Hoa Mãi Mãi Thuộc Về Gió

Chương 15: Đột nhập



Part 15: Đột Nhập

Nó cùng với Lyna cả hai điều diện lên mình bộ đồ đen bó sát Lyna cột tóc cao để lộ cái cổ trắng của cô, còn nó thì xõa tóc trên đầu đội một chiếc mũ lưỡi trai đen che gần hết nữa khuôn mặt

_Con đã chuẩn bị rồi chứ_Tiếng ông jack vang vọng bên tai nhờ thiết bị nghe cực kì nhỏ được ông thiết kế, ông vốn là một điệp viên nên viêc này nó cần ông giúp một tay,ông sé là người giám sát mọi hoạt động của căn nhà và chỉ đường đi nước bước cho tụi nó

_Con đã chuẩn bị sẵn sàng rồi ạ, bố yên tâm đi con không sao đâu_Nó chắc nịch nói, rồi ra hiệu cho Lyna cả hai cùng nhau vượt qua bức tường đi vào bên trong

_Căn nhà có khoảng 100 người canh gác khắp mọi nơi nên con cần cẩn thận_Ông jack nói khi nhìn qua cammera

_Rẻ trái có một cái ngã rẽ ở đó có hai người canh gác tụi con cần hạ gục họ để có con đường tắt nhanh nhất_Ông jack, theo như lời nói tụi nó đi đến hai tên vệ sĩ vừa thấy tụi nó định lên tiếng thì đã chết vì bị bắn, Lyna lấy trong túi ra một gói gì đó không hiểu sao sau vài gây máu của chúng đã biến mất

_Đsx xong rồi bố à, tiếp theo sẽ như thế nào ạ_Nó vừa đi vừa nói ánh mắt không ngừng dò xét khắp mọi nơi

_Cứ đi thẳng ,tiếp theo các con có thể thoải mái có lẽ là đến giờ thay ca nên chúng không có ở các dãy lang phía trước, vì vây các con có 2 phút để vượt qua các hành lang đó thì sẽ đến được phòng ông ta_Ông jack cẩn thận tỉ mỹ nói

_Được rồi ạ_Nói rồi từng bước chân của nó và Lyna ngày càng nhanh, đang đi đột ngột giọng nói của ông jack vang lên

_Cẩn thận trốn đi bọn vệ sĩ không biết từ đâu đến khoảng 20 người chúng đang tức tốc đến chỗ của các con chỉ cách một mét nữa thôi_Ông jack hoảng hốt vì không hiểu từng đâu có một đám người đột nhiên hướng đến chỗ nó mà đi tới, vừa nghe được lời nói của ông đôi chân mày của nó lập tức nhíu lại nhưng nhanh chóng giãn ra

_khốn kiếp chắc chắn là có kẻ đột nhập vì vậy chúng ta cần tăng cường cảnh gác ,nhanh chóng tìm ra kẻ đột nhập nhanh lên_Tiếng 1 tên trong đám vệ sĩ,ở phía trên trần nhà nó và Lyna đang bám chắc vào đó,từng giọt mồ hôi không ngừng chảy dài trên khuôn mặt cả hai nhưng ở họ vẫn toát lên vẻ lạnh lùng.

_Tớ sắp chịu không nổi nữa rồi_Bọn vệ sĩ vẫn chưa đi bọn chúng vẫn đứng ở dưới đó không rời một bước nào

_Một lát nữa thôi_Nó, vừa lúc đó đám vệ sĩ cũng rời đi nhưng còn hai tên đứng lại canh gác, hai người bọn họ nhìn quanh rồi bắt đầu nhìn lên trần nhà

_Có..._Lời nói chưa hết thì nó cùng Lyna đã nhảy xuống giáng cho hai têm đó một đòn chí mạng rồi ngã lăn ra bồn hoa

_Có chuyện gì vậy_những tên vệ sĩ khi nãy nghe có tiếng động liền quay lại nhưng không có thấy gì cả *meo meo meo*

_Trời chắc là con mèo ấy mà_Nói rồi bọn chúng bỏ đi, nó lyna và bố nó thì thở phào một cách nhẹ nhỏm

_Tụi con đã vượt qua được hành lang rồi ạ_Nó nói

_Được rồi đi thẳng đến căn phòng cuối cùng ông ta ở đó_Ông jack nói trong lòng ông bỗng dâng lên một cảm xúc lo lắng khó tả, chưa bao giờ ông lo sợ như vậy cũng như chưa bao giờ ông nghi ngờ về khả năng của nó, nhưng lần này thì ông thật sự lo lắng

_Cẩn thận con nhé_Ông lên tiếng nói khi thấy nó đã đứng trước căn phòng cuối cùng

_con không sao đâu vì vậy bố đừng lo_Biết bố mình đang lo lắng nó liền lên tiếng trấn an, *Cạch* hít một hơi thật sâu nó mở cửa bước vào.

Căn phòng tối không một chút ánh sáng bỗng nhiên trước mắt tụi nó một cái máy chiếu lớn rồi từ từ từng hình ảnh từ lúc chúng nó đột nhập vào căn nhà cho đến cảnh hạ gục từng tên vệ sĩ điều hiện ra một cách rõ ràng và chân thực nhất, chân mày nó khẽ nhíu lại thiết bị âm thanh nghe cũng không còn hoạt động nữa nó đang dần hiểu ra chuyện gì đang xảy ra, nó biết bản thân đã trúng bẫy của ông ta và nó biết một khi bước chân vào căn phòng này thì nó chỉ có một lựa chọn là phải thắng, nếu không nó giám chắc bản thân sẽ không sống sót qua ngày mai

_*Clap clap* đúng là một bộ phim hay đúng không nào, những pha nhào lộn đúng là rất đẹp qủa không hổ danh là sát thủ bậc nhất thế giới_Ông Minh Khang ngồi trên ghế thông thả hút thuốc nói, xung quanh ông không biết đám vệ sĩ đã có mặt từ bao giờ

_Qua khen rồi_Nó nở một nụ cười chế giễu nói

_Khá khen cho cô, ta thật sự rất khâm phục cô đó, nếu chúng ta không có chuyện thù hận ta thực rất muốn cô làm con dâu của ta_Ông Khang tỏ vẻ tiếc nuối

_Vậy sao không giám..không giám, tôi thì không nghĩ như ông đâu, chẳng phải mọi chuyện đề chỉ là vở kịch ông dựng lên tất cả sao_Nó lạnh lùng nói

_Cô nói gì vậy vở kịch gì, ta thật không hiểu cô đang nói gì cả_Ông ta giả vờ như không biết gì cả

_Cái đó thì chính bản thân ông tự hiểu thôi _Nó nói ánh mắt vừa liếc về phía Lyna, ánh mắt của nó khẽ làm cô rùng mình

_Thôi ta cũng không muốn chơi trò mèo vờn chuột với cô nữa, hôm nay hãy quyết định đi một là ta sống cô chết, 2 là cô sống ta chết_Ông Khang chống tay lên bàn, ánh mắt nghiêm nghị nói

_Được thôi tôi đang rất muốn xem, ông đón tiếp tôi như thế nào đây_Nó thách thức, ngay tức khắc cả đám vệ sĩ lao vào đánh nó và lyna, trong khi đó ông Khang vẫn thản nhiên đánh cờ, sau một hồi vật vả cuối cùng chúng nó cũng hạ được đám vệ sĩ

_Chà chà xem ra ván cờ này khó lòng mà ăn được đây_Ông Khang vừa đánh cờ vừa nói

_Đúng là người đứng đầu mafia có khác ,tới đây rồi mà vẫn thản nhiên như vậy_Nó thích thú nói, khen ngợi ông Minh Khang khiến động tác đánh cờ của ông phải dừng lại

_Đừng hưng phấn như vậy, đây chỉ là món khai vị mà thôi_Ông khẻ ngước lên chạm vào ánh mắt của nó ông nhàn nhã nói *Cạch* lời nói vừa hết thì một ngòi súng chĩa vào đầu nó và người chĩa súng vào nó không ai khác chính là Lyna

_Cuối cùng cũng lộ mặt rồi nhỉ_Nó lạnh lùng pha chút chế giễu, ánh mắt có chút đau buồn, mà xót xa

_Sao nào cô bé, cảm giác bị người thân của mình tin tưởng nhất phản bội đau chứ_Ông Khang nở nụ cười thỏa mãn

_Cũng không tệ lắm đâu_Nó vẫn thản nhiên nói như không có chuyện gì xảy ra, thái độ như vậy khiến ông Khang và Lyna không khỏi ngạc nhiên * Tại nhà hắn*

_Bi.. Bi..Bi_Bin đang ngủ bỗng giật mình khi gặp ác mộng cả người cậu đầy nhẫy mồ hôi, rồi cậu hốt hoảng khi không thấy nó đâu

_Mày làm cái gì mà lối om xòm vậy mới có 1 giờ sáng, bộ không muốn cho người khác ngủ hả _Hắn ngái ngủ nói

_Ken Bi..Bi.._ Bin nói không nên lời

_Bình tĩnh nói tao nghe có chuyện gì, Bi..Bi làm sao_Hắn bắt đầu tĩnh ngủ khi thấy thái độ hớt hãi nói không ra lời của Bin

_Bi nó mất tích rồi, tao tìm khắp nhà rồi mà không thấy điện thoại thì không liên lạc được_Binlo lắng nói *Reng reng reng* cả hai đang chìm đắm trong sự lo lắng thì điện thoại nhà reo lên, không biết nội dung nói gì nhưng sau khi nghe xong thì người bin bất động cả người cậu run lên từng hồi, bàn tay cậu đã xiết chặt thành nắm đấm từ bao giờ.