Hiền Tri Thiên Lý

Chương 18: Lê mục nghi hoặc



Đám người Phương Chẩn cả người đầy vết thương mệt mỏi trở lại vệ thành Di Động. Sau khi vượt qua hơn nửa số người trọc hóa ai nấy đều đã đến điểm giới hạn, họ cần một đoạn thời gian rất dài để nghỉ ngơi.

Đồng thời , bọn họ cũng cho lính đánh thuê của vệ thành phát tán tin tức về quặng mỏ Phạm Nại Nhĩ . Tuy rằng tất cả mọi người đều biết khu vực này có một quặng mỏ như vậy, nhưng bình thường các dong binh đoàn không có tùy tiện tiến vào, mà nếu có vào thì phần lớn cũng không thể trở ra .

Quặng mỏ Phạm Nại Nhĩ nằm dưới đất, phạm vi rộng lớn , thông đạo giống như một dạng lưới, rắc rối mà phức tạp , lại thêm trọc khí nồng nặc , các dong binh đoàn khó mà thích ứng được với hoàn cảnh đó .

Thế mà hôm nay lại có người từ trong đó toàn thân trở ra , không thể không khiến người khác cảm thấy kinh dị .

Phương Chẩn đem việc xảy ra trong động nói qua một lần , sau đó suy đoán nói : “ Chúng ta xâm nhập vào nơi trọc hóa , dọc theo đường đi đều không có gặp phải trọc hóa nhân, rất có thể bọn họ cũng trốn vào trong quặng mỏ . ”

Trọc hóa nhân so với trọc hóa thú nguy hại hơn rất nhiều , có thể sống sót cũng là những dị năng giả có vũ lực cường đại . Đều đáng sợ là ,năng lực của bọn họ căn cứ vào trình độ trọc hóa càng sâu mà không ngừng đề cao , cuối cùng tiến hóa thành chí cường sinh vật ma hóa , chẳng những có được trí lực nhất định , hơn nữa chiến lực kinh người .

Hơn bốn trăm năm trước từng xuất hiện qua một gã ma hóa nhân , vì muốn giết chết hắn , trước sau hy sinh hơn ba trăm dị năng giả cao cấp cùng với rất nhiều dị năng giả bình thường , sau cùng ma hóa nhân bởi vì lực lượng khổng lồ vượt qua khống chế của bản thân , dẫn phát tự bạo mà chết . Vụ nổ mạnh ước chừng đã phá hủy hơn phân nửa thành phố , trong khoảnh khắc đó phạm vi gần một trăm dặm lực sát thương giết chết tất cả sinh mệnh còn sống , từ ngày đó nơi này đã trở thành nơi tử địa trọc khí , đến nay còn không có người nào dám đặt chân đến đó. Uy lực khủng bố như thế đã lưu lại dấu ấn trong lòng mỗi người không thể xóa nhòa .

Tất cả mọi người đều biết , trọc khí xuất hiện mang đến cho tinh cầu rất nhiều nguy cơ đồng thời cũng làm cho sinh mệnh tiến hóa . Loại tiến hóa này tiến hành theo chất lượng cần thời gian để tích lũy . Nhưng quy luật này lại bị trọc hóa nhân phá vỡ , tốc độ tiến hóa của bọn họ hơn người bình thường từ ba đến năm lần .

Có nhà khoa học từng lợi dụng trọc khí để tiến hành thí nghiệm , cố gắng muốn tìm được phương pháp gia tốc tiến hóa . Đáng tiếc kết quả cũng không như mong đợi . Sau khi người có dị năng bị trọc khí ăn mòn , trong cơ thể năng lượng quả thật có biến hóa , nhưng còn xa xa mới đạt tới tiêu chuẩn tiến hóa . Chỉ có khi độ dày trọc khí vượt qua điểm giới hạn , đạt tới bốn mươi lăm phần trăm trở lên , kết cấu năng lượng mới có thể phát sinh dị biến rõ ràng . Nhưng là lúc này , thần trí của dị năng giả cũng không cách nào khôi phục lại . Cái này tiến vào một vòng tuần hoàn chết , đến nay các nhà khoa học đều không thể công phá vấn đề nan giải này .

Lúc này xuất hiện ma hóa nhân ,làm cho tất cả các dong binh đoàn đều có chung một nhận thức , đó chính là chỉ cần gặp phải trọc hóa nhân , liền nhất định phải tiêu diệt , không thể cho bọn hắn có thời gian tiến hóa .

Sau khi Phương Chẩn đem suy đoán của mình nói ra , rất nhiều lính đánh thuê đều lộ ra biểu tình ngưng trọng.

Trong đó một tráng hán nói : “ Nếu biết trong quặng mỏ có không ít trọc hóa nhân , vô luận có bao nhiêu nguy hiểm đi chăng nữa, chúng ta đều phải xông vào một lần . ”

Phần lớn những người còn lại đều gật đầu đồng ý , chỉ có một phần nhỏ không tỏ rõ thái độ .

Phương Chẩn lại nói : “ Ta đã điều tra qua tài liệu liên quan tới quặng mỏ Phạm Nại Nhĩ , nó có bốn cửa ra vào , trong đó một cái đã sụp xuống , không cách nào để tiến vào , nhưng là ba mặt khác hẳn còn không có hư hại . Ta tính toán triệu tập mấy chục người phân biệt theo ba cửa tiến vào quặng mỏ giết chết trọc hóa nhân . ”

“ hảo , tính ta một người . ” Tráng hán kia là người thứ nhất báo danh.

“ Ta cũng đi . ”

“ Còn có ta . ”

……... .....

Trong khoảng thời gian ngắn , Phương Chẩn liền nhận được mười mấy người ghi danh .

Hắn cám ơn mọi người , sau đó đột nhiên hỏi: “ Không biết trong đây có ai là dị năng giả Linh Giác không ? ”

Mọi người hai mặt nhìn nhau , thật lâu trong đám người mới truyền tới một thanh âm : “ Là ta . ”

Mọi người theo tiếng nói nhìn lại , chỉ thấy một gã thanh niên tóc dài tuổi chừng hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi đi tới .

“ Huynh đệ xưng hô như thế nào ? ”

“ Lê Mục . ”

Phương Chẩn hướng về hắn đưa tay ra nói : “ Lần hành động này hy vọng Lê huynh đệ tham gia với chúng tôi . ”

“ Rất vui lòng . ” Lê Mục đưa tay trở về.

Người bên cạnh cảm thấy kỳ quái nên hỏi : “ Phương đội trưởng tại sao lại phải cố ý hỏi đến người có dị năng linh giác ? Tuy rằng dị năng linh giác rất hiếm , nhưng lực công kích không đủ , lại cần phân công người bảo vệ . Như vậy chẳng phải là làm cho thực lực của đoàn đội giảm đi một phần ?”

Nghe được lời này , Lê Mục tỏ vẻ bất mãn , nhưng biểu lộ vẫn như cũ nhàn nhạt .

Phương Chẩn nói : “ Mọi người có thể không biết , lần này chúng ta sở dĩ có thể toàn thân trở ra từ trong quặng mỏ , cũng không phải bởi vì thực lực chúng ta cường đại hoặc là vận khí tốt , mà là bởi vì chúng ta nhận được sự trợ giúp của một dị năng giả linh giác . Nàng chẳng những có thể biết trước nguy hiểm , hơn nữa còn có thể phát hiện động tĩnh của địch ở khoảng cách xa , làm cho chúng ta biết được hướng đi chính xác để chiến đấu . Có thể nói nếu không có nàng , sợ rằng toàn đoàn chúng ta đã bị diệt . ”

Trong mắt Lê Mục lóe lên tia kinh dị, không nhịn được hỏi : “ có thể phát hiện động tĩnh của địch nhân ở khoảng cách xa ? Làm thế nào để phát hiện ? ”

“ cái này , ta cũng không biết phải giải thích thế nào . ” Phương Chẩn chần chờ một chút , trả lời : “ Tựa hồ không chỉ cần dựa vào ngũ giác , mà nàng còn có thể lướt qua chướng ngại tại không gian bị phong bế để phát hiện địch nhân , nắm giữ số lượng cùng động tĩnh , hơn nữa có thể phân tích dị năng của bọn họ . ”

“ Điều đó không có khả năng ! ” Lê Mục cau mày nói : “ Linh giác dị năng giả ngũ giác cao hơn người thường , quả thật có thể thông qua thính giác, khứu giác, thị giác trước tiên phát hiện địch nhân , nhưng trong không gian bị phong bế , đừng nói là phân tích dị năng của đối phương , đến việc phán đoán số người cũng không làm được . ”

“ Ta cũng cảm thấy thật kỳ quái , nàng là người có dị năng linh giác kỳ lạ nhất mà ta từng gặp , hơn nữa tuổi còn nhỏ như vậy , thật là làm cho người ta bất khả tư nghị . ”

“ Tuổi Còn nhỏ ? bao nhiêu ? ”

“ Đại khái khoảng mười một mười hai tuổi . ”

Lê Mục không thể tin nói : “ Mười một mười hai tuổi ? ”

“ Chắc là chưa trải qua cuộc thi khảo nghiệm dị năng của hài tử , nếu không vị thành niên trước , nàng là không thể nào xuất hiện loại địa phương này . ”

“ Ta có thể gặp nàng một chút không ? ” Lê mục trên mặt lộ ra vẻ khẩn cấp.

"Sợ rằng không được . ” Phương Chẩn bất đắc dĩ nói : “ Ta cũng muốn tìm nàng , chẳng qua là lúc trước chúng ta cùng với nàng tạm thời tổ đội , sau khi ra khỏi quặng mỏ nàng đã rời đi rồi . ”

“ Nàng có một mình ? ”

“ không , đi cùng ca ca nàng . ” Phương Chẩn thở dài nói : “ Ca ca của nàng cũng mới mười bảy, mười tám tuổi , nhưng thực lực lại cường đại dị thường , chiến lực khả năng đã đạt đến trung cấp . ”

“ Theo lời các ngươi nói , không phải là bọn họ đi? ” Đột nhiên một người bên cạnh chỉ ra ngoài cửa sổ , chần chờ mở miệng .

Đám người Phương Chẩn đồng thời quay đầu nhìn lại , chỉ thấy xa xa đi tới hai bóng dáng một cao một thấp . Trong đó người cao cả người đầy vết máu , cơ bắp rắn chắc tràn đầy lực lượng , bước đi giống như mang theo quy luật đặc biệt nào đó, phối hợp, tao nhã mà đầy nguy hiểm, tản mát ra một cổ sát khí kinh người , như đám sương bay lên . Đi qua chỗ nào , người xung quanh cũng theo bản năng tránh ra , không hẹn mà cùng hướng ánh mắt sợ hãi nơi hắn bước đi .

Mà bóng dáng thấp bất quá chỉ là một bé gái khoảng mười một mười hai tuổi , trên lưng mang theo một cái ba lô cao hơn nửa người , tóc dài vấn ca

Mà bóng dáng thấp bất quá chỉ là một bé gái khoảng mười một mười hai tuổi , trên lưng mang theo một cái ba lô cao hơn nửa người , tóc dài vấn cao, mặc dù phong trần mệt mỏi , quần áo lại vẫn như cũ không có chút nào tổn hại . Đây đối với một người mới chiến đấu từ nơi trọc hóa trở về, quả thực là một chuyện làm cho người ta bất ngờ . Hơn nữa , ở một nơi đất bị trọc hóa như thế này làm sao lại xuất hiện một tiểu cô nương nhìn qua không có chút chiến lực nào như vậy ?

Hai người một cương một nhu , tạo nên sự đối lập mãnh liệt , lại có cảm giác dị thường hài hòa . Một tổ hợp như vậy làm cho người ta ấn tượng khắc sâu .

“ Quả thật là bọn họ . ” Phương Chẩn đứng dậy trên mặt hiện lên vẻ vui mừng , trước tiên cáo lỗi một tiếng với mọi người chung quanh , sau đó liền cùng đám người A Nhĩ Tháp bước nhanh ra khỏi phòng ăn , hướng hai người nghênh đón .

Lê Mục vội vàng đuổi theo .

“ Thiên Lý , Tra Nhĩ . ” Phương Chẩn cách thật xa liền cùng bọn họ lên tiếng .

Cả người Tra Nhĩ căng thẳng , ánh mắt cảnh giác . Thiên lý nắm chặt tay hắn , hướng mấy người chạy tới gật đầu .

Phía sau, Lê Mục đến gần bọn họ bảy , tám thước thì đột nhiên dừng lại cước bộ, thậm chí lui lại mấy bước nhưng không dễ bị phát hiện.

“ Lại gặp mặt . ” Phương Chẩn cười nói : “ Vì sao ba ngày trước các ngươi lại không từ mà biệt ? Vẫn một mực ở nơi đất trọc hóa sao ? ”

“ Lúc đó có chút chuyện , xin lỗi các vị . ”

“ không cần nói xin lỗi , ngược lại chúng ta còn chưa hảo hảo cám ơn ngươi đâu . ”

“ không cần phải khách khí ."