Khi Hoàng Tử Băng Yêu Công Chúa Tuyết

Chương 57: Hạnh phúc trọn vẹn



- Nói chuyện với đồng nghiệp thì việc gì phải tháo nhẫn cưới ra?? – Hắn khá khó chịu

- Có lí do thôi!

- Lí do gì cơ chứ. Gái có chồng mà lại không đeo nhẫn cưới – Hắn bực tức và tính ra khỏi phòng

- Anh thật vô lí

Nghe câu nói này xong, cửa phòng lập tức đóng lại, hắn phóng xe đến Bar làm vài ly rượu

Đang trong Bar với tâm trạng cực tệ, điện thoại hắn bỗng đổ chuông. Là số của quản gia Kim

- Tôi nghe

[ Cậu chủ à, cậu đến bệnh viện nhanh đi]

- Bệnh viện, ai trong đó? – Hỏi vậy thôi chứ hắn lo lắng khôn nguôi

[ Sau khi cậu đi được ít lâu, cô chủ đã… ngất xỉu]

Hắn đứng bật dậy, cầm chiếc áo khoác, vừa ra khỏi Bar vừa nói với bác Kim

- Biện viện nào, phòng mấy?

[…]

- Được, tôi đến ngay! – Hắn cúp máy, chạy với vận tốc cao đến bệnh viện nó nằm

>

Hắn đến hỏi bác sĩ về tình hình sức khỏe của nó. Vì uống vài li Wisky nên người có mùi rượu

- Bác sĩ, vợ tôi cô ấy sao vậy?

- Cậu mà là chồng hả? Uống rượu cho cố rồi bỏ vợ bỏ con

Hắn đơ người, bác sĩ hiểu lầm rồi chăng!

- Vợ thôi chứ con không có ạ! – Hắn móc họng lại bác sĩ

- Cậu này, vợ có thai 4 tuần rồi mà kêu không! Vô trách nhiệm vừa thôi

- Có thai, bác sĩ nói có thật không? – Hắn lay lay tay bác sĩ

- Chẳng lẽ đùa

- Cảm ơn bác sĩ, tôi sắp làm ba rồi đấy !! – Hắn vui quá chừng

Chạy vào phòng nghỉ ngơi của nó, ríu rít như con chim non

- Hân ơi, bà xã ơi,, la la vui quá!

Nó im lặng, chỉ thầm cười trong bụng

- Đừng giận mà! I am sorry wife! – Hắn chớp chớp mắt

- Anh đã biết mình sai chưa?

- I know, I knew it wife love (Anh biết, anh biết điều đó vợ yêu) – Lại giở chiêu nịnh nọt. Mặc dù là chiêu cũ nhưng hiệu quả vẫn mới >

Thời gian thấm thoát thoi đưa, cũng đã đến ngày nó sinh nở. Vừa mừng vừa sợ, mừng là của hắn, sợ là của nó. Hắn mừng khi con sắp chào đời, nó sợ vì đau. TvT . Phụ nữ mà, đúng là khổ . Họ nhất quyết không muốn biết giới tính của đứa bé cho đến ngày sinh. Nó thật mong muốn con mình là bé trai, không phải vì trọng nam khinh nữ hay nối dõi gì đó đâu! Chẳng qua là vì nó không muốn con gái phải khổ đủ điều như mình…

Ngày sinh đã đến…

- Anh à, em đau quá!

- Cố lên, có anh bên cạnh nè!

Nó nắm chặt tay hắn, cấu xé căn đủ thứ. Nói là nó đau chứ thật ra hắn còn đau hơn nó… Kinh, thế này thì chẳng dám sinh đứa thứ hai quá!

- Oe…oe.. – Tiếng khóc của em bé vang lên trong phòng sanh, nó thở phào nhẹ nhõm

- Chúc mừng anh chị, là bé trai, nặng 3kg , mẹ tròn con vuông!

Hắn tới bế con mình, chài ơi, sao mà dễ thương quá! Chiếc mũi giống y ba mình, làn da trắng, đôi mắt thì học mẹ nhé!!

Bế con đến bên vợ:

- Cảm ơn em!

- Đưa con em xem nào! – Hai vợ chồng cùng đứa con mới chào đời vui mừng rối rít

Mừng chẳng được bao lâu, khoảng 5 tháng sau:

- Anh, dậy thay tả cho con đi – Nó mắt nhắm mắt mở lay tay hắn

- Con của em mà! – Hắn không chịu dậy

- Không phải con anh chắc!

- Cùng dậy đi, hazi mệt quá! – Ban đầu vợ chồng tính thuê vú nuôi, nhưng lại thương con, muốn chăm sóc cho con, cứ tưởng khỏe lắm, ai ngờ người đẩy người nhường…

Ngay ngày mai, một người vú nuôi được “triệu hồi” đến. Bà ấy cũng có thâm giao với gia đình nhà nó nên vợ chồng hết sức yên tâm!

~~ 7 năm sau~~

- Mẹ ơi, hun mẹ cái nhá! – Bé Minh Hoàng nủng nịu chạy đến bên mẹ

Minh Hoàng, cái tên mà vợ chồng nhà hắn quyết định đặt tên cho con. Huy, Hân, Hoàng: một gia đình chữ H. Ôi thật dễ thương

H : Hân hoan

H: Happy

H: Hạnh phúc

Chữ H, cái chữ có thể nói là nhiều niềm vui. Một gia đình có ba, có mẹ, có con thật yên bình…

- Hoàng, sao con cứ giành mẹ với ba thế? – Hắn cạnh tranh “công bằng”

- Mẹ là của con, sao lại là mẹ của ba. Vợ của ba mới đúng ạ! – Minh Hoàng mới 8 tuổi đầu mà đã nói chuyện rất khôn khéo

- Ai bày con bắt bẻ ba thế?

- Dạ, chính ba đó, ba dạy là không được để thua người ta đâu! – Minh Hoàng chu chu miệng

- Người ta là khác, baba sao là người ta?

- Baba cũng là người!

Hắn đuối lí với đứa con bé nhỏ này

- Cắt con đọc truyện tranh 3 tháng – Hắn sử dụng “chiêu tiểu nhân”

- Baba vĩ đại, baba cao cả, “ nhường” mama lại cho baba đó, baba đừng lấy truyện tranh của con! Con nói cho baba nghe, Conan ra tập mới rồi…

- Vậy con ngủ riêng nhé! – Thừa nước đục thả câu

- Không được không được…

- Cắt truyện… - Hắn chưa nói hết câu bé con đã nhảy vào

- Dạ được, dạ được!!

Cái chiêu của hắn rất hiệu quả, trẻ con mà, lợi dụng điểm yếu sẽ được!!

- Gia đình mình sang nhà Thư với Duy đi! – Nó cắt ngang cuộc trò chuyện

- Dạ được, bạn Thảo bên nhà cô Thư dễ thương lắm! Nói nhỏ cho mama với baba nghe, sau này con lấy bạn ấy đấy! – Cậu nhóc ngại nè!

- Con dở trò gì nữa? – Nó hỏi

- Bạn ấy thích con đó. Hí hí. Một người đẹp trai, hào hoa như con mà! – Dường như Minh Hoàng chưa hiểu được hai chữ hào hoa

Hắn và nó xoa xoa đầu đứa con mình và sang nhà Duy

-- Tại nhà Duy--

- Hoàng ơi.. Tớ đây nè, ra đây chơi trò gia đình đi!

- Tớ là chồng, cậu là vợ, búp bê là con nhé! – Minh Hoàng chạy nhanh tới

Hai cặp vợ chồng đứng nhìn hai đứa con ngây. Công nhận chúng vô tư thoải mái ghê

- Này Thư, tuần sau tổ chức cho tụi nhỏ đi chơi một chuyến đi! – Nó ý kiến

- Ừ được đó! – Thư gật liền, nhu cầu đi chơi của chị Thư rất nhiều !!

- Này Hoàng, Thảo lại đây ba nói! – Hắn gọi

- Có mặt thưa baba vĩ đại

- Tuần sau tụi con đi chơi không nè?

- Thảo/Hoàng đi thì con đi – Cả hai nhóc đều đồng thanh! Xem ra tình cảm không đơn thuần rồi!!

Bốn bậc phụ huynh mỉm cười.

- Thảo ơi… Con đừng tin thằng Hoàng, nó cũng như ba nó đấy! – Thư lườm

- Con rất chung tình! – Hoàng cải lại…

Hai cặp vợ chồng, hai đứa con ngoan đùa chuyện vui vẻ trong căn biệt thự màu nắng. Màu nắng – màu của ấm áp và hạnh phúc…

__________________________________________________________

Khoảng 2 hôm nữa có Ngoại Truyện nhé! Gắng chờ lát ~~