Hợp Đồng Hôn Nhân Với Phù Thủy Hội Họa

Chương 44: Lời chúc phúc cay độc



Vợ chồng Hạo Thiên và Tiểu Vy cùng với vợ chồng Diệp Văn và Thi Thi cũng đang cùng nhau tiếp khách tối tăm mặt mũi.

Hôm nay Chí Huy là phụ rể. Nên anh cũng đang ra sức tiếp đãi những quan khách giúp người anh em của mình. Khi thấy Diệp Bằng cứ lo nhìn đồng hồ,nét mặt cũng đang sốt ruột thì anh lập tức đi tới chọc ghẹo.

“Cậu làm gì mà lo lắng đến như vậy? Cô dâu của cậu không có ai cướp đâu mà lo".

Diệp Bằng trong lòng căng thẳng nhưng nghe xong anh lập tức liếc xéo Chí Huy rồi xoay người sang nơi khác,không nên cho anh ta thấy vẻ mặt nôn nóng của anh ngay lúc này được.

Khi anh chuẩn bị đi vào nhà vệ sinh để lấy lại bình tĩnh.

Nhưng không ngờ khi anh vừa quay lưng lại thì bất ngờ từ đâu xuất hiện một cô bé nhỏ xíu đâm thẳng vào chân anh.

“ A….”Đứa bé lập tức té xuống,khóc toáng lên.

Ánh mắt Diệp Bằng kinh ngạc,khi anh đã nhìn thấy gương mặt xinh xắn của cô bé hiện ra,anh vội vàng cuốn cuồn cúi xuống ôm đứa bé lên dỗ dành.

“Tịch Giai Ý! Là con sao?…Đừng khóc…..Sao con đi một mình,ba mẹ đâu?”Anh chưa từng làm cha nên trong việc này anh thật sự rất là vụng về.

Chí Huy nghi hoặc bước tới nhìn hai người hỏi

“ Diệp Bằng! Đây là con ai vậy?”

“ Là con của tôi!”Diệp Bằng chưa kịp trả lời thì bất ngờ từ đâu có một giọng nói đầy uy nghiêm vang lên.

Cả ba người quay đầu lại nhìn một người đàn ông có dáng vấp cao lớn,gương mặt lạnh lùng,trên tay còn cầm một ly rượu đang xuất hiện trước mặt của họ.

“ Ba ơi!”Cô bé vừa thấy ba của mình liền vội vàng chạy nhanh lại nhảy vào lòng của người đàn ông đó.

“ Công chúa nhỏ của ba,con cứ chạy lung tung như vậy sẽ làm cho ba lo lắm,ở đây không phải ở nhà của mình đâu!”Người đàn ông đó thở dài.

“ Không đâu! Con rất thông mình sẽ không bao giờ đi lạc như mẹ đâu.Ba đừng lo!”Cô con gái lém lỉnh vuốt hết nước mắt,cái miệng tía lia trả lời.

Không nhắc thì thôi,nhắc tới người phụ nữ đã sinh ra đứa bé này thì gương mặt đàn ông đó lập tức thay đổi,nằng nặc mùi sát khí.

Lúc này,Gương mặt Diệp Bằng rạng rỡ bước tới liền ôm chầm lấy người đàn ông đó.

“ Duy An! Cuối cùng anh cũng đến,tôi rất vui!”

“ Đám cưới của Lục Thiếu Gia,tôi làm sao không tới cho được!”

Diệp Bằng chuẩn bị giới thiệu cho Chí Huy biết người anh em cùng sinh ra tử với anh thì đã bị người khác cướp mất.

Cô công chúa nhỏ trên tay Tịch Duy An đã nhanh chóng giới thiệu ba mình trước mặt hai người

“ Dạ ba con tên Tịch Duy An là Chủ Tịch Tập Đoàn Sky Tại Thượng Hải ….Còn con tên là Tịch Giai Ý năm nay vừa tròn 6 tuổi,sắp tới con sẽ vào học lớp 1”

Cô con gái ma lanh nói xong liền nghiên đầu nhìn ba hỏi

“ Vậy ba ơi! Mình có cần giới thiệu mẹ không?”

Tịch Duy An thở dài lắc đầu nhìn Diệp Bằng đầy khó xử.Đây cũng chính là lý do anh không dám cho con gái chạy lung tung.Anh chỉ sợ con bé lại nói chuyện không nên nói cho người bên ngoài nghe.

Nhắc tới mẹ của Giai Ý,Diệp Bằng liền nhìn sau lưng của Duy An.

“Duy An!Chị dâu không đến sao?”

Tịch Duy An gương mặt khó chịu, anh không trả lời Diệp Bằng mà xoay người nhìn cậu trợ lý của mình đang đứng ở phía sau hỏi:

“ Hiện giờ cô ấy đang ở đâu?”

“ Dạ …Phu nhân đang ở Pháp”Trợ lý trả lời cũng với tư thái rất nhàn nhã nhanh chóng trả lời anh.

Sắc mặt Tịch Duy An lập tức chuyển màu,ngữ khí giận dữ đè nén trong lòng từ hôm qua tới giờ lập tức trào lên nghiến răng nói: Con nhóc này!Có phải muốn anh đánh gãy ba cái chân của em thì em mới thôi bay nhảy phải không?”

Giai Ý bĩu môi.

“ Ba ơi! Ba mà đánh gãy chân của mẹ …Ba không sợ mẹ chế thuốc độc g.i.ế.t chết ba sao.Ba quên mẹ con rất là lợi hại sao?”Duy An nói nhỏ nhưng cũng đủ để cho con gái nghe hết câu nói của ba của mình.

Ba có khi nào hại được mẹ đâu mà nói như vậy?

Duy An á khẩu.

Anh không biết đem con gái theo tới đây để làm cho anh hãnh diện hay là làm cho anh mất mặt vậy.Gương mặt sượng ngắt của anh lại làm cho Lục Diệp Bằng phải phì cười lên.

Duy An tức giận

“ Cười cái gì….!”

Diệp Bằng liền đáp:

“ Giai Ý làm cho tôi nhớ khi anh gặp chị dâu cũng y như vậy,Anh không những sợ chị dâu mà còn sợ cả con gái nữa sao?”

“ Ai nói…Tôi sợ” Duy An cà lăm

“ Chẳng phải khi con bé nhắc tới mẹ của mình thì anh lại sợ sệt……Tịch Giai Ý đúng là bản sao của Dịch Chung Linh.”Diệp Bằng nói xong liền vỗ tay.

Tịch Duy An bế chặt con gái trên tay liếc xéo Diệp Bằng phun ra một câu đầy mỉa mai

“ Ừ …Đỡ hơn cậu đã ba mươi mấy tuổi đầu rồi mới chịu lấy vợ ….Để xem cậu có như tôi không? Không chừng cậu lại còn hơn tôi đấy!”Nói xong anh bế con gái quay đầu đi.

Nhưng vừa xoay đi Tịch Duy An nói lên một câu.

“ Buổi họp mặt tháng sau,không được thiếu vắng…còn nữa quà của lão Hoắc sẽ chuyển tới nhà cậu…Hôm nay anh ta không tới “

Tịch Duy An vừa rời khỏi,Chí Huy lập tức nhào tới Diệp Bằng hỏi tới tấp.

“ Anh ta là ai thế….còn vợ anh ta nữa….có đáng sợ không vậy?” Chí Huy cảm nhận trong lời nói của hai cha con đấy khi nhắc tới người phụ nữ ấy không hề tầm thường.

Diệp Bằng vẫn nhìn theo hướng của Tịch Duy An,lạnh lùng đáp:

“ Anh ta là người thừa kế duy nhất của Tập Đoàn SKY và cũng là người được trong giới chuyên môn đánh giá rất cao về tài năng của anh ta….”Anh ngừng một lát “Nhưng vợ anh ta mới là người lợi hại …Là một nhà tạo hương đấy!”

Chí Huy nghe xong l,miệng liền “ồ” lên một tiếng

“ Tốt nhất cậu không muốn chết thì đựng đụng vào gia đình họ….Đặc biệt vợ của anh ta” Diệp Bằng nói xong liền vỗ vai Chí Huy vài cái rồi rời khỏi.

Gương mặt Chí Huy vẫn chưa hết bàng hoàng,anh liền lén lút đi theo sau lưng Tịch Duy An

Ái My con gái Hạo Thiên vừa mới tới khách sạn thì ngay lập liền tìm kiếm ba của mình ngay.

“Ba ơi! " Cô bé nhào vào lòng anh.

Hạo Thiên cúi xuống bế con bé lên cưng nựng. Từ sau khi anh biết Tiểu Vy không thật lòng với mình thì ở nhà anh luôn dành hết tình cảm cho đứa con gái mà từ nhỏ đã xa cách anh bao lâu nay.

“Con gái! Con đói bụng không? Ba lấy gì cho con ăn có chịu không?"

“Ba ơi! Bà nội cho con ăn rồi.... Bây giờ con muốn xem cô út của con thôi"

“Được! Ba dẫn con đi tìm cô út "

Anh cũng nôn nóng muốn xem em gái của mình sẽ đẹp bao nhiêu khi làm cô dâu và anh còn rất muốn xem Tiểu Sơ của anh hôm nay làm phụ dâu có đẹp hơn cô dâu không?

Trong đầu Hạo Thiên không ngừng nhớ đến hình ảnh Tiểu Sơ mặc chiếc váy phụ dâu xinh đẹp ra sao của ngày hôm ấy.Những hình bóng của cô càng lúc càng xuất hiện trong đầu anh càng nhiều.

Anh chắc chắn hôm nay cô ấy cũng sẽ rất xinh đẹp.

Trong phòng cô dâu.

Tâm trạng của Lam Lam cũng giống như Diệp Bằng, cô cũng căng thẳng không kém gì là anh. Bàn tay suốt ngày vẽ vời của cô hôm nay lại không ngừng run rẩy đến nỗi cầm ly nước cũng uống không xong.

“Lam! Hôm nay cậu xinh lắm, đừng lo lắng, mọi chuyện sẽ ổn thôi!”Tiểu Sơ nhìn Lam Lam trong gương khẽ khuyên nhủ.

Lam Lam hít sâu một hơi liền lấy điện thoại của mình ra,lập tức mở vào cái fine hình ảnh.Hình ảnh An Nhiên xuất hiện trong điện thoại khiến cô cũng phải rưng rưng nước mắt vì nhớ con bé.

Chắc là giờ này con bé đang đi học không biết được ba và mẹ của con bé đang cử hành đám cưới mà không có sự hiện diện của con bé.

Tiểu Sơ lắc đầu bước tới vỗ vai Lam Lam an ủi.

“Cậu yên tâm, An Nhiên sẽ hiểu mà"

“Cô ơi! "

Lam Lam chưa kịp nói gì thì từ bên ngoài Ái My đã chạy vào lớn tiếng kêu cô.

Con bé chạy lại ôm lấy chân Lam Lam nũng nịu.

“Cô út ơi! Hôm nay cô đẹp lắm, lại thơm nữa!”Dứt lời Ái My liền úp mặt mình vào lòng của Lam Lam.

Lam Lam nhìn Ái My thì cô lại nhớ cô con gái nhỏ của mình cũng hay làm nũng với cô như vậy.Ái My chỉ hơn An Nhiên có một tuổi. Nếu cả hai mà đứng gần nhau chắc chắn sẽ rất đáng yêu.

“Hôm nay em gái của anh cũng xinh lắm chứ!" Hạo Thiên từ bên ngoài vừa đi vào vừa nói.

Anh nói thì là vậy, nhưng ánh mắt anh lại nhìn sang Tiểu Sơ đang đứng bên cạnh Lam Lam.

Tiểu Sơ vẫn cúi đầu không dám nhìn trực diện anh. Việc bây giờ cô phải giữ lời hứa với Lam Lam là phải tránh xa anh càng xa càng tốt.

Lam Lam nghiên đầu nhìn anh trai,từ nãy giờ anh vô đây thì cứ liên tục liếc nhìn Tiểu Sơ mà không hề để mắt tới người em gái này một chút nào. Cô có một chút khó hiểu, cô nhớ không lầm,một khi người anh trai này của cô khi đã được mục đích, ăn thịt được con gái nhà người ta thì anh sẽ lập tức thay đổi trở mặt,sẽ chán ghét người phụ nữ đó.

Nhưng tại sao lần này với Tiểu Sơ lại khác như vậy. Không những anh không chán ghét mà còn bám lấy cô ấy không buông là sao?

Đừng nói anh đã có tình cảm với Tiểu Sơ rồi...!

Chắc không phải vậy đâu... Anh ấy không hề biết tình yêu là gì mà. Làm sao có thể yêu cô ấy. Mà cho dù có như vậy cô cũng không nên tán thành cho hai người được. Tiểu Sơ sẽ khổ vì anh ấy còn một người vợ Dương Tiểu Vy đầy nham hiểm nữa.Cô không biết khi cô ta biết được sự thật, không biết sẽ làm gì Tiểu Sơ nữa.

"Khụ" Lam Lam liền ho lên một tiếng

Hạo Thiên lúc này mới phát hiện mình đã nhìn Tiểu Sơ đến mất hồn. Đúng như anh tưởng tượng hôm nay cô thật sự xinh đẹp không kém gì Lam Lam

Ái My chuyển hướng sang nhìn Tiểu Sơ, cô bé buông Lam Lam ra liền nhào tới nắm tay Tiểu Sơ khẽ nói.

“Chị gái xinh đẹp! Chị cũng xinh lắm không kém cô của em đâu!"Cô bé tán dương

Ái My cảm giác nắm tay Tiểu Sơ rất thích, cô bé không ngừng quấn lấy cô không chịu buông ra.

Điều này lại làm cho Hạo Thiên thấy rất vui,lần đầu tiên gặp mặt mà con gái anh lại thích cô rồi.

Hạo Thiên liền cúi xuống nhìn Ái My liền hỏi.

“Con gái! Con thích cô gái này không?"

“Dạ thích.... Con rất thích chị gái xinh đẹp này. So với mụ dì ghẻ vợ của ba,con thích chị gái này hơn " Đến bây giờ Ái My vẫn không thể chấp nhận Tiểu Vy làm mẹ kế của mình.

Thật ra Tiểu Vy cũng có yêu thương gì con bé đâu. Vậy tại sao phải bắt con bé phải có tình cảm với cô ta.

Thường ngày ở nhà Ái My không bám lấy ba thì cũng bám lấy Lam Lam hoặc ông nội thôi chứ chưa hề con bé lại gần tới người phụ nữ đó.Con bé cũng như cô của mình rất ghét Dương Tiểu Vy.

Tiểu Sơ sượng chân, ngượng ngập liếc nhìn Lam Lam làm vẻ mặt khó xử. Cô không nghĩ anh ấy lại hỏi con gái những chuyện như thế này.

Lam Lam chau mày nhìn Hạo Thiên.

“Anh định ăn nói lung tung gì với cháu của em vậy?"

“Thì anh chỉ muốn tham khảo ý kiến con gái anh thôi"Hạo Thiên hờ hững đáp.

Ái My đột nhiên ôm bụng nhìn qua ba của mình khẽ nói

“Ba ơi! Con mắc tiểu "

“Để chị dẫn em đi" Tiểu Sơ nhanh chóng muốn thoát ra khỏi chỗ này liền bước tới nắm tay Ái My rời khỏi.

Hai người vừa rời khỏi thì ánh mắt Lam Lam nhìn Hạo Thiên đầy căm phẫn.

“Dừng tay lại được rồi, anh tha cho bạn của em đi có được không?"

Thái độ của Hạo Thiên khi nghe câu nói Lam Lam rất bình thản, dường như anh cũng đã đoán trước thế nào đứa em gái của anh cũng sẽ biết.

Gương mặt Hạo Thiên bắt đầu trở nên lạnh lẽo, anh dùng đôi mắt sâu thẳm của mình nhìn trực diện vào Lam Lam đưa ra lời tuyên bố.

“Không bao giờ, cô ấy phải thuộc về anh"

“Nhưng nếu như Dương Tiểu Vy biết thì sao?Cô ấy sẽ không tha cho Tiểu Sơ. Em đã từng thấy qua những thủ đoạn của cô ta…..Rất đáng sợ”.

Ở Thái Lan,cô không phải là chưa từng bị cô ta hãm hại, mà có lẽ vì cô có đủ thông minh và sự mưu mô có thể đấu lại với cô ta... Nhưng với Tiểu Sơ thì sao, cô ấy quá hiền lành, quá yếu đuối,làm sao có thể đấu lại với cô ta.

Hạo Thiên cong môi lên cười khẩy trả lời.

“Cô ta dám đụng cô ấy, anh sẽ không để yên cho cô ta. Việc ly hôn chỉ còn là thời gian"

“Anh.... "

Cô chưa kịp nói thêm gì là Hạo Thiên đã đi ra ngoài rồi.

Cô rất muốn khuyên anh trai của mình đừng có đụng gì với Tiểu Vy. Nếu anh mà đụng đến cô ta, chắc chắn Lục Diệp Bằng sẽ không tha cho cả anh và cô. Anh ta sẽ không làm ngơ khi người phụ nữ của anh ta bị ức hiếp.

Chuông điện thoại đột ngột vang lên đánh tan những suy nghĩ của cô.Lam Lam tưởng An Nhiên điện thoại, cô không thèm nhìn màn hình liền bắt máy lên nhanh chóng.

“ Alô.... "

Nhưng có vẻ người bên đó chỉ muốn nghe giọng nói của cô thôi.

Từng những tiếng tít tắc đồng hồ trôi qua nhưng bên đầu dây bên kia vẫn im lặng.

“Alo.... Cho tôi hỏi ai vậy ạ?"

Nhưng lúc này cô lại nghe được tiếng đè nén bên đó,cô liền nhìn số hiển thị trên điện thoại của mình là một dãy số nước ngoài.

“Tiêu Khải...Là em phải không?”Cô nhận ra tiếng thở dài của cậu nhóc ấy.

Cô biết hôm nay chắc ở nơi xa,cậu nhóc cũng đang rất hận cô vì đã không giữ lời hứa năm ấy.

Lam Lam hít sâu một hơi, kìm nén cảm xúc mình lại nói tiếp.

“Hôm nay chị sẽ kết hôn....!" Cô ngập ngừng "Em có chúc phúc cho chị không?"

Bên đó Tiêu Khải khi nghe câu nói của cô xong,lập tức siếc chặt điện thoại, hai mắt anh liền toé lên lửa giận nhìn vào tờ bìa báo trên mặt bàn có cả hình của Lam Lam và Lục Diệp Bằng đang ôm nhau..

“Tôi chúc chị.... Có một cuộc sống như địa ngục".Anh nghiến răng phun ra một câu cay độc rồi cúp máy.

Tiêu Khải không ngừng lấy cây viết vẽ nát hình ảnh Lam Lam và Lục Diệp Bằng trên tờ báo.

Mối hận này nhất định anh sẽ trả cho cô thật xứng đáng.

Lam Lam khẽ buông điện thoại xuống, bây giờ chắc có lẽ nhiều người rất ghét cô. Ngay cả chồng cô cũng ghét cô huống chi là người ngoài.

Có lẽ chị Thi Thi đã nói đúng, cô sinh ra thuộc mệnh xấu. Nên bất cứ ai mà cô tiếp xúc cũng đều bị cô liên luỵ thôi.