Hộ Nghèo Túng Và Phú Hào Của Cậu

Chương 5



La Bạc Hồ tra không ra.

Camera khách sạn không hiểu sao bị hỏng một đoạn, cơ bản không thể kiểm tra được, ai cũng không biết Omega mang mùi trầu cau thanh khiết kia là ai.

Nhưng mà trầu cau thật sự có mùi thanh thiết à?

La Bạc Hồ khó hiểu.

Mà thôi Móng Heo nói thanh khiết thì cứ là thanh khiết đi, cậu thì chả có vấn đề gì cả.

Nhưng mà Móng Heo cũng không hỏi nhiều, bởi vì hắn rất nhanh lại sa vào một đoạn tình yêu bao dưỡng tiểu minh tinh khác.

Dù sao sếp của cậu chẳng khác gì heo giống, trước giờ cứ lai giống không ngừng được.

Cậu chỉ cần chuẩn bị thỏa đáng tất cả công tác hậu cần là được.

Hôm nay cậu đã đặt 18 đơn đặt hàng cho cửa hàng hoa của mình, chỉ cần đều là 999 đóa hoa hồng, mỗi một bó đều là tặng cho tiểu tình nhân của Móng Heo.

Ái chà, kiếm bộn rồi!

Dù vậy, sắc mặt cậu vẫn như thường ngồi ở ghế phó lái báo cáo công việc với Chu Thích Tử ngồi ở hàng sau.

"Chu tổng, hoa tươi và quà tặng đều đã chuẩn bị xong, đêm nay ngài muốn chọn ai?"

Mười tám tuyển một, khó chọn ghê.

"Tôi......"

Móng Heo còn chưa lên tiếng, đột nhiên một bóng hình như quỷ thăm dò lao ra từ ven đường, thiếu chút nữa đã bị xe Lincoln của bọn họ đâm chết.

Tài xế đổ mồ hôi lạnh.

La Bạc Hồ cũng ngẩn ra, sau đó cửa xe bị gõ vang.

Một người trẻ tuổi gầy gò ôm một con mèo hoang kêu meo meo không ngừng chửi ầm lên với Móng Heo.

"Kẻ có tiền thì có thể coi thường sinh mạng sao?" Mấy người cho rằng có được mấy đồng tiền dơ bẩn liền muốn làm gì thì làm sao? Tôi khinh!"

Vẻ mặt Chu Thích Tử khẽ biến, La Bạc Hồ liền biết toi chuyện rồi.

Quả nhiên, cậu nghe thấy môi mỏng Chu tổng khẽ mở.

Hắn nói: "Nam nhân, cậu đang muốn thu hút sự chú ý của tôi?"

La Bạc Hồ vừa thấy liền hiểu rõ nhìn ra bầu trời ngoài cửa sổ xe.

Chà, rất muốn đến bệnh viện phục hồi chức năng sắp xếp một cái giường cho Chu tổng nha.

______________

"Mấy bác cho hỏi, đằng trước sao lại bị kẹt xe rồi?"

Mật tổng cũng đang đi làm vô cùng kì quái nhìn giao lộ náo nhiệt phía trước.

Anh đạp một chiếc xe đạp, trên tay cầm còn treo lủng lẳng bánh rán giò cháo quẩy với sữa đậu nành, vô cùng giản dị, tự nhiên sẽ bị mọi người xem như nhân viên công sở đi làm hằng ngày.

"Hình như là ăn vạ? Có người trẻ tuổi đột nhiên nhào đâm vào siêu xe, haizz, tuổi còn trẻ mà lại muốn đi đường ngang ngõ tắt."

"Kẻ có tiền thì có thể coi thường sinh mạng sao?" Mấy người cho rằng có được mấy đồng tiền dơ bẩn liền muốn làm gì thì làm sao? Tôi khinh!"

Âm thanh công kích đinh tai nhức óc truyền tới đường không dành cho xe chạy bên này, Mật tổng hơi hơi híp mắt, phát hiện chủ nhân của âm thanh này nhìn như là thư kí bọn họ mới tuyển.

Chẹp.

Mật tổng nhíu mày.

Như thế nào lại cảm thấy thần kinh cậu này có vấn đề thế nhỉ?

Chú thích:

Bánh rán giò cháo quẩy (煎饼果子) đặc sản Thiên Tân~ (vỏ bánh làm từ bột đậu xanh, phía trong trét trứng gà, bỏ thêm rau, giò cháo quẩy (bánh quẩy), có thể thêm thịt hoặc lạp xưởng, trét thêm các loại tương, hành,... sau đó cuộn lại).