Hùng Bá Thiên Hạ

Chương 556: Giúp đúng lúc cần



"Đã nói rồi, nhưng chỉ có một vài người gần đây dời đến thành Doran mới chịu làm theo, nhưng đám người vốn đã ở thành Doran thì lại còn định động thủ đánh các anh em, bọn lợn này đúng là chết đói mới đáng đời".

Lagrange giận, thật sự rất giận dữ. Quy mô hiện nay còn kém rất nhiều so với yêu cầu của đại nhân Gregg. Arthur có thể bắt người, không lẽ có bản lãnh bắt hết người của cả thành phố chắc? Nhưng bây giờ tổng cộng mới bắt được năm mươi mấy người, trong đó còn có một nửa là người của chính bọn họ.

Lagrange tức giận đến phát điên, lần này chủ động xin đi làm chính là muốn thể hiện một chút trước mặt thiếu chủ.

Với mức độ hiện nay thì hoàn toàn là tự tìm chết, đừng nói Lagrange mà ngay cả đám thủ hạ của hắn cũng cảm thấy kì lạ. Chúng đã vô số lần làm loại chuyện này, hầu như là động cái sụp ngay, nhưng tại thành Doran chúng đã làm đến mức như vậy mà đám dân đen này vẫn còn không muốn tạo phản.

Chẳng lẽ thật sự kính sợ sức mạnh của Thần thú?

Mặc dù thành Doran không hề xuất hiện vấn đề gì lớn nhưng dù sao lương thực tăng giá cũng xem như là có vấn đề, đồng thời bên trên cũng đã tạo áp lực, lấy danh nghĩa nguyên lão hội yêu cầu Arthur phải giải quyết vấn đề này nhanh nhất có thể.

Chỉ tiếc Trâu thần côn luôn luôn không để nguyên lão hội vào mắt, những người khác sợ nguyên lão hội là bởi vì nguyên lão hội nắm giữ tiền đồ của họ, nhưng tiền đồ của Trâu Lượng nằm trong tay Thần thú, không thể nghi ngờ, Thần thú và hắn là cùng một phe.

Nói thật ra với sức thống trị của Trâu Lượng đối với thành Doran thì đối phó tình hình hiện nay dễ như trở bàn tay, có điều muốn cá cắn câu thì phải có mồi câu.

Phải thể hiện bây giờ hắn quả thật vô kế khả thi, cho nên trừ Trâu Lượng những người khác đều bắt đầu sử dụng các loại thủ đoạn để tìm kiếm sự giúp đỡ. Randy và Cote cũng vậy, cả thành Doran tựa hồ đều đang bận rộn vì lương thảo.

Mà dự trữ của phòng thị chính cũng đang nhanh chóng giảm bớt, rất nhanh sẽ không còn chút nào. May là Hỏa Đoạt đã tiếp ứng đến đợt lương thảo đầu tiên, bảo đảm có thể đưa tới nơi đúng giờ. Để phòng ngừa Man Hoang quấy rối quân đội cũng được điều động, lấy lí do Trâu Lượng vừa bị Yoria tấn công nên việc tăng cường canh gác biên giới cũng là chuyện đương nhiên, còn trên thực tế đây chỉ là đội ngũ hộ tống lương thảo.

Đám buôn lương quả nhiên tăng giá điên cuồng, thành Doran cũng bắt đầu thu mua lương thực với giá cao kinh người. Nhưng ba gia tộc lớn cũng liên thủ phản kích áp chế không cho thành Doran thực hiện cách làm cùng quẫn này. Theo bọn họ thì đây chính là sự vùng vẫy trước khi hấp hối của Arthur, chỉ cần đè được cơn sóng này xuống thì Arthur cũng phải chấp nhận số phận.

Rõ ràng có vài người ở thành Amer đã bắt đầu chuẩn bị chúc mừng, mà cao tầng thành Doran cũng đã có thể thoải mái tươi cười.

Shana vẫn là người đáng tin nhất, kịp thời nhất. Nói thật mọi người cũng hơi thấp thỏm, không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, còn may hết thảy đều tiến hành thuận lợi, đương nhiên cũng nhờ mọi việc đều được giữ bí mật tuyệt đối, các khâu đều được suy nghĩ rất chu toàn.

"Nghe nói trong kế hoạch lần này ba gia tộc lớn đã đổ vào hàng trăm triệu, đòn sát thủ mấy ngày nay lại được đổ vào thêm năm mươi triệu. Ha ha, trong năm được mùa lớn như năm nay mà giá lương thực còn tăng cao hơn cả năm thiên tai, thật không biết bọn họ định bán số lương thảo này cho ai bây giờ?"

Bran cười nói, lại một lần toàn thắng sắp tới, cảm giác thật là thoải mái. Hắn rất cẩn thận, chỉ khi Hỏa Đoạt dẫn người tới tiếp được đội buôn bên kia Bran mới thật sự yên lòng. Đã làm ăn nhiều năm, Bran quá hiểu không đến giây phút cuối cùng thì không thể buông lỏng.

"Bran, từ đầu tới cuối chuyện này ngươi đều làm rất tốt, nhị đệ, tam đệ, hai em phải học hỏi Bran nhiều hơn, chỉ cần học được bảy tám phần là đủ dùng rồi".

Trâu Lượng nói, quả thật không hề có ý định thổi phồng.

Bran cũng không dám kể công, "Đại nhân quá khen, tại hạ không dám nhận. Hai vị trấn thủ đều là người tuổi trẻ tài cao, tôi luyện thêm chút nữa chắc chắn đủ để một mình đảm đương một phía".

Ưu điểm lớn nhất của Randy và Cote chính là khiêm nhường hiếu học, đây cũng là ưu điểm của những người đi lên từ tầng dưới cùng, họ sẽ không có loại thói xấu mắt cao hơn trời như giới quý tộc.

"Bây giờ đã tới giai đoạn thu lưới cuối cùng, không thể để miếng ăn lên đến miệng còn rơi mất. Trò đã diễn đủ, mấy ngày nay chỉ cần giữ vững là được".

Mọi người cùng hò reo đồng ý, tâm tình rất tốt đẹp.

Có điều Gina vẫn muốn nói lại thôi, trong trường hợp này thì nàng có thể nói gì?

Hội nghị chấm dứt, Gina ở lại.

Trâu Lượng cười tít mắt mời Gina ngồi xuống, mặc dù ở bên ngoài báo nữ là ma quỷ có chút danh tiếng của hàng ngũ sứ đồ nhưng trước mặt Trâu Lượng nàng lại không đáng sợ như vậy.

"Bạn dự định thế nào?"

"Không nhìn ra bạn còn rất quan tâm đến Lolita đấy".

Gina xua tay, "Đừng có giả vờ không biết, dù sao gia tộc Jackman cũng là họ hàng của tớ, xương gãy thì vẫn còn gân. Chuyện này gia tộc Nicola và Feller chỉ việc vỗ mông bỏ đi là xong, cũng chỉ thiệt hại một chút, nhưng gia tộc Jackman thì thiệt hại lớn hơn nhiều". Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn

"Ha ha, vậy bạn cảm thấy nên làm thế nào?" Bây giờ tính khí Trâu thần côn càng ngày càng tốt, vì vậy hắn cũng có tâm tình thưởng thức cái đẹp. Chẳng mấy khi được thấy cảnh Gina sốt ruột.

"Tớ không biết, bạn là thành chủ bạn định đoạt. Kỳ thực Lolita cũng thích bạn", Gina nói.

Trâu Lượng gật đầu, đợi Gina rời khỏi Olivia mới đi ra, "Anh cũng nhẫn tâm thật, sao không nói với cô ấy?"

Trâu Lượng xoa đầu Olivia, "Bé con ngốc, không phải anh nhằm vào cô ấy, có điều có một số việc phải để cho đối thủ một đòn đau mới có thể rõ ràng được".

Trâu Lượng cười, bất cứ thứ gì nhận được dễ dàng quá cũng sẽ không được quý trọng, không cho gia tộc Jackman một bài học tử tế thì con quái vật lớn này căn bản sẽ không coi trọng hắn, đừng nói đến chuyện hợp tác sau này.

"Nhưng chị Gina ở giữa rất đáng thương".

Trâu thần côn không nói gì, "Người khó xử nhất là anh, anh mới đáng thương. Nào, tiểu bảo bối, thương anh đi! Gần đây anh thấy thân thể bình phục rất nhanh, hay là chúng ta..."

Olivia kêu lên một tiếng nhảy dựng lên, "Em nhớ ra rồi, chị Emma tìm em có việc..."

Nói rồi chạy nhanh như chớp. Trâu thần côn xoa xoa mặt, mình đáng sợ như vậy sao, chắc là lần bỏ dở nửa chừng trước đây đã để lại bóng ma tâm lý cho Olivia.

Kỳ thực hắn muốn nói hay là chúng ta cùng đi dạo, tại sao bây giờ trẻ con lại trưởng thành sớm thế nhỉ.

Lắc đầu, tâm tình Trâu Lượng cũng rất tốt. Hắn vỗ vỗ tay, bóng dáng Joyner hiện lên.

"Joyner, bảo Hải Hậu đi tiếp ứng một chút, mọi sự phải cẩn thận!"

Joyner meo một tiếng, thân hình chậm rãi biến mất. Bây giờ lúc nào Joyner cũng luyện tập, qua trận chiến với Yoria lần trước, mặc dù xuất kỳ bất ý nhưng tiểu miêu nữ vẫn nhìn ra chênh lệch. Nàng phải trở nên mạnh hơn, mặc dù đánh lén Yoria không đắc thủ nhưng nàng vẫn phát hiện thiên phú tiềm hành của mình quả thật không ai bằng. Nàng còn trẻ, chỉ cần không ngừng cố gắng thì nhất định sẽ có ngày đứng trên đỉnh cao của giới sát thủ.

Trâu Lượng cười cười, bây giờ hắn cũng càng ngày càng khó phát hiện Joyner tiềm hành, mặc dù biết Joyner ở bên người nhưng đại đa số thời gian hắn cũng không chú ý đến nàng. Một mặt là vì hắn yên tâm với nàng, mặt khác cũng là vì Joyner ngày càng tiến bộ.

Trong tương lai bé con này sẽ trở thành một sát thủ rất giỏi, đối với nghề nghiệp sống trong bóng đêm thì còn có thiên phú gì hơn được tiềm hành?

Trang bị cấp vàng sáng của Thông thiên cảnh đều được bán ra với giá cả tương đối phù hợp, chỉ có điều không lấy tiền vàng chỉ lấy lương thảo. Tại Mông Gia khó mua được lương thảo nhưng mua từ các đế quốc khác lại cực kì dễ. Mấy năm nay được mùa, giá lương thảo tương đối thấp, dự trữ rất nhiều, để lâu có thể sẽ bị hỏng, giờ đột nhiên có người dùng trang bị vàng sáng vàng tối đổi lương thảo, chỉ mất thêm chút lộ phí, không có lí do gì những người mạnh này lại không mua cả.

Giao dịch được tiến hành tại biên giới, do Hải Hậu và Hỏa Đoạt phụ trách. Tiền trao cháo múc, có quân đội áp trận đề phòng vạn nhất. Với danh tiếng của Thiên Lang cộng thêm sự chuẩn bị đầy đủ như vậy thì chẳng mấy người dám chơi xấu. Huống hồ cấp bậc của những trang bị này cũng chỉ tầm tầm, hai bên trao đổi theo như nhu cầu, đây là một cục diện cùng có lợi.

Đương nhiên bên phía Shana thì là sự giúp đỡ hoàn toàn, hơn nữa cũng rất kịp thời. Các giao dịch khác không thể tới nhanh như vậy.

Chỉ cần có số lương thảo từ Shana mang tới để tạm thời làm giảm tình hình căng thẳng trước mắt thì sau đó lương thực sẽ ùn ùn đổ tới. Ba gia tộc lớn tích trữ vô số lương thảo, tất cả đều là tiền, giờ bán cho ai?

Thành Doran không cần, nơi khác đều có dự trữ thông thường cũng không cần số lượng lớn như vậy, họ chỉ có thể tích trữ trong kho nuôi chuột.

Đương nhiên Trâu Lượng vẫn có dự định sâu xa hơn, mua lương thảo các đế quốc khác cũng chỉ là biện pháp khẩn cấp không thể kéo dài, hắn vẫn hi vọng tiếp xúc sâu hơn với gia tộc Jackman một chút. Dù sao Hồng y đại chủ tế cũng đã vào thượng tầng đế quốc, phải có phe cánh của mình. Quan hệ với gia tộc Jackman lần này cũng coi như đánh nhau rồi mới quen nhau, đợi đối phương đến cầu xin mình mình sẽ cho đối phương một ân tình, phá tan mối liên hợp giữa gia tộc Jackman với gia tộc Nicola, quá đẹp.

Kẻ thù của kẻ thù chính là bằng hữu, Trâu Lượng tương đối hiểu lý lẽ này.

Hơn nữa sau thời gian một vài năm, với mức độ khai hoang của cộng thêm sức sống cây tính mạng mang đến, cho dù không thể tự cấp tự túc nhưng cũng sẽ không thiếu quá nhiều.

Đến lúc đó thành Doran chính là vương bài trong tay Trâu Lượng, bây giờ hắn cũng rõ ràng, không có thế lực chỉ dựa vào Giáo hoàng là không ổn, nhất định phải có sức mạnh, có chủ bài. Nói thẳng, có tiền có lương có quân đội, ngươi nói chuyện không ai dám xem như là không khí.

Đây là thế lực chiều ngang, còn thế lực chiều dọc cũng phải dung hợp được một vài sức mạnh truyền thống, hình thành một chiếc thuyền lớn, như vậy sẽ chưa đến mức biến thành vua một cõi. Dù sao hắn cũng là Hồng y đại chủ tế, tương lai còn phải tiến thêm một bước, cục diện phải lớn.

Điểm này luôn luôn không phải vấn đề.

Ba ngày tiếp theo quả thật là ba ngày vô cùng gian nan của các bên. Lagrange xem như đã làm mọi cách, ngay cả giết người phóng hỏa cũng đã làm. Hắn muốn tạo ra hỗn loạn, nhưng hắn đã quên một điều, tại thành Doran trừ quân đội bình thường còn có thành vệ quân duy trì trị an, có hàng ngũ sứ đồ, thậm chí có cả bộ đội đặc chủng tộc sói, cho nên Lagrange đã bị thủ tiêu không một tiếng động.

Trâu Lượng không hề định làm to vụ Lagrange làm gì, loại nhân vật nhỏ này căn bản không thể động chạm đến gia tộc Nicola, trong lòng mọi người đều biết rõ ràng, hai bên giờ đang so đấu sức mạnh cứng chọi cứng.

Khủng hoảng lương thực còn chưa xuất hiện đoàn buôn của Shana thay mặt cho Thiên Mị Tà Vương đã đến. Augustus có danh tiếng vô cùng mạnh mẽ trong tộc Thiên Mị, ngoài Mông Gia hầu như tất cả các gia tộc Thiên Mị đều nhận được ảnh hưởng của Augustus. Gia tộc Nicola của Mông Gia xem như một ngoại lệ, bế quan toả cảng đã tạo thành chia cắt. Đương nhiên gia tộc Nicola cũng khoe mình là chính thống, chỉ có điều không có cao thủ vàng tối thượng đỉnh như vậy thì khí thế cũng yếu hơn. Hai bên vẫn duy trì sự tôn trọng lẫn nhau.

Quả thật không ai dám động đến đội buôn của Thiên Mị Tà Vương, bao gồm Man Hoang. Trừ phi Yoria hỏng não thì mới phái người đi làm phiền người của lão quái vật này, bất kể thành bại hay không cũng phải thừa nhận sự giận dữ lôi đình của cao thủ đỉnh cấp này. Người ta không cần nhổ sạch sức mạnh của Man Hoang, chỉ cần giết chết vài kẻ nhìn không vừa mắt là xong rồi.

Trừ phi có người đến cấp bậc ngang hàng hoặc đủ thế lực bảo vệ nếu không đều sẽ không làm việc ngu ngốc như vậy.

Cho nên đoàn buôn không hề gặp trở ngại gì, kể cả đi qua các thành phố thuộc các đế quốc khác đều không có ai ngăn cản.