Khốn Tại Võng Trung Ương

Chương 17



Trùng Tử rất tin tưởng vợ chồng mà không cãi nhau không gọi là vợ chồng. Ngươi đi khắp thế giới hỏi thăm đi, có mấy đôi vợ chồng chưa từng cãi nhau đã ly hôn?

Chẳng qua lúc này lão bà xem ra là đang tức giận, cần chút thời gian mới có thể hoàn toàn nguôi giận.

Sau năm ngày từ đồn cảnh sát đi ra, Trùng Tử liền đến nhà mẹ vợ, kết quả là ăn ngay một phát sập cửa. Cha vợ thật ra có đi ra cùng Trùng Tử nói mấy câu, khuôn mặt kia âm u đến độ có thể nhỏ ra mực.

Trùng Tử bị sập cửa cho mũi dính đầy bụi, đành phải về nhà.

Về đến nơi mới phát hiện Đình Đình nói thật, nhà ở đã bán rồi. Ngoài cửa chất đầy đồ chủ nhà mới không cần.

Trùng Tử nhặt lên một món đồ chơi là con gấu béo, đó là thứ tuần trước y mua cho con trai, Tiểu Tranh Tranh khi nhìn thấy gấu nhỏ lông xù cười cong cả mắt. Dùng hai cái răng vừa mới nhú ra cắn cái mũi tròn của con gấu.

Hiện tại, con gấu bị bỏ rơi này đầy bụi, cái tai cụp xuống. Bộ dáng vô cùng đau khổ giống y chang Trùng Tử.

Căn nhà này lúc trước mua không dễ dàng, cầm tiền mồ hôi nước mắt nhiều năm tích góp từng chút một của cha mẹ mình chạy khắp nội thành, sau khi cân nhắc, cuối cùng mới mua tại nơi này. Lúc trước khi trang hoàng là do tự mình làm, sàn nhà từng khối từng khối mà trải, gạch men sứ từng viên mà lát. Nhưng chớp mắt một cái, căn nhà đã không phải là của mình, Trùng Tử mơ hồ cảm giác được lần này Đình Đình có thể là quyết tâm rồi .

Không dám để cho cha mẹ của mình biết, Trùng Tử sờ sờ tiền lẻ trong túi, ở ga xe lửa tìm nhà trọ 10 đồng một đêm ở lại.

Rát giường của nhà trọ mục nát bốc lên một cỗ mùi chua chua, nhưng Trùng Tử bất chấp điều này ngửa mặt nằm xuống, trong lòng trống rỗng. Đêm khuya, di động bỗng nhiên vang lên.

Trùng Tử nhắm mắt ấn nút trò chuyện.

“Alo?”

“Đang làm gì vậy?”

“Ai vậy?”

“…… Thầy Tùng, ngay cả tôi cũng không nghe ra sao?”

Trùng Tử mở choàng mắt, giọng nói trong điện thoại là của Lý Tư Phàm đã đi được ba tháng. Nói thật ra y sớm đã ném thằng nhãi con này ra khỏi đầu rồi.

Nếu như là ngày thường, Trùng Tử chắc chắnsẽ giả bộ quan tâm xem thằng nhỏ đi nước ngoài ở trường học hành thế nào. Nhưng hiện tại Tùng Thông nghe thấy âm thanh này liền chán ghét.

“Có việc gì?”

“Sao lại không có việc gì sẽ không thể liên lạc thầy trò tình cảm sao?” Nghe thanh âm có thể tưởng tượngbộ dạng Lý Tư Phàm má phồng lên, mí mắt cụp xuống.

Trùng Tử uể oải nói: “Phí gọi ra nước ngoài rất đắt tiền, nếu không có việc gì liền gác máy đi!”

Lý Tư Phàm cố hỏi: “Thầy đang ở đâu?”

“Sao? Muốn mời tôi ăn cơm a?”

“Được a! Chỉ sợ thầy không đến.”

“Trò mà mời tôi liền ăn ngay! Dạy trò thời gian dài như vậy, hiếu kính tôi một chút cũng là phải.”

Trùng Tử rảnh rỗi đến luống cuống, đùa giỡn thằng nhỏ qua điện thoại coi như giải buồn .

“Được! Vậy thầy đi ra đi!” Nói xong liền ngắt máy .

Có bệnh! Trùng Tử trở mình một cái, chuẩn bị ngủ.

Lúc này, ván cửa bỗng nhiên vang lên, mở cửa ra vừa nhìn, là người bán hàng trước nhà trọ, nói dưới lầu có người tìm.

Trùng Tử trong lòng buồn bực, cùng người bán hàng đi xuống lầu, chỉ thấy một người mặc một thân tuyết trắng đứng ở trước cửa nhà trọ cũ nát.

Trùng Tử trừng mắt, tên ôn thần này sao lại về rồi!

Lý Tư Phàm mời Trùng Tử đi trung tâm tẩy dục (*) thả lỏng một chút. Trùng Tử có ý cự tuyệt, nhưng vừa rồi lời mạnh miệng đã nói ra, chỉ có thể đi theo hắn.

(*) trung tâm tẩy dục : tẩy dục = tắm rửa (mình để HV cho đỡ thô =,=)này khác với phòng tắm công cộng. Nó kết hợp cả kinh doanh, tắm rửa, phòng tiếp khách, chơi cờ, giải trí, thể hình, SPA… và các chức năng giải trí khác trong một; chủ yếu ở các thành phố lớn và thị trấn (kiểu cao cấp) (theo :baidu)

Ở phương Bắc, loại hình trung tâm tẩy dục lớn rất thịnh hành, phóng tầm mắt nhìn, đoạn đường sầm uất có một chuỗi nhà tắm. Ở trong trung tâm tẩy dục nghỉ ngơi kèm theo ăn uống, lại có hàng dài người phục vụ, những người lười biếng không muốn di chuyển qua lại liền hưởng thụ một lần. Điều này trong mắt người phương Nam thực không thể hiểu nổi, vì sao cùng người phương Bắc nói chuyện làm ăn sẽ phải vào trong nhà tắm ngâm mình.

Trung tâm tẩy dục mà bạn học Tiểu Lý đến chính là của nhà mình mở ra kinh doanh, là trung tâm lớn nhất thành phố. Theo cánh cửa lớn nguy nga lộng lẫy mở ra, nhân viên phục vụ không ngừng khom lưng cúi chào ông chủ nhỏ của bọn họ. Trùng Tử ở một bên nhìn cũng thấy đau thắt lưng.

Không dễ dàng chút nào đi vào phòng VIP thượng khách trên tầng cao nhất, mới coi như là yên tĩnh một chút.

Hai người trong phòng thay đồ cởi quần áo, trong đầu Trùng Tử rốt cục quay vòng vòng. Sao lại có thể cùng tên tiểu hỗn đản này trần truồng tắm rửa a! Nhưng tên đã trên dây, không thể không bắn.

Chờ đến khi Trùng Tử lề mề kéo dài mà cởi xong quần áo, Lý Tư Phàm đã sớm thay bộ áo choàng tắm ở bên cạnh không chớp mắt mà nhìn chằm chằm.

Trùng Tử bị nhìn chòng chọc đến cả người không được tự nhiên, sau khi vội vàng khoác áo choàng tắm lên hỏi: “Trò sao đã trở lại rồi? Lại còn biết tôi ở nhà trọ kia?” Nghĩ đến thằng nhãi con vẫn theo dõi mình, Trùng Tử có điểm không rét mà run.

Mắt nhìnmột chút da thịt trắng mịn cuối cùng bị bọc bên trong áo choàng tắm, Tiểu Lý chậm rì rì trả lời : “Anh trai tôi chết rồi, tôi theo mẹ trở về tham gia lễ tang của hắn. Buổi tối khi thầy đi vào nhà trọ, tôi đúng lúc đi ngang qua, vội vàng làm xong chuyện trong nhà, liền đến tìm thầy.”

“A!”

Trùng Tử hoài nghi lỗ tai mình nghe lầm, anh trai đã chết, thằng nhãi con này trên mặt cư nhiên không có chút biểu tình đau khổ.

“Sao lại qua đời?” Lý Tư Bình tuy rằng vẻ mặt tà khí, nhưng không phải là tướng đoản mệnh a?

Phát hiện người đàn ông kia từ sau kính mắt sợ hãi mà nhìn mình, Lý Tư Phàm tức giận trợn mắt: “Bởi vì quan hệ bất chính tranh chấp bị người khác đánh chết, tôi lúc ấy đang ở Anh!”

Trùng Tử nâng kính có chút phát ngượng: “Tôi cũng chưa nói là cậu…… Vậy nhân tiện xin nén bi thương a!”

Lý Tư Phàm lười nghe y giải thích, xoay người đi vào phòng tắm cách vách. Trùng Tử chợt can đảm theo đi vào, nhẹ cả lòng. Bên trong sớm đã có hai nhân viên mat-xa ở một bên chờ.

Lý Tư Phàm tiến vào bồn tắm lớn có thể chứa tới bốn người mát-xa. Trùng Tử lấy cớ không thích ngâm mình, ở vòi sen bên cạnh kì cọ.

Chờ hai người đều tắm ổn thỏa rồi, liền nằm ở trên giường mát xa để cho chuyên viên xoa bóp. Trên người Trùng Tử đổ đầy tinh dầu, sức tay của nhân viên nặng nhẹ thích hợp. Mệt mỏi mấy ngày qua tất cả đều cuồn cuộn dâng lên, hai mí mắt giống bị dính nhựa cao su rốt cuộc không mở ra được ……

Cảm giác ngủ này thực thích, chính là có một bàn tay ở trên mặt mình sờ sờ mòmò. Trong lòng Trùng Tử biết rõ là ai, nhưng thật sự là không mở mắt ra được, móng heo cũng không tính là quá cản trở, thích sờ liền sờ đi! Sờ tới sờ lui liền bắt đầu “Tay hướng chỗ thấp mà chảy” . (*)

(*) “tay hướng chỗ thấp mà chảy” : chỗ này Trùng Tử chơi chữ, chỉ việc tay thiếu gia cứ mò dần xuống dưới, câu đúng là ‘nước hướng chỗ thấp mà chảy, người hướng chỗ cao mà đi’

Trùng Tử ra sức mở to mắt, đem bàn tay nhỏ mềm từ trong đũng quần rút ra, sau đó đứng dậy chuẩn bị thay quần áo chạy lấy người.

Ngồi tù, vợ bỏ, chuyện uất ức mấy ngày nay đều nếm cả. Không cần phải dệt hoa trên gấm (*) lại thêm bị nam nhân phi lễ nữa.

(*) Dệt hoa trên gấm: là một câu thành ngữ, nghĩa đen là đã đẹp lại càng đẹp thêm,vì gấm vốn là thứ vải vóc đã rất đẹp và quý rồi, không cần phải thêu thêm hoa để tô điểm; nghĩa bóng là làm việc thừa thãi, không cần thiết.

Cũng chưa đi được hai bước, đã bị một cỗ lực mạnh quăng trở về trên giường.

Mấy tháng không gặp, Lý Tư Phàm cao lên không ít, dần dần hiện ra khí thế nhiếp người (*). Thượng khách trong phòng tắm cũng chỉ còn lại thầy trò hai người liên lạc tình cảm.

(*) khí thế nhiếp người : khí thế khiến người khác sợ hãi

Từ sau lần bắt cóc tống tiền đó, Trùng Tử đối với vị học trò này có nhận thức hoàn toàn mới. Đừng nhìn hắn bình thường hay làm nũng đùa giỡn, giả bộ giống như em nhỏ trái đất (*), đến thời điểm mấu chốt làm ra những chuyện cũng không nằm trong khả năng của người bình thường.

(*) em nhỏ trái đất : tên một bài hát bên TQ, nôm na là chỉ sự đơn thuần, thánh thiện, cần được yêu thương bảo vệ giống như mấy em nhỏ

Nói trắng ra, Trùng Tử là sợ Lý Tư Phàm từ trong xương cốt.

“Trò đừng có lại cùng tôi làm việc này nữa! Tôi không thích đàn ông, hơn nữa tôi cũng đã kết hôn, cẩn thận tôi trừng trị trò!” Trùng Tử ngoài mạnh trong yếu, lớn tiếng kêu to nhằm giúp mình có thêm can đảm.

Lý Tư Phàm thoải mái mà đem thầy giáo hắn đặt trên giường, bên dưới giường cư nhiên có khoá chìm đem tứ chi Trùng Tử cố định ở chân giường. Mẹ nó, giường mát xa tắm rửa còn phối thêm cả còng tay? Thực tiên tiến a! Tác dụng của điều này hiển nhiên không phải là để phòng ngừa bà lão từ trên giường trượt xuống đất rồi.

Trùng Tử cuối cùng cũng biết “Môi trường thích hợp cho tội ác” là ý gì rồi .

“Trò…… trò buông tôi ra!”

“Thầy đã ly hôn rồi, cũng đừng lấy nó làm lá chắn nữa. Tôi không thích cùng người khác dùng chung đồ, chẳng qua hiện tại thầy đã không có chủ, tôi đây liền miễn cưỡng tiếp nhận thôi.”

Nói xong đem áo choàng tắm của Trùng Tử mở ra, bộ ngực tái nhợt lộ ra ngoài.

Lý Tư Phàm giống như kiểm tra hàng hóamà trên dưới gẩy gẩy. Khi đến nửa thân dưới, còn thích thú dùng đầu ngón tay bắn nhẹ lên vật mềm yếu đang ngủ giữa bụi cỏ.

Thầy Tùng hoảng hồn, vội vàng hô to: “Ai nói tôi đã ly hôn, Đình Đình là giận dỗi với tôi thôi! Tình cảm của chúng tôi rất tốt đấy! Trò maubuông tôi ra, làm một người đàn ông đã chạm vào phụ nữ trò không bẩn sao a!”

Lý Tư Phàm nghe xong bắt đầu cười lạnh: “Vốn không muốn kích thích thầy, nhưng mà nhìn bộ dạng thiếu tâm nhãn của thầy thật phát cáu!”

“Ba–” TV LCD trên vách tường mở lên. Bên trong đang trình diễn AV. Nam nhân kia thật lợi hại. Ở trong bồn tắm đem nữ nhân kia đỉnh cho bọt nước văng khắp nơi.

Trùng Tử âm thầm kêu khổ! Xong! Bắt đầu tạo dựng bầu không khí tục tĩu!

Không đúng!

Ánh mắt Tùng Thông càng mở lớn. Diễn viên chính bên trong, y đều biết. Đang cong mông quất ngựa là đồng chí cảnh sát nhân dân Tào Binh. Mà người phụ nữ mở rộng hai chân kia, tuy rằng bị *** kích thích đến hai mắt nhắm nghiền, nhưng vẫn như cũ có thể nhận ra hình dáng quen thuộc– Đình Đình!

Trùng Tử há miệng, đực mặt ra lặng người mà nhìn màn hình.

“Nhìn thấy không? Tôi đây là phát sóng trực tiếp tại hiện trường, thầy xem được cái gì, cách vách đang làm cái gì! Tình cảm tốt? Lão bà của thầy chính là đang cùng bạn học cũ liên lạc tình cảm, chỉ sợ bất chấp cả người chồng là thầy đây rồi!”

Từng câu từng từ giống như mũi tên nhọn đâm vào trong lòng Trùng Tử.

“TMD! Buông tôi ra!” Sau phút trầm mặc ngắn ngủi, Trùng Tử giống như phát điên lắc giật còng tay, từng đường gân xanh trên cổ nổi lên.

Còn bất lực nữa thì không phải đàn ông !

Mắt thấy mẹ của con mình bị nam nhân khác khiến cho nhất phi trùng thiên (*), Trùng Tử cảm thấy bản thân mình sắp nổ tung rồi!

(*) nhất phi trùng thiên : một phát bay thẳng lên trời , còn giải thích ra nữa thì hảo ngại ngùng =,= với lại cũng không muốn quá cặn kẽ đoạn này

Y muốn xông đến cách vách, vọt tới trước mặt Lưu Đình Đình chất vấn cô khi nào thì cùng Tào Binh bên nhau!

Y muốn hung hăng cho Đình Đình vài cái tát, sau đó lấy dao đục một lỗ thủng ở trên người gian phu. Cho dù như vậy cũng không giải được hận! Trùng Tử muốn làm rất nhiều, nhưng hiện tại y chỉ có thể giống như ếch chờ đợi giải phẫu bị một nam nhân khác tra tấn ở trên giường.

Con người khi đang bùng nổ, khí lực thường kinh người, giường mát xa nặng trĩu bị lực mạnh mẽ của y lay động cư nhiên có thể nghiêng mình ngã xuống đất. Cổ tay bị giường đập vào sinh đau, nhưng Trùng tử giống như không có cảm giác gì, vẫn như cũ giãy dụa muốn đứng lên.

Lý Tư Phàm cau mày nhìn Trùng Tử, ngồi xổm xuống, hướng về phía bụng y tàn nhẫn đánh một cú. Dạ dày bị kích thích co rụt lại, Trùng Tử cảm giác sức lực toàn thân mình đều bị rút đi hết rồi. Mồ hôi lạnh từng giọt từ trán rơi ra.

Lý Tư Phàm đem Trùng Tử kéo lên trên giường cởi bỏ, ôm y vào trong lòng, nắm tóc của y ép buộc y tiếp tục nhìn màn hình.

“Thầy xem đi, nhìn xem cô ta có phải cam tâm tình nguyện hay không. Nếu đúng liền chứng minh cô ta là người phụ nữ lẳng lơ, thầy nếu như là nam nhân liền cùng cô ta nhất đao lưỡng đoạn (*) đi!”

(*) nhất đao lưỡng đoạn : cắt đứt dứt khoát

Trùng Tử nhìn chằm chằm vào màn hình, nhìn biểu tình của người phụ nữ kia sung sướng như vậy, tay ôm nam nhân mạnh mẽ như vậy, trong miệng lớn tiếng kêu là “Tào Binh”.

Hiển nhiên Đình Đình từ nơi đó của nam nhân chiếm được sự khoái hoạt mà từ trên người chồng mình không chiếm được.

Tùng Thông khóc, nước mắt lẫn mồ hôi tiến vào trong miệng mặn chát.

Y vẫn không nhúc nhích ở trong lòng Lý Tư Phàm, mặc cho hắn đem đầu lưỡi vói vào trong miệng mình, mặc cho tay hắn ở trên người mình tận lực xoa nắn.

Trong ngoài màn hình đều một mảnh kịch liệt. Trùng Tử mệt mỏi, y nhắm hai mắt lại, ý niệm duy nhất chợt xuất hiện trong đầuchính là — có lẽ thế giới này vốn điên loạn như vậy……

End17.