Hòa Lý Thanh

Chương 39: Cầu Xin



Thời tiết trở nên tốt hơn, mấy đứa nhóc đều ở ban công, bếp thịt nướng để ở một bên, quản gia thấy Hòa Lý Thanh và ông Trương ngồi chung một chỗ, hải sản tươi sống dùng máy bay chuyên chở từ miền Nam được đặt ở trên lò nướng, Quy Sinh và Phương Nha đứng sát ở bên cạnh, nuốt nước bọt, chỉ muốn tự mình nướng, quản gia sợ nóng bỏng vội gọi Lâm Hòa dẫn bọn họ đi. Hòa Lý Thanh đã gần như khôi phục hẳn, chỉ đứng ở cửa sổ sát đất trong phòng khách nhìn bọn chúng mất hồn mấy lần.

Từ đầu năm nay sau khi cô trở lại, nhà họ Lâm liên tiếp xảy ra chuyện, chuyện của Lâm Khương tuy có nhân tố bên ngoài, nhưng bản thân cậu cũng làm sai, đoạn thời gian gần đây cậu cũng không phá phách, hình ảnh lộ ra ngoài đều cho thấy là Đường Như Linh làm. Tuy nói công ty của Lâm Đồng Chương cũng không phải là xí nghiệp nhà nước, rất ít người có thể nghĩ đến thân phận của anh ở nhà họ Lâm, nhưng tầng lớp truyền thông cao đều biết, mạo hiểm vì tăng lượng tiêu thụ nên rất khó áp chế.

Dựa vào Bành Vĩnh kéo tin tức xuống, Lâm Đồng Chương lại tìm trưởng bối nhà Đỗ Minh Hải nói xin lỗi lần nữa, về phần Đường Như Linh, trên thực tế không có tạo thành tổn thương thực sự cho cô ta, sau đó Diệp Ý Phong cũng tỉnh và đã bắt đầu khôi phục, nhà họ Diệp và Lâm Đồng Chương đều không phải loại người có thù tất báo, nói chuyện với cô ta xong thì thả cô ta về nhà. Mặc kệ cô ta có thật như cô ta đã nói là không biết về cái gã trong bóng tối kia hay không.

Ở trước mặt cha mẹ nhà họ Đường, cô gái kia mới mười lăm tuổi, khóc như một đứa bé, thực tế cũng chỉ là một đứa bé.

“Mẹ, ăn cái này đi.” Quy Sinh đột nhiên xông tới cắt đứt ý nghĩ của cô, cả người cậu nằm ở trên lưng Hòa Lý Thanh, mặt dính vào bên tai cô, đôi tay vòng qua cổ cô, đưa một đĩa thịt bò tới trước mặt. Hòa Lý Thanh quay đầu lại ôm cậu tới, cọ xát trên trán cậu, hỏi: “Có cảm thấy thoải mái không, sao mặt nóng như vậy?” Cậu cười híp mắt dựa vào đầu vào người Hòa Lý Thanh cọ cọ, nói: “Do con đứng bên cạnh bếp thật lâu, rất ấm ạ.” Lông mi dày quét lên mặt Hòa Lý Thanh, hơi ngứa ngứa.

Hai người đều cười cong mắt, mắt giống như đúc. Quy Sinh nhớ ra cái gì đó, đặt cái đĩa vào trong tay mẹ, ngửa mặt hỏi: “Mẹ, ba bảo con xin mẹ, mẹ ở nhà có được không? Như vậy con và Phương Nha có thể ngày ngày chơi trò chơi, len lén vào phòng anh trai xem mô hình Iron Man rồi.”

Hòa Lý Thanh nhếch mày, cười nói: “Iron Man? Con biết Iron Man là cái gì không?”

Lúc còn nhỏ cậu đã đi theo Hòa Lý Thanh đi rất nhiều nơi, rất ít khi tiếp xúc với đồ trong thành phố, phần lớn đều hát ca dao với những đứa trẻ địa phương, chơi ở nhà ai nơi đó chỉ xem mấy kênh bình thường, điện ảnh cũ và Anime, hoặc là nghe nói đồ chơi nhỏ từ chỗ mấy người lớn, thậm chí chơi trốn tìm ở trong ruộng lúa. Cậu sẽ hỏi rất nhiều vấn đề, nhưng cậu rất ít khi mở miệng yêu cầu cái gì.

Hai tay cậu ôm chặt cánh tay mẹ, mềm nhũn tựa vào trong ngực mẹ, vui vẻ nói: “Con biết rõ! Anh và con xem phim! Iron Man có thể bay, còn có thể cứu người!”

Cậu còn nhớ mục đích của mình, đổi sắc mặt vừa khẩn cầu vừa lắc lắc cánh tay mẹ: “Mẹ, cầu xin mẹ ở nhà có được hay không?” Hòa Lý Thanh trêu cậu, “Mẹ ở nhà thì ai đi khám bệnh cho rất nhiều cô chú, còn có các ông các bà nữa.” Cậu khó có thể tiêu hóa kết quả như thế, hóa ra ở nhà sẽ không thể khám bệnh cho rất nhiều người, cau mày nghĩ biện pháp.

Con ngươi nhìn chằm chằm thịt bò không chuyển, cũng không phải muốn thịt bò, an tĩnh thật lâu không lên tiếng, Hòa Lý Thanh cười cười, muốn buông cậu xuống đi uống nước, cậu thế nhưng lại gạt ra không muốn động, trong miệng kêu: “Mẹ, đợi chút, đợi chút.” Chờ Hòa Lý Thanh ngồi xong, cậu chu môi nói, “Được rồi, mẹ, sau khi con lớn lên sẽ làm tiếp, như vậy không thể được sao? Sau khi lớn lên con sẽ đi thay mẹ. Mẹ ở nhà, sau này mình con làm cơm mình con khám bệnh cho bệnh nhân. Không cần mẹ ở cùng. Bây giờ con vẫn còn nhỏ, mẹ ở nhà với chúng con, có được hay không?” Không đợi cậu nói xong, Hòa Lý Thanh liền nở nụ cười, vẫn cười bóp gương mặt cậu, lại không trả lời chắc chắn, Quy Sinh gấp đến độ lung la lung lay đứng lên trên đầu gối cô, bởi vì miệng cũng bị bóp méo, nói a a ô ô không rõ ràng.

Lâm Hòa ngồi trên mặt thảm sau sô pha, nghe lén cũng rất sốt ruột, rốt cuộc có đồng ý hay không?

Lâm Đồng Chương tìm người giúp một tay kết quả cũng họ phớt lờ, bí thư Lục hiển nhiên không phải thật sự có suy nghĩ muốn động vào người nhà họ Lâm, lập trường của ông ta khác nhà họ Lâm, nhưng không đến nỗi đợi nhiều năm như vậy để điểm chỉ tung chứng cứ liền bắt đầu hạ đao. Cho nên ngay cả đối phương là ai anh cũng không biết, trong giới cũng không có phong thanh, theo ý anh, chuyện này chỉ sợ là sau khi đối phương làm Hòa Lý Thanh tai nạn xe cộ thì đã áp chế.