Kiếp Nạn Tình Nhân

Chương 10: Trốn đi



Lăng Vi vừa ngẩng đầu đã đối mặt với ánh mắt lạnh như băng của Viêm Bá Nghị.

"Sao không chạy nữa? Tiếp tục chạy đi?" Hắn giữ chặt cánh tay Lăng Vi, trong giọng nói có phần khó chịu.

Oài, nên làm cái gì bây giờ, đã bị bắt rồi. Lăng Vi theo bản năng đưa tay che bụng mình, trong lòng lo lắng vì vừa rồi mình chạy nhiều như vậy không biết có làm cục cưng trong bụng bị thương hay không. Người đàn ông trước mặt này không biết có dở trò gì hay không, nếu có cô tuyệt đối sẽ không để hắn thực hiện.

Cô ngẩng đầu lên nhìn Viêm Bá Nghị, sau khi nhìn mấy lần khuôn mặt hắn, trái tim Lăng Vi nhảy lên mấy lần, cô nghĩ thầm, người đàn ông này bên cạnh vẻ bá đạo, kiêu ngạo, còn có phải phần tà nịnh. Mặc dù cô không nhớ hết mọi chuyện của đêm đó, nhưng trong đầu vẫn còn nhớ được hình ảnh người đàn ông này cũng rất dịu dàng.

Đúng vậy, chính người đàn ông này, một tháng trước đã cùng với mình làm chuyện đó, bây giờ trong bụng cô đang mang cục cưng của hắn. Không biết là do vận mệnh trêu ngươi như thế nào mà luôn gặp hắn như vậy.

Biết mình chạy không thoát, cô ngẩng đầu đối diện với Viêm Bá Nghị. Suy nghĩ nhiều lần xong mới mở miệng nói, "Ở trước mặt mọi người như vậy, một người đàn ông đi ăn hiếp một cô gái, hình như không tốt lắm đâu? Trông anh có vẻ rất có quyền thế, nếu như để ai quay, chụp được cảnh này gửi cho báo chí, anh sẽ gặp rắc rối đấy."

Chỉ là một đêm chung đụng, cô gái trước mặt lại đã khắc sâu vào trong trái tim Viêm Bá Nghị, bên ngoài hắn giả vờ bình tĩnh nhưng trong lòng lại đang kích động không thôi. Lạnh lùng mở miệng, "Nếu đã là người có thân phận, thì cái gì cũng không cần sợ, từ giờ trở đi, cô nếu dám rời khỏi tầm mắt của tôi, cô nhất định phải chết".

Hắn tuyệt đối không cho phép cô gái này lại biến mất trước mắt mình, từ trước đến giờ hắn cũng chưa từng để ý một người phụ nữ nào như vậy cả.

Lăng Vi cau mày nhìn chăm chú vào cử động của người đàn ông trước mặt mình, một tay khác lặng lẽ móc cây bút ở trong túi ra, cô cúi đầu lén lút nhìn cánh tay đang bị nắm chặt, đây chính là tờ kết quả siêu âm, nếu như hắn biết cô mang thai, không biết mọi chuyện sẽ như thế nào nữa?

Nghĩ tới đây, Lặng Vi nghiêng đầu nhìn ra đường cái, hét to một tiếng "Cứu mạng".

Viêm Bá Nghị bị cô bất thình lình hét lớn, hơi giật mình một chút, sau đó trên tay lại cảm nhận được một cơn đau.

Hắn bất ngờ đến mức ngây người, nhân cơ hội đó Lăng vi thoát được tay của hắn..

Lúc này Sở Phong cũng chạy tới, vừa lúc nhìn thấy cảnh tượng boss bị Lăng Vi đâm lên cánh tay, hắn lập tức chạy tới bên cạnh cô. Lăng Vi vừa nhìn thấy người này, đột nhiên nhớ tới hắn chính là người lái xe cho Viêm Bá Nghị tối hôm cô bị đám lưu manh đuỏi theo. Hiểu rõ được điều này cô chợt hét to, "Dừng lại, nếu còn đuổi theo tôi sẽ chết trước mặt các người".

Một câu hét như vậy, làm cho Viêm Bá Nghị sững lại, Sở Phong cũng không dám tiến lên nữa. Cho đến khi Lăng Vi ngăn cản một chiếc tắc xi, lập tức chui vào trong xe, Viêm Bá Nghị muốn đuổi theo, nhưng hắn chỉ giật được tờ siêu âm trong tay của Lăng vi mà thôi, cửa xe đóng lại, chiếc xe nghênh ngang rời đi trước mắt hắn.

Một mình Viêm Bá Nghị đứng tại chỗ, trong giây phút khi Lăng Vi hét câu kia, trong tim của hắn chợt nhói lên. Hắn chưa từng có cảm giác với bất cứ người con gái nào như vậy. Kể từ khi mẹ qua đời, hắn rất ít khi tiếp xúc với phụ nữ, không nghĩ tới….

Viêm Bá Nghị nhíu chặt lông mày nhớ tới chuyện mình làm gần đây, thở dài không ngừng, hắn cúi đầu nhìn xuống tờ giấy trong tay mình, chỉ là nhìn thoáng qua một chút, vẻ mặt của hắn đã cứng lại. Trong phút chốc sự vui vẻ hiện lên tràn đầy khuôn mặt của hắn, trong lòng vui muốn phát điên ở bên ngoài lại không biết phải biểu đạt như thế nào.

Hắn được làm Ba rồi sao?