Hương Mùa Hè

Chương 7



Những ngày cuối tháng ba thật trong lành. Cái se se lạnh cuối mùa đông tranh giành với ánh nắng chen lấn. Ai cũng muốn giành phần thắng. Những hôm đổ nắng,ngột ngạt khiến người ta nghĩ rằng hè đã về. Sau một đên mưa rả rích,trời đổ lạnh như sau một đêm mưa lập đông. Thật giống như những người yêu nhau,sáng nắng,chiều mưa,đỏng đảnh mà ngọt ngào.

Dù không muốn chui ra cái chăn ấm áp yêu quý,Thy Thy vẫn bị Đường Đường gọi “dậy sớm”

- Miu,chiều đi cũng được. Mưa,tớ không đi đâu- Thy Thy gào thét

- Chiều còn mưa to hơn

- Chưa đến chiều sao cậu biết. Chiều chiều

- Mau lên

Hôm nay,là ngày đăng kí.

Dãy ghế đợi khá đông. Thy Thy và người mà cô gọi là cái cốc nước đá đến nơi trong tình trạng ướt át. Hạo Phong chỉ đưa hai cô đến cổng nhưng mấy anh bảo vệ đã ra chia cắt anh và hai cô em gái. Đoạn đường từ cổng mưa như trút,tưới đẫm nước cho hai cô. Chiếc sơ mi trắng của Thy Thy bị lem bùn. Để lại Đường Đường ở ghế đợi,Thy Thy trở vào phòng vệ sinh với khuôn mặt nhăn nhó. Những ngón tay trắng dài khẽ gạt làn nước mát lạnh làm sạch chỗ lem bẩn.

- Phỏng vấn mà mình thế này chắc chết quá

Thy Thy xụ mặt. Gương mặt phản chiếu trong gương ửng hồng. Khẽ gạt làn nước trong lên gương mặt trắng hồng,Thy Thy thầm mắng mỏ cô bạn yêu quý,kéo cô đi trong khi trời mưa và cô còn đang trong tình trạng buồn ngủ. Và hậu quả là khiến đầu óc cô lùng bùng,đôi mắt cô rủ rê nhau khép lại

Hậu quả nghiêm trọng hơn là tiếng “Cộp” va chạm khi cô cứ mắt nhắm mắt mở bước ra ngoài hàng ghế đợi.

Nghiêm trọng hơn nữa,người bị cô va vào nhìn cô như sinh vật lạ

Thy Thy tròn mắt

Có ai giải thích cho cô nghe không

Tại sao cô lại va vào một người,không phải nữ

Còn là một gã cao lớn

Còn là một gã đẹp trai,có lẽ,gã là người đẹp trai thứ hai trong mắt Thy Thy,sau anh của cô

Gã còn nhìn cô chằm chằm,tròn mắt không khác cô

Có ai giải thích cô nghe là tại sao gã mĩ nam này

Lại ở nhà vệ sinh nữ???

Thy Thy ngây người nhìn sinh vật lạ

Phải mất 5 phút để thông tin này truyền lên não

Sau khi não cô ghi nhận xong thông tin,màng nhĩ nam nhân kia cũng phải bắt đầu làm việc hết công suất

- Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa biến thái,tại sao anh dám vào nhà vệ sinh nữ hả,cho anh chết,cho anh chết

Thy Thy ra sức dùng tất cả những đồ có thể đâp tên biến thái kia,không chút thương hoa tiếc ngọc. Mĩ nam không kịp phản ứng,trân trối nhìn Thy Thy ra tay. Khi sức lực của Thy Thy đã sử dụng gần hết,mĩ nam mới có cơ hội cất tiếng vàng ngọc

- Cô điên phải không,cô vừa điên vừa biến thái

- Anh còn dám,tên biến thái tên dê già tên quái nhân,anh vào phòng vệ sinh nữ làm gì hả,còn dám bảo tôi điên,anh đê tiện háo sắc

- Có cô mới vừa điên vừa biến thái vừa đê tiện vừa háo sắc,cô có não không hả,hay não không điều khiển mắt

- Gì cơ? Anh còn dám nói

Những ngón tay đang áp lên một bên má của gương mặt đẹp trai. Thy Thy ra tay khá mạnh,không lẽ khiến anh ta chập luôn

- Đừng có giả vờ,tôi hỏi anh vào nhà vệ sinh nữ làm gì hả

- Tôi hỏi cô câu đó mới đúng đấy,đồ dâm dê

- Gì cơ

- Đây là nhà vệ sinh nam

- Hả

Chúa ơi,làm ơn cho con biết,điều gì đang xảy ra

Chuyện ngược đời gì đây

Trước cửa là bảng dành cho nam

Có khi nào do tên đẹp trai kia bày trò

Thy Thy lập tức bỏ ngay nghi ngờ đó khi bảng nam được đóng ốp cao tường

Trong đầu cô là 10 phút trước,cô tập trung vào chiếc áo lem bẩn,không nhìn lên

Khi nhà vệ sinh với bồn nước có gương hiện ra,đầu cô mặc định đấy là…nhà vệ sinh nữ

Mong muốn duy nhất của Thy Thy bây giờ là Chúa có thể đến và mang cô đi

Mĩ nam nhìn Thy Thy đứng dán mặt nhìn chằm chằm vào tấm bảng,khóe môi giật giật do cố gắng không phát ra tiếng cười

Nếu dồn cô ta đến chân tường,dám chắc cô ta sẽ làm liều với anh

Anh chỉ im lặng nhìn cái bóng nhỏ nhỏ,mỏng manh bước từng bước thật nhanh,liêu xiêu suýt ngã

Trên gương giờ là gương mặt sưng một bên,những ngón tay áp nhẹ,gương mặt đẹp trai nhăn lại

Khóe môi đẹp nhếch lên một nụ cười.

Thy Thy thất thần,ngồi im lặng suốt từ khi trở ra.

- Này cậu sao thế- Đường Đường nhíu mày

- Tớ điên rồi

- Hả

- ….

- Này

- ….

Hai tập hồ sơ đã nộp xong

Hai tiếng nữa mới đến giờ nộp tác phẩm

Nhìn Thy Thy,cô ngao ngán lắc đầu

Màn hình cảm ứng sáng lên,những ngón tay lia đến chữ “Hạo Phong”

“Em nộp xong rồi à”

“Ừ,hai tiếng nữa nộp tác phẩm là xong rồi”

“Cố lên, nhất định hai đứa sẽ qua. Có kết quả hai đứa góp tiền mở tiệc khao anh”

Đầu dây bên kia là tiếng cười nhẹ

Chủ nhân nụ cười đâu biết,anh làm tất cả,để đổi lấy nụ cười ấm áp đó

“Tiệc khi có kết quả sẽ tính. Bây giờ có chuyện cần hoàn thành ngay”

“Gì thế”

“Thy Thy ốm rồi”

“Hả,nó làm sao”

“Thy Thy mệt,mặt trắng bệch,anh đến đưa Thy Thy về,em nộp tác phẩm xong sẽ về”

“Bây giờ anh chở được,lát anh có lịch làm sao hai tiếng sau đón em được”

“Em bắt tacxi về được mà”

“Không được”

‘Không thì sao,mau đón cô ấy về đi”

Đầu dây bên kia chỉ còn tiếng tút. Khẽ thở dài

Cô không biết…anh lo ư…