Hôn Nhân Thú Vị

Chương 18



Vì việc trả thù ông thần xui xẻo mà nó ăn bất chấp,ăn dã man, ăn vô tội vạ, kết quả tào tháo dí nó chạy xanh người. Nhưng nó vẫn cười hả hê trong bụng lắm, chắc chắn ông thần xui xẻo cũng vậy.

– Yến, mày bị điên hay sao mà cười 1 mình vậy hả?

– À ko, nghĩ tới việc trả thù được tao mừng quá.

– Trả thù ai nữa? Sao mày gieo giắc tội lỗi tùm lum thế hả?

– Hứ, kệ tao. Quân lại đây tao biểu.

– Gì?

Thằng Quân lại nằm bên cạnh nó, nó gác chân gác tay ôm lấy cổ của thằng Quân.

– Quân ơi, Yến yêu Quân lắm đấy.

– Á đìu, cưới mấy năm lần đầu nghe mày nói yêu tao. Hay mới gây ra lỗi gì rồi.

– Chưa, sắp thôi.

– Lỗi gì khai ra mau.

Nó lại ôm chặt thằng Quân. Có lẽ bây giờ thằng Quân đã nhận ra lỗi sai của nó.

– Lịt pẹ mày Yến, buông ra, thối chết được, buông ra.

Con Yến sung sướng mà cười ha hả.

– Đéo nhé, mày ngửi chung tí chứ mấy nay tao ngửi 1 mình chịu đéo nổi.

– Buông ra, buông ra…

Con Yến nó chơi ác vậy chứ 2 đứa nó vẫn ôm nhau cười hả hê. Hạnh phúc của nó giản đơn lắm, mấy ai được như thằng Quân chứ. Ban ngày đi làm mệt nhưng ở nhà vẫn chăm con chơi vơi con cho nó ngủ. Đi làm về là ko đi nhậu nhẹt đù khú bạn bè đâu, chở nó đi ăn đi vòng vòng thành phố. Việc gì cũng làm cho nó hết, yêu thương mẹ con nó vô cùng.Chồng còn sài tốt là ko cần phải đổi.

…..

Hôm nay nó đi chợ mua được ít cua rạm, nên định làm canh riêu nấu rau muống ăn cho mát. Nó thương thằng Quân đi làm vất vả nên sẽ bồi bổ cho thằng Quân. Đang hăng say nấu nướng làm vợ đảm thì điện thoại lại réo.

Ai thế nhở, ai gọi vào giờ này. À thì ra là con Trang gọi.

– Gì đấy, nói nhanh tao còn bận nấu ăn.

[…]
– Hả, nữa hả, chưa xong sao.

[…]
– Ờ vậy được, mai gặp.

Con Trang này ko biết nghĩ gì mà còn gọi cho nó, hay con Trang tin tưởng vào sự giỏi dang dễ cua trai như 1 đứa có chồng là nó.

…..

Buổi hẹn tiếp theo cách lần hẹn đầu 10 ngày. Lần này đông đủ phết, nó, con Trang, con Thảo và ông thần xui xẻo nữa. Nó cứ nhìn ông thần xui xẻo mà cười.

– Em cười gì tôi.

– Bữa trước đi ăn về, anh có sao ko, có ổn ko.

Nó đang chuẩn bị tinh thần cười hả hê thì nhận câu trả lời chớt quớt.

– Tôi ko sao, tôi ổn.

– Ko thể nào, anh xạo tôi sao.

– Thật, tôi ổn mà.

Nó bực mình mới kéo con Trang lại hỏi nhỏ.

– Ê Trang bữa hôm hẹn hò với tao về anh mày có hiện tượng gì ko, ví dụ nôn mửa hay đi ngoài chẳng hạn.

– Ko có, ổng tỉnh queo à.

– Xạo, hay anh em mày bênh nhau. Ko thể ko có hiện tượng gì được.

– Thật, mà sao. Mày làm gì anh tao.

– Chả là tao muốn trả thù ổng nên rủ ổng đi ăn tùm lum, để tào tháo rượt chơi. Ai ngờ ổng ko bị mà tao bị.

Con Trang cười nắc nẻ, cười như địa chủ được mùa.

– Mày trả thù sai đối tượng rồi con ạ, anh em nhà tao từ bé đã được nuốt mật heo nên bụng dạ rất tốt đấy.

– Hờn.

– Thôi tao xin, lúc khác lại bù cho mày.

– Ê Trang, nhân cơ hội này mình làm mối ghép đôi cho con Thảo đi, thấy bọn họ cũng xứng đôi phết.

– Ời, mày nói tao mới để ý đấy.

– Vậy nhé.

– Ok.

Sau khi bàn bạc xong 2 đứa nó lại quay lại với Thảo và ông thần xui xẻo.

– Thôi nay mình đổi ko khí, đi công viên trò chơi ha.(nó)

– Được đó( con Thảo và con Trang).

– Anh sao cũng được ( H.Lâm).

Nó nhanh ý nhảy lên sau xe con Trang, còn Thảo thì ngại ngùng lên xe của H.Lâm. Bọn họ tiến đến công viên trò chơi.

Khu Đầm sen rộng lớn lắm, họ mua vé và đi chơi nhiều nơi. Nó và con Trang luôn ghép đôi cho 2 người họ. Chơi đã đời con cóc, họ lại hẹn nhau đi ăn.

Đang đứng bàn tán ăn gì, H.Lâm đưa tay quệt đi mồ hôi trên trán nó. Nó e thẹn, con Trang và con Thảo ngớ người ra. Nhưng nó vẫn cố giữ tự nhiên hết mức có thể.

Con Trang đưa ra ý định sẽ đi ăn gì.

– Hôm nay mình đi ăn gà rán KFC đi ( con Trang).

– Ời, được đó( cả bọn đồng thanh).

Tiệm gà rán KFC, chỉ mới bước vào cửa thôi, mùi thơm đã bay lên chiếm lấy mũi. Bọn họ cũng chọn được cho mình chỗ ngồi lý tưởng. Nó có dám ngồi đó đậu, nó chạy te te theo con Trang đi xếp hàng mua đồ ăn.

– Trang, mày có thấy ko, hành động lúc nãy đó.

– Có thấy,mày bình tĩnh đi.

– Lịt pẹ, hành động quan tâm 1 người trong 1 đống người đó, đừng nói ổng nhắm trúng tao nghe, lạy hồn để tao bình yên.

– Ko đâu chắc ko đâu.

Chờ cũng hơn 20p bọn nó cũng rinh ra được 2 khay đồ ăn chà bá. H.Lâm trổ tài lấy xương đùi gà, và miếng đầu tiên để ngay chỗ nó, miếng thứ 2 là em hắn, miếng thứ 3 mới tới con Thảo. Con Thảo có vẻ buồn buồn.

– Anh Lâm ăn khoai tây chiên nè, ngon lắm.

Con Thảo đưa miếng khoai tay gần miệng hắn, nhưng hắn ko ăn.

– Em ăn đi, anh tự ăn được.

Con Thỏa tiêu nghiểu cho luôn miếng khoai tây vào mồm. Mà nói mới để ý, từ lúc đi chơi con Thảo quan tâm H.Lâm cực luôn ý.

– Aaa… tao mắc tè, Thảo, Trang đi với tao.

Con Trang biết ý, nhảy ngay ra khỏi ghế, con Thảo từ chối vì muốn ngồi riêng với H.Lâm thôi. Nó và con Trang kéo con Thảo vào nhà vệ sinh.

– Thảo, mày thích ông Lâm nhà tao phải ko( Trang).

– Tao.. tao thích ổng, nhưng có vẻ ổng ko thích tao ( Thảo).

– Kệ đi, ko thích thì làm cho thích( Trang)

– Làm sao mới được( Thảo)

– Thì mày cứ ám ổng nhiều vô chứ sao( nó).

– Tao thấy có vẻ ổng thích mày hơn á Yến ( Thảo).

– Tao cũng thấy rứa, aaaa… chết mịa tao rồi, do con điên này chứ ai ( nó)

Nó điên máu mà véo ngang hông con Trang.

– Hay để tao ra nói tao có chồng rồi( nó).

– Ổng tỏ tình mày chưa mà mày nói thế( Trang).

– À, chưa( nó).

– Thôi tụi bay đừng rối, tới đâu hay tới đó, cố gắng bắn qua cho tao là được( Thảo).

– Bạn Thảo cố lên ( nó và Trang đồng thanh).

Cả 3 vui vẻ trở lại bàn. Con Thảo bắt chuyện với H.Lâm trước.

– Khi nào anh về nước lại.

– Tầm 1 tháng nữa.

– Ôi buồn thế. Anh Lâm… anh Lâm có người yêu chưa nhỉ?

– Anh hiện tại vẫn chưa.

– Thế à, mẫu người yêu của anh thế nào, anh muốn lấy vợ Việt hay vợ tây.

– Mẫu người yêu của anh… mẫu người yêu của anh…

Vừa nói hắn vừa nhìn con Yến đang ăn ngon lành, và cười vui vẻ với con Trang.

– Yến…

Bị gọi bất ngờ, con Yến quay lại theo phản xạ.

– Hả…

H.Lâm lấy giấy lau đi vết đồ ăn dính gần miệng nó.

– Con gái ăn uống vụng quá.

Nó le lưỡi liếm quanh miệng rồi lại tiếp tục nói chuyện với con Trang. H.Lâm lại tiếp tục trò chuyện với Thảo.

– Em đang học gì, sau này định làm gì.

– Em học ngoại ngữ, sau này em muốn làm hướng dẫn viên và đi khắp nơi.

– Ồ, rất thú vị.

– Anh ko hỏi em có người yêu chưa sao.

– À, anh xin lỗi. Em có người yêu chưa?

– Em chưa, nhưng em thích anh mất rồi, có thể nào hẹn hò với em ko?

Nó và con Trang đang nhai nhoằm nhoằm đồ ăn trong miệng, giống như bị cục to nghẹn lại nơi cổ nuốt ko xuống. Á đìu, đây có phải con Thảo ngây thơ, hiền lành, rụt rè đây ko trời.

H.Lâm lại thấy bối rối lắm.

– Anh..anh…

– Ko sao, em sẽ chủ động gởi ngày giờ hẹn cho anh nhé. Ko có đạo lý bắt buộc nam mới được quyền hẹn nữ đâu anh.

H.Lâm vẫn còn chưa biết xử lú sao, con nhảy ngay vào giải vây.

– Ăn, ăn nào… chúng ta tiếp tục ăn nào, đồ ăn nguội hết.