Hùng Bá Thiên Hạ

Chương 547: Đứng vững



Bran và Cote đều cười khổ, gã này càng ngày càng tự yêu, nhưng sự thật thì luôn tàn khốc.

"Hôm nay chỉ là một trao đổi sơ bộ, không dính dáng đến vấn đề chủ yếu. Có điều anh có thể khẳng định cô ta biết kế hoạch của gia tộc, mà lần này đến chỉ sợ là có mục đích".

Trâu Lượng cười nói, để Cote và Randy tự mình nghĩ cách giải quyết vấn đề kỳ thực cũng là một cơ hội tốt để rèn luyện năng lực quản lý thành trấn của họ. Bất kể có giải quyết được hay không thì trong quá trình này cũng có thể học được không ít kiến thức.

Thất bại mới là phương pháp làm cho đàn ông trưởng thành, thành công vĩnh viễn không thể.

"Đại nhân, ý ngài là lần này có thể Lolita mang đến cơ hội nhất định, gia tộc Jackman có khả năng sẽ tìm kiếm một loại phương thức hợp tác khác tại chỗ chúng ta đúng không?" Dù sao Bran cũng là cáo già, hắn nhanh chóng phân tích ra kết luận qua lời nói của Trâu Lượng.

"Chỉ là một khả năng, cũng có thể cô ta muốn thay gia tộc đánh giá xem thành Doran chúng ta bao nhiêu giá trị, sau này còn dễ chia chác".

Bran lắc đầu, "Đại nhân, nếu như là mục đích này thì người đến đã không phải cô ta. Có lẽ người thừa kế của gia tộc Jackman rất ưu tú nhưng tuyệt đối không hợp với công việc này. Đại biểu của một gia tộc đến đây chắc chắn là tìm kiếm phương thức hợp tác khác, nếu như chúng ta có thể cho gia tộc Jackman ích lợi lớn hơn nói không chừng họ sẽ sẵn sàng hợp tác với chúng ta. Dù sao hợp tác như vậy mặc dù có thể thu lợi nhưng cũng sẽ khiến gia tộc Nicola và Feller có thể xâm nhập vào lĩnh vực lương thực, tôi nghĩ gia tộc Jackman sẽ không muốn nhìn bọn họ từng bước xâm chiếm địa bàn của mình!"

Ánh mắt Bran sáng rực, mặc dù Doran rất hẻo lánh nhưng quả thật các loại buôn lậu đã rèn luyện cho Bran một khả năng nhìn nhận vấn đề, mà người này vốn đã có năng lực, sự phân tích của hắn kỳ thực cũng giống Trâu Lượng.

Quan trọng nhất đối với một gia tộc chính là giữ vững lĩnh vực và địa bàn của mình, đó là con đường sinh mệnh của gia tộc.

Tựa như gia tộc Nicola quản lý thế giới ngầm và các loại làm ăn không thể công khai, gia tộc Feller chính là một gia tộc đầu cơ, nơi có tiền đều có thể nhìn thấy bóng dáng bọn họ. Gia tộc Jackman dựa vào cũng cống hiến của mình đã đạt được quyền thống trị đối với một mạch máu khác của đế quốc, đó chính là lương thực. Mặc dù chưa nói đến kiếm được bao nhiêu tiền nhưng ít ra cũng cực kỳ quan trọng. Điều này cũng cho thấy năm đó gia tộc Jackman quả thật là thân tín của Giáo đình.

Con đường đen tối của gia tộc Nicola, tài chính khổng lồ và mạng lưới quan hệ của gia tộc Feller, cộng thêm sức thống trị của gia tộc Jackman trong lĩnh vực này mới làm nên kế hoạch lớn vây khốn thành Doran. Ba con quái vật lớn muốn nuốt chửng thành Doran, cả xương lẫn da đều không tha.

Nhưng đối với gia tộc Jackman thì chia sẻ thành Doran dĩ nhiên là tốt, ai cũng thấy được đây là một thành phố tương lai không thua gì đế đô, nhưng vấn đề là gia tộc Jackman có thể bảo đảm không bị Nicola và Feller thôn tính trong đấu tranh sau này không?

Phải biết hai gia tộc này mới là tàn nhẫn thực sự, gia tộc lớn có thể lọt vào top 5 đều không phải chuyện đùa, bọn họ có sức mạnh thực sự, Jackman còn kém một khoảng cách. Mặt khác gia tộc Jackman quả thật cũng lo lắng, một khi Nicola và Feller can dự vào lĩnh vực lương thực chỉ sợ là mời thần thì dễ mà tiễn thần thì khó.

Gia tộc khác còn đỡ, mặc dù gia tộc Jackman rất không tồi nhưng tình cảm với Giáo đình của bọn họ năm đó cũng đã dùng hết, mà hiện nay ảnh hưởng thực tế trong chính quyền chỉ còn lại nhánh gia tộc Gina. Đừng thấy bình thường gia tộc Jackman rất oai phong trong nguyên lão hội, nhưng về bản chất họ vẫn còn khoảng cách khá xa so với năm gia tộc lớn.

Đặc điểm của gia tộc lớn nằm ở chỗ chẳng những sức mạnh của gia tộc rất vững mà còn có sự thẩm thấu rất mạnh đối với lĩnh vực chính trị của đế quốc, chẳng hạn như gia tộc Sanchez, thậm chí ngay cả gia tộc Montaeris cũng có vị trí Quan thân dân, huống hồ bọn họ còn là gia tộc thần bảo hộ của đế quốc.

Tộc trưởng gia tộc Jackman không thể không nghĩ xa một chút, gia tộc đã truyền thừa được nhiều đời như vậy là việc tương đối không dễ, làm bất cứ chuyện gì của gia tộc đều không thể chỉ nhìn lợi ích trước mắt.

Nhưng vấn đề là đắc tội Nicola và Feller sẽ phải trả giá, trừ phi nhận được lợi ích lớn hơn cái giá phải trả nếu không thà rằng thiệt thòi một chút gia tộc Jackman cũng phải làm, dù sao tình thế không nằm trong quyền khống chế của mình, bất đắc dĩ thì phải nhượng bộ.

Bây giờ phải xem thành Doran, hoặc nói cách khác là xem Arthur có đáng để gia tộc Jackman mạo hiểm hay không.

Mà quyền quyết định này đã nằm trong tay Lolita.

Suy nghĩ đến đây Trâu Lượng đã rõ ràng hơn, "Bran, ngươi nói như vậy cũng rất có lý, nắm chắc được điểm mấu chốt trong phát triển gia tộc và phân chia lợi ích. Có người muốn lớn mạnh thì sẽ phải có người phải bị cướp đoạt, sợ rằng lần này gia tộc Nicola định một tên hai chim, không biết ý định âm hiểm như vậy là ai nghĩ ra".

"Lão Đại, anh còn cười được à? Đây là họ đang nhìn ngó địa bàn của anh mà. Bà nội, chúng ta liều sống liều chết xây dựng thành phố đến bây giờ vậy mà chúng định nuốt mất, thật là tàn nhẫn".

Randy cả giận nói.

Bran lại rất bình tĩnh, đại khái hắn cũng đã từng trải, mặc dù chưa từng thấy sự hưng suy của gia tộc lớn nhưng loại hưng suy thành bại này ở thành Doran thì quá nhiều. Dù sao tuổi hắn cũng gấp ba Randy và Cote.

"Randy, em phải học tập Bran. Làm một người quyết sách thì phải chín chắn, không thể sốt ruột. Cho dù Lolita có ý này nhưng chúng ta cũng không thể vội vàng. Trong đàm phán ai sốt ruột thì người đó thua cuộc".

"Lão Đại, cái này em biết, nhưng em cũng biết là người ta không vội bằng chúng ta. Hiện nay lương thực đã không cầm cự được bao lâu rồi, hơn nữa vẫn không ngừng có người đến đây. Quan trọng nhất là em sợ khi vấn đề này bùng nổ thì sẽ bị bọn họ lợi dụng, gia tộc Nicola am hiểu nhất là âm mưu quỷ kế, sợ là chúng ta không che giấu được. Một khi vấn đề bùng nổ thì sẽ không thể cứu vãn.

Randy nói một lèo.

Trâu Lượng và Cote đưa mắt nhìn nhau rồi cùng cười, "A, tam đệ, em lớn rồi, bây giờ đã có thể nghĩ xa như thế rồi, không tồi, không tồi!"

Không phải Trâu Lượng trêu chọc mà là thật sự không tệ, đúng như lời Randy, lúc đó chắc chắn sẽ có người tung "tin đồn" có thật này khắp nơi.

"Tạm thời không nói chuyện gia tộc Jackman, giả thiết không được thì các ngươi còn có biện pháp nào không? Nói cách khác, các em còn có thể chống đỡ bao lâu?"

Trâu Lượng hỏi, ba người cũng không biết đến cùng Trâu Lượng muốn làm cái gì, gia tộc Jackman đã trở thành cọng rơm cuối cùng giải quyết vấn đề.

"Tại thành Doran tôi đã thu mua được một ít từ các thành phố xung quanh nhưng không hề nhiều, mặc dù lấy danh nghĩa Hồng y đại chủ tế có thể ép buộc họ nhưng họ có thể dùng các loại phương thức để kéo dài thời gian, thậm chí tạo thêm vấn đề. Nghĩ đến việc đại nhân vừa nhậm chức Hồng y đại chủ tế, việc phát hành mệnh lệnh này là không thích hợp, vì vậy chỉ mua được một ít từ mấy thành phố này, có thể sẽ được chuyển tới sau một tuần nữa".

Nói, dù sao các thành phố xung quanh cũng không thể không tuân thủ mệnh lệnh của Hồng y đại chủ tế nhưng quả thật có thể dùng phương thức câu giờ hoặc đưa đến rất ít, lí do thì đơn giản, cần thời gian thu gom.

Tầm ảnh hưởng của Nicola đang được phát huy.

Trâu Lượng luôn cảm thấy có chỗ nào đó không phù hợp, đột nhiên sắc mặt hơi đổi, tại sao hắn lại quên mất người nên chú ý nhất được chứ?

"Bran, một tuần đó của ngươi sợ rằng không cần chờ mong nữa. Chuyện này có lẽ chưa chắc đã có quan hệ với ba gia tộc lớn, sợ rằng bên phía Sanchez đã có động tác".

Dù sao Quan cầm quyền cũng có nửa giang sơn, nếu như ra tay cản trở thì cho dù Thần miếu bên kia sẵn lòng hỗ trợ cũng sẽ bị kiềm chế. Sự trưởng thành của hắn có đe dọa nhất với người nào? Sẽ ảnh hưởng đến lợi ích của ai?

Không phải Nicola, không phải Feller mà là gia tộc Sanchez, chính xác hơn Neberro Sanchez!

Kỵ sĩ mặt lìn đã ra tay, vừa chuẩn vừa tàn nhẫn, đây là muốn đánh gục hẳn mình đây!

Thậm chí Trâu Lượng không cần suy đoán, nói không chừng chuyện này còn là hắn đề xướng, thậm chí hắn còn không thèm tham dự phân chia lợi ích.

Loại này thủ đoạn hại người không lợi mình cũng chỉ có Neberro làm được, không thể không nói đã tàn nhẫn đến mức độ nhất định, hơn nữa cho dù sau khi chuyện này vỡ lở thì Giáo hoàng cũng không nói được gì, bởi vì gia tộc Sanchez không hề nhận được lợi ích gì.

Nhưng có một hiện thực là sự sụp đổ của đối thủ chính là thắng lợi của mình.

Uy danh của Trâu Lượng gần đây ảnh hưởng cực lớn đến sự phát triển của Neberro trong Giáo đình.

Randy và Cote cũng cảm thấy nặng nề, tứ đại gia tộc bao vây, tình thế của thành Doran còn nghiêm trọng hơn bọn họ tưởng tượng nhiều, thậm chí viện trợ từ Jerusamer cũng có thể sẽ xuất hiện vấn đề!

Lo sợ đã trở thành hiện thực, đúng như họ dự tính, bất kể các thành phố xung quanh hay là Thần Diệu đều gặp phải vấn đề, cho dù có Shaman và Hồng y đại chủ tế chăm sóc, bọn họ không dám chống đối nhưng bằng mặt không bằng lòng, họ có thể trì hoãn thời gian.

Mà thời gian rõ ràng là thứ quý nhất bây giờ.

Thị trấn Sói Tuyết đã rất có đặc sắc của Man Hoang, kỳ thực quá trình tiếp thu thị trấn Sói Tuyết không hề thuận lợi, tộc sói và Man Hoang vẫn vô số lần xảy ra chiến đấu. Mặc dù Yoria đã từ bỏ khu vực này nhưng không có nghĩa Man Hoang chấp nhận như vậy, chỉ có điều khi bọn họ phát hiện tộc sói còn tàn nhẫn hơn mình nhiều thì mới không thể không từ bỏ.

Vai trò của thị trấn Sói Tuyết đối với tộc sói vượt quá tưởng tượng, tộc sói sẽ phản công mãnh liệt nhất trước bất cứ khiêu khích nào. Sức mạnh của tộc sói cũng không thể coi là mạnh mẽ nhưng tộc sói thực sự không sợ chết, thực sự tàn nhẫn, chẳng những bọn họ tàn nhẫn đối với kẻ thù mà đáng sợ là còn tàn nhẫn hơn đối với chính mình. Mà so với họ thì Man Hoang cũng lắm chỉ đến mức ngang ngược chứ chưa đến mức không sợ chết.

Lolita không hề mang theo tùy tùng, có vẻ rất yên tâm về Trâu Lượng. Trên đường đi nàng chỉ thưởng thức cảnh sắc đặc biệt của thị trấn Sói Tuyết.

"Không nhìn ra địa vị của anh trong cảm nhận của tộc sói lại cao như vậy", Lolita cười nói.

"Ha ha, nơi này là ngôi nhà mới của tộc sói, kỳ thực thành Doran rất không tồi, có hai loại cảnh sắc. Thảo nguyên mênh mông và thành phố phồn hoa, ở nơi khác không tìm được loại cảm giác này".

Trâu Lượng dang rộng hai tay hưởng thụ gió thảo nguyên, cảm giác này hoàn toàn bất đồng so với khi tác chiến với Man Hoang trước kia. Đám tộc sói gặp trên đường đi đều duy trì lễ tiết cao nhất đối với Arthur, trên đường rất nhiều tộc sói quỳ lạy.

Trong lòng tộc sói Arthur chẳng những là thành chủ, tộc sói cũng không để ý đến Hồng y đại chủ tế gì đó, hắn là ân nhân của tộc sói, là thần bảo hộ của bọn họ. Đã bị áp bức lâu như vậy, tộc sói dành toàn bộ lòng biết ơn của mình cho Trâu Lượng.

Đương nhiên sự thần phục của Lang Vương cũng tăng thêm sự tôn kính của tộc sói đối với Trâu Lượng. Thiên Lang có địa vị cực kỳ đặc thù trong tộc sói, thái độ của Thiên Lang cũng ảnh hưởng cực lớn đến tư tưởng của tộc sói. Trong mắt họ Trâu Lượng đã thật sự không còn đơn thuần là người thú.

Đại khái đây là một dạng khác của thần.

Trên đường đi cảm xúc của Lolita rất sâu sắc, đột nhiên nàng phát hiện một vấn đề, người khác muốn động đến thành Doran sợ rằng đều không chú ý đến một phương diện rất quan trọng, đó chính là lòng người!

Cho dù thật sự xuất hiện vấn đề thì người ở đây sẽ thật sự hỗn loạn sao? Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

Thời gian này đến thành Doran Lolita đã điều tra tỉ mỉ về tình hình thành Doran và ba thành trấn xung quanh, cộng thêm thông tin nhận được từ chỗ chị họ, nàng biết thành Doran là một nơi rất không bình thường.

Tràn ngập sinh cơ mạnh mẽ, mà ở đây Arthur có quyền lực của vua.