Hôn Nhân Cao Một Trượng

Chương 20



Editor: Á bì

Bởi vì Đồng Phi Phi bị nhà ma dọa sợ, nên tối không dám về nhà một mình, nhất định phải lôi Trình Cốc Tâm theo. Cho nên cũng chỉ có thể thêu xe đưa cô ấy tới nhà họ Đồng, lại vòng thêm nửa thành phố về nhà.

Xe taxi không vào được trong đại viên nên chỉ có thể dừng trước cổng, sau khi Đồng Phi Phi xuống xe liền cấm đầu chạy thẳng về nhà. Giờ này đại viên rất yên tĩnh, hai bên đường chiếu đèn vàng mờ nên đặc biệt có chút âm u và quỷ dị, đầu óc của cô không có cách nào tỉnh táo, đã trải qua thử thách ở nhà ma, cô càng nghĩ lại càng sợ, những đoạn từng xem qua trong tiểu thuyết kinh dị cũng bắt đầu xuất hiện. Thậm chí cô còn nghe thấy loáng thoáng có tiếng bước chân đuổi theo cô. Đại viên của nhà cô là khu vực tương đối khá sâu, cho nên cô rất vất vả mới nhìn thấy nhà Đồng Hàn Thành, cô bất chấp tất cả chạy nhanh tới đó. Điều này làm cho cảnh vệ giữ cửa đề phòng, nghĩ muốn ngăn cô lại, nhưng cô cũng đã xông vào cửa rồi.

Đợi khi nhân viên bảo vệ đuổi theo cô, thì cô đã chạy tới ngoài nhà họ Đồng. Nhìn kỹ mới nhận ra cô là cháu gái nhà họ Đồng, làm cho nhân viên cảnh vệ cảm thấy rất kỳ quái. Đồng Phi Phi đâu có thèm quan tâm xem nhân viên cảnh vệ nghĩ gì, liền bắt đầu đập cửa, mãi đến khi mẹ Đồng ra mới bình tĩnh lại.

“Thím, làm con sợ muốn chết.”

“Sao vậy?” Mẹ Đồng mở cửa thấy Đồng Phi Phi đứng ở ngoài cửa, sắc mặt tái nhợt, vừa định hỏi cô tại sao lại đến đây.

“Có…có ma đuổi theo con.” Đồng Phi Phi thở phì phò, vẻ mặt kinh sợ.

“Ma ở đâu chứ, đừng có nói bậy.” Mẹ Đồng nhanh chóng che miệng cô, chuyện ma quỷ là chuyện mà mấy người già bọn họ kiêng kị nhất.

Đồng Phi Phi bị bụm miệng, i i a a nói, “Thật mà…có thật mà, vừa nãy ngay ở phía sau con.”

“Thôi được rồi, đừng nói nữa, mau vào nhà đi.” Nhưng mẹ Đồng vẫn không tin những lời cô nói.

Vừa vào nhà, cô liền đi tới ngồi cạnh ba Đồng trong phòng khách, ông đang cầm điện thoại, hình như là đang nói chuyện với ai đó, “Thím, chú đang gọi cho ai vậy?”

“Anh hai con.” Mẹ Đồng cầm lấy cuộn len tiếp tục đan.

Nhắc tới anh hai, đột nhiên cô nghĩ tới cái gì đó, “Chú hai, khi chú nói chuyện xong với anh hai thì đưa điện thoại cho con nha, con có vài lời muốn nói với anh ấy.” Cô cảm thấy mình nên báo cáo một chút tình hình xảy ra trong ngày hôm nay, ông chủ trang viên làm rượu gì kia nhìn không giống như người dễ chọc, anh hai cô lại thường xuyên ở xa chị dâu, cô thật sự lo lắng cho anh, chỉ sợ chị dâu tốt sẽ bị người ta đoạt mất.

Chờ ba Đồng nói xong, cô cố ý cầm điện thoại chạy lên lầu hai. Vì thế mẹ Đồng liền trêu ghẹo cô, nói cô lớn từng này rồi mà còn nói chuyện bí mật với anh hai. Nhưng mà vì hạnh phúc của anh hai, cô Đồng Phi Phi hoàn toàn không quan tâm tới chuyện đó.

“Này anh hai.”

“Ừ, Phi Phi?” Nghe được giọng nói của Đồng Phi Phi làm cho anh rất kinh ngạc, vốn anh chỉ muốn gọi điện báo cáo công việc cho bố anh thôi.

“Hôm nay em có cùng chị dâu đi ra ngoài ăn tối.”

“Ừ vậy sao? Vậy tốt lắm.” Anh hoàn toàn không phản đối chuyện vợ mình kết bạn với em họ.

“Nhưng bọn em có gặp một người đàn ông.”

“Đàn ông gì?”

“Thì là ông chủ của cái trang viên mà lần trước mình chụp ảnh cưới đó, em không biết làm sao chị dâu quen biết được anh ta.” Đồng Phi Phi chau mày, biểu cảm vẻ mặt rất nghiêm trọng.

“Ừ.”

Cô rất không hài lòng đối với phản ứng bình tĩnh của Đồng Hàn Thành, “Anh hai, anh cũng biết anh ta sao? Em thấy anh ta hình như có ý đồ không được bình thường đối với chị dâu.”

“Hả, có phải không?” Không phải anh phản ứng quá bình tĩnh, mà chỉ là anh luôn im lặng ở đầu bên kia để tiêu hóa những chuyện này.

“Đúng vậy, anh không biết đâu, lúc thì anh ta xin số điện thoại của chị dâu, lúc lại mời chị dâu đi thưởng thức rượu, thật sự rất ân cần.” Đồng Phi Phi đối với người kia ấn tượng không phải xấu bình thường, tự nhiên cũng muốn thêm mắm thêm muối một chút, “Còn nữa, anh ta ỷ lại bản thân mình có tiền, mặc bộ trang phục như một thân sĩ.”

“Khụ khụ, vậy chị dâu em nói như thế nào.” Anh nhớ mang máng hình như vợ của anh rất có hứng thú đối với hầm rượu ở trong trang viên đó.

“Đương nhiên là đáp ứng chứ sao, chị dâu còn nói chị ấy đã là người có chồng rồi, không có ai có ý đồ gì với chị ấy đâu, nhưng làm sao chị ấy có thể biết có người đang ngấp nghé chị ấy hay không chứ.” Nói đến đây cô thật sự rất tức giận.

“Phụ nữ có chồng?” Xem ra cô đã xác định địa vị của mình rất nghiêm túc, Đồng Hàn Thành nghe thấy thế không hiểu sao lại nở nụ cười. Hẳn là anh nên lo lắng cô sẽ bị người khác cướp đi chứ? Nhưng bây giờ cô vẫn chưa là của anh, nghĩ đến đây, trong lòng của anh lại cảm thấy có chút đau. Chỉ có điều nếu em họ anh đã phản ứng kịch liệt như vậy, anh cũng có thể hợp tình hợp lý nhờ cô giúp đỡ. “Ài, em cũng biết anh luôn ở trong quân đội, khó có dịp có thể gặp mặt chị dâu em một lần.”

Đồng Hàn Thành giả bộ đáng thương tuyệt đối không có sơ hở, lập tức gia tăng sự đồng cảm của Đồng Phi Phi, “Vậy làm sao giờ, anh hai, chị dâu nhất định sẽ bị người khác cướp chạy mất thôi.”

“Anh cũng không có cách nào, nếu cô ấy có thể ở trong quân đội…” Xem ra Đồng Phi Phi đã thuận lợi cắn câu rồi.

“Đúng rồi, chị dâu cũng là quân nhân mà, chị ấy có thể đến chỗ của bọn anh mà!” Được Đồng Hàn Thành chỉ điểm, Đồng Phi Phi lập tức nghĩ ra, đưa chị dâu tới quân đội, có anh hai trông chừng, thì nhất định sẽ không có ai dám ngấp nghé.

“Cái này không thể được, cô ấy còn có công việc ở trường học.”

Đồng Hàn Thành tiếp tục giả vờ đáng thương và khó xử, nhưng lập tức bị em họ mình khinh bỉ, “Anh ngốc quá, anh dù sao cũng là một thủ trưởng, điều chị dâu tới chỗ bọn anh không phải chỉ là một việc nhỏ thôi sao.” Từ ý nghĩ này mà nhìn, em họ anh rất ăn ý với Khưu Nhĩ.

“Khụ khụ, cái này cũng không phải là không được, chỉ có điều phải xem chị dâu em có đồng ý hay không đã.”

“Sao chị dâu lại không đồng ý, có thể ở cùng một chỗ với anh, không phải chị ấy nên vui hay sao?”

“Nhưng em cũng biết, cuộc sống ở quân đội quá khô khan, hơn nữa bên bọn anh lại toàn là đàn ông.” Thật ra đây cũng là điều mà Đồng Hàn Thành lo lắng nhất.

“Cũng đúng, nhưng anh thật sự nhẫn tâm muốn bỏ chị dâu ở một mình sao? Em mặc kệ đấy, chị dâu tốt như vậy, anh nhất định phải đối tốt với chị ấy.” Đồng Phi Phi nghiến răng nghiến lợi, hung dữ uy hiếp Đồng Hàn Thành. “Như vậy đi, em tự mình ra mặt nói chuyện với chị dâu, để chị ấy đồng ý đi tới quân đội của bọn anh. Nhưng mà anh cần phải bỏ thêm một chút áp lực.”

“Như vậy có tốt không?” Hình như Đồng Hàn Thành đã đạt được mục đích của mình, xem ra đêm nay không ngờ lại thu hoạch tốt như vậy, giải quyết được nỗi phiền muộn trong hai ngày này của anh.

“Có gì mà không tốt, cứ định như vậy đi. Khi cần em sẽ để thím ra tay, hì hì.” Hình như Đồng Phi Phi nghĩ tới diệu kế gì đó, cuối cùng vang lên tiếng cười xấu xa.

“Mẹ anh? Em cười cái gì?” Trong ống nghe truyền đến tiếng cười hết sức quỷ quái.

“Ha ha, anh hai, anh không cần phải quan tâm cái này, dù sao kết quả cũng làm cho anh hài lòng. Thôi em cúp máy đây, bái bai.” Đồng Phi Phi vỗ ngực cam đoan, sau đó mới vui vẻ cúp điện thoại. Sau đó thì bắt đầu nghĩ đến mấy chuyện YY, dường như cô đã thấy được một bé trai trắng trẻo mập mạp, đá chân đá tay, ngọt ngào kêu cô một tiếng cô ơi.

Đối với vẻ mặt nghiêm trọng của Đồng Phi Phi khi cô cầm điện thoại đi lên lầu, rồi vẻ mặt cười ngây ngô cầm điện thoại đi xuống, ba Đồng và mẹ Đồng lại thấy rất hoang mang.

Đồng Phi Phi chắc chắn thím của cô rất mong chờ cháu nội, chỉ có điều vì quá lo lắng rằng chi dâu và anh hai mới kết hôn không bao lâu, bà không dám thúc giục. Nhưng bây giờ nếu cô nói bóng nói gió, lấy lời nói lý lẽ để cảm động bà, thím của cô nhất định sẽ rất nóng nảy. Nguyên nhân chỉ có ba, thứ nhất anh của cô cũng không còn nhỏ tuổi nữa, hơn ba mươi rồi nên chắc cũng phải có con, vốn anh đã kết hôn muộn, cho nên chuyện sinh em bé nhất định phải đuổi kịp. Thứ hai bây giờ anh của cô và chị dâu có thể nói là ở hai nơi khác nhau, khó có dịp gặp mặt một lần, ai có thể đảm bảo rằng cái dịp khó gặp đó có thể sẽ tăng khả năng họ có con? Cho nên chuyện này là chuyện có khả năng sẽ làm chậm chuyện mang thai. Cuối cùng cho dù chị dâu cô đã kết hôn, nhưng vẫn có thể bị cướp mất, huống chi anh hai cô lại không thể ở bên cạnh chị, rất có thể sẽ bị người khác cướp mất chỗ.

Cô thấy lông mày của thím càng nhăn lại càng sâu, trong lòng lại càng thỏa mãn, vẻ mặt lại càng nghiêm túc, “Anh hai có thể lấy được người như chị dâu là phúc khí của anh ấy, nhưng anh ấy cứ bỏ chị dâu lại một mình, thật là không biết quý trọng. Nhưng cái này cũng không thể trách anh ấy, anh là một quân nhân, đương nhiên phải trung thành với chức trách của mình. Nhưng dù sao anh ấy cũng là con trai thím, thím và chú thì ngày càng lớn tuổi, là lúc hai người nên có cháu nội rồi, để hai người có thể sống vui hơn. Ở trong đại viện của chúng ta có nhiều nhà đã có cháu gọi ông nội bà nội rồi, không nói đến ai đâu xa, anh cả của cháu đã có con đi nhà trẻ rồi đấy, chẳng lẽ thím không thấy hâm mộ sao? Thật ra cái này cũng không hẳn là trách nhiệm của anh hai.”

“Phi Phi, con nói những lời này thím có thể hiểu rõ, nhìn thấy nhà người ta có cháu ôm, sao thím lại không vội! Nhưng vấn đề này lại không có biện pháp để giải quyết.” Bị Đồng Phi Phi kích động, mẹ Đồng cũng sớm không nhịn được nữa.

“Sao lại không có cách giải quyết, để chị dâu và anh hai ở cùng nhau không được sao, con dám bảo đảm, không quá ba tháng, chị dâu nhất định có thể mang thai.” Cô nói ra lời thề son sắt.

“Ở cùng nhau sao? Ý của con là…”

Đồng Phi Phi trừng lớn mắt ra sức gật đầu, mặc dù thím cô đã lớn tuổi, nhưng đầu óc xoay chuyển cũng không tệ.

“Nhưng cái này có được không?”

“Nhất định được, anh hai cũng mong có thể ở cùng với chị dâu, hơn nữa, anh hai đã chuẩn bị hành động rồi. Chỉ cần tới lúc đó thím ở trước mặt chị dâu tăng thêm chút áp lực, chị dâu nhất định sẽ nghe lời thím.”

“Được, vậy thì đã định, hai ngày nữa thím sẽ gọi chị dâu con về nhà ăn cơm.” Mẹ Đồng rất sảng khoái, cộng thêm chút nghiêm túc, nhanh chóng bàn xong chuyện này, xem ra nỗi lòng muốn ôm cháu của bà đã đến điểm cực hạn.

Tự nhiên Đồng Phi Phi cũng rất vui vẻ, vì có thể thuyết phục được mẹ Đồng nhanh như vậy, cũng vì làm giúp anh hai được một việc tốt, tương lai có thể sẽ có vợ của anh hai làm bạn, chẳng phải sẽ cảm ơn cô muốn chết luôn sao.

Mấy ngày nay Trình Cốc Tâm sống rất bình yên, ban ngày thì ngồi ở trong phòng làm việc ở trong trường, thỉnh thoảng cũng có đi dạo xung quanh. Buổi tối, có lúc đi ra ngoài mua đồ ăn mang về nhà, có lúc lại nấu vài món đơn giản. Sau khi ăn xong thì xem một vài bộ phim truyền hình nhàm chán rồi đi ngủ sớm. Mặc dù đơn giản nhưng rất thanh nhàn, cô cũng rất vui vẻ và tự do.

Cô liền cho rằng thời gian một năm sau này cũng sẽ trôi qua như vậy. Mấy tháng Đồng Hàn Thành mới về nhà, cô cũng không cần thường xuyên gặp anh, hay lúng túng sống chung cùng với anh. Vì thế hiệp định thời gian một năm cũng sẽ trôi qua rất nhanh, cô cũng có thể theo đuổi hạnh phúc riêng của mình. Nhưng mà những chuyện này không phải cô nói thì sẽ trở thành sự thật, bởi vì có người nào đó chuẩn bị bắt đầu di chuyển chân họ.