Hoa Phong Bạch Vân

Chương 11: Lớp linh



Chừng khoảng một khắc sau, bốn người đã đến trước một lớp học Tiên Ban Cao Cấp. Lãnh Vân Hàn dẫn ba người Hoa Lạc Tử Nguyệt vào trong lớp.

Phòng học rộng, bên trong phòng học là hai dãy bàn học, mỗi dãy có khoảng mười bàn học, mỗi bàn ngồi một người.

Phía trên phòng học là một cái bục giảng, góc bên trái là một cái bàn giáo viên. Trông khá giống với phòng học thời hiện đại. Còn vì sao nói khá giống là bởi vì theo lí mà nói thì phòng học phải có cái bảng đen lớn. Nhưng thay vào đó là một khung bảng lớn màu trắng mờ ảo.

Cái bảng này không thể gọi là bảng mà phải gọi là Thanh Thư. Thanh Thư giống như là một màn hình tivi lớn. Thanh Thư là công cụ phụ giúp khi giảng bài, tất cả giáo án khi dạy học đều sẽ được lưu vào một phần mềm mà nơi đây gọi là Cẩm Án Thạch.

Cẩm Án Thạch là một khối đá hình tam giác, chỉ cần đưa linh lực vào Cẩm Án Thạch, Cẩm Án Thạch sẽ xuất hiện một màn hình kiểu màn hình Word trên máy tính mà người hiện đại hay dùng khi viết văn bản.

Màn hình sẽ cho phép người dùng viết lên đó nội dung bằng các kí tự theo dạng văn bản. Sau khi viết xong sẽ lại rót một lượng linh lực vào đó, khởi động phần mềm lưu trữ, ngay tức khắc thông tin sẽ được lưu trữ.

Cẩm Án thạch về cơ bản sử dụng thì không khác gì so với màn hình Microsoft Word, tuy nhiên nó lại có sự ưu việt vượt trội mà bất cứ thiết bị hiện đại lưu trữ thông tin nào không thể có được đó là khả năng lưu trữ vô hạn, không có giới hạn ngôn từ, và đặc biệt là không ai có thể xem được thông tin trong Cẩm Án Thạch ngoại trừ chủ nhân của nó.

Cẩm Án Thạch sẽ nhận chủ qua nghi thức trích máu, một khi đã nhân chủ thì chỉ có chủ nhân của Cẩm Án Thạch mới có thể sử dụng, nếu Nhân Chủ chết thì mọi thông tin trong Cẩm Án Thạch sẽ biến mất, Cẩm Án Thạch cũng mất đi linh khí, trở thành một hòn đá bình thường.

Giáo viên muốn sử dụng Cẩm Án Thạch để đưa nội dung giáo án phục vụ cho mục đích dạy học thì chỉ cần đặt Cẩm Án Thạch lên nơi tiếp nhận dữ liệu trên Thanh Thư. Thanh Thư có một nơi có hình dạng tam giác, đó chính là nơi tiếp nhận dữ liệu. Sau khi đặt vào nơi tiếp nhận dữ liệu, người sử dụng chỉ cần rót linh lực vào đó, khởi động phần mềm hiển thị thông tin là đã có thể bắt đầu buổi học, cách dạy không khác mấy so với dạy học theo kiểu máy chiếu như ở hiện đại. Chỉ khác một điều là người sử dụng máy chiếu ở hiện đại phải sử dụng chuột để chạy chương trình cũng như sang trang. Còn khi sử dụng Thanh Thư thì người sử dụng chỉ cần trực tiếp phất tay kèm theo linh lực là đã có thể sang trang khác. Điều đặc biệt là tất cả thao tác sử dụng đều phải có linh lực, người thường không thể sử dụng.

Hoa Lạc Tử Nguyệt, Mạc Thiên Kì và Tần Thiên Hạo sau khi biết rõ cách sử dụng thì thầm tặc lưỡi không thôi, trong long thầm cảm thán thứ này thật hiện đại và cũng rất trâu bò.

Lãnh Vân Hàn bước chân vào lớp học, ba người lần lượt bước vào lớp học. Lúc này đang là giờ nghĩ giải lao nên tất cả tân môn đệ tử đang tụ lại với nhau để trò chuyện, đại đa số đệ tử đều ở độ tuổi từ mười sáu đến hai mươi lăm tuổi. Vừa thấy Lãnh Vân Hàn dẫn ba người Hoa Lạc Tử Nguyệt vào lớp học thì phút chốc kinh ngạc khi thấy dung mạo của cả ba, một khắc sau mới hồi phục tinh thần liền vội vội vàng vàng trở về chỗ ngồi.

Sau đó một nam tử vận lam y, dung mạo tuấn tú, khoảng hai mươi tuổi, khí chất bất phàm, một thân lãnh ngạo không ai bì được. Giữa đuôi lông mày hiển lộ rõ sự kiêu ngạo và khinh thường tất cả. Như thể y mới là trung tâm của cả thế giới, bên hông đeo Vân Mộc màu lam và vàng, hệ Kim và Phong. Nhìn chung, ấn tượng đầu tiên y mang lại cho Hoa Lạc Tử Nguyệt chính là sự chán ghét nồng đậm. Không ai có thể ở trước mặt nàng mà kiêu ngạo, sau này nàng nhất định phải khiến cho y nếm mùi lợi hại.

Nam tử lam y đứng dậy, giọng nam trầm thấp hô to. “ Học bạn nghiêm “

Cả lớp có trật tự lần lượt đứng dậy trong tư thế nghiêm, đồng thanh hô lớn. “ Chào Vân Hàn Sư Huynh. “

Lãnh Vân Hàn nở nụ cười nhẹ, hất tay áo nói. “ Các sư đệ, sư muội hảo. Bây giờ thì ngồi xuống hết đi. “

“ Tạ Vân Hàn Sư Huynh. “ Cả lớp đồng thanh nói rồi lần lượt ngồi xuống.

Lãnh Vân Hàn thấy mọi người đều đã yên vị liền vào đề giới thiệu. “ Hôm nay sư huynh đến đây là muốn giới thiệu đến mọi người ba người bạn học mới của lớp chúng ta. Nữ tử vận tử y tên là Hoa Lạc Tử Nguyệt, nam tử hắc y là Mạc Thiên Kì, nam tử lục y là Tần thiên Hạo. Được rồi, mọi người lần lượt làm quen nhau đi. “

Hoa Lạc Tử Nguyệt khẽ gật đầu chào hỏi. “ Xin chào, ta tên Hoa Lạc Tử Nguyệt, năm nay Hai mươi tuổi. Hân hạnh gặp mặt, sau này mong mọi người chiếu cố nhiều hơn. “

“ Chào, ta tên Mạc Thiên Kì, hai mươi hai tuổi. “ Mạc Thiên Kì nói một cách lạnh lùng như con người của y.

“ Xin chào, ta tên Tần Thiên Hạo, hai mươi mốt tuổi, hân hạnh làm quen. “ Kèm theo đó là một nụ cười nhẹ, khiến nữ đệ tử nhìn thấy không khỏi mặt đỏ tim đập.

“ Ba người hảo. “ Cả lớp lại một lần nữa đồng thanh trả lời.

Nhìn lớp học như vậy, Hoa Lạc Tử Nguyệt thầm nghĩ đến thời còn đi học của nàng. Bất tri bất giác nàng lạc vào quá khứ hồi tưởng lại chuyện xưa. Nhận thấy Hoa Lạc Tử Nguyệt thất thần, Mạc Thiên Kì liền giật nhẹ ống tay áo nàng, lúc này mới khiến nàng hồi thần lại, nàng quay sang Mạc Thiên Kì nở một nụ cười nhẹ ý bảo y yên tâm. Mạc Thiên kì cũng đáp lại nàng một nụ cười.

Nam tử lam y là người đầu tiên đứng dậy tự giới thiệu. “ Xin chào, ta tên Bạch Phong, năm nay hai mươi tuổi, là lớp trưởng, hân hạnh gặp mặt. “

Tiếp đó là một nữ tử vận hoàng y, dung mạo thanh tú, duy có một đôi phượng mâu linh động hữu thần, khiến cho khuông mặt của nữ tử thêm một phần tươi vui và tinh nghịch. Bên hông đeo Vân Mộc màu xanh dương và màu đỏ, hệ Thủy và Hỏa. “ Xin chào, mụi tên Bạch Trúc Hi, là mụi mụi của Bạch Phong ca ca, mười tám tuổi. Sau này cứ gọi mụi là Trúc Hi hay Hi Nhi cũng được. “

“ Xin chào, mụi tên Hàn Vi Vi, mười chín tuổi, cứ gọi mụi là Vi Vi. “ Hàn Vi Vi vận hồng y, lạnh lùng nói. Hàn Vi Vi có dung mạo thanh tú, nhưng lạnh lùng, phượng mâu màu nâu đen ánh lên tia nhìn băng giá, bên hông là Vân Mộc màu bạc và màu trắng, nói vậy nữ tử chắc thuộc hệ Quang và Băng.

“ Huynh tên Lâm Chấn Thành, hai mươi hai tuổi, hân hạnh làm quen. “ Lâm Chấn Thành vận hường y, bên hông đeo Vân Mộc màu xanh lục và nâu, hệ Mộc và Thổ. Dung mạo tuấn tú, khí chất ôn hòa, y nở nụ cười nói.

“ Ta tên Phượng Linh Lãnh Thiên, hai mươi tuổi, hân hạnh làm quen. “ Phượng Linh Lãnh Thiên vận bạch y, dung mạo anh tuấn, vẻ ngoài tiêu sái phóng khoáng, bên hông đeo Vân Mộc màu nâu và lam, hệ Thổ và Phong.

“ Ta tên Nam Cung Hồng Liên, hai mươi tuổi. “ Nam cung Hồng Liên vận hồng y thêu hoa sen hồng, khí chất thanh nhã, dung mạo tuyệt sắc động lòng người, bên hông đeo Vân Mộc màu xanh lục và xanh dương, hệ Mộc và Thủy.

“ Mụi tên Thượng Quan Nhã Nhi, mười bảy tuổi.” Thượng Quan Nhã Nhi vận thanh y thêu hoa lan, khuông mặt xinh đẹp mang nét ngây thơ và non nớt, đôi mắt to tròn đen long lánh chớp chớp tựa như nai con, trông hết sức khả ái. Bên hông đeo Vân Mộc màu tím và đen, hệ Lôi và Ám.

“ Đệ tên Nạp Lan Quân Vĩ, mười chín tuổi. “ Nạp Lan Quân Vĩ vận hắc y, dung mạo tuấn mĩ lạnh lùng, khí chất lãnh ngạo cô độc, phượng mâu đen thẳm sâu hun hút tựa như một vòng lốc xoáy, nếu không cẩn thận sẽ bị hút vào trong đó. Bên hông đeo Vân Mộc màu đen, trắng, đỏ, hệ Ám, Băng, Hỏa.

“ Đệ tên Hiên Viên Vân Đàm, mười tám tuổi. “ Hiên Viên Vân Đàm vận hồng y, ngũ quan tuấn tú nhu hòa, phượng mâu đen tuyền ánh lên tia nhìn lanh lợi, khôn khéo. Bên hông đeo Vân Mộc màu vàng và bạc, hệ Kim và Quang.

“ Ta tên Lãnh Huyền, hai mươi hai tuổi. “ Lãnh huyền vân huyền y thêu chỉ bạc, tuấn nhan lạnh lùng, điển hình là một cái mĩ nam băng sơn, khí chất băng lạnh đến cực điểm, phượng mâu màu bạc lạnh lẽo. Bên hông đeo Vân Mộc màu bạc và đen, hệ Ám và Quang.

“ Ta tên Huyền Thiên Tứ, hai mươi mốt tuổi. “ Huyền Thiên Tứ vận hắc y thêu hoa bỉ ngạn, là một mĩ thiếu niên tuấn lãng, ngọc thụ lâm phong. Bên hông đeo Vân Mộc màu vàng, xanh lục và tím, hệ Kim, Mộc và Lôi.

“ Đệ tên Minh Hàn Thần, mười chín tuổi. “ Minh Hàn Thần vận y phục màu ngọc bích thêu hoa lan, tiêu sái phóng khoáng. Tuấn nhan như ngọc, ôn nhuận, hiền hòa, khí chất cao quý không ai bì nỗi. Bên hông đeo Vân Mộc màu nâu và xanh dương, hệ Thổ và Thủy.

“ Ta tên Đông Phương Thiên Túy, hai mươi mốt tuổi. “ Đông Phương Thiên Túy vận cẩm bào màu xanh ngọc thêu hoa đào, tuấn nhan như ngọc mang nét ôn nhuận, dễ gần. Bên hông đeo Vân Mộc màu đỏ và vàng, hệ Hỏa và Kim.

“ Huynh tên Vũ Thiên Từ, hai mươi hai tuổi. “ Vũ Thiên Từ thân vận tử y, dung mạo yêu nghiệt, phượng mâu tử sắc như câu hồn nhíp phách, yêu mị đến tận xương, mi tâm điểm nốt chu sa đỏ rực càng khiến y thêm vẻ tà mị. Bên hông đeo Vân Mộc màu tím, xanh lục và lam, tương ứng với hệ Lôi, Mộc và Phong.

“ Ta tên Thiên Ngọc Vũ, hai mươi hai tuổi. “ Thiên Ngọc Vũ vận bạch y thêu chỉ lam, khí độ bất phàm, có dáng dấp tiên nhân, gương mặt tuấn tú vô song, than hình cao ráo, khoắt lên người một kiện y phục màu xanh bích, xuất trần như khắc sâu trong xương tủy. Vân Mộc của y có màu lam, tím và bạc, tượng trưng cho các hệ Phong, Lôi và Quang.

“ Mụi tên Tiếu Vân Hàm, mười chín tuổi, “Tiếu Vân Hàm vận y phục màu đỏ, dung mạo xinh đẹp, diễm lệ, khí chất quyến rũ mị hoặc, hảo mĩ nhân yêu kiều. Bên hông đeo Vân Mộc màu nâu và xanh dương, hệ Thổ và Thủy.

“ Ta tên Vong Tuyệt, hai mươi tuổi. “ Vong Tuyệt thân vận ngân y, tuyệt thế tuấn mỹ, ngũ quan tinh xảo khiến người xem khó mà quên được, một đôi thủy mâu màu lam mị hoặc nhân tâm, nhưng cũng băng lãnh đến cực điểm. Khí chất lạnh lùng trong trẻo như ánh trăng sáng trên trời cao, lạnh lùng mà cô độc. Đai lưng màu bạc thêu chỉ lam hình đám mây, có đeo Vân Mộc hiển lộ màu bạc, xanh dương và trắng, đại biểu cho hệ Quang, Thủy và Băng.

Trong mười bảy người này, tổng thể mà nói thì mỗi người mỗi vẻ, mỗi người đều có hiển lộ khí chất tôn quý, tất thân phận cũng không tầm thường, đặc biệt là thiên phú đều không tồi. Người kém nhất cũng sở hữu hai hệ tiên pháp, mà nhìn vào màu sắc có thể thấy công lực cũng rất khá. Xem ra nếu Hoa Lạc tử Nguyệt muốn đánh bại họ trở thành người đứng đầu trong lần Tân Sinh Tranh Tài tới sẽ rất khó khăn, nhưng không sao, nàng chính là thích như vậy, càng khó khăn thì nàng càng thích, như vậy sẽ có nhiều thử thách và thú vui hơn. Không phải sao?

Đợi khi mọi người đã làm quen không sai biệt lắm, Lãnh Vân Hàn liền phân bố chỗ ngồi cho ba người Hoa Lạc tử Nguyệt.

Theo thứ tự thì dãy bàn bên trái lần lượt bàn thứ nhất là Hoa Lạc Tử Nguyệt, bàn thứ hai là Bạch Trúc Hi, bàn thứ ba là Hàn Vi Vi, bàn thứ tư là Nam Cung Hồng Liên, bàn thứ năm là Thượng Quan Nhã Nhi, bàn thứ sáu là Tiếu Vân Hàm, bàn thứ sáu là Hiên Viên Vân Đàm, bàn thứ tám là Lâm Chấn Thành, bàn thứ chín là Phượng Linh Lãnh Thiên, bàn thứ mười là Minh Hàn Thần.

Dãy bên phải lần lượt từ bàn thứ nhất trở đi là: Thiên Ngọc Vũ, Mạc Thiên Kì, Tần Thiên Hạo, Huyền Thiên Tứ, Vũ Thiên Từ, Vong Tuyệt, Bạch Phong, Nạp Lan Quân Vĩ, Huyền Thiên Tứ, Lãnh Huyền.

Hoa Lạc Tử Nguyệt nhìn một lượt sắp xếp chỗ ngồi, đại khái nàng cũng hiểu rõ hóa ra sắp xếp theo một quy tắc nào đó, có lẽ là do thân phận hoặc cũng có thể là theo cấp bậc tiên pháp. Nghĩ mãi không ra, nàng trực tiếp bỏ qua, sau này có cơ hội thì hỏi Vân Hàn sư huynh là được.

Sau đoạn thời gian làm quen vừa kết thúc là lúc giờ giải lao kết thúc, tiếp đó Lãnh Vân Hàn chỉ nói sơ qua về một vài điều, dặn dò ba người Hoa Lạc Tử Nguyệt một số chuyện rồi giao cho ba người Cẩm Án Thạch liền rời đi. Thời gian sau đó lại là một buổi học lí thuyết.

Thông qua bài học hôm nay ít nhất Hoa Lạc Tử Nguyệt cũng đã hiểu biết thêm được một số chuyện về thế giới này, đồng thời còn thu được một số thông tin rất hữu ít về đồng học của nàng.

Kết thúc buổi học, mọi người quay về nơi ở của mình, sau đó tập trung tại Thiện Vân Điện để ăn trưa. Buổi chiều là thực hành bài học về sử dụng và điều khiển Hệ nguyên tố Tiên Pháp.

Lần này nhóm ba người Hoa Lạc Tử Nguyệt được phân lại chỗ ở tại Vân Tâm Điện.

Phòng ở được phân chia ra làm hai nơi là Nam và Nữ, mỗi phòng chỉ ở hai người. Theo đó, Hoa Lạc Tử Nguyệt phải ở chung với Nam Cung Hồng Liên, Mạc Thiên kì và Tần Thiên Hạo ở chung với nhau.

Sau bữa trưa, Hoa Lạc Tử nguyệt liền trở về đến phòng, trong phòng được trang trí rất trang nhã, thanh tịnh, màu chủ đạo của căn phòng là màu trắng, chính giữa phòng là một cái bàn tròn bằng gỗ Đàn Hương, trên bàn là một bộ ấm trà bằng ngọc.

Hai bên trái và phải là hai chiếc giường đơn có màn sa trướng mù trắng phủ xuống. Đối diện cửa ra vào là một kệ sách bày đầy các loại sách về Tiên Thuật, đạo pháp, lịch sử ….

Hoa Lạc Tử Nguyệt nhìn sơ lược căn phòng cảm thấy rất tốt, không nói năng gì liền đi đến phía giường nằm dài trên giường, vùi mặt vào chăn ngủ, nàng thật sự là buồn ngủ, buổi sang đang ngủ ngon thì lại bị gọi dậy, đã vậy sau đó còn phải lên lớp nghe mớ lí thuyết buồn ngủ muốn chết. Theo sau nàng là Nam Cung Hồng Liên.

Đang lúc lim dim sắp ngủ thì chăn đột nhiên bị sốc lên, nàng dụi dụi mắt, híp mắt nguy hiểm nhìn người tới. Lạnh giọng nói, nàng chính là ghét nhất bị làm phiền, nhất là khi ngủ. “ Có chuyện gì. “

Nam Cung Hồng Liên nghe thấy giọng điệu không mấy vui vẻ của Hoa Lạc Tử Nguyệt thì khẽ rùng mình, ngượng ngùng nói. “ Không có gì… À mà có đó, ta muốn nhân tiện làm quen với cô, dù sao chúng ta cũng phải ở cùng phòng với nhau trong thời gian này, nên ít nhiều gì cũng cần làm quen đúng không? Hi.. hi… “

Hoa Lạc Tử Nguyệt nghe vậy thấy cũng có lý, dù sao nàng nghĩ cũng nên tìm hiểu một chút bèn nói. “ Được thôi, vậy cô nói trước. “

Nàng lấy gối gối phía sau lưng, dựa lưng lên gối, lười biếng vân vê lọn tóc.

Nam Cung Hồng Liên thấy vậy liền vui vẻ cười nói. “ Như đã giới thiệu, ta tên Nam Cung Hồng Liên, hai mươi tuổi, bằng tuổi cô, tuy Bạch Vân Sơn có môn quy ai nhập môn muộn phải gọi đệ tử nhập môn sớm hơn là Sư Tỷ, Sư Huynh, nhưng vì chúng ta chưa phải là đệ tử chính thức nên chỉ cần xưng hô bình thường là được. Cho nên cô có thể gọi ta là Hồng Liên, ta sẽ gọi cô là Tử Nguyệt, cô thấy sao. “

“ Được, vậy còn chuyện chưa phải là đệ tử chính thức là sao? “

“ Chỉ khi nào bái sư hoặc tốt nghiệp Tiên ban Cao Cấp mới có thể trở thành đệ tử nội môn, cũng chính là đệ tử chính thức đó. Tùy theo kết quả tốt nghiệp mà phân loại đệ tử, nếu may mắn sẽ có cơ hội được bái sư lần nữa. Trong Đại Hội Bái Sư, những đệ tử nào không bái sư được thì sẽ phải tiếp tục học tại Vân Nam Điện cho đến khi tốt nghiệp Tiên Ban Cao Cấp. “

“ À ra vậy, ta hiểu rồi. Cảm ơn cô “ Hoa Lạc Tử nguyệt nghe vậy thì hiểu rõ, hóa ra là vậy.

“ Không có gì. “ Nam Cung Hồng Liên nở nụ cười, ngừng một chút liền nói. “ Vậy Tử Nguyệt có muốn biết gì nữa không? “

Hoa Lạc Tử Nguyệt híp mắt nhìn Nam Cung Hồng Liên, tong lòn thầm nghĩ: ' Không phải chứ, nhìn nữ tử này có khí chất thanh nhã của hoa sen, sao lại có tinh thần bát quái đến vậy. Mà thôi, dù sao nàng cũng đang cần thông tin mà. '

Nghĩ xong nàng liền mỉm cười nói. “ Có, Hồng Liên biết những gì có thể kể cho ta nghe không. “

Nam Cung Hồng Liên nghe vậy thì hai mắt sang lên, cười hì hì nói, thể hiện rất rõ tinh thần bát quái, tám chuyện của bản thân. “ Được thôi, cô nghe cho rõ nha. Bạch Vân Sơn mới được thành lập cách đây một nghìn năm, tuy nhiên lại là Tiên Phái lớn nhất Thiên Giới. Tính đến nay đã có hai đời Chưởng Môn. Tổ sư thành lập nên Bạch Vân Sơn là Cửu Vĩ Thượng Tiên, nhưng nghe đâu Người đã lịch kiếp phi thăng thành Thần từ hơn năm trăm năm về trước, trước khi phi thăng Người đã truyền lại chức Chưởng Môn cho Thuỷ Lưu Thiên Hoàng, tức Chưởng Môn bây giờ. Bạch Vân Sơn tính đến nay có tổng cộng là chín ngàn chín trăm năm mươi đệ tử. Thật ra trong số đệ tử bổn môn đa số là phàm nhân tu tiên, số ít là con của các tiên nhân, Chưởng Môn gửi đến học tập, một phần nhỏ là các tinh linh, yêu tinh vì muốn tu tiên mà không quản đường xá xa xôi đến Bạch Vân Sơn bái sư học nghệ. Bạch Vân Sơn cứ mười năm sẽ tuyển đệ tử một lần, mỗi lần tuyển chỉ có một trăm người. Trước khi ba người đến thì đã đủ số lượng rồi, ta không biết vì lí do gì mà Tử Nguyệt, Mạc Thiên Kì và Tần Thiên Hạo lại cùng Chưởng Môn và Vân Tâm Sư huynh trở về, nhưng ta biết thân phận của cô ắt không tầm thường chút nào. Nói cho cô biết, trong Tiên Ban Trung Cấp Lớp Linh chúng ta không ai là không có thân phận tôn quý. “

“Cô có thể kể thêm về Lưu Thuỷ Thiên Hoàng không? Với lại Tiên Nhân cũng có thể thú thê sinh hài tử sao? “ Hoa Lạc Tử Nguyệt như có điều suy nghĩ nói. Nếu nàng muốn cưa đổ y trước hết cần phải hiểu rõ y mới được.

“ Sao lại không. Tu tiên có hai cách tu luyện. Cách thứ nhất là Thanh Tu, tức là loại bỏ thất tình lục dục, tĩnh tâm tu hành. Cách thứ hai chính là Song Tu, nếu hai người nam và nữ cùng Song Tu sẽ giúp cả hai nâng cao tu vi mà không cần tĩnh tu, chính vì vậy mà có không ít Tiên Nhân chọn cách thứ hai thay vì cách thứ nhất để tu luyện. Tuy vậy vẫn có một số Tiên Nhân vẫn chọn cách thứ nhất tu luyện. Tựa như Lưu Thuỷ Thiên Hoàng chẳng hạng. Lưu Thuỷ Thiên Hoàng không những là Chưởng Môn Nhân đời hai của Bạch Vân Sơn, mà Người còn là trụ cột của Thiên Giới, có Người thì chúng sinh Lục Giới sẽ thiên hạ thái bình. Địa vị của Người ở Thiên Giới còn cao hơn cả Thiên Đế. Chúng Tiên Gia có thể nói là phục tùng Người vô điều kiện, sai đâu đánh đó.'“ Nam Cung Hồng Liên nói với vẻ mặt đầy ngưỡng mộ và sùng bái.

“ Còn gì nữa không? “ Hoa Lạc Tử Nguyệt lạnh lùng hỏi.

Nam Cung Hồng Liên thấy Hoa Lạc Tử Nguyệt không mấy phấn khích khi nghe nàng kể về Phong Vân Lưu Thuỷ thì cảm thấy lạ nhưng cũng không thể hiện gì vẫn tiếp tục nói. “ Một trăm Tân môn Đệ Tử được chia làm năm lớp là Thừa, Chi, Trứ, Ngọc, Linh. Lớp Thừa, Chi, Trứ thì có hai mươi mốt đệ tử, lớp Ngọc có hai mươi đệ tử, Lớp chúng ta là Lớp Linh, ban đầu phân lớp thì chỉ có mười bảy đệ tử, sau khi ba người đến thì là hai mươi đệ tử. Học bắt đầu từ Tiên Ban Sơ Cấp, trong quá trình học tập nếu đạt thành tích cao sẽ được lên Tiên Ban Trung Cấp và Tiên Ban Cao Cấp. Lớp Linh chúng ta đại đa số đều là phàm nhân tu tiên, nhưng mỗi người đều có thân phận, còn lại là nhi nữ, nhi tử của Chưởng Môn Tiên Phái nào đó đến học. Đệ tử trong Lớp Linh khi kiểm tra hệ tiên pháp đều là thiên tài trong tân sinh đệ tử năm nay, mấy lớp khác chỉ có vài người là sở hữu hai hệ hoặc ba hệ, còn lại đều là một hệ. Còn lớp Linh thì mỗi đệ tử sỡ hữu ít nhất là hai hệ trở lên. “

Hoa Lạc Tử Nguyệt đảo cặp mắt trắng dã, hắc tuyến đầy mặt. Thật không nghĩ đến cô bé này còn mắc bệnh tự kỉ mới chịu. Thật bó tay hết chỗ nói. “ Còn gì nữa không? “

“ Ặc… hì… hì… Phòng ở trong Vân Tâm Điện được chia làm hai dãy, một dãy dành cho Nam, một dãy dành cho Nữ. Mỗi dãy có khoảng năm trăm phòng, đánh số thứ tự từ một đến năm trăm. Phòng chúng ta ở là phòng số một dãy Nữ, phòng số hai là Bạch Trúc Hi và Hàn Vi Vi, phòng số ba là Thượng Quan Nhã Nhi và Tiếu Vân Hàm…. Dãy Nam phòng số một là Thiên Ngọc Vũ và Vong Tuyệt, phòng số hai là Mạc Thiên Kì và Tần Thiên Hạo, phòng số ba là Bạch Phong và Huyền Thiên Tứ, phòng số tư là Nạp Lan Quân Vĩ và Phượng Linh Lãnh Thiên, phòng số năm là Lãnh Huyền và Hiên Viên Vân Đàm, phòng số sáu là Lâm Chấn Thành và Vũ Thiên Từ, phòng số bảy là Minh Hàn Thần và Đông Phương Thiên Túy. Mà nói cũng hay, ban đầu phân phòng thì tất cả đều phải bốc thăm, bốc trúng thăm màu gì thì tìm người có cùng thăm màu, hai người có cùng thăm màu sẽ ở cùng nhau. Khi đó ta bốc thăm màu tím mà lại không có ai có cùng thăm màu vì vậy phải ở một mình, đến khi nhận phòng thì ta bất ngờ lại được ở phòng số một, còn bên dãy Nam phân phòng sao mà Vân Tâm sư huynh lại để trống phòng số hai. Lúc đó ai cũng lấy làm lạ, hỏi thì Vân Tâm sư huynh chỉ nói chỗ phòng đó là để trống cho ba đệ tử mới, còn là ai thì sau này sẽ biết. Thật không ngờ bọn ta đợi mãi đến gần cuối năm hóa ra người mà Vân Tâm sư huynh nói lại là ba người. “

Hoa Lạc Tử Nguyệt nghe vậy thì khẽ kinh ngạc, thật không nghĩ đến còn chuyện này nữa, đây rốt cuộc là sao, càng ngày mọi chuyện càng không đơn giản một chút nào. Xem ra sau này nàng cần phải chú ý hơn mới được, cảm giác bị khống chế thật không tốt chút nào. Hoa Lạc Tử Nguyệt thầm tự nhủ trong lòng, ngoài mặt thì không có biểu hiện gì, giọng điệu lười biếng nói. “ Được rồi, hiện tại ta muốn ngủ, cô có thể yên lặng cho ta ngủ được không? “

Nam Cung Hồng Liên thấy Hoa Lạc Tử Nguyệt thật sự mệt mỏi liền chán nản nói. “ Thôi được, vậy Tử Nguyệt ngủ đi, chiều còn phải dậy sớm đến sau núi thực hiện bài thực hành nữa đó. “

“ Ừ. “ Hoa Lạc Tử Nguyệt mệt mỏi đáp một tiếng liền ngủ thiếp đi, chẳng mấy chốc hơi thở đều đều.

Nam Cung Hồng Liên thấy vậy vẻ mặt đăm chiêu như có điều suy nghĩ liếc nhìn Hoa Lạc Tử Nguyệt, lát sau liền lặng lẽ rời đi trở về phòng của mình.