Khi Nhị Tiểu Thư Làm Hầu Gái

Chương 4: Kế hoạch trả thù của hắn



Ngày hôm qua em níu tay em cố giữ chân anh lại đây 

Mà anh vẫn buông cánh tay để cho em tổn thương như vậy 

Về bên ai anh có vui 

Anh có sống tốt hơn bây giờ 

Ở nơi đây em vẫn nhớ 

Vẫn yêu anh dù anh quên rồi 

Ngày anh đi em không khóc 

Em chỉ thấy xót xa trong lòng 

Thời gian trôi làm anh thay đổi 

Hay vì ai mà anh gian dối 

Đến bây giờ anh quay về 

Thì em biết phải làm sao đây 

Giữ chặt anh hay sẽ buông tay 

Tại sao anh làm em đau như vậy 

Ngày anh đi em suy nghĩ 

Chắc do em đã sai điều gì 

Về bên ai anh có vui 

Anh có sống tốt hơn bây giờ 

Ở nơi đây em vẫn nhớ 

Vẫn yêu anh dù anh quên rồi 

Ngày anh đi em không khóc 

Em chỉ thấy xót xa trong lòng 

Thời gian trôi làm anh thay đổi 

Hay vì ai mà anh gian dối 

               Nhạc chuông đt của nó

-a lô! - giọng nó vẫn còn ngái ngủ 

-Đi không cưng? - Mẫn Mẫn nói không đầu không đuôi mà chen vào giữa làm nó không hiểu mô tê gì ráo

-Đi mô? - nó hỏi

-Shopping 

-chừng nào - nghe thấy được đi chơi hai mắt nó sáng như sao đêm

-Mai 

-Để tao coi rồi gọi cho mày sao há bái bai cưng 

-Bye cưng yêu

Cuộc nói chuyện của nó và Mẫn Mẫn đã bị hắn nghe hết bây giờ hắn đang lên kế hoạch trả thù lại nó chuyện lúc trước cho hắn ngồi trong tolet cả buổi.Thấy nó đi xuống hắn giả bộ chú tâm coi tivi không để ý tới nó

-Minh Phong - nó nhỏ giọng gọi hắn thấy hắn không trả lời nên gọi thêm một lần nữa - Minh Phong - lần này lớn hồi nẫy một tí “xíu”

-Gì? - hắn vẫn giữ nguyên bộ dạng lạnh lùng nhưng trong lòng đã sớm vui sướng vì sắp trả thù được nó

-Tôi muốn xin anh cho tôi nghĩ 1 ngày - nó nói càng lúc càng nhỏ nhưng hắn vẫn nghe được

-Why? cô đến đây làm hay đi chơi vậy hả ở không ăn lương à – lợi dụng cơ hội nên hắn chơi nó một tràn dài đằng đẳng luôn

-Tôi vẫn làm việc mà có phải ở không đâu xin nghĩ có 1 ngày cũng không được đồ keo kiệt hứ- nó liếc hắn xong định quay lưng đi thì hắn kêu lại

-Khoan đã, tôi đồng ý cho cô nghĩ đó - hắn

-Thiệt hả anh cho tôi nghĩ thiệt hả anh đang nói giỡn hay nói chơi vậy - 2 mắt nó sáng như sao khi nghe hắn đồng ý

-Nói thiệt, nhưng với 1 điều kiện - hắn nói xong thì quan sát thái độ của nó quả không ngoài dự đoạn mặt nó đã thay đổi

-Điều kiện gì  - nó ỉu xìu –“Biết ngay mà tên này có j tốt lành đâu”

-Tôi kêu gì cô làm đó cấm cải cấm trả treo - hắn ra điều kiện với vẻ mặt vô cùng đắc ý

-Thường ngày không phải vẫn vậy hay sao?  

-Thường ngày khác hôm nay khác, sao không đồng ý?

-Đô...đồng ý mà

Vì sự nghiệp đi chơi vĩ đại nó phải nhịn...nhịn...nhịn... Và NHỊN

-rất tốt trả lời rất dứt khoát , quản gia đâu

-Dạ tôi đây thưa thiếu gia

-Cho tất cả người giúp việc trong nhà này nghĩ hết đi , cả ông cũng nghĩ đi mai đến làm

-Nhưng...nhưng thưa ngài 

-Mau        

-Dạ tôi đã biết

-Cuối cùng là anh muốn làm gì đây - nó không biết là hắn đang muốn giở trò gì nên tâm trạng nó bây giờ là vô cùng “lo sợ”

-Bây giờ cô hãy làm hết tất cả việc nhà đi

-Toàn bộ? làm sao tôi làm nổi - mặt nó méo xẹo

-Không biết bây giờ tôi lên phòng làm chút việc khi xuống mà cô chưa xong là cô chết với tôi- hắn nói xong rồi bỏ đi lên phòng 

Giờ nó chẳng khác nào một cái tượng đá đứng im không nhúc nhích, làm toàn bộ sao , nhà này có khoảng 10 người hầu và 1 quản gia làm còn không xuể 1 mình cô...

-CÁI TÊN ĐÁNG CHẾT - nó đứng giữa một khoảng không hét lên như một con điên

-HAHAHAAHAHA kế hoạch báo thù đã thành công hehehe kì này cho cô chết dám đối đầu với tôi không có đường thoát đâu - hắn thoải mái nằm trên giường nhìn lên cái màn hình phía trước thấy nó đang làm việc cực lực để hắn xem nó xoay sở làm sao với căn biệt thự này

7 giờ 30 phút tối. Nó vẫn chưa xong giờ nhìn nó giống như con ma vậy đầu tóc bù xù mặt mài nhem nhuốc quần áo xốc xếch chẳng khác mấy tên ăn mày là bao,nó ngồi trên sàn nhà lạnh ngắt không nói không khóc không gì hết gương mặt không biểu hiện tí cảm xúc nào. Hắn đi xuống thấy nó như vậy hắn thấy tim mình nhói nhói không hiểu vì sao nhưng cũng nhanh chóng quên đi chuyện đó 

-Nè cô không sao chứ? - hắn dùng chân đá nhẹ vào nó

Hắn chỉ mún chọc nó tí thôi không ngờ nó ra nông nỗi này

-Nè cô không sao chứ có cần tôi đưa đi bệnh... - lời nói của hắn còn chưa dứt thì…..

-HÙ - nó làm hắn bật ngửa ra đằng sau - hahahahahaha tôi làm xong rồi nó anh đi nấu cơm với làm đồ ăn đi tôi sợ tôi làm anh không dám ăn đó - nó chạy một mạch về phòng

-Làm mình hết hồn, con nhỏ này có phải người không vậy mình hành hạ nó như vậy mà nó vẫn cười là sao - hắn ngớ người vuốt vuốt , sau đó đi vào bếp làm bữa tối cho cả 2 

********************************************************

-Oa nhức cả người - nó ngâm mình trong bồn tắm xoa xoa những chỗ đau nhức

-Tên đáng ghét làm mình mệt gần chết không phải vì sự nghiệp đi chơi thì đừng có mơ mình làm mấy việc này - nó nghiên người nhắm mắt một lát

Ở dưới bếp hắn đang loay hoay dọn đồ ăn lên bàn, mọi thứ nhìn rất đẹp mắt chỉ nhìn thôi cũng biết là rất ngon làm không thua gì nó 

-Thơm quá đi - nó chạy te te xuống lầu

-Xong hết rồi đó mau ăn thôi 

-Ừm, mà chuyện lúc sáng anh hứa với tôi là thiệt phải hông 

-Tôi đã hứa là sẽ làm cô yên tâm

-Haahahaa tuyệt vời yêu anh nhất a

Bỗng hắn khựng lại

Yêu anh? thật sao

-Không mau ăn đi nếu không tôi ăn hết bây giờ 

-Thì cô ăn đi ai nói gì đâu , tôi thấy cô dạo này ốm hơn lúc mới gặp á

-Làm việc ở đây riết tui giảm cân luôn mà 

Hắn gắp đồ ăn vào đầy chén nó, nó cũng không mẩy may để ý chỉ biết ngồi ăn ăn ăn ăn hết đồ ăn trong chén.Ăn xong nó và hắn tắt hết đèn ngồi xem phim ma 

-AAAAAAAAAAAA ghê quá à – nó vừa la vừa ôm hắn chặt cứng

-Cô buông ra coi làm cái gì vậy – mặc dù nói vậy nhưng hắn không có đẩy nó ra

-Nhưng tôi sợ hixhix 

-Sợ thì đừng có coi, coi đã giờ la

-AAAAAAAAAAAAAAAAA má ơi ghê quá à huhuhu

-Cô im dùm tôi đi nhức đầu quá

-Anh không thấy sợ hả - nó ngẩn đầu lên hỏi hắn

-Mắc gì sợ nó ở trong đó tôi ngoài này nó không sợ tôi thì thôi mắc gì tôi sợ nó

-hả? hahahaha tôi không ngờ suy nghĩ của anh trẻ con vậy á-nó cười trêu hắn

-Cô dám nói tôi trẻ con cô chết chắc

-hahahahaha xin....xin lỗi ...mà... đừng thọt lét nữa hahahahaha

Nó và hắn cứ chơi đùa mặc kệ phim có đáng sợ đến đâu (có coi đâu mà bk sợ hay k)

Nó ngủ thiếp đi nên hắn phải ẵm nó lên phòng khổ rứa. Đặt nó xuống  giường đắp chăn cho nó xong hắn định đi ra ngoài nhưng lại bị nó giữ lại

-Jun đừng bỏ em mà, Jun...Jun.... - nó nói mớ những giọt nước mắt từ từ lăn xuống

“Jun? là ai bạn trai của cô ta sao?”

-Jun...Jun...-nó vẫn tiếp tục gọi

-Ngoan anh đây anh đây – thấy nó gọi mãi nên hắn đành phải giả làm anh Jun gì gì đó thôi

Nó lúc này đã yên giấc vì nghĩ hắn chính là Jun còn hắn thì phải thức trắng đêm để canh nó mỗi lần định rút tay ra lại bị nó nắm chặt hơn hắn không biết phải làm sao nữa, đến gần sáng hắn mới có thể đi về phòng mình ngủ vừa nằm xuống thì hắn đã ngủ mất tiêu nó thì đã thức nhưng cũng nhanh chóng chìm vào giấc ngủ một lần nữa nó cũng phải cảm ơn hắn vì nhờ hắn mà nó có thể ngủ ngon như vậy