Hôn Thê Của Thiếu Gia (Baby Siêu Ngốc)

Chương 67: Diên Dục Luân !



__Sân bay__

Chăm chú vào đồng hồ,gương mặt cô,trong bất ngờ đanh lại,còn phía Ji,cũng sốt sắng vô cùng.

Ông anh họ của cô,cũng có cùng chuyến bay với Ken và Paul,nhưng lạ thay,không nhìn thấy ai cả.

_Nè Ji..-Ngờ nghệch nhìn Anny,Ji khe khẽ cười trừ,mỗi khi ai kia nhẹ nhàng,cô lại thấy lạnh lạnh_Addy..là anh hai của EB sao? Nghe nói,anh ấy rất khó chịu hả? Nếu tao trở thành vợ của EB,tao có phải..sẽ chịu rất nhiều áp lực hay không?-E dè hỏi Ji,Anny lấy làm lo lắng,cô cũng không mong,mình giống trong tiểu thuyết.

Nữ chính sẽ gặp khó khăn,trong việc tiếp xúc với gia đình chồng,nhất là,những con người khó tính.Nếu vậy,cô thà mình không lấy!

_Thật ra thì Addy..

_Đằng Diệp / Anny..-Hai giọng nói cùng vang,khiến cho Ji im lặng,cô khẽ quay đầu,kéo theo người bên cạnh.Người con trai đó? Hướng mắt về phía anh,Anny có chút đứng hình,kiếp này,cô có duyên với soái ca thì phải?_Ken! Kia là em gái của cậu sao? Nghe nói,nó và EB đang hẹn hò,đúng không? Hả?-Đối mặt với Addy,Ken bình thản gật đầu,người biết cũng nhiều,sao Addy biết chậm thế? Đúng là..một tên chỉ biết yêu công việc,ngoài công việc ra,anh ta,không còn biết gì khác.

Kéo nhẹ hành lý về cả hai,Addy nhìn vào cô chau mày,dù là chỗ quen biết,nhưng cũng cần,phải lựa chọn tỉ mỉ.

_Anh họ,anh đang nhìn gì vậy?-Lên tiếng giải nguy,cô cảm nhận chút gì đó lạnh lạnh,dù là anh em,nhưng cũng rất xa lạ_Addy..

_Đằng Diệp,em nên biết phép tắc một chút,tên của anh,không phải để em gọi,sau này..đừng để anh nhắc nhở lần thứ hai,rõ chưa hả?-Nhìn lại Addy,Ji ngoan ngoãn gật đầu,riêng về ai kia,cứ chau mày liên tục.Chỉ mới gặp lần đầu,đã cảm thấy khó chịu,nếu phải sống chung,không phải,rất thê thảm hay sao?_Đi thôi,còn muốn anh nhắc à?-Quay sang Anny,Ji cười khổ,sau đó,nhìn anh gật đầu,mỗi bước chân,cũng từ từ rời vội.

“ Thật là.. Đồ khó ưa ”

Dõi mắt theo Addy,gương mặt cô,cứ bíến dạng từng chút,bản sao xuất sắc,của Korean đây mà!

_Xem ra..em gái anh,lại có thêm một đối thủ rồi,Addy,không giống như EB,cho nên..em hãy cẩn thận-Sự xuất hiện của Ken,buộc cô phải chau mày,có ai như anh,chỉ biết khuyên vô bổ.Bước về phía Ken,Paul bất giác mỉm cười,hai anh em nhà nay,rất đáng yêu khi cãi?_Được rồi,mau về thôi,có lẽ..Khiết Như,đang rất nhớ anh,nếu vậy..anh làm sao,để con bé chờ anh được chứ?-Kéo vội hành lý đi,anh bỏ mặc,hai con người trầm lặng,ông anh của cô,bệnh nặng đến vậy sao?

“ Ken ơi là Ken..haizzz.. ”

______________________

_Sao anh lại đưa tôi đến đây?-Hướng mắt ra ngoài khơi,anh bất giác mỉm cười,anh cũng không biết,huống hồ nó lại hỏi_Tên kia,sao anh không trả lời tôi hả?-Quay lại đối diện ai,người con trai,như thể không muốn cất,sâu trong ánh mắt này,anh luôn tìm,thứ gì đó quen thuộc_Hạo Thy Nhật,anh..

_Vì em thích nó,cho nên..tôi cũng thích nó,đủ chưa hả?-Đứng lặng nhìn Korean,nó vô thức im bặt,anh ta vì nó,nên mới thích biển sao???_Thật ra..không phải là tôi không thích biển,mà là..để thích một thứ gì khác,ngoài thứ mình đã thích,thì điều này rất khó.Tất cả..cũng là tại em,tại em..tôi mới trở nên như ngày hôm nay,do đó..em hãy chuộc lỗi của mình đi-Như pho tượng đúc thành,con người kia,ngay tức khắc đứng lặng,ừ là bối rối,kèm theo,sự kỳ dị khác thường_Đồng Khiết Như,có ai đó nói,mỗi khi em bối rối,nhìn rất đáng yêu không?-Tròn mắt một to hơn,nó như người từ trên cao rơi xuống,anh ta đang khen,hay bắt bẻ nó đây?

*Ầm Ầm*

Chạm nhẹ vào đôi chân,từng đợt sóng cứ xô vào mạnh mẽ,thoáng chút lạnh dần,rồi từ từ rời vội.

_Khiết Như,tôi muốn hỏi em một chuyện-Hạ thấp chất giọng trầm,khoảng cách anh,dần thu hẹp với nó,hai cánh tay,cũng nhanh xiết tay người.Nhìn xuống tay anh,nó ngước lên cau có,giữ chặt như vậy,sợ nó chạy mất sao?_Trả lời cho tôi biết,đối với Shyz,em là cảm giác gì? Khoảng thời gian hai tháng không gặp chúng tôi,người khiến em nhớ đến nhiều nhất,thật ra..là ai?-Khép chặt đôi bờ mi,nó cố xua những hình ảnh còn lại,trong hai tháng đó,người nó nghĩ đến,không phải là anh hay sao?_Có phải..là người cầm ô tốt bụng,đã nhường ô cho em,trong khi..anh ta để mình bị ướt,sau đó..còn bị cảm,nhưng..vì lòng kiêu ngạo,anh ta đã không nói với em.Còn vô cớ cưỡng hôn em,trước mặt của chúa,và sau đó,lại chật vật tìm em.Cô bé,anh ta..đã đánh rơi từ quá khứ? Hay là..vị hôn phu trong trí nhớ của em,dịu dàng,và hết mực chu đáo? Cũng là Shyz,chú họ của tôi?

______________________

*Cộp*

_Cafe của em,còn có một phần bánh gato-Kéo ghế ngồi đối diện cô,Endy thoáng chút chau mày,Anny anh biết,cũng biết buồn hay sao?_Nè..Em sao vậy? Gặp chuyện gì khó khăn à? Nếu vậy..anh không muốn vướng vào đâu-Ngước lên nhìn Endy,cô dở khóc dở cười,ngoài anh ra,cô nên tìm ai chứ?

_Endy,em không rảnh để đùa với anh,em đang nói một cách nghiêm túc!

_Sao hả? Là chuyện tình cảm hay sao? Anh nhớ là..em với EB rất tốt mà-Bình thản đáp lại cô,anh không biết,ai kia đang cau có,nếu tốt,đến nhờ anh làm gì?_Được rồi,anh không đùa với em nữa,nói đi,về phần Addy hay sao?-Mỉm cười nhìn Endy,cô khẽ khàng chớp mắt,anh là cứu tinh,là cứu tinh của cô.Dù gì,Endy cũng là anh họ của Addy,có khi,sẽ giúp cô nhiều thứ ^^!

_Bingo! Anh là nhất rồi-Cô hét lên,sau đó,khẽ hạ giọng_Thật ra..cái tên Diên Dục Luân đó,em thấy rất ngứa mắt ngay từ đầu,cả Ji,anh ta cũng khó chịu.Nếu như em trở thành vợ tương lai của EB,chắc chắn,em sẽ rất khó sống.Endy,anh có cách nào hay không? Nếu có một anh chồng như vậy,không phải..em sẽ rất thê thảm hay sao?-Cố nén đi tiếng cười,Endy bỗng khẽ khàng đứng dậy,vấn đề nan giải,trong truyền thuyết đây mà.

...

P/s: Addy! Anh chồng khó xơi trong tương lai của Anny ( trùng hợp: Cả hai điều có chữ Y đứng cuối nhở??) ^^

Đến đây thôi nhé m.n, đã để m.n chờ lâu ( *Cúi đầu*)!!!

...

Chúc m.n đọc truyện vui vẻ! <3