt cháu… biết đại bá đang khen cháu sao?” Hoàng đế ngơ ngác, dịu dàng hỏi.

Mọi người ở đây đều nhìn sang, vừa kinh ngạc, vừa vui mừng.

Thái thượng hoàng thở dài nói: “Đây là có mẹ sao thì có con vậy. Lần đầu khi a Thấm gặp trẫm chỉ có ba bốn tuổi, cũng rất thích trang điểm, trẫm sờ

chapter content