Khi Kẻ Đi Săn Lại Trở Thành Con Mồi

Chương 41: Quá khứ của hai vị ba ba(1)



Quay về thời điểm hơn hai mươi năm về trước, khi mà cả Trình Dục Thành cùng Tống Vũ Ninh vẫn còn là những thanh niên vừa mới trưởng thành, nhiệt huyết sôi trào.

Bọn họ lần đầu tiên gặp nhau chính là tại một hộp đêm, khi đó vừa hoàn thành xong chương trình đại học, cho nên cả hai đều bị bạn bè kéo vào chỗ này ăn mừng.

Khi đó cả hai đều là những con người ưu tú cả về ngoại hình lẫn thành tích học tập. Và cả hai đều chưa từng nghĩ rằng, chính bản thân mình có ngày sẽ lại yêu một người đồng giới sâu nặng tới như vậy.

Từ lần gặp ở hộp đêm hôm đó, cả hai tình cờ quen biết nhau. Bởi vì gia thế hiển hách, cho nên sau khi ra trường, bọn họ đều tiếp quản cơ nghiệp của gia đình. Nhưng mà trái đất chính là tròn như vậy, chẳng bao lâu cả hai lại có cơ hội hợp tác cùng nhau trên thương trường.

Tính tình Tống Vũ Ninh hoạt bát thoải mái, còn Trình Dục Thành tuy rằng là người trầm lặng ít nói, nhưng lại là người tinh ý trong mọi chuyện. Hai người chính là hai cực âm dương, ở gần nhau liền tự bổ khuyết cho nhau.

Năm tháng lặng lẽ trôi, tình bạn của cả hai càng thêm gắn bó sâu sắc. Tuy rằng khi ở gần nhau, đôi bên đều luôn tồn tại những cảm giác rung động. Nhưng bởi vì bị ảnh hưởng bởi gia giáo của gia tộc, bản thân cả hai đều cho rằng mình 'thẳng', tuyệt đối sẽ không thích đàn ông.

Bọn họ cứ thế duy trì quan hệ 'bạn bè', nhưng rồi đến một ngày, Tống gia bên kia lên tiếng thúc giục Tống Vũ Ninh lập gia đình.

Không biết có phải bọn họ phát hiện ra cái gì khác thường hay không, nhưng thái độ thúc giục Tống Vũ Ninh cưới vợ sinh con lại rất kiên quyết. Thậm chí tốn không ít tâm tư đặt lịch xem mắt cho y, tích cực tới nổi chỉ cần Tống Vũ Ninh xem thuận mắt người nào, liền sẽ sẵn sàng tổ chức hôn lễ ngay lập tức.

Cũng không biết là trùng hợp hay cố ý, Trình lão gia bên này cũng lên tiếng thúc giục Trình Dục Thành lấy vợ. Tuy rằng thái độ không bốc đồng lộ liễu như Tống gia bên kia, nhưng cách thức cũng chắng khác gì nhau.

Trình Dục thành và Tống Vũ Ninh năm nay cũng đã hai mươi mấy tuổi, sự nghiệp trong tay cũng đã ổn định, quả thực chính là thời điểm thích hợp để cưới vợ sinh con.

Nhưng mà không hiểu vì sao, mỗi lần đi xem mắt, nhìn thấy những cô nàng xa lạ lại vô cùng xinh đẹp trang nhã trước mặt, trong lòng cả hai đều dâng lên cảm xúc bồn chồn khó chịu không nói nên lời.

Một lần nọ, Trình Dục Thành quả thực chịu quá đủ loại chuyện xem mắt này, cho nên đã cãi nhau với Trình lão gia một trận lớn, sau đó hẹn Tống Vũ Ninh ra ngoài uống rượu.

Quán rượu mà họ thường tới, phong cách giản lược nhưng không kém phần sang trọng. Cũng không hề ồn ào như các quán bar, mà hoàn toàn trái ngược, nơi này lại vô cùng yên tĩnh.

Trình Dục Thành vừa vào đã gọi ngay một chai rượu mạnh, uống liên tiếp mấy ly mới bình ổn lại được tâm tình nóng nảy.

"Chết tiệt, đúng là tức chết tôi rồi. Cậu nghĩ mà xem, chỉ trong vòng một tháng này, số lần tôi phải đi xem mắt đã chiếm tới hai mươi lăm lần. Mỗi lần một cô, Trình lão gia quả thực tốn không ít tâm sức".

Trình Dục Thành đặt mạnh cốc rượu đã cạn sạch xuống bàn, ánh mắt đỏ bừng, nghiến răng nghiến lợi mà mắng. Ngay cả một tiếng 'ba' cũng chẳng buồn gọi, mà trực tiếp gọi ông bẳng một tiếng 'Trình lão gia'. Có thể thấy chính là lửa giận ngợp trời.

Cuộc đời hắn, ghét nhất chính là bị người ta sắp đặt, gò bó trong khuôn khổ thế này.

Hắn đã nhân nhượn đi xem mắt, chính là đã cho lão ba nhà mình mặt mũi rất lớn. Nhưng lão chính là không đặt sự nhân nhượn của hắn vào mắt, hết lần này tới lần khác khiêu khích giới hạn chịu đựng của hắn.

"Tôi cũng chẳng khá hơn bao nhiêu, gần như là ngày nào cũng bị bắt ép đi xem mắt. Không đi, lão già nhà tôi còn tự tiện đem mấy cô nàng đó vào công ty quấn lấy tôi". Tống Vũ Ninh cũng uống một ly, thở dài một hơi đầy mệt mỏi chán nản.

"Chuyện tình cảm há có thể nói sắp đặt liền sắp đặt? Nếu không hạnh phúc, liệu bọn họ có gánh nổi trách nhiệm hay không?.

Hừ, lần này tôi tuyệt đối sẽ không thỏa hiệp nữa, mặc cho bọn họ muốn làm gì thì làm. Tôi không cưới, chẳng lẽ bọn họ còn có thể bắt trói tôi quăng vào lễ đường chắc?!". Trình Dục Thành nói xong lại tiếp tục nốc thêm mấy ly, sắc mặc lúc này cũng đã hơi đỏ lên.

Tống Vũ Ninh cũng đồng tình với quan điểm này của hắn, cho nên giống như đạt thành ý kiến chung, cả hai cụng ly, cậu một ly tôi một ly, chai rượu mạnh chẳng mấy chốc đã thấy đáy.

Cả hai đầu óc đã có chút mụ mị, nhưng nhất quyết tuyệt đối sẽ không quay về nhà. Chính vì vậy liền cùng chung chí hướng mà bắt xe đến khách sạn, thuê một phòng vip liền thẳng tiến mà vào.

Hai con ma men ở chung một phòng, trong lòng cả hai lại còn ẩn chứa cảm giác thầm kín với đối phương, cho nên rất nhanh củi khô liền bén lửa.

Trình Dục Thành đè Tống Vũ Ninh trên giường, ra sức mà hôn. Tay nhanh chóng đem quần áo cả hai lột sạch, không lâu sau đó, tiếng r.ê.n r.ỉ tựa đau tựa s.ư.ớ.n.g của Tống Vũ Ninh liền vang lên, kèm theo đó chính là tiếng va chạm da thịt kịch liệt kích tình.