Kích Dục

Chương 2: Lạc Hàn Thần



Hai giờ chiều tại phòng họp công ty Lạc Viễn,cổ đông, tổng giám cùng trưởng phòng của các phòng ban đã đến đông đủ.

Mị Nguyệt Dung bước vào phòng họp,thong thả ngồi xuống vị trí của mình.

" Tổng giám Mị Nguyệt Dung, đã lâu không gặp"- Lam Tần Nguyệt khóe miệng càng thêm sâu trực tiếp nhìn thẳng vào cô.

"Chào Tần Nguyệt tổng giám, đêm qua phóng túng như vậy,lưu lại dấu vết thật rõ, tôi là khuyên cô nên che phủ một lớp nền thật kĩ,tránh lại lộ rõ bản chất khiến người khác chê cười"

" Cô..." Tên Long tổng khốn khiếp, tối qua vì muốn moi chút thông tin hành tung của con trai tổng giám đốc, cô đây không tiếc hy sinh bản thân mình. Mà hắn lại như chó vậy, cắn cô một đường không chừa lối thoát. Nhất thời Lam Tần Nguyệt có chút đuối lý, nói không lại Mị Nguyệt Dung.

" Tổng giám, bạn trai của Tần Nguyệt người ta là khỏe mạnh cùng dũng mãnh, lại hết mực yêu thương cô ấy. Đâu như cô, trinh nữ già bảo thủ, khó tránh không biết được tư vị của tình yêu và lạc thú là gì. Tôi đây là thật sự lo lắng cho cô cả đời này cũng không nếm được ra tư vị tuyệt diệu ấy là gì đâu. Nếu Nguyệt Dung tổng giám không chê, tôi đây cũng sẽ hạ mình chỉ cho tổng giám vài đường" Đường Doãn Nhi  nổi tiếng là em gái cay độc của Lạc Viễn, danh hiệu khác là em gái ngực to. Đảm nhiệm vị trí tổng giám phòng 2, cùng Lam Tần Nguyệt tổng giám phòng 1,là một bộ đôi ăn ý. Con át chủ bài một tay hai cô ta lăng xê là Tống Tư Kỳ, có chút danh tiếng. Chỉ tiếc là để đạt như Tống Tương Tư, vẫn là cần cố gắng và nỗ lực rất nhiều.

Một Tống Tư Kỳ thanh thuần và bạch ngọc, không vướng chút scandal từ hồi vào nghề đến nay. Thật sự đã tốn bao công cho Lam Tần Nguyệt cùng Đường Doãn Nhi thanh tẩy và dọn đường. Nhưng ăn ý đến đâu, cũng chẳng bằng thanh giả tự thanh, đâu gói được lửa mãi mãi.

Nhìn cô ta xem, mắt đã có vài nếp nhăn, nhìn qua ai cũng tưởng cô ta già hơn với cô nhiều tuổi. Cái áo thấp phân nửa lộ ra bầu ngực trắng trợn kia là muốn cho ai xem.TMD, Đường Doãn Nhi này là sợ tổng giám đốc tiền nhiệm kia không nhìn thấy rõ ư. Cô là vẫn không nên nhìn để tránh nó chọc mù hai con mắt, giảm đi tư vị của cả ngày hôm nay mất.

" Đường Doãn Nhi, cô đây kinh nghiệm chinh chiến đầy mình như vậy, tôi cũng thật bái phục.Chỉ tiếc,theo cô học, từ trước đến nay tôi không hề có cái hứng thú này" 7 chữ cuối, Mị Nguyệt Dung như càng ra sức nhấn mạnh, mỉa mai nhìn thẳng Đường Doãn Nhi. Thành công khiến cô ta nổi cơn hận khí, hai mắt bừng bừng như có lửa nhìn về phía cô. Mị Nguyệt Dung không nhanh không chậm, nhàn nhạt thưởng thức ly trà trước mặt, hoàn toàn như không coi ai kia vào trong mắt. Vẫn là trà của Lạc Viễn vừa ý với cô, hương vị thơm vướng vất đọng lại trong cuống họng, lúc đầu có chút tư vị chát chúa, về sau càng thanh càng ngọt. Cô từng nghe người ta nói con đường sự nghiệp cũng giống như một ly trà. Người hèn mọn nếm vị chát, liền rụt lưỡi bỏ chạy. Chỉ có kẻ mạnh, can đảm cùng thực lực, sau chua chát cùng đắng cay mới có thể hái được quả ngọt. Cô trước nay chỉ muốn theo đuổi sự nghiệp, làm điều mình thích, dùng tiền mình làm ra. Cô đây chính là đại gia của bản thân mình nha!

Hội nghị trên tầng cao của công ty giải trí Lạc Viễn.

CEO Lạc Viễn Dương là một người đàn ông trên 60 tuổi. Nhờ cơ thể chăm sóc tốt nên ngũ quan như điêu khắc, có thể thấy lúc trẻ nhất định là một đại gia siêu đẹp trai, khí thế tuy ôn hòa, nhưng trên thương trường lại đầy ngoan độc,mới có thể một tay dựng nên Lạc Viễn thành công như ngày hôm nay.

Cuộc họp nhanh chóng bắt đầu.

Mở đầu hội nghị, Thư kí Trịnh Sâm giới thiệu tổng giám đốc tiền nhiệm Lạc Hàn Thần.Đường Doãn Nhi cùng Lam Tần Nguyệt mở lớn đôi mắt nhìn hắn, các trưởng phòng của phòng ban khác cũng không khỏi bất ngờ, than thở giá trị khuôn mặt của gia đình tổng giám đốc lại cao như vậy. Khác với sự ôn hòa của cha mình,Lạc Hàn Thần khí thế lạnh lùng, đường nét anh tuấn ngút trời, góc cạnh khuôn mặt nam tính,kiêu ngạo như càng tô thêm sự mê hoặc chết người của anh ta. Bộ vest vừa vặn ôm lấy vóc người cường thế, bạc môi mỏng mím hờ. So ra với cha mình càng thêm thâm trầm, khó đoán. Anh ta cũng tỏ ra không hề có một sự nịnh nọt nào. Trước mặt cổ đông và nhân viên công ty. Lạc Hàn Thần cũng chỉ giới thiệu bản thân một cách giản đơn và ngắn gọn nhưng cũng đủ thể hiện con người Lạc Hàn Thần trên thương trường,thực lực tuyệt đối không kém cha mình:

" Tôi tên Là Lạc Hàn Thần, luôn luôn công tác ở nước ngoài. Mong mọi người trong thời gian sớm nhất điều chỉnh thích hợp, ăn ý kết hợp cùng tôi đưa Lạc Viễn tiến ra thị trường quốc tế."

"Quốc tế" thằng nhãi này dục vọng cũng thật là lớn. Khuôn mặt yêu nghiệt kia chỉ sợ sớm đã lừa gạt không biết bao nhiêu người phụ nữ. Lòng Mị Nguyệt Dung thầm oán.

" Sau cuộc họp hôm nay, trưởng phòng tài chính trong thời gian sớm nhất đề lên cho tôi báo cáo doanh thu của Lạc Viễn ba năm vừa qua" giọng hắn lạnh lùng,khí thế cường bá, ra chỉ thị dứt khoát nhanh chóng lại mạnh mẽ như vậy. Trưởng phòng tài chính mồ hôi lạnh đầy người, e dè đáp lại Lạc Hàn Thần.Cả phòng họp một mảnh im như tờ. Khí thế cường ngạo của hắn quá lớn. Vừa mới nhận chức hắn đã làm quen công việc một cách nhanh chóng, sự tương thích trong công việc với Lạc Viễn đều được Lạc Hàn Thần co duỗi đích xác.

Quả nhiên là con trai ông nuôi dậy, Lạc Viễn Dương  một lòng đầy tự hào. Trước khi rời khỏi để Lạc Hàn Thần tiếp quản cuộc họp,ông căn dặn Trịnh Sâm trợ thủ đắc lực của mình ở lại phò trợ Lạc Hàn Thần đảm nhiệm công việc mới. Từ nay, ông có thể an hưởng tuổi già bình yên của mình. Có con trai ông tự hào, thì ông càng tin Lạc Viễn sẽ ngày một tiến xa và gặt hái được nhiều thành công hơn nữa. Cả hai đều là những đứa con cưng ông yêu mến và ngày đêm nuôi nấng nó trưởng thành. Nhìn cả quá trình đó, Lạc Viễn Dương tất yếu có sự thỏa mãn vô cùng. Còn bây giờ, công việc của ông là trở về hưởng tuổi già bên bà xã thân yêu.