Không Phải Fan!! Cô Ấy Là Bạn Gái Tôi

Chương 20



Sau khi nói chuyện với chị Thảo, nó quay trở lại chỗ nghỉ ngơi của Long, lúc này anh vẫn đang quay. Nó đứng chăm chú nhìn anh mà không để ý rằng đang có người đang nhìn nó.

- Xí, con nhỏ mặt dày, mày đừng có vội đắc ý, chắc chắn mày sẽ không cười được lâu nữa đâu.

Nói xong, cô gái kia nhếch mép cười đầy nham hiểm

Một lúc sau, Long quay xong, anh quay lại chỗ nghỉ với nó. Nó nhanh nhảu lấy cho anh cốc nước, vui vẻ:

- Anh uống đi

Long nhận lấy cốc nước

- Cảm ơn em

- Không có gì ạ

Long uống xong đặt cái cốc lên bàn, tiếp tục hỏi nó

- Mấy bữa nay chắc em chán lắm nhỉ, ở đây cả ngày

- Không có đâu, em có nói chuyện với mấy chị diễn viên ở đây mà, các chị ấy dễ gần và vui tính lắm

- Ừm, thế cũng tốt

Nói rồi anh lại đọc kịch bản. Nó thì đang suy nghĩ chuyện gì đó

“ Có nên hỏi không nhỉ?”, “ Nhỡ không phải thì sao?”

Nó cứ lưỡng lự, cứ định mở miệng ra thì lại không dám nữa, lại mím môi ngồi nghĩ. Một lúc sau lại định nói nhưng cuối cùng lại không nói. Cứ như vậy mấy lần, Long thấy lạ nên quay sang:

- Em có gì định hỏi anh hả?

Anh nhìn chằm chằm. Nhìn theo góc của nó thì anh chỉ lộ nửa mặt nhưng nhìn anh vẫn đẹp cực kì, cực kì luôn. Mà nó lại không nhìn thấy, bối rối

- Cái đó… à… - nó đang quyết tâm hỏi nhưng ngay giây sau đó mọi quyết tâm của nó liền bay đi hết

- Không có gì ạ

Nó cười cười cho qua chuyện. Anh chỉ gật đầu rồi lại quay lại đọc kịch bản. Nó thì vẫn tò mò, vẫn muốn hỏi cho rõ mọi chuyện nên vẫn nhìn anh lưỡng lự. Mãi cuối cùng thì nó cũng quyết tâm hỏi cho ra nhẽ. Hít một hơi thật sâu:

- Anh, có phải anh…

Nó đang rất nghiêm túc hỏi anh thì bất thình lình anh nghe nó gọi thì quay sang. Bốn mắt nhìn nhau, nó chợt câm nín. Cái khoảng cách này giữa anh với nó gần đến nỗi mà nó có thể nhìn rõ từng sợi lồng mày của anh thôi. Nó cứ thế ngây ngốc nhìn anh, mọi chữ, mọi câu nó định hỏi thì như có phép thần kỳ tự mọc cánh bay đi, bỏ lại trong đầu nó là khoảng không trống rỗng. Nó nhìn anh chằm chằm, bỗng anh hỏi:

- Có gì không?

- Ờ… - nó chợt tỉnh táo, nhưng giờ đây nó lại không dám hỏi, sợ bị anh coi là lắm chuyện, sợ mình bị tưởng bở thế là nó cứ ầm ừ hoài

- Đọc thoại với anh

Bất ngờ anh đặt sấp thoại lên tay nó, bảo nó đọc cùng anh. Rốt cục anh đang nghĩ cái gì, anh nhìn thấy là nó muốn hỏi cái gì rồi nên mới chuyển việc khác hay chỉ là anh muốn nó đọc thoại với anh hay… Nó cứ thế nghĩ, mặt ngơ ra

- Không đồng ý hả?

- Dạ??? À, đâu có, trang bao nhiêu ạ? – nó chợt giật mình khi anh hỏi. Thôi kệ, cho qua, việc này có nghĩ cũng chỉ thêm nhức đầu

- Trang 15- anh trả lời rồi nghiêm chỉnh ngồi nhìn nó chăm chú giở xấp giấy kịch bản. Anh chăm chú nhìn dáng vẻ chuyên tâm của nó, đây là lần đầu anh thấy nó chuyên tâm thế đấy.

- Anh, em…em hình như đang thích một người rồi thì phải?

Nó từ từ đọc câu thoại đầu tiên, nó bắt cảm xúc tốt lắm, cũng khá hiểu nhân vật nữ chính trong phim này vì đây là bộ phim nó đang cày mà.

- Vậy thì em nói cho cậu ta biết đi. Em là một cô gái dễ thương, tốt bụng chắc chắn cậu ta sẽ rất thích em

- Anh chắc chứ, nhỡ anh ấy không thích em thì sao?

Nó vẫn chăm chú nhìn kịch bản mà chả để ý xem anh vẫn đang nhìn nó và cả một người khác đang nhìn mình

- Ngốc quá, cứ gọi điện cho cậu ta, nói ra hết đi

Sau khi anh thoại xong nó ngơ ngơ ra, đọc qua những cảnh ở dưới, ngạc nhiên nó hỏi:

- Ớ, em tưởng cảnh này quay, phát rồi mà sao giờ anh lại phải quay lại

Nó vừa nói vừa giở giở những trang khác xem thử, toàn bộ những trang sau đều là những cảnh đã quay rồi và phát luôn rồi mà bỏ mất mấy giây đơ người của anh. Nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, anh nói:

- À, tại bây giờ phải dùng những cảnh này cho tập cuối mà mấy cảnh đã quay lại mất nên mới phải quay lại.

Anh trả lời rất có tính thực nên hoàn toàn lừa được nó. Nó chỉ à ra tiếng rồi gật gật đầu tỏ vẻ hiểu ý rồi cũng không tra cứu gì thêm. Thấy nó như vậy thì anh mới nhẹ nhõm chứ nếu nó mà hỏi thêm điều gì thì anh cũng chả biết phải làm sao để dấu nó. Đầu óc anh nhanh nhạy thì đúng thật nhưng mà cũng chưa đến mức thần thánh mà có thể trả lời không bị sai sót được. Nó mà biết anh bảo nó đọc thoại là để đỡ ngượng vụ kia thì anh xấu hổ chết luôn á.



Bỗng nó kêu lên làm anh giật cả mình.

- Sao thế?

Anh quan tâm hỏi, từ từ tiến lại gần chỗ nó

- Con gì bay vào mắt em rồi

Nó vừa nói vừa quay mặt ra sau định đưa tay lên dụi mắt thì anh cản nó lại. Nắm chặt tay nó rồi quay đầu nó lại:

- Đừng dụi, để anh xem

Nói rồi anh đến gần nó, tìm kiếm con gì trong mắt nó rồi thổi nó đi. Những người ở đó chả mấy ai để ý tới hành động bình thường này nhưng lại có người quan sát nãy giờ đứng hình.

- Hôn nhau sao? Chụp hình, chụp lại mới được

Cô ta lấy máy ra chụp lấy chụp để. Nhìn những tấm hình trong máy cô ta nhếch mép nhìn nó đang cười, nghĩ bụng “ Lần này mày chết chắc rồi”