Hãy Để Tất Cả Theo Gió Bay Đi

Chương 31



Tiếng ai khóc mà đau đớn đến thế, sao giống tiếng Zen vậy nhỉ? Huyên khẽ mở mắt, ánh sáng chói lóa chiếu vào mặt khiến cậu thực sự khó khăn mới mở mắt ra được, trước mặt Huyên là bốn cặp mắt của bốn đứa bạn thân, và sau đó là của những người xung quanh. Huyên thấy đau đau nơi sống lưng, cậu ngồi dậy và phát hiện ra mình đang ngồi trên đống thùng các tông bẹp dúm có lót những miếng xốp bên dưới. Thì ra mình chưa chết. Cậu mừng rỡ âm chầm lấy những đứa bạn trong những tiếng vỗ tay tán thưởng của mọi người và nụ cười rạng rỡ của người mẹ và người chị đang bế đứa nhỏ bình an đang khóc òa vì sợ hãi trên tay. Sau đó xe cứu thương đến đưa Huyên và đứa bé đi kiểm tra tổng thể. Còn bọn nó đã có thêm một kỉ niệm khắc sâu vào tiềm thức mãi mãi. Giây phút Huyên ngã xuống, sao trái tim nó lại đau nhói đến lạ lùng...

Buổi tối, truyền hình đưa tin về vụ việc xảy ra ban chiều, nó bị mẹ và anh xạc cho một trận nên thân vì cái tội khiến mọi người phải lo lắng. Bọn bạn cũng chẳng kém hơn nó là bao. Sau vụ đấy cả đám bị các bậc phụ huynh cấm cửa mất hai tuần nhưng nhờ có gia đình của người phụ nữ có đứa con được bọn nó cứu đến nhà bày tỏ lòng biết ơn nên bọn nó được xem xét lại chỉ bị cấm cửa một tuần, ơn trời!

Cả trường học xôn xao về hành động cứu người của nhóm Light. Mọi người rất khâm phục và đã bàn bạc thống nhất với nhau sẽ ủng hộ nhóm. Và nhóm bọn nó đã có thêm vài trăm thành viên như vậy đấy, hàng ngày số lượng thành viên lại tăng vọt một cách đáng kể. Quả là một điều kì diệu hết sức tưởng tượng! Nhưng không có điều gì là tuyệt đối cả, ngay cả phép màu cũng vậy.

- Cứ đà này chúng ta sẽ thắng Ghost thôi! - Thiên lên tiếng hả hê vì những thành quả bọn nó đạt được trong những ngày qua. Nhưng chưa kịp hân hoan hơn nữa thì câu nói tiếp theo của Vân đã khiến nó ỉu xìu như bánh đa nhúng nước:

- Đừng vội mừng, mày quên là những đứa gia nhập vào Ghost còn đông hơn cả thành phần không tham gia hả? Những đứa theo Ghost đều là học sinh cá biệt cả, đời nào bọn nó lại theo chúng ta.

- Mày nói đúng! - Cả lũ gật gù suy tư, những vướng bận mấy ngày qua đã tan biến bỗng chốc lại quay lại như một tảng đá vô hình đè nặng trong lòng mỗi đứa.