Kem Tan Trong Miệng

Chương 8



Hôm nay thật là xui xẻo, nàng tự nhiên lại bị mắng a!

Sáng sớm vừa vào công ty, nàng đã bị sếp quản lý gọi vào phòng làm việc, nói trong tay nàng đang có mấy khách hàng, không phải là muốn làm cho tất cả bọn họ đều close (nguyên văn của tác giả nhá, ta ko có sính ngoại nhá!) mà còn chưa kýhợp đồng nào.

Quản lý hy vọng nàng nhanh nhanh chấn chỉnh tâm trạng, thật tốt chạy đi gặp mấy người khách hàng, nếu còn không thể lý được hợp đồng, công ty không thể làm gì khác hơn là chuyển nghiệp vụ nàng đang làm cho người khác.

Nghe đến đó, trong lòng Kha Mi lập tức hiểu ra, nhanh chóng đi làm!

Công ty cũng coi như là có trước có sau, còn cho nàng một khoản thời gian tranh thủ, chỉ cảnh cáo trước. Cho nên nàng cũng rất biết điều ngoan ngoãn mà nghe mắng.

Ai…… Ai kêu nàng gần đây rơi vào bể tình, cố tiền bất cố hậu, cũng không có tâm trí làm việc khiến mấy khách hàng tốt đều chạy mất.

Mà ngay cả lúc cùng Bạch Bằng Phi gặp mặt nàng cũng không có nhắc tới chuyện hẹn bàn hợp đồng.

Nàng thật là quá hồ đồ mà……

Kha Mi nhún nhún vai, cố gắng chấn chỉnh lại tinh thần làm việc của mình.

Nàng ngay cả lỗi sai như thế còn không nhận ra để thay đổi thì làm sao lại có thể chạy nghiệp vụ chỉ hơn một năm ngắn ngủi qua, mà đã có thành tích rực rỡ đến vậy.

chẳng qua là dù việc có lớn thế nào, thì khi làm ăn mà không có đề cập tới hợp đồng, thì cũng không có quyền gì để nói chuyện.

Kha Mi biết điều ngồi ở trước bàn làm việc, bắt đầu gọi điện thoại hẹn gặp khách hàng, chăm chỉ chuẩn làm việc.

Ngô, xế chiều phải chạy đến……

“Em hôm nay bị ăn mắng đó.” Ngồi trong phòng làm việc của Bạch Bằng Phi, nhận lấy ly cà phê, Kha Mi khóc lóc, than vãn “thảm thiết”.

“Tại sao bị mắng?” Hôn hôn tiểu nữ nhân bị mắng kia, thân là bạn trai hắn nhất định phải quan tâm một chút. “Bị ai mắng?”

Đang trong giờ làm việc, kỳ thật hắn cũng rất ngạc nhiên tại sao Kha Mi lại đột nhiên chạy tới đây.

“Không có thành tích trong nghiệp vụ a.” Kha Mi cầm ly cà phê, vô lực vừa nói. “Thành tích của em gần đây thật rất “nghiêm trọng”, cho nên bị quản lý đặc bịêt chiếu cố một chút a.”

“Cố gắng lên!” Bạch Bằng Phi chỉ có thể khích lệ tinh thần bạn gái, dù sao hắn cũng không phải là ông chủ của Kha Mi, nói cái gì cũng đều vô dụng.

“ừ…… Cho nên hôm nay em phải nói chuyện công với anh nha.” Kha Mi bất đắc dĩ thoáng nhìn qua âu yếm nam nhân. (bạn trai đó)

Cảm giác là lạ nhưng có chút tốt hơn a……

“Vậy anh dứt khoát trực tiếp cho em luôn cái hợp đồng được hay không?” Bạch Bằng Phi ân cần hỏi. Dù sao công ty điện tử Bạch Vệ cũng có một nửa là của hắn,

Hắn tặng riêng bạn gái mình một hợp đồng, thì cũng không phiền hà gì.

Huống chi năng lực công ty của Kha Mi cũng không tệ, sao lại không hợp tác chứ?

Hết lần này tới lần khác Kha Mi rất chăm chú mà nhìn Bạch Bằng Phi, vẻ mặt rất nghiêm túc nói:“Hợp đồng đúng là nhất định phải ký, nhưng là em

nghĩ muốn dựa vào chính thực lực của mình thuyết phục anh ký kia.”

Sao lại có thể bảo bạn trai bố thí hợp đồng chứ?

Nếu như hôm nay ngay cả hợp đồng cũng phải dựa vào quan hệ mới thành, nàng có cảm giác chính mình thật mất mặt.

Nàng luôn luôn đúng là dựa vào chính thực lực của mình mà chạy nghiệp vụ, cho tới giờ lại vô dụng dùng thân thể đi đổi hợp đồng, mặc dù bây giờ là đối với chính bạn trai của mình, nàng cũng không muốn làm như vậy.

“Nhớ nha, cái này là chính em muốn dựa vào nghiệp vụ mình thuyết phục anh nha. Bất quá anh là một khách hàng rất khó thuyết phục a!” Nếu bạn gái muốn có cốt khí như vậy,

Bạch Bằng Phi đúng là rất thích, nhưng dù mất lòng, cũng phải nói trước cho đặng lòng sau a.

Công là công, tư là tư, Kha Mi khăng khăng muốn bằng thực lực của mình cùng hắn ký hợp đồng, vậy phải biết rằng mặt hắn cũng không dễ dàng bị thuyết phục.

“Có thật không?” Kha Mi nhìn Bạch Bằng Phi một cái, trong lòng có chút khó hiểu không biết ý tứ trong câu nói kia của Bạch Bằng Phi có thể là gì.

“Thử xem sẽ biết.” Bạch Bằng Phi nhíu mày, khinh miêu đạm tả nói.

Trước mắt nếu có thể thuyết phục hắn ký hợp đồng này thì thành tích và hiệu suất làm việc nghiệp vụ của nàng, cho dù có giơ hết năm đầu ngón tay cũng đếm không hết.

(@đậu: hắc hắc tự sướng nha, coi chừng mừng hụt nha tỷ!)

“Tốt lắm!” Nghe được một lời Bạch Bằng Phi nói như vậy, Kha Mi ngược lại khí khái ngẩng cao đầu, lập tức đem catalgoue lấy ra lần nữa,

Bẻ bẻ xoa xoa hai tay vào nhau chuẩn bị khiêu chiến.

Một tiếng sau ──

“Không được!”

Kha Mi thất bại nhìn Bạch Bằng Phi, lửa giận lan tràn bùng lên, gầm nhẹ,“Tại sao?”

Tên đáng chết!

Cái gì mà kế hoạch của nàng “quá thiếu sót”. “quá bất ngờ”, phương án giải quyết thì “bất hợp lý”, hoặc là “giá thành quá cao”!

Khó chịu đến mức khiến nàng giờ này muốn động thủ đánh người!

“Bình tĩnh một chút, bây giờ anh là khách hàng, em phải nhớ đến những vấn đề anh vừa mới đề ra, phải như thế nào làm cho anh đón nhận những phương án giải quyết của em”

Bạch Bằng Phi trấn an nàng.

Nói đi cũng phải nói lại, biểu hiện vừa rồi của Kha Mi có thể coi là không tệ.

Chẳng qua là ngay cả chạy mấy con cáo già gần mười năm kinh nghiệm làm nghiệp muốn thuyết phục hắn cũng không dễ dàng, huống chi Kha Mi này vẫn còn là một nhân viên nghiệp vụ còn non tay thôi sao?

“Em……” Kha Mi nhất thời cứng họng.

“Tiểu Mi, là em nói muốn dùng thực lực tranh thủ bàn chuyện hợp đồng.” Bạch Bằng Phi đúng lúc nhắc nhở một chút cô bạn gái đã tức giận đến….đỉnh điểm.(nguyên gốc là phát cuồng, nhưng lẽ lại dùng từ đó, nên chém nhá)

“Đúng là vậy a! nhưng là……” nhưng là anh cũng không nên làm khó em như vậy làm a! Lời này Kha Mi không dám nói ra,

Đành phải ở trong lòng trộm mắng chửi một chút.

Tức chết người đi được!

Nàng thật là cầm lấy cục đá tự đập vỡ chính chân mình cho rồi, rõ ràng đại ngốc mà!

Sớm biết thế cũng sẽ không tỏ ra có chí khí như vậy, trực tiếp để cho Bạch Bằng Phi ký cái hợp đồng để tiễn nàng không phải tốt hơn sao!

Bây giờ thì “tốt” quá, lời nói ra cũng không thể thu trở về rồi!

đáng ghét……

“Nhưng mà cái gì? Anh đã nói qua là anh không phải khách hàng “dễ gặm”mà.” Bạch Bằng Phi vẫn rất kiên nhẫn nói, bộ dạng cùng lời nói ôn hoà khiến cho Kha Mi muốn đánh người cũng đánh không nổi.

“Dầy!” khe khẽ đấm một cái xuống bàn, Kha Mi thất vọng than thở.

Không nghĩ tới nói lâu như vậy, ngay cả mấy cái vấn đề râu ria cũng chưa vào tới……

Không nỡ nhìn tiểu nữ nhân như vậy không vui, Bạch Bằng Phi không thể làm gì khác hơn là mở miệng nói:“ Trước mắt đừng nghĩ ngợi nữa, trở về thay quần áo đi ăn tối, anh dắt em đi ăn món Hy Lạp.”

“Được đó nha!!” Kha Mi gật đầu.

Không thể làm gì khác hơn là lần sau lại tiếp tục cùng Bạch Bằng Phi nói chuyện hợp đồng.

Nàng tuyệt đối sẽ không dễ dàng buông tha như vậy!

“Cười một cái đi, bảo bối.” Bạch Bằng Phi thân mật lôi lôi kéo kéo bàn tay nhỏ bé của Kha Mi, làm nàng bớt giận.

Thấy nam nhân như vậy trêu chọc nàng, Kha Mi cũng nhịn không được cười.

Thật là một nam nhân làm cho người ta không thể chán ghét a……

“Buổi tối gặp.”

“Được, chờ em.”

Kha Mi rời khỏi phòng làm việc của Bạch Bằng Phi, quyết định trước hết nên đi về phác thảo ra một kế hoạch tác chiến hiệu quả hơn.

Bạch Bằng Phi dẫn Kha Mi đi tới một nhà hàng tên là “Quán nhỏ Địa Trung Hải”

“Em hôm nay tại sao không thể thuyết phục anh ký được hợp đồng vậy?” Khi món khai vị vừa lên, Kha Mi nhịn không được mở miệng hỏi

Nàng vẫn là nghĩ không ra, tại sao Bạch Bằng Phi có thể phản bác hết mọi lời giải thích sinh động và hoàn hảo nhất của nàng như vậy, lại còn có thể liên tiếp huỷ diệt?

“Tiểu Mi, bây giờ là thời gian cho việc ăn cơm.” Bạch Bằng Phi nâng ly rượu lên, khẽ cười nhắc nhở.“Tan làm rồi.”

Không nghĩ tới tinh thần làm việc của Kha Mi lại tốt như vậy, tan việc cũng còn không quên công tác! (@đậu: tại tỷ ấy ấm ức vì bị anh tạt nước lạnh thui a)

Hắn rất thích điểm này của Kha Mi, chỉ là bây giờ là thời gian ăn cơm, hơn nữa bọn họ đang hẹn hò, vừa lại đề cập đến những lời này thật sự là không đúng thời cơ.

“Úc.” hiểu rõ ý tứ của nam nhân, Kha Mi không thể làm gì khác hơn là không dám hé môi đề cập việc này nữa.

Chán ghét nữa! Nàng ngay cả chính mình cũng thật không hiểu. Cũng không cho nàng cơ hội hỏi rõ, đúng là tên hẹp hòi…… (@đậu: tỷ vui thật toàn chửi trong lòng không!^^)

Kha Mi chẳng vui vẻ gì với cách đối xử của Bạch Bằng Phi vừa rồi với nàng, nhưng là lại cảm giác được chính mình nếu tự giận dỗi như vậy, rất giống kẻ tiểu nhân chấp nhặt chuyện nhỏ.

Cho nên nàng quyết định không nói câu nào hết.

“Thử xem thức ăn ở đây hợp hay không hợp khẩu vị của em.” Bạch Bằng Phi chỉ vào những món ăn đang bày trên bàn giải thích,“ Thức ăn Địa

Trung hải tương đối mặn, nhưng khi quen, em sẽ rất thích nó.”

“Được.” Kha Mi đôi khi thật sự không có thói quen cố chấp với thức ăn mà Bạch Bằng Phi giới thiệu, bởi vì mỗi lần Bạch Bằng Phi

dẫn nàng đi ăn thì món nào cũng thật sự rất ngon, cho nên hắn cũng không có cái gì đáng lên án cả.

Vào ăn đến một nửa, đột nhiên một người phụ nữ trẻ với vẻ mặt tươi cười đi tới trước mặt Bạch Bằng Phi.

“Bạch tổng cũng thật có nhã hứng a.” Giọng nói của duyên dáng và ngọt ngào của cô gái cất lên.

Kha Mi nghe giọng nói từ “đống xương vặn vẹo” kia thốt ra, “chuông báo động” trong lòng không khỏi vang lên inh ỏi.

Bạch Bằng Phi ngẩng đầu nhìn thấy người vừa tới, cũng cười chào hỏi, “Lý tiểu thư vẫn khoẻ a.”

“A a…… Bạch tổng cũng chưa từng dẫn người ta tới đây, sao hôm nay lại có nhã hứng đến đây vậy?” Lý Ngọc Bình giống như không thấy được sự tồn tại của Kha Mi, nổi kiều sân.

“Lý tiểu thư không phải đã tới rồi sao?” Bạch Bằng Phi cố ý trả lời làm chệch hướng nội dung câu hỏi.

Đáng tiếc Lý Ngọc Bình một chút cũng không muốn cho Bạch Bằng Phi bỏ qua như vậy.“Đó cũng là bởi vì Bạch tổng cũng ở chỗ này, người ta mới nguyện ý tới a!”

Ác ── nổi da gà đầy người……

Đây có thể coi là động vật giống cái hoàn toàn tự nhiên a?! Lông tơ cả người Kha Mi đều dựng ngược lên, cả người cũng bắt đầu không tự chủ được mà cảm thấy khó chịu.

Nàng len lén ngẩng đầu nhìn ── Mamma Mia!

Kia…… kia gò bồng đảo của nàng ta thật là quá “mãnh liệt” Đích nữ nhân!

Nhất định là đi “làm”! (@đậu: ý là có nhờ chuyên gia nhét dùm túi nước biển vào chỗ vòng 1 òi đó a!)

Đôi bồng đảo của đối phương to đến mức Kha Mi căn bản không nhìn thấy khuôn mặt của nàng, cho nên nàng không thể làm gì khác hơn là nhìn vóc người.

Ác ác, ngực ra ngực, hông ra hông, chân thon dài dài khỏi nói!

Baby Oh……

Bất qúa, một người lạ quyến rũ như vậy tại sao khi nói chuyện lại làm cho người khác cảm thấy chẳng khác gì một thứ dịch bệnh muốn tránh xa, ác tâm nổi dậy?

“Lý tiểu thư quá đề cao ta rồi.” Bạch Bằng Phi vẫn là lựa chọn không trả lời.

Trong vòng tròn xã giao có nhiều nữ nhân sẵn sàng tham dự mấy “trò chơi của người lớn”, đáng tiếc hắn không nhiệt tình “đi trên con đường này”, hơn nữa hắn đối với “mấy chiếc xe bus công cộng” cũng không có hứng thú.

“Ai dục, người ta nói đều là lời thật lòng, hay là Bạch tổng không tin ta!” Lý Ngọc Bình không biết là thật sự nghe không hiểu hay là giả vờ nghe không hiểu

dám cùng Bạch Bằng Phi 543 đến hết ngày mất.

(@đậu: ý là bà kia cầm tinh con đĩa, ngắt hoài ko ra)

“Lý tiểu thư……” Bạch Bằng Phi còn muốn tiếp tục từ chối, lúc này Kha Mi xen vào.

“Cưng ơi, sao lại không giúp em giới thiệu đi chứ?” Không được, nàng thật sự nghe không nổi nữa…… nữ nhân kia thật là da mặt quá dầy mà!

Thái độ của nam nhân cũng đã rõ ràng như vậy, nàng ta vẫn còn đến chết cũng không buông tha!

Cho nên nàng quyết định phải nhanh nhanh tới cứu bạn trai yêu dấu, bảo vệ “Chủ quyền” một chút.

Bạch Bằng Phi nghe thấy Kha Mi lên tiếng, chỉ cười cười.“Thật xin lỗi, nhất thời sơ suất…… Đây là Lý tiểu thư. Lý tiểu thư,

đây là bạn gái tôi, Kha Mi.” Hắn đem thân phận Kha Mi nói được rõ ràng.

“Lý tiểu thư, chào cô.” Kha Mi cố ý khoe một phần cơ thể khác đẹp của mình. Mặc dù trước ngực nàng không có thứ vĩ đại như ai kia, nhưng luôn là

người không thua trận nha!

Lúc này Kha Mi cuối cùng thấy rõ được hình….của Lý Ngọc Bình

Ác…… Hình diễm cơ a!

(@đậu: chắc nói hình cái vòng 1 của bà kia)

May mà Bạch Bằng Phi cũng không bị sắc đẹp dụ dỗ……

thật tốt quá!

Không ngờ Lý Ngọc Bình chỉ là quay sang tuỳ tiện gật đầu một cái với Kha Mi, lại lập tức xoay qua chỗ khác nói với Bạch Bằng Phi:

“Bạch tổng, mặc kệ đó! Người lần nào cũng đều nói muốn mời em ăn cơm, đến bây giờ chưa từng thật sự mời người ta một bữa ra hồn ……

Ngay cả trên sân khấu cũng,…… ừ……” lời nói xong vẫn còn vang vang phát ra 0204.

(@đậu: bó tay nha đừng hỏi ta cái này ý gì!vì ta cũng no bit lun!)

Ẩu ── Kha Mi thật sự rất muốn nôn!

Muốn nàng giả bộ duy trì nụ cười a? Bạch Bằng Phi cũng đã giới thiệu các nàng qua với nhau, yêu nữ họ Lý kia ngang nhiên coi nàng như không khí

, thậm chí còn trước mặt nàng, càng thêm lộ liễu muốn câu dẫn Bạch Bằng Phi?!

Nữ nhân kia kia thật không biết xấu hổ là gì mà!

Kha Mi vừa nghĩ muốn lên tiếng chấn chỉnh quy củ một tiếng, Bạch Bằng Phi đã mở miệng trước.

“Lý tiểu thư, nếu không phiền, thì bây giờ ta đang cùng bạn gái dùng bữa tối.”

Nghe ra hình như nam nhân vẫn còn nhớ kỹ sự tồn tại của nàng, còn không bị “tụ điện” kia phóng điện đến câu dẫn đi, Kha Mi trong lòng hết sức tán thành.

Đáng tiếc Lý Ngọc Bình quyết định “chơi cú chót”. “Bạch tổng, anh thật biết cách đả thương lòng của ngươi ta a…… Nhưng mà em vẫn một mực mong chờ anh mời em ăn một bữa tối đó.”

(@đậu: ăn ăn ăn, không thấy người khác đang ăn sao mà cứ bu vào xin xỏ! hồ ly tinh!!!)

Nữ nhân kia nói xong, vẫn còn lộ ra vẻ liêu nhân mà vươn đầu lưỡi ra liếm liếm qua môi mình làm duyên.

“Lý tiểu thư……” Kha Mi chịu không được nữa.

Thật xin lỗi, màng nhĩ của Lý Ngọc Bình vẫn không nghe thấy.

“Hay là đợi lát nữa rãnh rỗi, chúng ta đi ăn đêm đi?” Lý Ngọc Bình thậm chí còn quay lại đối diện với Bạch Bằng Phi đem nửa thân trên “nạc và lộ nửa vòng 1”, cúi thấp xuống

chiếc áo bó sát người lộ ra một cặp bồng đảo trắng noãn.

Ai nha nha, có sự nhịn được, nhưng cũng có sự không thể nhịn được a!

Kha Mi làm như không có chuyện gì xảy ra mà nâng ly rượu, ưu nhã nhấm nháp một ngụm, thấy người phục vụ bàn đang muốn đi tới,

Nàng một bên liền tựa đầu xoay mặt sang hướng khác, một bên tay nâng ly rượu run mạnh lên, khiến rượu trong ly bị hất đổ về hướng người phục vụ.

Rất nhanh nhẹn, người phục vụ phát hiện nước uống của Kha Mi bị đổ ra ngoài, lập tức lui về phía sau một bước.

Đáng tiếc lúc anh ta lui về sau không có ngờ tới cái mông của Lý Ngọc Bình đang được nâng rất cao, đụng mạnh vào đó, ly tách trên khay đang bưng cũng vì đó mà bị đánh đổ hết cả.

(@đậu: ha ha, thâm kế nha!)

Ác ác ác…… Là món canh nóng đây mà!

(@đậu: chit bà kia òi a!)

Còn không chỉ có một chén ác!

“A ──” nước canh vừa được đổ vào “lửa” (cái bà hot như lửa kia), Lý Ngọc Bình phát ra tiếng kêu như trẻ con thấy ma mắt mèo, làm mọi người trở nên xáo trộn và hỗn loạn.

Kha Mi lúc này mới chậm rãi quay đầu trở lại, rất kinh ngạc hô to:“A…… Quỷ a!”

Khách khứa trong cả nhà hàng đều bị một tiếng la to kia của Kha Mi dọa đến hoảng sợ, nhất thời trong nhà hàng cũng bắt đầu hỗn loạn! (@đậu: hình như chị này mà đến nhà hàng nào là nhà hàng đó có chuyện! haizzz)

Kha Mi còn thừa dịp hỗn loạn lôi kéo Bạch Bằng Phi nhanh nhanh rời khỏi.

A a a…… Dám quên sự tồn tại của Bổn cô nương sao?

Hừ hừ hừ…… Dám trước mặt bổn cô nương câu dẫn nam nhân của Bổn cô nương sao?

Vậy phải cho cô ta biết thế nào là vui vẻ đi!

“Chuyện vừa rồi là do em làm phải không?” Bạch Bằng Phi nắm tay Kha Mi đi ở đường phố Đài Bắc trong đêm, đột nhiên mở miệng hỏ.

“Làm cái gì?” Ác ác, nam nhân phát hiện ra sao? Kha Mi vội vàng giả vờ bày ra bộ dạng như thể có chết cũng không biết chuyện gì.

“Chuyện mới rồi đổ…. trên người Lý tiểu thư.” Chuyện phát sinh quá nhanh liễu, hắn còn không kịp chú ý tới như thế nào mà canh nóng “đúng lúc” đổ lên người Lý Ngọc Bình.

Tuy nhiên trong lòng hắn lại có loại cảm giác, việc này chắc chắn với liên quan tới Kha Mi.

Mà hắn cũng không thích như vậy!

“Em cũng không biết việc đó như thế nào mà phát sinh a!” Theo khẩu khí trong câu hỏi cùng với thái độ của Bạch Bằng Phi, Kha Mi có linh cảm hắn cũng không thích nàng làm như vậy.

Bạch Bằng Phi chỉ nhìn nàng, rất bình tĩnh nói:“Anh thật rất không thích loại chuyện này xảy ra.”

Thông minh như Kha Mi, dĩ nhiên biết Bạch Bằng Phi là đang nói cho nàng nghe, lập tức rất thức thời gật đầu,“Đúng vậy! Em cũng không thích như vậy.” (@đậu: ba xạo nha!)

Cho nên hai người lại yên lặng đi tiếp một đoạn đường.

“Đúng rồi, sao anh lại quen biết Lý tiểu thư kia?” Kha Mi đột nhiên nhắc tới.

“Cô ấy cũng làm nhân viên nghiệp vụ, cùng công ty anh có hợp tác.” Bạch Bằng Phi thản nhiên giải thích, cũng không muốn nói quá nhiều chuyện có liên quan đến Lý Ngọc Bình.

Hôm nay Lý Ngọc Bình thật sự dọa hắn đến sợ chết khiếp!

Lý Ngọc Bình là một trong rất ít các nhân viên nghiệp vụ có thể thuyết phục hắn ký hợp đồng, mặc dù ngay từ đầu sự quyến rũ của cô ta được xem như là cách câu dẫn đàn ông để đạt được các hợp đồng, nhưng khi phát hiện hắn không có hứng thú với ngoại hình của mình, cô ta liền chứng minh kỹ năng thuyết phục tuyệt vời của mình, điều đó khiến hắn quyết định ký hợp đồng.

Chẳng qua là hắn không nghĩ tới, nàng chiều nay lại trở nên mất kiểm soát như thế.

Hắn nhịn không được ý nghĩ, có nên cùng công ty kia hủy bỏ hợp đồng hay không……

Nghe vào trong tai của Kha Mi, mọi việc cũng không có nội dung như vậy.

Kha Mi dừng bước, định định nhìn Bạch Bằng Phi, tha ột lần,“Nàng đúng nhân viên nghiệp vụ, mà anh từng ký hợp đồng qua sao?”

Nàng hy vọng chính mình nghe lầm……

Xế chiều Bạch Bằng Phi rõ ràng nói hắn thật không dễ dàng bị nghiệp vụ viên thuyết phục, tại sao cô nhân viên nghiệp vụ kia vừa nhìn đã biết là chuyên dùng ngoại hình để trao đổi hợp đồng, Lý Ngọc Bình, sao có thể khiến Bạch Bằng Phi nguyện ý cùng cô ta ký hợp đồng?

Chẳng lẽ…… (@đậu: tỷ nghĩ tung nha!)

Theo cái gật đầu của Bạch Bằng Phi, tim của Kha Mi rơi xuống đáy cốc.

“Lúc xế chiều anh rõ ràng nói là……”

Bạch Bằng Phi nhanh chóng cắt đứt phần kế tiếp trong câu nói của Kha Mi.

“Chuyện không phải như em nghĩ đâu, không nên suy nghĩ bậy bạ.”

“Em không có!” Kha Mi hất tay khỏi bàn tay nắm chặt của Bạch Bằng Phi, quyết liệt nói:“Anh tình nguyện cùng “trái bom kia” ký hợp đồng, cũng không nguyện cùng tôi ký hợp đồng? Thật tốt lắm….. Tôi cuối cùng coi là cũng hiểu rõ anh nghĩ như thế nào rồi!”

Bạch Bằng Phi cũng không nhường bước, hắn chỉ lạnh lùng trả lời,“Nếu như ở trong lòng cô tôi là người hời hợt như vậy, tôi đây cũng không thể nói gì hơn!”

“Uhm, tốt lắm, vậy cái gì cũng đừng nói!” Kha Mi cũng không nhận thua.

Nói xong lời này, hai người đều tự quay đầu, hướng đến hai hướng khác nhau, tự động bước đi theo cách của mỗi người.

Dưới ánh đèn đường chiếu rọi, theo bước hai người vừa rời đi, khiến khoảng cách của hai chiếc bóng tương ứng cũng càng kéo càng dài……