Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 1141: Tử vong và tân sinh



Rắc rối nhất là phật đạo nổi danh lực phòng ngự, Lục Nguyên muốn giải quyết gã phải tiêu tón một số thời gian, có tình bây giờ hắn thiếu nhất là thời gian. Một chút thời gian bây giờ đều là Tổ Long dùng tam sinh trận tranh thủ, hắn không rảnh xử lý gã.

- Phật cổ, hai địch thủ cũ chúng ta luận bàn một chút được chứ?

Chủ võ cổ văn minh hư không đạp bước mà ra, gã vác cái hòm to lớn. Mới đạp xuống trước mặt Lục Nguyên thì hòm vang tiếng bóc, hàng loạt vũ khí đều hiện ra, gã sử dụng thập cường võ đạo.

Chủ võ cổ văn minh nổi danh về thập cường võ đạo.

Lúc trước Lục Nguyên từng thấy thập cường võ đạo, nhưng những người sử dụng nó làm sao so sánh với chủ võ cổ văn minh được, kém quá xa. Chủ võ cổ văn minh sử dụng thập cường võ đạo liền có khí thế cực kỳ cường đại, Lục Nguyên vốn muốn nhìn, thập cường võ đạo có sức hút rất lớn với hắn nhưng bây giờ không có thời gian, không rảnh nhìn.

- Vô lượng thiên tôn, đạo hữu muốn đi đâu?

Không biết khi nào thì Hồng Quân chủ tiên cổ văn minh phiêu phiêu như tiên xuất hiện ở trước mặt hắn.

Gã cầm một cây phất trần, nhìn Lục Nguyên, nói:

- Phía trước là đường cùng, sao đạo hữu không tmaj thời dừng lại? Chúng ta cùng chơi một bàn thiên địa kỳ?

Chủ tiên cổ văn minh là một nhân vật rắc rối, loại chủ văn minh nổi danh đã lâu này khó gặm nhất.

- Chủ tiên cổ văn minh, sao chúng ta không tính sổ món nợ một phen nhỉ?

Người đàn ông trung niên áo trắng lạnh lùng tuấn tú Yến Thương Thiên tay cầm kinh yến thần kiếm xuất hiện. Y vừa xuất hiện liền rút kiếm khỏi vỏ, một kiếm chém hướng Hồng Quân chủ tiên cổ văn minh. Một kiếm này có uy lực nghiêng trời.

Yến Thương Thiên đúng là mới tới mười tám kỷ nguyên thôi nhưng lực công kích luôn cường đại, vốn không nổi tiếng lắm, nhưng trong năm trăm năm y giết chết không biết bao nhiêu người thái cổ vương triều, sớm xếp vào mười hàng đầu bảng truy nã. không biết gần đâ gặp kỳ ngộ gì mà thực lực tăng tiến, đã đến mười tám kỷ nguyên.

Yến Thương Thiên ra tay, chủ tiên cổ văn minh không dám xem thường, bởi vì y đánh ra một kiếm dù không bằng Lục Nguyên nhưng cũng rất kinh người.

Trước kia Yến Thương Thiên đã có mối thù với tiên cổ văn minh rồi, năm đó y không thể ở lại trung ương thiên triều mà quay về Hoa Sơn cũng vì bị tiên cổ văn minh khu trục.

Lục Nguyên tiếp tục đi hướng vận mệnh thông đạo, chủ bất tử văn minh đã chặn ngay trước mặt. Chủ bất tử văn minh có mái tóc đỏ như máu dựng đứng, đôi mắt cũng đỏ rực, chiến ý kinh người, huyết ý vô tận quấn quanh thân.

Gã cười khùng khục nói:

- Lục Nguyên, nghe nói ngươi giết chết chủ di thất văn minh, chúng ta hãy chơi một lúc đi.

Chủ bất tử văn minh không sợ Lục Nguyên, giết được chủ di thất văn minh chưa chắc giết nổi gã, vì gã chính là chủ bất tử văn minh, luôn bị gọi là bất tử. Gã cho rằng giờ đây trong thiên địa người có thể giết chết gã chỉ có một, đó là Thái Cổ chủ vĩnh hằng, những người khác không thể làm được.

Bị chủ bất tử văn minh dây dưa cũng rắc rối.

Không biết khi nào thì có hương hoa quế thổi đến.

Thiếu nữ tóc bạc ngồi trên cây quế.

Thường Nga cầm cành quê, nói:

- Vốn ta định đấu với chủ tiên cổ văn minh, dù sao ta và hắn có hạncux khó trừ nhưng đã bị Yến Thương Thiên giành trước, chỉ đành chọn chủ bất tử văn minh ngươi vậy. Hơn nữa ta kế thừa chính thống đạo nho của chủ sát na văn minh. Chủ sát na văn minh cả đời có đối thủ lớn nhất là chủ bất tử văn minh nhà ngươi, bây giờ là lúc ta kế thừa nguyện vọng của người, dù sao có thiếu ân tình của người.

Thường Nga thản nhiên bắn ra vài đóa hoa quế.

Một đóa hoa là một đại thế giới.

Một đóa hoa rơi một kỷ nguyên.

Chủ bất tử văn minh chỉ đành tiếp chiến với Thường Nga, dù gì nàng là mười chín kỷ nguyên, không thể xem thường.

Tất nhiên chủ bất tử văn minh không cho rằng Thường Nga là đối thủ của gã, chắc qua chốc lát sẽ thua ngay thôi.

Lúc này Lục Nguyên tiếp tục xông hướng vận mệnh thông đạo.

Bốn phương giao đấu.

Lục Nguyên nhẹ nhàng xông đến vận mệnh thông đạo.

*Bùm!*

Lục Nguyên một kích đánh vào vận mệnh thông đạo.

Vận mệnh thông đạo không chút sứt mẻ.

Vậy là sao?

- Ha ha ha ha, tam sinh tam thế, thú vị, thú vị. Ta muốn nếm thử tam sinh tam thế trận này thử, không uổng Tổ Long ngươi tốn công sức đã lâu tạo ra nó.

Thái Cổ chủ vĩnh hằng cười dài, nói tiếp:

- Lục Nguyên, vận mệnh thông đạo đó ta nổ nát phải mất công sức một phen, với thực lực của ngươi cho một canh giờ mới đánh nổ được, một nén nhang thì đừng mơ.

Một canh giờ!

Không có bao nhiêu đó thời gian.

Làm thế nào đây?

Lục Nguyên bình tĩnh lại, bây giờ bên Tổ Long chống đỡ cữ một nén nhang thôi, ba bên kia chủ võ cổ văn minh, Yến Thương Thiên, Thường Nga không nguy hiểm lắm. Làm sao đây? Lục Nguyên đột nhiên lấy ra sáu vận mệnh thiết tắt đánh vào vận mệnh thông đạo.

Chân lý, định lý, thiên mệnh, bất khuất, chân thực, hư vô.

Sáu cái cùng ra!

Sáu cái đánh ra công kích mang theo vận mệnh huyền diệu đánh vào vận mệnh thông đạo.

vận mệnh thông đạo lập tức xuất hiện sóng gợn.

Thế là sinh ra biến động.

Quả nhiên sử dụng sáu vận mệnh này, vận mệnh đối vận mệnh là có thể nổ nát vận mệnh thông đạo được.

Nắm được cách rồi Lục Nguyên không ngừng oanh kích, dùng tốc độ nhanh nhất oanh kích.

Khi Lục Nguyên không ngừng oanh kích thì mấy người khác kịch liệt đấu nhau, ở dưới Vĩnh Hằng Thiên Cung, lấy chủ thiên vạn văn minh, chủ thần long văn minh dẫn đầu công kích vào Vĩnh Hằng Thiên Cung. Khắp nơi đầu nổi lên chiến đấu kịch liệt, trận chiến này thật sự là oanh thiên diệt địa, kịch liệt tới cực điểm.

Trên vai mình gánh hằng hà sa số ức ức ức ức ức ức ức hy vọng của mọi người. Trận chiến này nhất định phải thắng.

Lục Nguyên tập trung hết sức, tập trung toàn bộ tinh thần đánh vào vận mệnh thông đạo.

Một cái, hai cái, ba cái.

Một trăm cái, hai trăm cái, ba trăm cái.

Một ngàn cái, hai ngàn cái, ba ngàn cái.

Một vạn cái, hai vạn cái, hai vạn chín ngàn chín trăm chín mươi chín cái.

*Bùm!*

Vận mệnh thông đạo cản đường cuối cùng vỡ nát.

Lục Nguyên dùng tốc độ nhanh nhất ngự kiếm bộ đi vào trong vận mệnh thông đạo.

Đây là vận mệnh thông đạo sao?

Lục Nguyên đang ở trong vận mệnh thông đạo, trông thấy từng đợt hoa rơi bất đắc dĩ, không biết làm sao, như là từng gặp chim én về.

Hoa nở thì có rơi, con người dễ biến già.

Cuộc sống không bằng như mới gặp, chuyện gì gió tây bi hóa thành mảnh vụn.

Lòng ta vốn hướng về trăng sáng, bất đắc dĩ ánh trăng chiếu mương máng.

Lâm hoa tàn xuân hồng, quá vội vàng, bất đắc dĩ hướng mưa lạnh gió heo hút.

Những thứ này đều là bất đắc dĩ, không còn cách nào, khiến người bi thương thở dài, buồn bực kết thúc.

Trong mười phần vận mệnh thiết tắt có một phần là bất đắc dĩ, bởi vì bất đắc dĩ vốn là một phần của vận mệnh. Bất đắc dĩ là vận mệnh thứ chín Lục Nguyên tu thành.

Lục Nguyên thấy từng đợt tử vong, cũng thấy từng phần sự sống mới.

Dù là ai, dù mạnh mẽ hay yếu ớt, dù là thực vật hay động vật, dù sống thọ hay sống ngăn ngủi đều không thể trốn khỏi tử vọng.

Tử vong là điểm cuối của vạn vật, tử vọng là mọi chuyện chấm dứt. Trong sông dài lịch sử, vô số tu sĩ muốn thoát khỏi cái chết nhưng không ai làm được, mặc kệ ngươi có để ý hay không, tử vong luôn tại đó.

Tử vong cũng là một phần vận mệnh, không ai chạy thoát được, ít nhất trước khi Thái Cổ xuất hiện không một ai trốn nổi, đây là vận mệnh thứ tám Lục Nguyên tu thành.

Cùng với tử vong luôn là tân sinh.

Tân sinh mệnh từ cơ thể mẹ sinh ra, tân sinh mệnh sinh ra từ mặt đất, tân sinh mệnh sinh ra từ tử vong, đây là sinh mệnh, cũng là vận mệnh thứ chín Lục Nguyên tu thành. Đến đây thì hắn đã tu thành chín loại vận mệnh chỉ còn thiếu cái cuối cùng, vận mệnh cuối cùng là cái gì đây?

Lục Nguyên ở trong vận mệnh thông đạo tìm tới tìm lui nhưng vẫn không thấy vận mệnh thứ mười, không lẽ là tin tức giả? Bên trong không phải bốn phần vận mệnh thiết tắc mà là ba phần vận mệnh, hay chỉ là cái bẫy? Không đúng, Lục Nguyên đã cảm giác ra vận mệnh thứ mười, dường như có mưa xuân dần rơi vào lòng thấm nhuần tâm hồn.

Lục Nguyên đã hiểu vận mệnh thứ mười là cái gì, đó là tình cảm. Trong sinh linh vận mệnh đều tồn tại tình cảm, đủ các loại cảm tình, dù là tình sư môn, hay hữu tình hoặc ái tình, hận thù cũng là một phần của tình cảm, đây chính là vận mệnh thứ mười.

Lục Nguyên hít sâu một hơi, hấp thu vận mệnh thứ mười vào trong người.

Đến đây thì mười phần vận mệnh thiết tắt đã dung nhập vào người hết.

Mười phần này gồm có chân lý, định lý, thiên mệnh, bất khuất, chân thực, hư vô, bất đắc dĩ, cảm tình, tử vong, tân sinh. Mười loại đại biểu cho vận mệnh thiết tắt khác nhau tập hợp cùng một chỗ vòng quanh trong người Lục Nguyên, vô số sấm ẩn trong không trung bùng phát, đây cũng là trong vô số kỷ nguyên lần đầu có mười phần vận mệnh tụ tập trong thân thể một người.

Đại mệnh vận thiết tắc hoàn thành!

Nắm giữ đại vận mệnh thiết tắc rồi toàn thân Lục Nguyên toát ra cảm giác vô thượng vận mệnh, dường như có vận mệnh vô tận nằm trong tay hắn. Ngón tay ta chỉ đại biểu dây vận mệnh. Ánh mắt của ta đại biểu sợi chỉ vận mệnh. Thân thể của ta mỗi một tấc tản ra vị vận mệnh.

Đây chính là ta, Lục Nguyên, hóa thân vận mệnh.

Và Lục Nguyên cũng hiểu mình đã tu thành mười thiết tắc, tức là luân hồi, thời gian, không gian, nhân quả, trật tự, lực, tâm, âm dương, thích ứng, cùng với vận mệnh. Mười thiết tắc không biết đã luyện bao nhiêu năm, cuối cùng luyện thành. Lúc này Lục Nguyên lờ mờ cảm giác được trong không trung có kiếm ý.

Không sai, chính là kiếm ý này.

Kiếm ý bao trùm tất cả kiếm ý nào khác.

Không đúng, không phải bao trùm, nên nói là bao gồm.

Kiếm ý này bao quát tất cả kiếm ý trước kia Lục Nguyên đã học.

Hơn nữa không chỉ là thế, còn bao gồm tất cả kiếm ý trong thiên địa.

Đây chính là chung cực kiếm ý.

Mình rốt cuộc đã luyện thành chung cực kiếm ý trong truyền thuyết.

Còn nhứ lúc ở Hoa Sơn khi mình mười sáu tuổi quyết tâm nghiêm túc luyện kiếm, khi ấy sư phụ Lý Nguyên Bạch nói cho mình biết chung cực kiếm ý. Khi đó giới thiệu kiếm ý rồi nhân tiện nhảy tới chung cực kiếm ý, còn tưởng chung cực kiếm ý rất đơn giản, kết quả là trải qua nhiều chuyện như vậy rốt cuộc luyện thành chung cực kiếm ý.

Không dễ dàng a.

Bây giờ mình rốt cuộc có thể xưng là Kiếm Thần! Cảm nhận được lực lượng Kiếm Thần, cảm nhận chung cực kiếm ý, nhớ lại năm đó luyện kiếm, bất giác vô cùng cảm động.

Nhưng bây giờ không rảnh xúc động, vì thời gian quá căng thẳng. Lục Nguyên thở dài thườn thượt, tiếp theo là vận mệnh thiết tắc cùng đạo tự chân thân kết hợp. Chỉ khi hai loại này kết hợp lại mới có khả năng đánh bại Thái Cổ chủ vĩnh hằng. Vận mệnh thiết tắc, tất cả hư vô rồi lại chân thực tồn tại, đạo tự, chư thiên tất cả pháp. hai vật đó ở trong chư thiên xếp hàng hai, ba, bây giờ Lục Nguyên cần phải dung hợp hai cái lại. Chớp mắt bùng phát rất nhiều bọt sáng, thật nhiều năng lượng bão tố, thật nhiều ảo ảnh xinh đẹp ở trên không trung va chạm nhau, vô số cường đại vô số chân thực vô số chân lý đều va nhau.

Trong năng lượng bão tố, cơn lốc va chạm thần hồn con người rất dễ dàng bị tiêu diệt.

Lúc này Lục Nguyên mới thành Kiếm Thần, có linh hồn Kiếm Thần, lấy linh hồn Kiếm Thần tuân thủ nghiêm ngặt bản thân, kiếm giả bất thiên bất ỷ, không tả không hữu, chính trung nhi lập, chính là cầm giữ bản thân tốt nhất.

Lấy mệnh lệnh của ta, dung hợp đi!

..........

Lúc này, trên đỉnh cao Vĩnh Hằng Thiên Cung, trận chiến dữ dội còn đang tiến hành.

Chủ võ cổ văn minh đè đầu chủ phật cổ văn minh. Nhưng đè ép chứ không đại biểu thắng được, không biết hai người đã đấu bao nhiêu lần nhưng vẫn không thắng nổi chủ phật cổ văn minh, dù gì gã có phòng ngự quá mức cường đại.

Yến Thương Thiên đấu với chủ tiên cổ văn minh liên tục kéo dài, trong thoáng chốc khó chia thắng bại. Yến Thương Thiên tuổi trẻ có lực xông pha, chủ tiên cổ văn minh thì gừng càng già càng cay, đều có ưu thế riêng.

Thường Nga đấu với chủ bất tử văn minh, hai phe chiến đấu thì Thường Nga hơi yếu thế chút, dù sao người như chủ bất tử văn minh có mười chín kỷ nguyên đã lâu đời rất lợi hại, trong tay còn có át chủ bài bất tử, so sánh thì thực lực của nàng hơi không bằng.

Mấu chốt nhất là bên Tổ Long, phượng cổ và pháp cổ, ba vị chủ văn minh vây công Thái Cổ chủ vĩnh hằng. Trận chiến đó mới là quan trọng nhất, đang chiến đấu cực kỳ kịch liệt. Thời gian chậm rãi trôi qua, đã qua đi hơn nửa nén nhang.

Thái Cổ chủ vĩnh hằng quát to:

- Tam sinh tam thế, tam sinh tam thế, ta có kiếp trước nhưng kiếp trước đã bị vĩnh hằng ta đây chém chết. Ta không có kiếp sau vì bản thân ta chính là vĩnh hằng. Kiếp trước diệt, kiếp sau trảm, kiếp này ta là vĩnh hằng, vĩnh hằng bất hủ, vạn kiếp không ma, vô số kỷ nguyên, vĩnh hằng không hủy, tam sinh tam thế, phá cho ta!

Trường đao của gã ở không trung như chặt đứt kiếp trước và kiếp sau, ầm ầm ù ù đánh vỡ một đời cuối cùng.

Gã lại vung ra bá tuyệt thiên thu nhất đao.

Dưới đao này tam sinh tam thế trận phá diệt.

Lúc này Thái Cổ chủ vĩnh hằng toát ra khí thế độc đáo.

Gã vô tung vô tích.

Vô địch sinh, vô hậu thế.

Gã chính là gã, vĩnh hằng bất hủ.

Thái Cổ chủ vĩnh hằng đánh vàoi đao chém bay chủ pháp cổ văn minh. Chủ pháp cổ văn minh oa một tiếng hộc máu.

Thái Cổ chủ vĩnh hằng cười nói:

- Pháp cỏ lão bằng hữu, ngươi đối địch với ta nhiều năm như vậy, thực lực khi ấy còn thắng được ta chứ bây giờ chỉ có thế thôi.

Toàn thân chủ pháp cổ văn minh cực kỳ khó chịu, gã đã đánh mất sức chiến đấu, hiện tại không phát ra được cả một pháp thuật uy lực.

Thái Cổ chủ vĩnh hằng lại đánh ra mấy đao đánh bay chủ phượng cổ văn minh.

- Phượng cổ, ta không thích đánh đàn bà, lúc đó có khuyên nhủ ngươi đứng bên ta. Nếu ngươi đã không chịu đứng về phái ta thì chớ có trách, kẻ không tuân theo ta, chết. Đao của ta không chém đầu mỹ nhân, ngươi hãy làm đầu mỹ nhân dưới đao ta treo ở vĩnh Vĩnh Hằng Thiên Cung đi.

Thái Cổ chủ vĩnh hằng chém chủ phượng cổ văn minh, chủ pháp cổ văn minh trọng thương.