Hối Hận Còn Kịp

Chương 1:Chap 1 :



Cô yêu anh. Yêu anh suốt 6 năm. Một tình yêu ngu ngốc.

Cô làm mọi thứ vì anh. Anh chưa hề quan tâm hay liết mắt xem qua chỉ một lần

Phải! Anh chưa từng để ý hay quan tâm cô dù chỉ một chút.

Cả sự thương hại anh cũng chưa từng dành cho cô.

Là cô không xứng đáng được yêu thương sao !? Tại sao!? Tại sao mọi thứ cô đều làm vì anh! Nhưng người anh yêu lại là cô ấy!? Bạn thân của cô ! Haha Nực cười " cô cười chua chát nói ! Ông trời muốn trêu đùa cô đây mà.

\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_

6 năm trước. Cô cứu anh. Nhưng anh hiểu nhầm là cô ấy.

Khi bắt đầu sự nghiệp. Cô ở bên anh, giúp đỡ anh, quan tâm anh. Anh lại dồn hết tâm trí đặc lên người cô ấy , quan tâm chăm sóc cho cô ấy còn cô thì sao vẫn là người đứng sau lưng anh âm thầm chịu đựng

Khi anh sụp đổ sự nghiệp bên anh vẫn là cô. Còn cô ấy !?? .... Cô ấy nói phải đi qua mĩ để du học

Khi bắt đầu gầy dựng lại sự nghiệp lại từ đầu người bên anh...... vẫn là cô.

Khi anh thành công cô ấy lại quay về bên anh. Người đau khổ lại là cô. Tại sao... Ông trời lại đối sử với cô như vậy.. ..

\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_

Ngày hôm ấy một ngày trời mưa tầm tã. Cô ấy nói chia tay. Anh níu kéo, cầu xin... Cô ta vẫn đi.

Anh đến quán bar. Uống rượu say bí tỉ rồi điện thoại cho ả nhưng lại gọi nhầm số cô.

" alo Di Phi, Di Phi anh xin em mà đừng bỏ anh có được không!? " anh nói trong đau khổ ,Buồn bả.

"........" cô không đáp. Vì vốn dĩ cô đâu phải cô ấy. Lấy tư cách gì đáp đây.

" anh đang ở trước quán bar. Đường X quận X. Em đến có được không!? "

"........."

" cầu xin em! Gặp anh đi có được không!? "

..cô suy nghĩ thật lâu rồi tắt máy. Vội vàng mặc đồ từ nhà chạy ra xe

. Anh say rồi cô sợ anh sẽ sảy ra chuyện gì.
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Cô đưa anh về phòng ngủ lao người cho anh. Anh kéo cô xuống đè dưới thân

" Di Phi ! Anh muốn em " lời hắn thủ thỉ dịu dàng nói với cô

" Cho anh nhé "

Cô vẫn im lặng mặc kệ hắn phát tiết trên người .Nếu là cô gái khác sẽ vui mừng vì trao lần đầu tiên quý giá nhất cho người mình yêu thương nhưng đối với cô đó là đau khổ cùng cực về thể xác lẫn tâm hồn. Lần đầu của cô trải qua với anh Nhưng anh miệng lại liên tục gọi

" Di Phi, Di Phi " .

Anh xem cô là gì công cụ phát tiết!? Hay kẻ thế thân.

Lòng cô bây giờ như có hàng ngàn cây châm đâm vào. Nước mắt cô từ khi nào vô thức rơi bên bờ má mà cô không biết... Vội lâu dòng nước mắt cô tự nhủ

Không sao.... Vì yêu anh, cô có thể chịu đựng.

~ sáng hôm sau

Nắng chói chiếu vào trong phòng anh . Cô đau đớn mở mắt ra cả thân mình cô đau nhức như sắp gãy, nhưng chưa kịp đứng dậy thì đập vào mắt cô là ánh nhìn khinh bỉ và vẻ mặt chán ghét của anh.

" giờ mới lộ mặt thật nhỉ?

Không ngờ cô đê tiện như vậy. Loại đàn bà như cô đàn ông nào cũng lên giường được à!?

Cô làm tôi thật khinh bỉ và buồn nôn." hứ.!

Anh cười khẩy rồi nắm một tay cô kéo mạnh cô từ trên giường hất xuống đất.

Lời nói của anh như lưỡi dao vô tình dâm vào tim cô. Nhưng có lẻ nỗi đau tinh thần đã lấn ác đi phần nào. Nước mắt cô chảy dài trên má. Tim cô nó đau lắm!

" anh... " cô chưa kịp lên tiếng giải thích thì anh tức giận quát

" cút ra khỏi nhà tôi Ngay. !. Cô đang làm nền nhà tôi bẩn đấy

Cô chạy ! Chạy thật nhanh khỏi căn biệt thự đáng sợ đó. Nước mắt vẫn không ngừng chảy.

Sau khi cô đi thì anh gom hết mền gối ga giường đi giặt . Thì chợt một mảng màu đỏ chói lóa đập vào mắt anh.

" là...lần đầu của cô ta !? "

Hết chap 1