Hoàng Tử Công Chúa Của Thế Giới Ngầm

Chương 19



“Sát thủ đứng hàng thứ 7 trên thế giới Ảnh Khôi” .

“Cô rất thông minh, nhưng hôm nay cô phải chết” .

“Cậu khẳng định có thể giết tôi” .

“Từ chiêu thức né tránh ám khí vừa rồi của cô, tôi không hề nghi ngờ” .

“Hừ, tôi muốn biết cậu cần mấy chiêu mới có thể giết tôi” .

“Mười chiêu, có thể giải quyết cô” .

“Nga, cậu rất tự tin, nhưng mà, tôi sẽ không khiến cậu thất vọng ” .

Mới vừa nói xong, trước mắt đột nhiênxuất hiện một bóng đen, không hổ là Ảnh Khôi, khinh công quả nhiên rấtcao, ngón tay của Ảnh Khôi đã cách tôi không đến 10cm, dùng hết sứcnhanh như chớp, nhanh như tia chớp đở một chưởng này của hắn, mới vàigiây hai người đã giao thủ 7 chiêu, không phân cao thấp, thu tay lại, 2người dừng lại đối diện nhau, đúng lúc ấy thì, nhìn thấy phía xa xaPhong cùng nhóm người chạy tới, cách tôi chừng 10m thì dừng lại.

Thấy hắn muốn chạy “Làm sao, sợ, tôi sẽ không để cho bọn họ nhúng tay. Chúng ta đấu tay đôi” .

“Hừ, tôi đánh giá thấp cô, cư nhiên lại che giấu thực lực, nhưng mà, cô cũng sẽ chết ở trên tay tôi” .

“Rất tốt, đã 7 chiêu, tôi sẽ dốc hết sức để chết được minh bạch” nói xong, xuất thủ, hướng mặt hắn bất ngờ đánhđến, nghiêng người tránh thoát sau đá xoáy, thấp thắt lưng ám khí hướngtim hắn phóng đến, không kịp thời né tránh, xẹt qua ngực, chảy ra máutươi, hắn dừng lại, nhìn tôi không dám tin. Làm sao có thể, ám khí củacô ấy so với tôi còn lợi hại hơn, hơn nữa thủ pháp ra chiêu cùng tôi rất giống, chẳng lẽ.

“Cậu rất thông minh nha, không sai, tôi là sư tỷ của cậu nha” tôi dí dỏm hướng anh nháy mắt mấy cái. (anchan: thay đổi cách xưng hô nhé, vì mọi người đã nhận biết nhau ^^!)

“Sư tỷ, chẳng lẽ cô chính là thiên tài sư tỷ mà thầy nói ” .

“Thầy trước mặt các người có nhắc tớitôi sao?” Mọi người ngây ngốc nhìn chúng tôi, mới vừa rồi hai người cònliều mạng ngươi chết ta sống, bây giờ làm sao lại? .

Tôi nhìn vết thương không ngừng chảy máu của cậu ấy, xin lỗi nói “Tôi không phải cố ý” .

“Không sao” anh đầu óc có chút rối loạn, tôi nói với mọi người “Hay là, ngày hôm nay dừng tại đây, chúng ta trởvề đi ” cả nhóm gật đầu, hướng dưới chân núi đi tới, dĩ nhiên Ảnh Khôitheo chúng tôi trở về, trở lại biệt thự, mọi người Nhìn chúng tôi hivọng tôi có thể cho bọn họ một giải thích hợp lý, tôi 1 bên bôi thuốccho Ảnh Khôi, 1 bên nói “Ảnh Khôi là sát thủ đứng hàng thứ 7 trong thếgiới thập đại sát thủ, là đồng môn của tớ” .

“Chỉ đơn giản như vậy” Phong.

Tôi liếc hắn một cái “Chỉ đơn giản như vậy, cậu còn muốn phức tạp hơn a” .

“Kia nếu là đồng môn, tại sao còn muốn giết cậu a” .

“Lúc tớ học xong, cậu ấy còn chưa vàocửa đâu? Cho nên chưa từng thấy tớ, huống chi, kia cũng là chuyện khicòn bé, ai còn có nhớ được tớ a” .

“Không phải, sư tỷ, chúng tôi những tiểu sư đệ tiểu sư muội rất sùng bái chị, mặc dù chúng tôi chưa từng gặpmặt, nhưng thầy ông ấy thường xuyên nhắc tới chị trước mặt chúng tôi,hơn nữa, mỗi lần thầy nhắc tới chị lúc nào cũng đặc biệt tự hào cả?”Khôi mắt lộ sùng bái nói.

“o (∩_∩ )o. . . , phải không, thầy có khỏe không?” .

Ánh mắt liền ảm đạm 1 chút “Không, thầy đã qua đời, 3 năm trước bị ám sát rồi” .

“Cái gì, làm sao có thể, khinh công cùng ám khí của thầy không ai địch nổi, làm sao có thể bị ám sát” .

“Thật sự, tôi cũng vì điều tra chuyện này mới làm sát thủ ” .

“Ai! Tôi muốn biết cậu tại sao lại muốn giết tôi” .

“Có người thuê tôi, nếu tôi biết là chị, tôi sẽ không tiếp nhận việc này, thật xin lỗi, sư tỷ.” .

“Không sao, cậu không nhận cũng sẽ có những người khác, không sao cả, có thể nói cho tôi biết người kia là ai không?” .

“Thật xin lỗi, sư tỷ, tôi không biết, bởi vì chúng tôi đều liên lạc qua điện thoại, tôi chưa từng thấy người này” .

“Ân, được rồi được rồi, sư tỷ không trách cậu, sau này thì đi theo sư tỷ đi, cũng đã trễ, đi nghỉ ngơi đi” .

Gật đầu, đi lên lầu, mấy người khác cũng ngồi không nói chuyện “Được rồi, trễ rồi, mọi người nghỉ ngơi sớm mộtchút đi” Phong, mọi người gật đầu, ai nấy trở về phòng của mình.

“Thần, cậu hôm nay không sao chứ” Phong ngồi đầu giường hỏi.

“Không có chuyện gì, tớ rất khỏe a” cầmlấy đồ ngủ đi tắm, tắm sạch sẽ đi ra ngoài, ngồi ở bên giường, Phong lấy ra khăn lông khô chà lau mái tóc ướt nhẹp.

“Thần, tớ không hi vọng cậu sẽ gạt tớ” đem khăn lông cất đi.

“Không có a, tớ không có dấu diếm cậu cái gì a, cậu nghĩ quá nhiều rồi” .

“Có phải vậy không? Tớ phát hiện tớ một chút cũng không hiểu cậu” .

“Phong, cậu nghĩ quá nhiều rồi, ngủ đi” .

“Ân, hy vọng là tớ suy nghĩ nhiều rồi, bảo bối, ngủ ngon” .

“Ngủ ngon” .

Bên 1 căn phòng khác.

Khôi gối lên đầu giường, như thế nàocũng không ngủ được. Làm sao bây giờ, tôi có nên nói chuyện này cho sưtỷ biết? Nếu như sư tỷ biết là tôi trói đi cha mẹ của chị ấy hẳn là sẽhận tôi đi, nếu như bị anh trai biết tôi theo phe sư tỷ, không biết anhấy sẽ đối đãi với cha mẹ của sư tỷ như thế nào, rồi sẽ đối đãi với sư tỷ như thế nào, nếu như tôi nói với anh trai, Băng Thần chính là chị ấyvẫn muốn tìm người kia, như vậy sư tỷ sẽ chết càng nhanh hơn sao! Ai!Tôi nên làm như thế nào. Phiền quá à, trong đầu đột nhiên hiện lên lờianh trai nói với tôi.

“Tiểu Khuê, anh trai để cậu làm nhữngchuyện này cũng là vì muốn tốt cho cậu, biết không! Cậu phải nhớ kỹ, anh trai là người thân duy nhất của cậu trên thế giới này, ngàn vạn lầnkhông được phản bội anh”. (anchan: ta thấy cái thèng cha anh trai này hình như đang lợi dụng thằng nhóc thì phải)

“Anh trai là người thân duy nhất trênđời này của tôi, không thể phản bội anh, đúng, không thể phản bội anh”quyết định, nhẹ nhàng cẩn thận hướng phòng ngủ của sư tỷ đi tới, nắmchặt tay, ân, có người đi vào, Phong ngủ ở bên cạnh tôi sẽ là ai a.

Híp mắt nhìn bóng đen tiến vào, ân, tại sao là cậu ta, chẳng lẽ cậu ta còn muốn giết tôi.