Hồi Ức Của Một Linh Hồn

Chương 29



Chap 29 Yêu em đến những hơi thở cuối cùng của anh...

Kể từ cái ngày gặp lại sunny, mỗi ngày trôi qua lại là một ngày đầy đau khổ đối với tibu. Cái cảm giác mà mỗi đêm trôi qua, lại phải giật mình thức giấc, trong lòng hụt hẫng và thất vọng, lúc thì cơn đau hành hạ, lúc thì nỗi nhớ hành hạ.

Rồi cứ thế, khi đau tibu lại lạm dụng vào thuốc giảm đau mà không biết được rằng, chính cái thuốc giảm đau đó đang giết chết cơ thể mình dần dần.

...

- A lô, tibu nghe nè Phương

- Tibu hả, Phương muốn gặp tibu. tibu đừng lạnh lùng như thế nữa được không

-Tibu đã nói với Phương rồi, không bao giờ Phương có thể lay động được tình cảm của tibu. Tibu đang rất mệt mỏi và khó chịu. Phương đừng làm phiền tibu nữa

- Coi như Phương van xin tibu được không, gặp Phương một lần đi mà

Tibu thấy lòng mình khó chịu, khó chịu vì ân hận. Tibu đã lôi Phương vào chuyện này, mà dường như mọi thứ đã vượt qua tầm kiểm soát của tibu, Phương yêu tibu thật lòng mất rồi. Tibu nghĩ lúc này cần phải thật sự khiến Phương từ bỏ tất cả, khiến Phương căm thù và ghét tibu thì mới chấm dứt được.

- Thôi được rồi, muốn gặp phải không? Muốn quen tibu đúng không? Thay đồ đi, giờ tibu qua đón

Rồi tibu lấy điện thoại, gọi cho Beo

- Beo hả? Tụi mày đang ở đâu? tibu hỏi

- Đang ở nhà thằng Bi trên số 4 nè, có chuyện gì hok?

- Có chuyện cần giúp, tụi mày trên đó làm gì?

- Đang ngồi đập với tụi nó, cháy quá rồi, lên chơi chung cho vui khà khà.

- Ừ, ngồi đó, tao lên liền

Tibu đón Phương, chẳng cần nhìn Phương dù chỉ là một lần, chạy thật nhanh đến nhà Bi. rồi Phương hỏi tibu :

- Đi đâu vậy tibu?

- Muốn yêu tibu, muốn quen tibu đúng không? Vậy cứ im lặng và đừng nói gì.

Đến nhà Bi, tibu nắm tay Phương và đi thật nhanh vào trong, đập vào mắt Phương là cảnh một đám thanh niên, chân tay thì xăm trổ, tóc thì cạo trọc. Phương thấy hơi sợ, đặc biệt là có một cái mùi tanh rất khó chịu xộc vào mũi Phương.

- A đù, tibu hôm nay lạ mày, lần đầu tiên thấy mày dẫn con gái đi cùng, bồ hả. khà khà. Tiếng mấy thằng trong nhà hỏi?

- Bồ đ gì, tụi mày cứ ngồi im đó cho tao. Chuẩn bị đốt dùm tao

Rồi tibu quay lại nói Phương

- Phương muốn quen tibu sao, ok. Đây là cái thế giới tibu đang sống, trong đó là ma túy tổng hợp, muốn yêu tibu. Được thôi, hút nó! hút nó đi rồi Phương muốn gì cũng đươc. Bi đâu, đốt dùm anh đi em!!!

Rồi Beo lên tiếng

- Hút đi em gái, hút đi rồi anh cho em lên thiên đường, làm cho em sướng. Khà khà

Mặt Phương không còn giọt máu, trắng bệch, rồi Phương như sắp bật khóc vì sợ, không phải tibu muốn dồn ép Phương đơn giản là tibu biết Phương sẽ không làm điều đó. Tất cả như quá sức tưởng tượng của Phương.

Phương đứng đó bất động, và bắt đầu khóc. Tibu lớn tiếng

- Sao Phương, hút đi chứ, muốn gia nhập thế giới của tibu mà?

tibu nói

- Hic.. hu.. Phương xin lỗi, tibu tha cho Phương đi. Tha cho Phương đi, huhu. Phương nấc lên từng lời

- Sao? Không đủ can đảm hả, vậy đi về và nín đi

Tibu chở Phương về nhà, trước lúc về tibu nói với Phương

- Phương không bao giờ hợp với tibu, hơn nữa cho dù Phương có hút tibu cũng không cản, đơn giản là tibu không quan tâm đến Phương. Hãy biết yêu thương mình hơn và suy nghĩ một chút đi, không còn nhỏ nữa! Hãy sống vui vẻ, tibu xin lỗi

Phương vẫn thế, im lặng và khóc...



“Cháu là tibu phải không? Trước hết cháu phải hết sức bình tĩnh. Cháu bị ung thư, điều quan trọng là cháu cần phải hết sức lạc quan và tập trung chữa trị. Hy vong khỏi bệnh không phải là không có, nhưng tinh thần là cực kì quan trọng. Cháu nên thu xếp nhập viện sớm!”

...

Tibu lại ngồi đó, trên tay cầm bức ảnh của sunny và cười một mình.. cười vì hạnh phúc, cười vì sunny hay là cười vì cuộc đời. Mọi thứ nghiệt ngã đến vô cùng. Đến một mức độ nào đó, vượt qua sự chịu đựng của một con người, họ cần ai đó bên cạnh mình lúc này, cần một ai đó để có thể thật sự chia sẻ mọi thứ với mình, nhưng làm sao đây khi người đó đối với tibu chỉ có thể là sunny...

Tuyệt vọng đến vô cùng, trong lòng tibu bây giờ không biết nên làm gì nữa. Cầm tờ giấy trên tay, nó chẳng khác nào con dấu của diêm vương đại nhân đóng vào cái giấy thông hành dành riêng cho tibu. Mọi thứ trước mắt tibu dần sụp đổ, không thể suy nghĩ được gì, không thể làm được gì, lẽ nào số phận đã an bày rồi thì con người dù muốn hay không cũng phải chấp nhận nó.

“ N ah, tao bi ung thu roi, moi co ket qua kham tren benh vien. Gio tao khong biet nen lam gi va nen lam gi. Sao moi thu lai den voi tao mot cach bat ngo va day dau don nhu the nay. Tao khong biet noi gi hon, may hieu tao dang muon noi den chuyen gi ma. Mai mot khi khong con nua, may phai thay tao de y ong gia cho tao. Tao chi mong may lam chuyen do cho tao ma thoi. Tao nho sunny qua n oi, tao muon gap sunny hon luc nao het. May phai hua la khong de chuyen nay den tai sunny nghe khong.”

“ Ua? sao lai nhu day? Ma may kham o dau ha tibu, co chac khong? Co chua tri duoc khong. Dcm may dang o dau ? ”

“ Uh thoi khong sao, may hua voi tao di!”

“ Tao hua, nhung chuyen do may khong phai lo. Nhung cung phai co cach gi do chu, may dung bo cuoc ! ”

“ Tao khong biet nua, gio tao thay met moi lam”

“ may dang o dau ha tibu??? “



“ Sao may khong tra loi tao??? “



“ May dang o dau, sao tao goi hoai ma khong lien lac dc??”

http://mp3.zing.vn/bai-hat/Please-Go.../ZWZ99B66.html

Đồi thông tin hôm nay đẹp đến lạ thường, mọi thứ bình yên quá đỗi. Chưa bao giờ tibu thấy nhớ sunny như bây giờ, có lẽ vì tibu sợ một ngày nào đó, tibu không còn cơ hội để được nhìn thấy sunny một lần nữa, không còn được nghĩ về sunny mỗi đêm nữa...

Chưa lúc nào, tibu có thể cảm nhận mọi thứ rõ ràng như bây giờ, từ mùi thơm của những thảm cỏ xanh mượt, hay tiếng gió đang thì thầm bên tai tibu lúc này, hoặc đằng xa, ánh sáng le lói của mặc trời đang dần biến mất.

Ừh không khí đã dần lạnh từ lúc nào, nhưng tibu không thấy lạnh mà thấy cần hơi ấm của ai đó sưởi ấm cho mình ngay lúc này, trái tim tibu có lẽ đã quá kiệt sức vì nhớ nhung, vì mệt mỏi rồi tibu cần một nơi để dừng chân ngay lúc này.

Ngày gặp lại sunny, tibu đã không thể chạy tới ôm lấy sunny như mình vẫn luôn mong ước. Ông trời luôn trêu ngươi con người, lẽ nào đó chỉ là một trò chơi mua vui cho ông hay cái cảm giác gieo rắc đau khổ và bất hạnh khiến ông cảm thấy thỏa mãn.

“ Ngay cả khi không muốn, anh cũng phải làm thế, anh không thể yêu em sunny à. Anh đã sai ngay từ đầu, anh không nên tiếp tục yêu em. Không biết tại sao anh lại như thế này, không còn nhiều thời gian cho anh, anh thậm chí không thể thở được nữa.

Anh biết em sẽ không bỏ mặc anh một mình như thế này phải không sunny? Đừng yêu anh đừng quay lại bên anh nữa. Hình như anh đang đợi nói lời ly biệt, yêu em rất nhiều, nhiều hơn bất kì thứ gì quý giá nhất đối với anh trên thế giới này nhưng anh phải quay đi.

Anh xin lỗi anh không thể đi bên em đến những bước cuối cùng rồi, anh xin lỗi vì đã không thể giữ được lời hứa đem lại hạnh phúc cho em đến hết đời, không thể làm cho em cười mỗi khi em không vui, không thể tự tay lau khô cho em những giọt nước mắt những khi em buồn nữa.

Hãy xóa đi những kỷ niệm của hai đứa mình và thay thế vào đó những kỷ niệm khác hạnh phúc hơn em nhé... hãy.. hãy là em trước khi biết anh sunny à!

Anh thật yếu đuối vì những giọt nước mắt anh lại rơi rồi, và phụ nữ không thích những người yếu đuối đúng không em, anh xin lỗi vì anh không thể làm cho những giọt nước mắt này ngừng rơi được. Không phải những giọt nước mắt vì đau buồn đâu em, anh thề đó.!!..

Đó là những giọt nước mắt vì hạnh phúc, anh thật sự hạnh phúc vì quãng thời gian qua đã được gặp em, được yêu em. Ông trời đã không bạc đãi anh khi cho anh gặp được em, và cho dù có một lần nữa phải đánh đổi quãng đời còn lại chỉ để được gặp em như trước đây thì... anh xin lỗi, vì anh sẽ lại gật đầu đồng ý một lần nữa.

Con người không hoàn hảo, nhưng bên cạnh em, em làm cuộc sống của anh trở nên hoàn hảo, em có biết điều đó không hả sunny? Mỗi sáng thức giấc, anh sẽ ngập tràn hạnh phúc và bắt đầu một ngày mới đầy yêu thương khi anh được nhìn thấy em, nhìn thấy nụ cười của em, khi anh lại được nhẹ nhàng vuốt cái sống mũi nhỏ nhắn và đáng yêu của em, em có biết điều đó không sunny?

Sunny.

Anh yêu em..

Yêu em đến hơi thở cuối cùng của anh, cho dù sau này hơi thở của anh không còn mạnh mẽ và đầy nhiệt huyết như trước nữa nhưng anh vẫn yêu em như thế sunny à...