Hãy Đợi Đấy... Anh Sẽ Bắt Em Nói Với Anh Rằng

Chương 49: Chị ơi!



-Tìm tôi có chuyện gì?_Lâm bước ra mở cửa cho Hân

- Cô định đứng nói chuyện với tôi như thế này ak

Lâm nhíu máy, quả thật ko tiện tí nào hết, Hân đứng ngoài còn cô đứng trong thế này

-Vào đi.

-Sao buổi tiệc mới diễn ra một nửa mà cô chạy biến đi đâu thế.

-Tôi có nghĩ vụ đi đâu , làm gì phải bào cho cô biết à.

-Ô, tôi đâu có ý đó.

-Nói chuyện chính, đừng vòng vo nữa.

-Được thôi, cô….hẳn đã biết rất rõ về hôn ước giữa cô và Huy rồi phải ko.

-Lại là chuyện này, vậy thì sao nào.

-Cô ko phản đối ak.

-Cô nói thẳng đi, cô muốn gì._Lâm khoanh tay trước ngực hỏi Hân

-… Vậy tôi ko khách sáo nữa, cô hãy hủy bỏ hôn ước đi.

-Tại sao tôi lại phải làm vậy, dù gì cũng đến năm 18 tuổi mới tổ chức đính hôn, trong khoảng thời gian này tôi có thể suy nghĩ lại mà._Lâm nhìn Hân, cô muốn nghe từ chính miệng Hân nói vì sao cô phải hủy hôn ước, dù đã lờ mờ đoán ra.

-Ko phải cô thích Phong sao.

-Chúng tôi là bạn_Lâm phủ nhận, nhưng tim cô lại khẽ nhói lên._vậy cô thì sao, cô chỉ là thanh mai trúc mã của Hay, hay là….

- Vậy thì sao, tôi thích Huy . Tôi đã thích anh ấy từ rất lâu rồi, từ khi còn nhỏ đến giờ tôi luôn là người ở bên anh ấy nhưng tại sao…tại sao cô lại là người có hôn ước với Huy mà ko phải là tôi. Điều này khiến tôi ghét cay ghét đắng cô. Khi mới biết tôi có một người chị cùng cha khác mẹ, tôi đã rất vui, tôi đã nghĩ rằng tôi và cô sẽ là bạn bè, chị em tốt. Nhưng bây giờ tôi lại rất ghen tị vì những gì cô được cha cho._Hân tuôn ra hết những gì mà cô suy nghĩ. Mặc dù nói là ghét Lâm nhưng ko phải vậy, chỉ là cô đang ghen tị mà thôi.

- Ô, vậy đó là suy nghĩ của cô. Vậy còn Huy thì sao, anh ta có nghĩ về cô như cô nghĩ về anh ta ko.

-…Tôi ko biết_Hân nghẹn họng. hân chỉ mãi nghĩ đến tình cảm của mình mà ko biết Huy có nghĩ về cô như vậy ko.

-Haizzz, nói cho cô hay, tôi chưa bao giờ nói là sẽ đồng ý cuộc hôn nhân này, nãy giờ tôi chỉ muốn thử cô thôi._Lâm gãi gãi đầu.

- Cô…cô, cô lừa tôi hả._Hân nổi khí nòng.

- Nếu cô và Huy trở thành đôi tình nhân thì mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn nên …tôi sẽ giúp cô và anh ta._Lâm lơ đi câu hỏi của Hân

- Hử, cô đang có âm mưu gì thế, sao tự nhiên đòi giúp tôi._Hân nghi ngờ

- Cô mà còn nói vậy nữa là tôi miễn gúp cô luôn. Tôi chỉ muốn cưới mà người tôi yêu, tôi sẽ ko bao giờ chấp nhận cuộc hôn nhân ép buộc, ok?

-Nhưng cha nhất định sẽ ko đồng ý.

-Cô sợ cái gì, chuyện tôi sẽ lo. Việc của cô là cố mà giành lấy tình cảm của Huy ấy.

-Cô… cô ko ghét tôi à.

- Tôi biết vì sao trước đây cô hành động như vậy nên ko để ý đâu, giờ cô về phòng đi, tôi muốn đi ngủ.

Hân gật gật đầu, bước ra. Khi cánh cửa gần khép lại Lâm nghe đucợ một giọng nói nhỏ.

-Chúc chị ngủ ngon.

Lâm hỏi ngạc nhiên khi nghe Hân gọi mình là chị nhưng cô ko cảm thấy khó chịu, cô thoáng nở nụ cười.

Khi Lâm đã nằm lên giường, chuẩn bị ngủ thì nghe thấy tiếng gõ cửa. Lâm chưa kịp làm gì thì người đó bước vào, chạy thẳng tới giường cô.

-chị…tối nay em sẽ ngủ cùng chị_Hân là vẻ mặt hớn hở, ko cần Lâm trả lời, cô leo thẳng lên giường.

-Cái gì, điên à, về phòng cô mà ngủ

-Ây da, nào nào, ko cần phải ngượng, chị đỏ mặt à, dễ thương ghê, ha ha._hân chọ ghẹo Lâm.

-Ko, về phòng cô đi.

-Ha ha,…

$%^$^#@^&@

Ngoài cánh cửa kia, có người đứng nép quan sát Hân và Lâm….bà nhìn 2 cô con gái của bà một cách trìu mến, nở mọt nụ cười dịu dàng rồi từ từ khép cửa lại, trở về phòng mình. Bà rất vui và ngạc nhiên khi Hân cầm gối chạy qua phòng Lâm . “ Hai đứa nó càng ngày càng thân nhau hơn rồi” (chắc mọi người biết là ai rồi nhỉ)

Bà chậm rãi bước về phòng mình. Chồng của bà – Ông Long vẫn còn ngồi trên bàn làm viện, nhìn lại những cuốn album của Lâm lúc nhỏ, ông nhìn nó mãi. Ông cảm thấy buồn khi Lâm ko hề gọi ồn là cha dù cô đã ở đây gần một tuần rồi. Một giọt nước mắt trên khóe mi ông rơi xuống……