Không Làm Thế Thân!

Chương 35



“Mặc kệ hôm nay gặp mặt là trùng hợp, hay là anh cố ý. Tôi không hy vọng lại phát sinh, tôi cùng anh không có quan hệ.” Lâm Hi nói, “Tưởng tổng, anh cũng nên sớm ngày bắt đầu cuộc sống mới, có được nhân sinh mới. Tìm được người kia nguyện ý mùa đông cùng anh dùng quạt hương bồ, mùa hè cùng anh mặc áo bông lên người, anh sẽ tìm được.”

Mắt đen Tưởng Lâm Dữ khẽ nhúc nhích, lông mi rũ xuống che đi cảm xúc kích động, rất nhanh hắn nâng mắt lên nhìn chăm chú vào cô, “Không có người trời sinh sẽ biết yêu đương, không có người sinh ra cái gì cũng đều hiểu. Tôi nên gọi em là Lâm Hi, tôi biết, nhưng cùng tôi ở bên nhau 5 năm chính là Giản Hề, 5 năm này, chúng ta đều giống nhau. Em mê mang, tôi cũng mê mang. Trước đó em không nghỉ chân, tôi cũng tự hỏi bước tiếp theo nên đi như thế nào. Chúng ta tại đánh ván cờ mù, nhưng mà bàn cờ này không có người thắng. 5 năm, chân chân thật thật tồn tại, tôi cho rằng chúng ta không nên như vậy kết thúc.”

Lâm Hi lẳng lặng nhìn hắn, “Anh để ý chỉ là thời gian hao tổn.”

“Nếu tôi chỉ để ý em?” Tưởng Lâm Dữ nắm chặt tay Lâm Hi, ngay sau đó hướng trên người Lâm Hi dịch mấy tấc, hắn rất muốn ôm lấy cô điên cuồng hôn môi.

Nói với cô, hắn rất nhớ cô.

Nhưng hắn khắc chế cảm xúc, trước sau không có động, khắc chế làm mắt đào hoa của hắn hơi hơi phiếm hồng, “Em từ đầu tới cuối cũng chưa tin tưởng tôi, em cũng không có làm tôi tham dự vào cuộc đời của em.”

“Anh từ đầu tới cuối cũng chưa làm tôi tin tưởng anh.” Lâm Hi nhếch môi, nhình thẳng vào mắt Tưởng Lâm Dữ, “Tôi nên tin tưởng anh như thế nào?”

Thời gian im lặng, bọn họ giằng co.

Mất đi mới bắt đầu hối tiếc không kịp, chìa khóa của mười đồng tiền tam tài, hắn xứng mấy cái?

Từ khi cô bắt đầu tiếp nhận thân phận Lâm Hi, cô quyết định một lần nữa bắt đầu.

“Chúng ta một lần nữa bắt đầu, tôi một lần nữa làm em tin tưởng tôi. Nhân sinh chúng ta không có một sự kiện bị cắt bỏ, tất cả quá khứ sẽ không mất đi, nhưng có thể hồi sinh.”

Cô cùng Tưởng Lâm Dữ là từ thung lũng đi tới, khi đó bọn họ cho nhau dựa vào. Tưởng Lâm Dữ uống quá nhiều cho cô cùng nhau dựa vào, cô cảm thấy thế giới chỉ có hai người bọn họ, bọn họ có thể cho nhau dựa vào.

Sau lại dần dần thay đổi.

Cô bởi vì thích lo được lo mất, Tưởng Lâm Dữ vĩnh viễn đều như vậy. Bọn họ ở bên nhau 5 năm, hắn không có nói qua một câu thích. Suốt 5 năm, cũng không phải năm ngày.

“Tôi một lần nữa theo đuổi em, tôi mang từng chuyện từng chuyện một bổ sung vào.” Tưởng Lâm Dữ hầu kết lăn lộn, câu chữ rõ ràng, “Theo đuổi hẹn hò tỏ tình yêu đương ở bên nhau.”

“Không có khả năng.” Lâm Hi cảm thấy buồn cười, cô cũng không muốn nói thêm cái gì, cô cũng không muốn tiếp tục cùng Tưởng Lâm Dữ, “Tưởng Lâm Dữ, tôi không thích anh, hiện tại tôi có rất nhiều lựa chọn, tôi vì cái gì muốn chọn anh?”

Tưởng Lâm Dữ ánh mắt u ám.

Lâm Hi nhìn hắn, chỉ cần hắn phát giận, cô liền cho Tưởng Lâm Dữ một phát quăng ngã qua vai, làm hắn nếm thử hương vị sàn nhà.

Tưởng Lâm Dữ bỗng nhiên cúi đầu, chống lên cái trán Lâm Hi. Gọng mắt kính của hắn đụng tới làn da của Lâm Hi, ngón tay thon dài của hắn đi lên, áp vào tai Lâm Hi.

“Tôi nhớ em.” Thanh âm khàn khàn tới cực hạn, trầm ấm yên tĩnh.

Đây là lần đầu tiên Tưởng Lâm Dữ nói nhớ cô, trước kia Tưởng Lâm Dữ chưa bao giờ nói. Bọn họ tách ra thật lâu, hắn cũng không nói, chỉ khi hắn gặp mặt sẽ lăn lộn chết cô, nhưng chính là một chữ cũng không nói.

Lòng bàn tay hắn áp trên tai Lâm Hi đầu ngón tay chậm rãi hoạt động, vuốt ve từng tí từng tí một. Ngón tay hắn có chút thô ráp, Lâm Hi có chút đau.

Cửa phòng thay quần áo bị mở ra, một thanh âm thật lớn vang lên, ngay sau đó loảng xoảng một tiếng đóng cửa lại.

Không biết là ai, Lâm Hi hoàn hồn dùng sức đẩy Tưởng Lâm Dữ ra, cô giơ tay sờ soạng cổ, xoay người đi nhanh.

Cơm trưa là ăn ở sân gôn, ăn cái gì, cô hoàn toàn không biết. Cô vẫn duy trì nụ cười trên mặt, cùng mọi người tiếp xúc nói chuyện phiếm, chú ý tâm tình của mọi người, cực hạn khéo léo đưa đẩy.

Cô cùng Tưởng Lâm Dữ giống như chưa từng phát sinh điều gì, khi tách ra, thậm chí cô cùng Tưởng Lâm Dữ bắt tay, khách khách khí khí nói gặp lại.

Xe chạy trên đường trở về nội thành, thời tiết thay đổi bất thường, lại tối xuống. Mặt trời bị che lấp ở sau mây đen, kín không kẽ hở.

“Ba ba.”

Lâm Thế đang suy nghĩ sự tình, nghe tiếng ngẩng đầu, “Hi nhi, làm sao vậy?”

Lâm Hi có rất nhiều lời nói muốn nói, nhìn ánh mắt Lâm Thế, lại nói không nên lời, cô suy nghĩ sau một lúc lâu mới mở miệng, “Buổi sáng cùng ca ca hàn huyên hai câu chuyện công ty, con có một việc nghĩ không rõ.”

“Con nói.”

“Người là muốn cho con về công ty làm để có tiền, hay là hy vọng con về công ty làm việc.” Lâm Hi vẫn là không có biện pháp tiếp nhận quan điểm của Lâm Hạo Dương, hiện tại tập đoàn Lâm thị đang xuống dốc, nguyên nhân căn bản là mục nát từ bên trong. Cô hỏi rất trực tiếp, chuyện này cũng quan hệ đến cô có thể tiếp tục làm ở tập đoàn Lâm thị hay không.

Nếu chỉ là làm để lấy tiền, cô muốn đổi công việc. Cô rất cần tiền, nhưng đối với công việc cũng yêu cầu tình cảm mãnh liệt.

Quản lý bên trong tập đoàn Lâm thị rối tinh rối mù, Lâm Thế trọng tình cảm, đối với huynh đệ thời trẻ của chính mình dốc sức phá lệ hậu đãi, nhưng loại hậu đãi này cũng có chút người nảy sinh tham lam.

“Con muốn làm cái gì?” Lâm Thế hỏi.

“Làm việc.” Lâm Hi từ trong túi lấy IPAD mở ra nói, “Con phân tích xu hướng mười năm qua ở tập đoàn Lâm thị, vẫn luôn ở hướng thấp đi, thị trường hiện giờ thấp đi là hợp lý, ngành địa ốc mấy năm này cũng không có tốt như mấy năm trước. Nhưng xu thế thấp này vượt qua biên độ, vượt qua phạm vi bình thường. Con muốn làm việc, nhưng con không biết là ba con nhìn cái gì, hay không hy vọng con làm việc.”

Lâm Thế thu lại toàn bộ tâm tư, nhìn về phía Lâm Hi, “Con nói xem.”

Từ sân gôn về đến nhà, tổng cộng ba giờ, nếu không phải tại đây văn kiện có hạn, Lâm Hi có thể đưa ra cho ông một phần kế hoạch dự án.

Mặc dù ngành ô tô với địa ốc không liên quan, nhưng quản lý lại giống nhau, vấn đề của tập đoàn Lâm thị hết sức rõ ràng.

Xe vào sân, Lâm Hi nói còn không có dừng, đây là lần đầu tiên Lâm Thế nghe cô nói nhiều như vậy. Từ phân tích thị trường đến chế độ quản lý lợi và hại của công ty, vấn đề còn sót lại của tập đoàn Lâm thị, cô nói chuyện rất nghiêm cẩn, nói đúng vấn đề một cách chính xác nhất. Rất dám nói, rất nhiều vấn đề, tất cả mọi người đều biết, nhưng tất cả mọi người đều giả vờ câm điếc.

Một khi nói ra, liền phải đi giải quyết. Mấy vấn đề này chôn lâu lắm, chôn cũng quá sâu, động một phát sẽ chuốc họa toàn thân.

Xe dừng lại, Lâm Thế không có xuống xe, ông vẫn đang nghiêm túc lắng nghe.

Gần đây Lâm Hi theo chân bọn họ đi tập đoàn Lâm thị, rất ít khi nói chuyện, chỉ là lắng nghe quan sát. Hôm nay cô đem tất cả nói ra, cô thấu triệt hiểu biết rất rõ, một khoảng thời gian quan sát này, cô thật sự đang quan sát.

Ông đối với công ty muốn cải cách từ rất lâu, nhưng công trình to lớn, ông vẫn luôn không có hạ quyết tâm. Lâm Hạo Dương lại là một người từng bước làm người, không có dã tâm, đúng quy đúng củ làm việc.

Lâm Thế cho rằng tập đoàn Lâm thị cứ như vậy, nhưng Lâm Hi đã trở lại. Bề ngoài cô mỹ mạo ôn nhu, kỳ thật vừa cường hãn vừa cẩn thận, có dã tâm có sức lực nhiệt huyết của người trẻ tuổi.

“Ba ba, nếu người chỉ là cấp trên của con, con sẽ ở dưới tay của người làm việc, con sẽ lấy tiền lương làm thăng tiến, những lời này con vĩnh viễn sẽ không nói, như vậy là vượt cấp. Nhưng con là con của người, người muốn con về công ty làm việc, người tín nhiệm con, con liền muốn làm việc. Chuyện này tổng phải có người đi làm, anh con muốn ổn định nhân tâm, hắn không thể làm. Con có thể, con từ bên ngoài trở về, con ở công ty không có bất luận quan hệ lợi hại gì, con với ai cũng không thân. Có thể làm một phen thuần túy nhất đao, nếu không thể thực hiện được, đụng tới đồ vật không thể động. Ba với anh con có thể lập tức mang con quay về, sẽ không động căn cơ, cũng sẽ không ảnh hưởng tới quyền uy mọi người. Nếu thông qua, đó chính là thời đại mới của tập đoàn Lâm thị.”

“Không thể để cho con đi làm tên xấu xa này, cho con đi mạo hiểm mụ mụ con cũng sẽ không đồng ý.” Lâm Thế nhìn kỹ Lâm Hi, cô so với Lâm Hạo Dương càng thích hợp làm người thừa kế.

Lâm Hi với Lâm Hạo Dương không giống, hành sự tác phong tư duy logic cô càng giống Tưởng Lâm Dữ hơn.

Lâm Thế còn đã từng hâm mộ Tưởng Lâm Dữ con nhà người ta, có chủ kiến làm việc quyết đoán còn có dã tâm. Không nghĩ tới nữ nhi ông mất tích nhiều năm, lại là một Tưởng Lâm Dữ khác.

“Ba, người muốn cho con làm sao?” Lâm Hi mắt to xinh đẹp bên trong có ánh sáng, “Người nói đồng ý, con tuyệt đối sẽ làm tốt hơn.”

Lâm Thế muốn làm, suy nghĩ đã rất nhiều năm, nhưng ông không bỏ được để Lâm Hi đi.

Từ góc độ sự nghiệp, ông thật sự muốn nhi tử giống như Tưởng Lâm Dữ vậy, có thủ đoạn có quyết đoán. Từ góc độ phụ thân, Lâm Hạo Dương là nhi tử tốt nhất.

“Ba nghĩ lại đã.”

“Ba, người có thể cho con một cái hạng mục nhỏ, con hoàn thành, con lại bắt đầu kế hoạch này, làm không thành con trở về thành thành thật thật đi làm.”

Lâm Thế nhìn về phía Lâm Hi, trước đó ông phân phó tài xế xuống xe, lẳng lặng nhìn Lâm Hi một lát, “Đầu tháng mười, ta cho con đáp án.”

“Cảm ơn ba ba.”

“Con muốn đi nơi nào?”

“Hoài Thành.”

“Lý do?”

“Đó là địa phương con quen thuộc.” Lâm Hi bên cạnh Tưởng Lâm Dữ hơn bốn năm không có uổng phí, từ trên xuống dưới Hoài Thành nơi đó, Lâm Hi đều quen thuộc, “Có thể hoàn toàn lấy được, có thể cùng với khu phát triển anh con phụ trách liên kết khu vực.”

Lâm Thế trầm mặc một lát, “Khi con làm thư kí cho Tưởng Lâm Dữ, học được những chuyện này?”

Lâm Hi gật đầu, “Hắn là người không cam lòng với người bình thường.”

“Còn con?”

“Con cũng là.” Lâm Hi nghiêm túc nhìn về phía Lâm Thế nói, “Nhân sinh này ngắn ngủn vài thập niên, nếu là cả đời chỉ vì ăn no mặc ấm, vậy đời này không khỏi quá mức uất ức.”

Năm đó Lâm Thế cũng chính là như vậy, một bầu nhiệt huyết dựng sự nghiệp bằng hai bàn tay trắng, ông nhìn về phía Lâm Hi ánh mắt càng thêm nóng bỏng.

“Con cùng Tưởng Lâm Dữ, có phải ở bên nhau? Ba không có ý tứ khác, chỉ là cảm thấy hai người các con có chỗ quá giống nhau.”

Lâm Hi trong lòng lộp bộp, trong nháy mắt đại não trống rỗng, ngay sau đó gật đầu, “Khi trở về chúng con liền phân.”

Lâm Thế tiêu hóa một lát, thật đúng là ở bên nhau, ông liền nghĩ Tưởng Lâm Dữ người kia như thế nào sẽ đột nhiên tới cửa nhà bọn họ chạy bộ, Tưởng Lâm Dữ tính cách rất cao ngạo, cũng lạnh lùng. Hai nhà là thế gia, số lần hắn tới Lâm gia cũng có thể đếm được trên đầu ngón tay. Hôm trước sinh nhật Chu Oánh hắn tặng cái vòng ngọc kia, giá cả hơn trăm triệu. Lúc ấy ông cảm thấy rất quái lạ, hôm nay toàn bộ hành trình Tưởng Lâm Dữ đều nhìn Lâm Hi, “Các con ở bên nhau bao lâu?”

“Ba năm.” Tính từ thời gian bắt đầu lên giường, chính là ba năm.

Bọn họ kỳ thật cũng không khái niệm bắt đầu chính thức, ai cũng không có nói qua. Sau khi lên giường, quan hệ bọn họ bắt đầu thay đổi, bọn họ ngẫu nhiên ăn ý lên giường, xuống giường đường ai nấy đi.

“Nguyên nhân gì chia tay? Có thể hỏi sao?”

“Một ít việc nhỏ.”

“Sớm nên là nghĩ đến, hai người các con.” Lâm Thế khoanh tay thở dài, “Còn có cơ hội ở bên nhau sao?”

“Không có.” Lâm Hi cười cười nói, “Chúng con quan niệm không hợp, hắn hy vọng con ở lại bên người hắn tiếp tục làm thư kí,con cho rằng con có thể đi đến một nền tảng rộng lớn hơn. Chúng con không có thống nhất ý kiến, tách ra trong hoà bình, cũng không có gì mọi người gặp mặt vẫn là bằng hữu.”

“Rất tiếc nuối.” Lâm Thế nói, “Kỳ thật cũng có thể lý giải hắn, nhiều nam nhân cường hãn đối mặt với nữ nhân mình yêu, cũng sẽ lo được lo mất.”

Tưởng Lâm Dữ loại người này lòng tự tin ở trên cao lại lo được lo mất?

“Hắn mất đi cha mẹ, trên đời này không còn thân nhân, loại cảm giác sợ mất đi này sẽ bị phóng đại. Không phải hắn khi dễ con là được, hắn muốn khi dễ con, ba cũng sẽ không buông tha cho hắn.”

Lâm Hi không lý do nghĩ đến lúc ở sân bóng, Tưởng Lâm Dữ che trên đầu cô, đầu ngón tay run nhè nhẹ, cô chưa thấy Tưởng Lâm Dữ như vậy bao giờ.

Chu Oánh tới gõ cửa sổ xe, Lâm Thế mới cùng Lâm Hi xuống xe nói, “Ba rất muốn thưởng thức dã tâm của con, trong nội tâm ba phi thường hy vọng con đi làm, con đi rèn luyện, đây mới là nữ nhi ba. Vô luận phát sinh cái gì, ba ba bao bọc cho con, nhưng mâu thuẫn luyến tiếc. Ba hy vọng con có thể lý giải ba làm phụ thân, đối nữ nhi yêu quý bảo vệ.”

Chính là bởi vì Lâm Thế luôn đối với cô rất tốt, cho cô lòng tự tin, Lâm Hi mới dám nói thẳng ý nghĩ của mình.

Giữa tháng chín, Lâm Hi tan tầm về nhà nhìn thấy bãi đỗ xe ngầm có xe công ty chuyển nhà, cô đi qua chờ thang máy, thang máy vẫn luôn dừng ở lầu 5.

“Lầu 5 chuyển nhà?” Lâm Hi quay đầu hỏi nhân viên bất động sản.

“Đúng vậy, hôm nay mới vừa dọn tới.” Nhân viên bất động sản nhìn chằm chằm nhà chuyển.

Lâm Hi đối với người ở dưới lầu loại sự tình này không quá quan tâm, thang máy đi xuống dưới cô quét thẻ bước vào. Đã lập thu, thời tiết chuyển lạnh, trên sân thượng cửa không khóa, toàn bộ gió thổi vào.

Lâm Hi bước nhanh lên lầu lên sân thượng khóa cửa, hoa tường vi bị gió thu thổi đổ một gốc. Hoa tường vi là mẫu thân đưa tới, Lâm Hi còn trông cậy vào năm sau hoa có thể bò lên vách tường. Cô đi đến sân thượng dựng gốc hoa lên, đi đến bên cạnh lan can nhìn xuống toàn bộ tiểu khu, đèn dưới lầu sáng lên, ma xui quỷ khiến cô khom người cúi đầu. Đột nhiên không kịp chuẩn bị đối mặt với nam nhân dựa vào trên ban công ở phòng ngủ chính hút thuốc, người hắn thẳng tắp thon dài thân hình lười nhác dựa vào một bên cửa sổ sát đất, mặc áo sơ mi màu trắng ngón tay kẹp điếu thuốc, đầu thuốc ở gió lạnh lóe lên ánh sáng màu đỏ tươi.

Lâm Hi ánh mắt tạm dừng, trầm mặc vài giây cô hít sâu xoay người đi nhanh xuống lầu.

Tưởng cẩu cư nhiên dọn tới dưới lầu nhà cô rồi!