Hùng Ca Mạt Thế

Chương 3: Trọng sinh



Năm con quái thú mặt người giành nhau thân thể của Kha Hùng. Cảm giác cơ thể bị xé rách. Đau đớn không thể diễn tả bằng lời. Tiếng xương nứt vụn, tiếng máu thịt bị nhai nuốt trở thành hồi chuông tiễn đưa linh hồn của Kha Hùng vào trong hắc ám vô tận.

Trước khi hoàn toàn mất đi ý thức. Kha Hùng thầm cầu nguyện ở trong lòng. Nếu cho hắn cơ hội một lần nữa sống lại. Hắn nhất định sẽ nâng niu, trân trọng Trần Tiểu An. Hắn nhất định sẽ tự tay báo thù hai kẻ đốn mạt Đỗ Thế Hào cùng Hoàng Nhược Hi. Hắn sẽ không ngừng cố gắng, chinh phục mọi đỉnh cao để viết nên câu chuyện về huyền thoại của chính mình.

Đáng tiếc, lời nguyện cầu của Kha Hùng lúc này lọt thỏm vào giữa hư không, như muối bỏ biển, như lá về rừng.

Cả căn phòng chỉ còn lại âm thanh cắn xé đầy hưng phấn của đám quái thú hủ thi. Thi thể của dị năng giả cấp năm nhanh chóng bị chia năm xẻ bảy. không còn bất cứ một mẩu xương nào nguyên vẹn. Ngay cả con tang thi biến dị cấp bốn có không gian thuộc tính đang hấp hối bên cạnh nhìn thấy cũng kinh hoảng. Đáng tiếc, nó bị lôi điện của dị năng giả trước đó đả thương nghiêm trọng, không còn hơi sức để thở, nói chi là trốn đi.

Năm con quái thú sau khi “ăn xong bữa chính”, chúng bắt đầu chuyển hướng sang tang thi biến dị bên ngoài đã bị cháy đen. Lại một màn kinh tởm xảy ra. Kho sinh hóa của trung tâm nghiên cứu thành phố K là địa ngục nhân gian, chôn vùi đi phần số của một dị năng giả đầy tiềm năng lẫn một tang thi có khả năng trở thành bá chủ.

Hai người Đỗ Thế Hào và Hoàng Nhược Hi lúc này đã chạy ra được bên ngoài.

Đỗ Thiếu Tướng vận dụng tốc độ thuộc tính, chẳng mấy chốc đã đưa được giai nhân trong lòng hắn đến nơi an toàn. Sau đó, hắn nhận lấy một thiết bị kích nổ được giấu trong không gian của Hoàng Nhược Hi, hướng về tòa nhà chọc trời - trung tâm nghiên cứu của thành phố K, bấm nút.

Ầm…. Ầm…. ầm…..

Nhiều tiếng nổ lớn liên tục vang lên. Tòa nhà chọc trời bị bao trùm trong toàn diện khói lửa. Chẳng mấy chốc, ầm ầm đổ xuống.

Đỗ Thế Hào lạnh lùng nhìn tất cả mọi thứ, khóe môi câu lên một nụ cười độc ác, tàn nhẫn.

- Chúng ta đã hoàn thành nhiệm vụ. Đi thôi!

Hoàng Nhược Hi nhìn lại vết tích đổ nát của trung tâm nghiên cứu lần cuối. Sau đó cũng dứt khoát, chạy theo kim chủ của mình.

Hai người bọn họ dẫn theo dị năng giả và binh lính của căn cứ trung ương đến thành phố K, bề ngoài là thu thập thiết bị máy móc và kết quả nghiên cứu trước đây. Nhưng, mật lệnh mà hai người họ nhận được là phải “hủy thi diệt tích”, tuyệt đối không để cho bí mật lọt ra ngoài.

Quyết định là của cao tầng lãnh đạo căn cứ trung ương. Kha Hùng và mấy trăm người còn lại đều là tốt thí cho một hồi âm mưu sau bức màn bí mật.

Mạt thế đến, nhân tính và đạo đức chỉ còn lại trong những câu chuyện truyện cổ tích về xã hội loài người.

………………………………………………………………………

Khách sạn Khả Hân – thành phố A.

Trong căn phòng vip sa hoa, sang trọng và tiện nghi bậc nhất. Một đôi nam nữ đang vùi mình trong chăn, tiếng hít thở đều đặn vang lên trong không gian yên tĩnh đặc biệt rõ rệt.

Nam nhân nằm nghiêng, lộ ra nửa gương mặt hoàn mỹ như điêu khắc. Rèm mi dày, sóng mũi thẳng tắp, bờ môi mỏng, hồng nhuận mím lại. Mặc dù đang ngủ, nhưng sự lạnh lùng trong khí chất của hắn vẫn vô tình lan tỏa. Khiến cho mỹ nữ gối đầu cạnh bên, dù rằng dung mạo tuyệt sắc cũng trở nên ảm đạm, lu mờ.

Bất chợt. Nam nhân đang ngủ bỗng mở mắt ra, bật lên đột ngột. Chiếc chăn đắp lên tới cổ khi nằm, giờ theo cử động của hắn mà trượt xuống tận eo, che đi bộ vị nhạy cảm của nam nhân cùng cặp đùi non trắng mịn.

Kha Hùng hoảng hốt. Mãi một khắc sau vẫn giữ nguyên một bộ dáng bất động. Ánh mắt hắn trợn trừng, hằn đầy tơ máu, hoàn toàn không giống đôi mắt của một người vừa ngủ dậy sau một đêm cá nước mặn nồng.

Hít thở… hít thở… hít thở…

Không khí trong lành, điều hòa phát ra hơi lạnh hòa chung với mùi hương xịt phòng nhẹ nhàng, dễ chịu. Bình hoa trên bàn chỉ vài cành hồng nhung thắm đỏ, nhưng mà phong cách cắm nghệ thuật nên ấn tượng đủ sâu. Rèm vải màu xanh lất phất hoa rơi, che đi khung cửa bằng thủy tinh, nhìn xuyên thấu là bầu trời màu xanh, trong veo của bình minh buổi sớm.

Sau một khắc ngỡ ngàng rồi bàng hoàng, sửng sốt. Kha Hùng bắt đầu tham lam hít thở, tham lam nhìn ngắm tất cả mọi thứ xung quanh. Cho đến khi, hắn nhìn thấy nữ nhân đang say ngủ cạnh bên. Đôi mắt vốn đã rút đi màu đỏ, giờ lại hằn lên căm thù, oán hận.

- Hoàng Nhược Hi.

Kha Hùng lẩm bẩm tên của ả. Bờ môi mỏng cong lên, vẽ ra một nụ cười lạnh lùng. Sau đó, hắn với tay, lấy chiếc điện thoại đặt trên kệ tủ đầu giường. Nhập mã, mở khóa. Nhìn lại thời gian.

- 6 giờ 30 phút. Ngày 24.12.2019. Ha ha ha…. Đúng là đã sống lại. Là trời cao có mắt, là trời cao có mắt. Ha ha ha…

Kha Hùng ngửa mặt cười.

Tiếng cười của hắn đánh thức Hoàng Nhược Hi. Ả ngồi dậy, lặng lẽ nhìn Kha Hùng bằng đôi mắt rưng rưng, long lanh ngấn nước.

- Con mẹ nó. – Kha Hùng thầm chửi bậy một câu: - Cướp đi đời trai của lão tử. Còn bày ra vẻ oan ức, vô tội. Thiên lý đâu a…

Trong lòng thét gào mãnh liệt. Nhưng mà, ngoài mặt. Kha Hùng vẫn rất rộng rãi, bố thí cho ả một nụ cười dịu dàng. Dù sao, cũng chưa đến lúc lật mặt:

- Chuyện đêm qua, tôi sẽ gọi người xử lý. Không để em bị thiệt thòi.

- Hùng ca… em….

Hoàng Nhược Hi định lên tiếng giải thích. Nhưng mà, đã bị Kha Hùng giơ tay ngăn lại.

- Sắp tới, Venus sẽ tung ra dòng nước hoa cao cấp, chuẩn bị tìm người đại diện. Tôi sẽ đánh tiếng với người phụ trách, cho người liên hệ với quản lý của em. Giờ, tôi phải đến trường quay. Em nghỉ ngơi thêm một chút hẵng ra ngoài.

Venus là thương hiệu nước hoa nổi tiếng nhất của nước Z. Lần này, sản phẩm mới mà họ tung ra là nước hoa dành cho phái nữ, tên gọi Black Rose, chủ yếu nhắm đến đối tượng khách hàng là các quý tộc thượng lưu. Tiêu chuẩn gương mặt đại diện của họ vì thế cũng rất cao. Nếu không có Kha Hùng – Kha ảnh đế lót đường, hỗ trợ. Một nữ phụ hạng ba như Hoàng Nhược Hi sẽ không bao giờ có cơ hội chạm tay tới được.

Hoàng Nhược Hi nghe Kha Hùng chắc chắn như thế thì kinh hỉ thập phần. Môi mắt cong cong, nhìn Kha Hùng đang nhặt quần áo rơi vãi xung quanh, đi vào phòng tắm, giọng ả vang lên vừa sợ hãi lại vừa hi vọng:

- Hùng ca, khi nào rảnh, anh có thể dành thời gian cho em không?

- Fuck!

Bước chân Kha Hùng khựng lại, thầm mắng một tiếng. Nữ nhân rắn rết này quả nhiên là lòng tham không đáy. Hắn kiếp trước đúng là mắt mù mới nhìn lầm sự tham lam, mưu lợi của ả thành trong sáng, ngây thơ. Quả nhiên là nhân quả báo ứng. Kết cục của hắn ở kiếp trước chính là do mắt nhìn người không chuẩn a.

- Khi nào sắp xếp được thời gian. Tôi sẽ gọi điện cho em.

Kha Hùng hờ hững nói xong thì tiếp tục thẳng bước vào nhà tắm. Cố tình không để ý tới ánh mắt nóng rực đang dán vào lưng của mình.

Nửa khắc sau, Kha ảnh đế chỉn chu bước ra ngoài. Cầm lấy điện thoại, cho vào túi quần, bố thí cho nữ nhân trên giường một nụ cười rồi thẳng tiến ra cửa.

Hoàng Nhược Hi nhìn theo cho đến khi bóng dáng của hắn khuất hẳn. Sau đó, ả mới vén chăn, bước xuống giường, tự nhặt lên quần áo của chính mình, lõa thể bước vào phòng tắm. Hạ thân đau nhức vì vận động kịch liệt khiến cho tướng đi có chút xiêu vẹo, khó khăn.

Lúc ả xuất hiện lần nữa, đã là hai khắc sau. Nhìn vết máu hồng hồng nổi bật trên nệm drap màu trắng của khách sạn, ả hài lòng mỉm cười. Không biết là đắc ý vì thân phận người đại diện cho Black Rose sắp đến tay, hay đắc ý vì “ăn” được Kha ảnh đế, một nam thần lãnh khốc nhưng lại là tình nhân trong mộng của tất cả các chị em phụ nữ trên đất nước này.

………………………………………………………………………………

Kha Hùng lúc này đang yên vị phía sau vô lăng của chiếc Mercedes S 350 AMG màu trắng, hướng về biệt thự của mình trong khu Thiên Thảo – khu biệt viện dành riêng cho những người phi thường giàu có với mức độ an toàn cực cao.

Kể từ năm 2017 – sau khi đạt được giải Nam chính xuất sắc nhất liên hoan phim Hollywood với vai diễn Ngô Phi trong bộ phim điện ảnh Không Chùng Bước của đạo diễn Quách. Trong vòng hai năm ngắn ngủi, Kha Hùng đã trở thành một tài phiệt thật sự. Giá trị tài sản mà hắn sở hữu có thể làm chấn động toàn bộ giới giải trí của quốc gia mình.

Mở danh bạ điện thoại, tìm số của Chu Phong – Chu trợ lý. Kha Hùng ngắn gọn lên tiếng.

- Ba mươi phút sau, có mặt tại nhà tôi.

Cúp máy.

Tiếp tục gọi điện cho quản lý Cao Thắng, cũng là nội dung tương tự, nhưng cách nói chuyện hòa nhã hơn.

Đối với vị quản lý họ Cao này, mặc dù làm việc với nhau được mấy năm, cũng có ít nhiều tình cảm. Nhưng mà, Kha Hùng sẽ không quên, Mạt Thế vừa đến, hắn là người đầu tiên bỏ chạy. Thậm chí, vì sinh mạng của mình mà không tiếc đẩy Quách đạo diễn vào đám xác sống để cầm chân.

Lòng người ích kỷ. Nhưng ích kỷ đến trình độ của Cao Thắng, Hoàng Nhược Hi thì đúng là không còn gì để nói. Ân đền, oán trả - chính là mục tiêu của Kha Hùng Hiện tại. Nhưng mà, phải báo thù thế nào, cần suy nghĩ cẩn thận. Nếu không, làm sao có thể đòi lại công đạo cho vợ con và chính bản thân mình.

Kha Hùng nhìn lại thời gian trên màn hình điện thoại di động một lần nữa. Hắn hít sâu một hơi.

Hôm nay mới chỉ 24.12.2019. Tận thế sẽ xảy ra vào ngày 25.12.2020. Còn đúng một năm để chuẩn bị. Hi vọng, tất thảy đều thuận lợi.

- Đỗ Thế Hào, Hoàng Nhược Hi… chúng ta hảo hảo chơi đùa a.

…………………………………………………………………………