Hôn Thê Của Thiếu Gia (Baby Siêu Ngốc)

Chương 73: Chàng trai lạ..



“ Giọng nói này..hình như là..có khi nào,là ăn cướp hay không? Nhưng mà..mình làm gì có tiền,để cho hắn cướp chứ??? ”

Mím chặt bờ môi ngoan,nó cúi mặt,chăm chú vào chiếc bóng,ánh đèn khuya hiu hắt,tôn lên vẻ yêu kiều.Quả thật,chỉ quan sát chiếc bóng của anh ta,nó cũng đoán ra,anh ta rất quý phái,đạo mạo,ít nhiều không phải cướp.

_Anh..anh có phải..là cướp không?

Vẫn cúi mặt hỏi anh,nó không biết,người đối diện,vật vã,vốn đã sợ cướp,tại sao lại ra ngoài?

_Nè..sao không nhìn vào mặt tôi mà hỏi hả? Em sợ..tên cướp này,sẽ ăn thịt em sao?

_Hả?-Giật mình ngước nhìn lên,nó bắt gặp,gương mặt hoa anh tú,nếu tên cướp nào cũng đẹp,chắc chắn sẽ chết người_Anh..anh..-Ừm,quả là rất đẹp,nhưng so với tên đáng ghét kia,thì còn kém xa,có lẽ,con người kia,sinh ra đã đặc biệt.

_Sao hả cô bé? Bây giờ em đang nghĩ gì,tôi điều biết rất rõ,đẹp trai..đúng là rất phiền phức,có phải không?-Trừng mắt nhìn vào anh,nó bất giác nghẹn lại,tên nào cũng như nhau,điên đến hết thuốc chữa_Mà nè..bé tên gì vậy? Nhà ở đâu? Sao lại đi lung tung,hả?-Bé? Cái từ này,khiến nó suýt mất mạng,15 tuổi,bé ở cái chỗ nào?

_Anh..gọi tôi là bé sao?

_Ở đây còn ai ngoài tôi với em sao? Đâu..đâu có ai-Vờ đảo mắt xung quanh,khuôn mặt anh,vốn khiêu khích lấy nó,còn phần ai kia,chỉ biết đứng trơ người_Đùa một tí cho vui thôi,em làm gì căng thẳng vậy? Nếu không muốn nói cũng không sao,tôi đưa em đến nhà tôi,nào đi thôi-Vội rụt tay lại nhanh,nó bất giác,lùi lại sau vài bước,tên điên này,rõ ràng muốn lợi dụng_Ý của tôi là,nếu em không có chỗ nào đi,thì có thể,đến nhà tôi ở tạm,ở đó..an toàn hơn ở đây rất nhiều,cho nên..em không cần phải lo.Tôi lấy danh dự của mình để thề với em,tôi sẽ không làm gì tổn hại đến em,nếu không,tôi chết sẽ không toàn thây,đã đủ chưa hả?-Ngước nhìn chàng trai kia,nó bất giác gật đầu,anh ta đã thề,chắc sẽ không làm trái.

_Được! Tôi đi theo anh,nhưng..nếu anh có ý đồ đen tối với tôi,tôi nhất định,sẽ liều mạng với anh!

Chăm chú vào nơi ai,anh bất giác cười mỉm,chiều cao có hạn này,liều mạng với anh sao?

_______________

_Korean! Chúng ta nói chuyện một chút đi-Lặng lẽ cười nhếch môi,anh xoay nhẹ,về phía sau điềm đạm,chỉ vì một lý do,không muốn Shyz thấy được.Bước chậm về phía ai,Shyz bất giác cười mỉm,chú cháu của anh,có khác mấy kẻ thù_Không ngủ được sao?-Hướng mắt xuống đồng hồ,anh im lặng cười khẩy,một giờ sáng,một giờ sáng rồi sao?

_Nếu là chuyện về con nhóc đó,thì chúng ta,đừng nên nói thì tốt hơn,được rồi,cháu đi về phòng đây.

Lạnh nhạt lướt qua Shyz,anh cảm nhận,thứ gì đó nhàn nhạt,không đúng,sớm đã nhạt lâu rồi.

_Ngoài con bé ra,chú không còn gì để nói,cháu có thể nghe,hoặc có thể là không,chú..hoàn toàn muốn có được Khiết Như,muốn con bé,trở về bên cạnh mình,cho nên..

_Cho nên..chú muốn tôi từ bỏ,có đúng vậy không?-Xoay người về phía ai,Shyz bất giác lắc đầu,anh,tuyệt không có ý đó_Shyz,trước đây..là chú không có cách,để có được người con gái mình cần,sau này..cũng sẽ không có cách,khiến cảm xúc,một con người quay lại,vấn đề đó,không phải..đã rất rõ rồi hay sao?-Vẫn chủ kiến lắc đầu,Shyz im lặng cười nhạt,lý do,vốn dĩ là rất rõ.

_Thật ra..

_Nè..hai người còn có tâm trạng đứng ở đây,tán ngẩu được hay sao? Angel mất tích rồi!

_Sao?

Hướng mắt vào Anny,mặt cả hai,ngay tức khắc biến đổi,mất tích? Làm sao có thể chứ?

______________

*Kính coong*

*Kính coong*

Khe khẽ bấm chuông,gương mặt anh,trong bất ngờ đanh lại,một hai giờ sáng,mới chịu mò về nhà.

...

Chúc m.n đọc truyện vv!!