Ice And Cold (Cô Gái Băng Gia Và Chàng Trai Lạnh Lùng Phần 2)

Chương 50: Bại lộ thân phận



Sau khi Resd đưa bà Tống sang nhà anh ở thì dường như "công việc" của nó càng thuận tiện hơn, "hành dộng" cũng dễ dàng hơn. Cũng từ hôm Resd đưa cho nó xem bản di chúc, nó để mắt đến viện trưởng nhiều hơn, cảm thấy ông ta có điều gì đó rất bí ẩn lại thường xuyên thấy Rick cùng chú đi cùng nhau. Một thân áo blouse trắng đứng trên sân thượng, ấn ấn gì đó sau đó lại quay về, liền gặp Lưu Hoa đi đến.

- Trùng hợp thế, xem ra em rất thích nơi này. - Lưu Hoa mặc chiếc váy công sở màu hồng nhạt, chân đi giày búp bê, hai tay cho vào túi áo, tiến lại phía langcang, gần nó.

- Phải. Nơi này rất thoải mái..- nó xoay người, lưng tựa vào lang cang, mái tóc xoã, vẻ mặt tươi cười đôi môi điểm hồng. "Thật may..." nó suy nghĩ, thực chất vừa rồi nó vừa gửi thông tin cho Kyo.

- Minh Hy, chúng ta kết giao làm chị em được không? Không phải là chị em đồng nghiệp. - Lưu Hoa chân thành nói, đối với cô, rất ngưỡng mộ nó, y thuật khỏi phải nói, thân phận cao, khi có nguy hiểm thì nó không suy nghĩ nhiều liền lao ra...nhưng cũng chính nơi đây, tại sân thượng này, cô thầm hiểu được con người cô gái lạnh lùng vẻ thân thiện này có nhiều tổn thương.

- Được, kết giao. - nó nhìn Lưu Hoa, thật ra do cô có chút hiểu lầm ban đầu về nó, chứ thật ra Lưu Hoa là một người tốt bụng, không ghét người ra mặt.

- Hôm nay em có ca trực không? - Lưu Hoa hỏi, giờ đây cô rất thoải mái tự nhiên xem nó như là người trong nhà.

[..........] Được một đoạn Lưu Hoa cùng nó đi ăn trưa, nói rằng Lưu Hoa sẽ giới thiệu người anh cùng chị dâu về nước chơi vài ngày, thấy thế nó nhắn tin cho Rick xem như "báo cáo" rằng nó đi với Lưu Hoa.

Tại Future một nhà hàng nổi tiếng với các món Tây có 2 con người 1 nam một nữ đang ngồi ở bàn ăn cạnh cửa sổ, người nam mặc chiếc áo sơ mi caro đỏ, quần Jean, mái tóc undercut tỉ mỉ, ngồi cạnh là cô gái có gương mặt khả ái mái tóc hạt dẻ tết đuôi sam diện chiếc váy sơ mi caro đỏ thắt nơ to bản ngang eo, nhìn vào ai cũng dễ dàng nhận ra họ là "một cặp" chẳng do trang phục thì nhìn vào chiếc nhẫn cưới lấp lánh kia.

- Anh họ...chị dâu..- Lưu Hoa cùng nó bước vào, sau khi tan làm nó cũng cởi bỏ chiếc áo blouse, hiện giờ nó đang diện cho mình chiếc áo sơ mi trắng cổ cao tay phồng kết hợp với chân váy lệch góc, giày cao gót đen, mái tóc xoã tự do. Khi nghe Lưu Hoa gọi người đối diện nó đã đưa ánh nhìn sang 2 người đối diện, bất ngờ thay.

- Win..// Sun..- Lưu Hoa nhìn chị dâu cùng nó ôm nhau thắm thiết liền trơ ra, người con trai mới đứng lên giải thích.

- Đúng thật là trùng hợp mà...- bất ngờ này khiến cho Vida(Sun) cùng nó hàn thuyên tâm sự một hùi thì tin tức trên màn ảnh rộng khiến Phó Tử Thành phải dừng lại một chút. Vida ngồi cạnh thấy thế cũng nhìn theo, cô liền bất ngờ thốt lên.

- Đây chẳng phải là Triết Minh sao? Sao lại xuất hiện trên đó vậy...- Vida vừa nói vừa nhìn màn ảnh đang đưa tin Triết Minh sẽ làm chủ tịch tập đoàn WUWU, đồng thời khẳng định việc của Tuấn Thanh là hung thủ giết người hàng loạt hắn ta không hề hay biết và bất ngờ về cái chết của hắn ta, trong đầu nó chỉ nghĩ tên Triết Minh này thật biết diễn kịch.

- Sun...à không..Vida...chị nói thế nghĩa là sao? - với kinh nghiệm của nó chỉ qua câu nói của Vida cũng biết là có vấn đề.

- Cuyện này...anh Thành....anh nói đi.. - Vida có vẻ chần chừ nhìn sang chồng mình vì như sợ làm anh tổn thương.

- Triết Minh là bạn thân của tôi, cậu ấy đã bị tai nạn xe và chết cách đây 4 năm. 1 năm sau đó, tôi hay tin Triết thị đổi tên là WUWU do Nguyễn Tuấn Thanh quản lí, cùng với Triết Minh *PTT chỉ lên màn hình*..Triết Minh trở về nhưng không hề nhận ra tôi, ngược lại còn cho một tên sát thủ giết người quản lí Triết thị, lại còn đổi tên. Tôi tìm đến thì Triết Minh bảo là bị tai nạn mất trí nhớ. Vài tuần sau đó thì ông Triết đột nhiên mất vì tai nạn giao thông. Mọi thứ quá trùng hợp khiến tôi cảm thấy có điều bất thường, Vida là cảnh sát vì thế chúng tôi âm thầm đến bệnh viện điều tra...mọi thông tin đầu bị đánh mất....- PTT đau buồn kể lại, anh chắc chắn kẻ trên màn hình kia không phải là Triết Minh.

- Với kinh nghiệm làm cảnh sát, chị cho rằng có thể có người đã giả mạo Triết Minh để chiếm đoạt tài sản...- Vida nói.

Nó nhìn lại vào màn hình lần nữa, vẻ mặt điển trai ấy, cách cười nửa miệng ấy, khiến đôi tay nó để dưới bàn vô thức nắm chặt. "Triết Minh chắc chắn do Kiên Minh Đức giả dạng" nó chắc chắn 1 điều như vậy.

Sau một lúc nó có việc nên về trước trong sự tiếc nuối của Vida, cả 3 còn lại cùng dùng bữa trưa vui vẻ trò chuyện một lúc, riêng Lưu Hoa nghĩ trái đất này thật tròn, không ngờ nó lại quen biết rộng đến như vậy.

"Zeny cậu nahnh chóng cho người điều tra về Kiên Minh Đức vào 4 năm trước có phải đã mất trong tai nạn xe không?" nếu suy đoán của nó chính xác thì Kiên Minh Đức đã tráo đổi thân phận của Triết Minh thật và hắn ta. Nó vừa đi vừa nói điện thoại, phía bên này Zeny thắc mắc tại sao nó lại cho rằng Kiên Minh Đức, mà mọi người đang tìm kiếm đã chết chứ??

"Hy à....có chuyện này có lẽ cậu vẫn chưa biết....

- Việc Tuấn Thanh đã bị bắt và bị diệt khẩu sao?

- Bọn mìh đến bắt hắn nhưng lại đến chậm một bước....Manh...Manh đã bị hắn ta giết rồi..- Zeny chần chừ nói

- Ừ...mình biết rồi..." nó lạnh lùng tắt máy, vẻ mặt như không có chuyện gì xảy ra, nhưng nó cảm giác cả người của nó dần trở nên lạnh lẽo, nó vẫn bước đi, sắc mặt càng trở nên tối tăm hơn. Cô bé mà nó đã gặp hôm đó đã bị giết..."tên khốn..." nó buông lời lạnh lẽo, thật sự nó rất căm ghét tên cái tên đứng đằng sau Tuấn Thanh, nó biết James thật sự đã chết ở 5 năm trước, Tuấn Thanh chỉ là một tác phẩm mà tên kia dựng nên để gây án, dựa vào hình ảnh của James vào 5 năm trước. "James..nếu anh nghe thấy những được tôi nói thì mau khiến cho Kiên Minh Đức dừng lại ngay những việc biến thái của hắn đi, đừng để bao mạng người chết trong những trò biến thái của hắn gây nên"

Về đến nhà trời đã tối, nó bước vào thì nhà cửa sáng trưng, có lẽ Rick đã về, vừa cởi giày ra định về phòng thì đã nghe tiếng tức giận của Rin:

- Hôm nay em không có trực chiều, em nói đi ăn trưa cùng Lưu Hoa sao đến giờ này mới về. - Rick mặc bộ pyjama dài đơn sắc ngồi ở phòng khách thấy nó đi ngang như không thấy anh, anh liền tức giận. Nó im lặng và đi lên lầu, có lẽ nó đang suy ngĩ điều gì đó.

- MINH HY, những điều anh nói em có nghe không? - Rick càng tức giận hơn khi thấy thái độ của nó, anh rời khỏi sofa liền đứng trước mặt nó, lay người nó thì cảm thấy nó không ổn. Thái độ anh liền thay đổi.

- Minh Hy, hôm nay đã có chuyện gì..

- Manh Manh chết rồi....bị hắn ta giết chết rồi...- nó nói, đôi mắt long lanh buồn bã, có một dòng chất lỏng chảy xuống. Rick liền ôm lấy nó an ủi vừa suy nghĩ những lời nó vừa nói liền nhớ ra Manh Manh mà nó nói chính là cô bé trong tầm ngắm của Kiên Minh Đức. Anh vừa ủi nó vừa nghĩ nó từ khi nào đã trở nên yếu đuối như thế.

- Không phải em thích trẻ con sao? Nếu thế tại sao chúng ta không sinh một baby đi? - nó vừa nghe những gì Rick nói liền đẩy Rick ra, nó tỉnh táo lên hẳn.

- Sinh con?? - nó hỏi lại. Nó thật sự muốn rằng vừa rồi mình chỉ nghe nhầm.

- Phải...em không muốn sao?? - mặc Rick méo xẹo khi thấy nó có vẻ chần chừ.-

- Không phải chỉ là...em thấy bây giờ chưa phải lúc..em vẫn chưa sẵn sàng. - nó tìm cách trốn tránh.

- Vậy thì bây giờ chuẩn bị..- Rick bế nó lên, nó liền biết tiếp theo sẽ là gì? Hiện giờ con người Rick đã thay đổi, nhất là thái độ, hiện giờ nó là người duy nhất ở cạnh Rick, nó không thể khiến anh nghi ngờ, nhưng chuyện này.....nó chưa hề nghĩ đến. Nó đành dùng cách "diễn" thôi.

Khẽ ho khan vài cái, khiến Rick dừng lại hành động của mình, nhìn vào người con gái trong tay, hai mắt nhắm nghiền, biết nó đã ngất nên anh nhanh chóng đưa nó về phòng, chuẩn bị thuốc cho nó uống.

- Rosie, cô quả thật mạnh tay. - Rick đứng cạnh cửa sổ khi vừa đáp chăn cho nó, thấy vẻ mặt nhợt nhạt, hai mắt nhắm nghiền.

Riêng nó, nó cảm thấy dia64n xuất của nó ngày càng "đỉnh", có chiêu này là có tác dụng nhất, nó phát hiện ra có lẻ nó có chút vị trí trong Rick, nó phát hiện ra điều này từ hôm cắt tay vì muốn thăm hắn khi nghe hắn bị tai nạn giao thông nghiêm trọng. Từ đó, nó biết mình có thể dùng chiêu này để đối phó với Rick. Nhưng điều nó bất ngờ chính là câu nói của Rick, tuy hai mắt nhắm nghiền nhưng tai nó vẫn nghe thấy. Qủa thật sự mạo hiểm của cô đem lại chút manh mối.

"Rosie, tôi sẽ tìm ra cô."