Hiện Đại Hậu Cung

Chương 14: Tính thú (Hạ)





Trịnh Ân muốn kéo Sở Ly chơi 3P, nhưng Sở Ly sống chết không chịu. Hiện tại mặc dù có ba người, nhưng mỗi lần đều sinh hoạt vợ chồng riêng, như vậy Sở Ly miễn cưỡng có thể chịu được, nếu để ba người cùng trần trụi trên giường, vượt quá sức chịu đựng của Sở Ly. Trịnh Ân bất đắc dĩ, mình và Long Hiên chơi mệt tự về phòng ngủ. Bị khơi mào cuồng tính Long Hiên liền kéo Sở Ly tiếp tục, dưới ban ngày ban mặt làm việc hết sức dâm mỹ, Sở Ly lại có thể ở dưới thẹn thùng càng dễ đạt tới cao trào. Long Hiên cười nắm tiểu đệ đệ của cậu, “Nguỵ quân tử, sao lại hưng phấn như thế? So với trước kia còn cứng rắn hơn nha.”
Sở Ly tức giận cắn hắn, Long Hiên hừ nhẹ một tiếng, tăng tốc ở trong cơ thể cậu luận động, Sở Ly lại dúi đầu vào gối không chịu phát ra tiếng, cậu càng như thế, Long Hiên lại càng muốn kích thích cậu để cho cậu phải rên rỉ, vì thế càng thêm khiêu khích, Sở Ly rốt cục ở dưới người hắn khống chế không được, từ bỏ hết thảy quy tắc thường ngày, buông thả bản thân đắm chìm ở trong bể dục vọng.
Lúc này đây, thật ra mới là lần đầu tiên hai người chân chính hoà hợp cả thể xác và tinh thần. Sở Ly cuối cùng mệt đến không thể nhúc nhích. Long Hiên ôm lấy cậu cùng nhau đi tắm, “Mẹ con họ là do có người nhờ ngươi nhận?”
“Phải, có người nghe nói ta đang tìm người giúp việc, Dì Triệu không có chứng chỉ đầu bếp, nhưng nghe nói bà làm đồ ăn ở nhà rất ngon, để chế độ ăn tốt cho sức khỏe, ta đi mua mấy quyển sách dạy nấu ăn chuyên nghiệp xem, rồi chỉ bà ấy một chút, được không?”
Long Hiên thở dài, “Ngươi thật dễ mềm lòng, nếu ở cổ đại ngươi căn bản sống không nổi…”
Dễ dàng bị lợi dụng như vậy. Đột nhiên nhớ tới chưa từng kể thân phận chân chính của mình với Sở Ly, liền đình chỉ không hề nhiều lời. Sở Ly lại cười rộ lên, “Cái gì a, chỉ là thuận tay giúp người mà thôi, dù sao đầu bếp chân chính cũng chưa chắc làm ngon miệng, bọn hắn học gì đó rất cứng ngắc, không bằng bà nội trợ dụng tâm làm đồ ăn đâu.”
Dì Triệu là công nhân mất việc, chồng vốn là công nhân xây dựng, lại bị chết trong một tai nạn, tệ hơn là nhà thầu và người phụ trách công trường đều đùn đẩy trách nhiệm, không chịu bồi thường, ngay cả tiền thuốc men cũng là Dì Triệu dốc hết gia sản cộng thêm vay mượn rất nhiều, ngay cả cái nhà cũ nát cũng đã bán, nhưng cuối cùng chồng bà vẫn không thể cứu, nhà bà cũng đã nợ nần chồng chất rơi vào cảnh bần cùng.
Sở Ly từ nhỏ cũng là cùng mẹ sống dựa vào nhau, vừa nhìn thấy hai mẹ con họ liền nghĩ đến mẹ mình, khó tránh thấy cảnh sinh tình, liền dẫn bọn họ về.”Hiên, ngươi sẽ không trách ta tự quyết định chứ?”
“Sao có thể.” Long Hiên cười, “Ngươi chỉ cần chú ý an toàn của bản thân, không bị kẻ xấu lừa gạt, thì ta cái gì cũng không quản, hết thảy việc nhà đều do ngươi toàn quyền xử lý. Trịnh Ân cũng không thể can thiệp.”
Sở Ly cười. Cậu càng ngày càng cảm thấy được Long Hiên đối với cậu trân ái cùng thương tiếc, thậm chí so với trước kia càng săn sóc tỉ mỉ, có thể có chút bất đồng so với trước kia, nhưng bất đồng thế nào, cậu lại không nói được. Bất quá, cậu thích hắn của hiện tại. Mặc dù có thêm Trịnh Ân, nhưng Long Hiên thật sự không còn đến quán bar, cũng không mang trên người mùi nước hoa của người khác.
Vào lúc ban đêm, Long Hiên mọi tư liệu về hai mẹ con Dì Triệu đều nằm trên tay hắn. Hắn ngồi trong thư phòng lật qua lật lại hai lần, xác nhận bọn họ là người thường thân phận vô hại, mới buông xuống phòng bị. Tuy rằng miệng nói mọi sự trong nhà đều giao cho Sở Ly, nhưng cuối cùng trấn quyền (quyền cao nhất) vẫn ở trên tay hắn, thói quen của hoàng đế chỉ sợ đời này cũng không đổi được. Mỗi lần tiếp xúc với người lạ, đều xem kĩ độ an toàn của y, sau đó coi đó có phải một nhân tài.., có thể cho ta sở dụng hay không, còn lại đều để ý sau.
Hắn gọi Phương Nam vào thư phòng. Phương Nam không biết xảy ra chuyện gì, có chút bất an. Trên người nam nhân này có một loại khí chất kỳ quái, làm cho người ta sợ hãi, dường như hắn là ăn trên ngồi trước nhìn xuống mọi người, làm cho người ta không thể không ngước nhìn. Phương Nam chán ghét loại cảm giác này, nhưng không thể thay đổi được.
“Ngươi là không phải thi không đỗ đại học, mà là không muốn đi học?” Long Hiên trực tiếp vào vấn đề.
Phương Nam cúi đầu. Nhà nó thiếu nợ quá nhiều, hiện tại còn học đại học thực đốt tiền, nó không muốn một mình mẹ vất vả, tuy rằng giấy báo đã nhận được, nhưng nó lại nhất quyết không đi.
Long Hiên dựa vào ghế dựa, chăm chú nhìn thiếu niên trước mặt, “May mắn có trường học gần đây, ban ngày ngươi phải đến trường, hiện ở trường mới khai giảng, ngươi muộn vài ngày, ta sẽ để Sở Ly giúp ngươi tạo chút quan hệ, hẳn là không vấn đề. Ngươi buổi tối trở về làm tiếp việc nhà, vẫn trả lương cho ngươi bình thường.”
Phương Nam vốn là mừng rỡ, ngay lập tức cảnh giác trừng mắt hỏi, “Vì sao phải giúp ta?”
Long Hiên cười lạnh, “Ngươi cho là vì sao?”
Phương Nam hai tay chắp sau lưng, mặt có chút ửng đỏ.
“Thành tích của ngươi rất tốt, bỏ lỡ thật đáng tiếc.”
Phương Nam cúi đầu nhìn chân mình, nhỏ giọng hỏi, “Ngươi có phải hay không muốn thân thể ta?”
Long Hiên nhướng mày, bật cười một chút liền lập tức nghiêm mặt, vẻ mặt cứng rắn, “Nếu như đúng thế?”
Phương Nam bỗng nhiên ngẩng đầu giận dữ, “Ngươi nghĩ cũng đừng nghĩ, ta không cần đi học, cũng có thể không cần làm cho ngươi, ngươi dám động vào ta, ta giết ngươi!”
“Ngươi giết được ta sao?”
“Ta… Hừ, dù sao ta cũng sẽ không tha cho ngươi!”
“Làm sao ngươi nghĩ như vậy? Ta không biểu hiện rõ ràng như vậy đi?”
“Ngươi… Ngươi không phải… Đồng tính luyến ái sao?”
Khi Sở Ly dẫn nó lên lầu hai giới thiệu các phòng thì nó không cẩn thận nghe được âm thanh Long Hiên cùng Trịnh Ân đang ‘làm’, hơn nữa nhà này chỉ có ba nam nhân, nó tự nhiên minh bạch rồi. Không chỉ là đồng tính luyến ái, còn là một kẻ hỗn đản vô liêm sỉ.
Long Hiên ha ha cười, “Tiểu quỷ, ta còn nghĩ ngươi đang cố ý dụ dỗ ta.”
“Chết đi!” Phương Nam nắm tay muốn nổi gân, nhưng không có tiến lên.
“Thành tích của ngươi không tệ, nếu như sau này vào công ty ta cống hiến sức lực, ta sẽ bỏ vốn giúp ngươi học đại học, như thế nào?”
Phương Nam suy tư một chút, nó nghe Sở Ly nói qua, biết đây là một doanh nghiệp lớn, liền gật đầu, nói thế nào, đây đối với nó đều là một vốn bốn lời – hảo sự.
“Cứ như vậy đi, ngươi có thể ra ngoài, thủ tục hợp đồng cụ thể Sở Ly sẽ tìm ngươi lo liệu.”
Phương Nam xoay người rời đi, tay nắm chặt nắm cửa nhỏ giọng than thở một câu, “Kỳ tiên sinh, cám ơn ngươi.”
Long Hiên quăng xấp tư liệu lên bàn, nhìn mấy dòng có dòng mực đỏ gạch dưới, ánh mắt của hắn trở nên thâm thúy khó lường. Phương Nam, xác thực khiến hắn nổi lên “tính” thú.
Buổi tối, ba người hảo hảo thưởng thức bữa tối được Dì Triệu tỉ mỉ chuẩn bị thì trong nhà lại xuất hiện khách không mời.