Harry Potter - Trọng Sinh Hôi Nghê Hạ

Quyển 5 - Chương 210: Mê cung mở màn



Thời gian luôn qua rất nhanh, ba tuần chờ đợi cuối cùng cũng kết thúc, nhiệm vụ thứ ba sẽ bắt đầu ở hoàng hôn ngày hai mươi lăm tháng sáu, đây là điều Bagman đã tuyên bố sau khi nhiệm vụ thứ hai kết thúc. Bởi do nhiệm vụ thứ hai xảy ra khá nhiều ngoài ý muốn, thế nên dẫn đến không ai chú ý cái ngày này. Song song, vì ngoài ý muốn xuất hiện trong nhiệm vụ thứ hai, ủy ban cũng muốn tránh cho sự việc ấy lặp lại. Harry hợp thời đưa ra khái niệm trực tiếp của Thế Giới Muggle, khiến thành viên ủy ban một lần nữa thưởng thức y. Thế là bọn họ lực bài chúng nghị, để Harry giám chế dụng cụ liên quan, vì thế, nửa tháng kế tiếp Harry, Rowena, còn có mấy vị bậc thầy luyện kim thuật đều khá là bận. Cuối cùng, bọn họ đã kịp chế tạo xong vào cái tuần trước khi thi đấu, này chủ yếu là vì Harry từng làm ra thiết kế tương tự. Lần này có thêm Rowena, có thể nói là cường cường liên thủ, lập tức khiến mấy vị bậc thầy luyện kim thuật cùng làm việc khác triệt để xuống hạng thành kẻ chế tác, mà không phải kẻ phát minh. Nhưng, mấy bậc thầy ấy cũng hoàn toàn bị sự điên cuồng của Harry và Rowena dọa tới, có người nói, khi công việc nghiên cứu vừa kết thúc, mấy vị bậc thầy luyện kim thuật đều sôi nổi tới Thế Giới Muggle mở rộng tầm mắt, rồi bọn họ cùng có một buổi trò chuyện với Harry. Đương nhiên, hiện tại, chúng ta không cần để ý quá nhiều chuyện xa vời như vậy.

Dụng cụ trải qua đủ mọi loại xét duyệt của tổ trọng tài và ủy ban, cũng ở khi nhận được quyết định thông qua, đã cách nhiệm vụ cuối cùng chỉ còn một ngày.

Sân đấu Quidditch của Hogwarts từ mấy ngày trước đã không còn bằng phẳng, thoạt nhìn như có người từ phía trên đổ xuống rất nhiều bức tường vừa dài vừa lùn, chúng uốn khúc giao nhau, mở rộng ra các hướng. Pháp thuật khiến việc xây dựng tòa mê cung này giản đơn rất nhiều. Mấy ngày nay Harry vẫn không sử dụng pháp thuật, thậm chí không lên lớp, tuy rằng biết Voldemort đã không uy hiếp được y, nhưng, Severus vẫn lo lắng, anh âm thầm điều tra số lượng Death Eaters không lau đi Dark Mark.

Bọn nhỏ đang từ từ lớn lên trong lớp màng bảo vệ pháp thuật, các đầu sỏ phán định bọn họ sẽ chào đời ở đầu tháng tám, đối với điểm này Harry và Severus đều không dị nghị, làm cha mẹ, bọn họ cảm thấy con mình đủ tháng sinh ra đại biểu cho an toàn và khỏe mạnh. Harry hầu như mỗi ngày đều sẽ tới kể chuyện cho bọn nhỏ nghe, đặc biệt là khi biết khoảng thời gian trước Severus thường kể cho bọn nhỏ trải qua kiếp trước của bọn họ, y rất bất đắc dĩ nói với Severus: "Sev, trải qua của chúng ta không thích hợp làm câu chuyện đầu giường cho bọn nhỏ."

"Ở khi em hôn mê bất tỉnh, ta chỉ có thể dùng chúng để an ủi mình, em sẽ không rời khỏi ta." Severus chỉ có một câu đáp trả với việc Harry không tán thành.

Harry hiểu rõ mỗi lần mình hôn mê, đều sẽ khiến Severus sinh ra khủng hoảng, thế nên đành phải sờ mũi không nói gì thêm nữa.

Nhiệm vụ thứ ba trùng ngay ngày thứ bảy. Bắt đầu từ buổi sáng, bầu không khí trong thành bảo đã trở nên hưng phấn và khẩn trương, người người đều chờ mong nhiệm vụ này. Harry vẫn trộn lẫn với xà vương ở hầm, y thậm chí không can thiệp vào việc xét duyệt dụng cụ, sang năm y chuẩn bị tốt nghiệp sớm, vì thế y đang bắt đầu ôn tập bút ký A History of Magic mình không nắm chắc nhất. Bút ký tự nhiên là giáo sư Binns cung cấp, vì khi Severus còn đi học anh học lệch đích xác khá nghiêm trọng, ngoại trừ độc dược học chỉ có thần chú học, Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám, cổ đại ma văn và thảo dược học bốn môn này kiếm được "O" trong kỳ thi O. W. Ls và N. W. Ls. Kể cả bản thân Harry điểm thi O. W. Ls đời trước cũng không thể lấy thành tích toàn "O". Điều này khiến Harry thường sinh ra oán niệm với Voldemort —— chí ít Tom • Riddle có thể lấy toàn "O" N. W. Ls. Về phần vì sao ôn tập sớm như vậy, chủ yếu là tính đến việc sang năm phải chăm sóc ba ấu tể. Harry không quá an tâm với việc giao ấu tể cho house-elf, tuy rằng vậy sẽ rất bận, nhưng mà, y cảm thấy cuộc sống không phải nên thế ư? Hưởng thụ tất cả những gì hạnh phúc mang tới, bao gồm cả bận.

Việc thi cử của Hogwarts đã kết thúc vào ngày hôm qua, tối qua Harry vốn định giúp bạn lữ chấm bài, nhưng lại bị Severus cự tuyệt. Thế nên, hiện tại y ăn không ngồi rồi nhắm mắt nghỉ ngơi trên sô pha. Severus thì đang chấm mớ bài thi viết, không khí ở hầm ấm áp mà yên tĩnh.

"Harry, chúng ta nên đi ăn tối." Giọng Severus vang lên bên tai Harry.

Harry mở mắt, nghi hoặc nhìn bạn lữ.

"Năm vị các hạ cảm thấy nếu như em tiếp tục ở chỗ ta, sẽ khiến lũ tiểu cỏ lác ấy bạo động." Severus cười khổ.

Harry ngẫm lại, cũng phải, sắp bắt đầu nhiệm vụ thứ ba rồi. Cũng nên thỏa mãn tâm lý sùng bái của các đồng học, y ẩn núp xem như đã đủ. Thế nên, Harry rất hớn hở theo bạn lữ tới lễ đường.

Ở lễ đường, các Slytherin đều có mặt, Harry mặc một bộ đồ quyết đấu ngắn gọn điển trai. Đi sau lưng Severus, Severus không dừng lại bước lên ghế giáo sư, mà y thì ngồi vào vị trí thủ tịch Slytherin. Ngoại trừ Draco, các Slytherin cũng không biết Harry phải đối mặt với gì vào buổi tối sắp tới, nhưng bọn họ đều thật lòng mong vinh quang của Chiếc Cốc Lửa có thể bảo tồn trong lịch sử Hogwarts, có thể bảo tồn trong lịch sử học viện Slytherin.

"Học đệ Potter, ngài không muốn nói gì sao?" Sau khi Harry nhập tọa, cả đại sảnh đều an tĩnh lại, nhưng y kế tiếp lại cầm bộ đồ ăn, thế nên thủ tịch Slytherin năm thứ bảy không thể không nhỏ giọng nhắc nhở.

Lúc này Harry mới chú ý thấy sự an tĩnh không bình thường của đại sảnh, y thầm cười khổ —— này tính cái gì, bài phát biểu của y đã thành lẽ thường rồi sao? Bất quá, tối nay, xác thực là lúc thích hợp nhất để tiến hành buổi nói chuyện cuối cùng với các học sinh Slytherin sắp tốt nghiệp.

"Lại một năm học sắp kết thúc, tuy rằng bảng xếp hạng cuối cùng vẫn chưa ra, nhưng ta tin tưởng trong số các vị sẽ không ai bị điểm "P". Lại một năm học sắp kết thúc, các học trưởng năm thứ bảy của chúng ta sắp phải rời khỏi Hogwarts, ta cầu chúc bọn họ sẽ được thuận lợi trong cuộc sống kế tiếp, hy vọng các vị ở sau khi rời khỏi Hogwarts vẫn tiếp tục con đường làm rạng danh Slytherin. Vinh quang ngân thanh của Slytherin phụ thuộc vào mỗi người chúng ta, mỗi một phù thuỷ đến từ Slytherin, đều hẳn nên làm rạng danh cho học viện vĩ đại này. Bản chất sinh mà cao quý của Slytherin không vì huyết thống, phù thuỷ không có vương tộc, nhưng chính các Slytherin sẽ dùng sự thành công của mình để vinh quang ngân thanh này càng thêm cao quý. Các học trưởng, cái năm ta vào Slytherin, trong bài phát biểu dành cho tân sinh của viện trưởng Prince có một câu, khiến ta đến nay vẫn còn ghi nhớ —— chúng ta hưởng thụ kiêu ngạo, danh vọng, tôn trọng, đố kỵ và kính ngưỡng Slytherin ban cho, chúng ta phải dùng hành động thực tế hồi báo học viện vĩ đại này —— đây chính là ưu tú và tôn quý kéo dài nghìn năm qua của Slytherin. Hiện tại, hỡi các học trưởng sắp bắt đầu một đoạn lữ trình mới trong đời, các vị đã chuẩn bị tốt hồi báo của mình chưa? Hồi báo này đối với các vị mà nói cũng chính là thành công và vinh quang suốt đời! Hy vọng các học trưởng bất kể lúc nào, đều có thể kiêu ngạo mà sờ lên ngực của mình nói một tiếng: Ta là Slytherin!" Harry làm một bài phát biểu tốt nghiệp cực kỳ ngắn gọn hữu lực.

Ngoại trừ xuất thân Slytherin, những người khác đều kinh ngạc nhìn các Slytherin liên tiếp vỗ tay, Slytherin năm thứ nhất đến năm thứ sáu là vì vui vẻ đưa tiễn học trưởng, Slytherin năm thứ bảy lại là vì hành trình sắp bắt đầu của mình.

"Tất cả vì Slytherin." Harry nâng ly.

"Tất cả vì Slytherin!" Các học sinh ở bàn dài Slytherin đều nâng ly.

Rất nhanh, bầu trời trên trần nhà từ màu lam chậm rãi biến thành màu tím, ánh sáng nhu hòa nhàn nhạt khiến người thấy say. Peclers ngồi ở ghế giáo sư đứng dậy, cả đại sảnh nhất thời lặng ngắt như tờ.

"Các quý cô, quý cậu, chỉ năm phút nữa thôi chúng ta sẽ tới sân Quidditch quan sát trận chung kết cuối cùng của "trận đấu Triwizard" giải này. Hiện tại, mời bốn vị dũng sĩ theo ông Bagman vào sân." Peclers vẫy tay tỏ ý bọn họ hãy đi theo Ludo • Bagman đứng ở cửa chính.

Harry đứng dậy, cả bàn Slytherin đều vỗ tay cho y, y và ba dũng sĩ khác cùng ra đại sảnh.

Do Bagman dẫn đường, bọn họ vào sân Quidditch. Cái sân này đã sắp khiến Harry không nhận ra được, xung quanh bị vòng một hàng rào bằng cây cao hai mươi thước Anh; giữa có một lỗ hổng lớn chính là lối vào. Dịch sang bên tí là con đường đen thùi khiến người sởn tóc gáy. Năm phút sau, khán đài bắt đầu nhồi đầy, sau khi khán giả nhập tọa, cả sân thi bị bao phủ bởi tiếng la hét hưng phấn và tiếng ù ù chân đạp lên sàn. Bầu trời đã có màu xanh sẫm. Nhân vật cấp bậc minh tinh bắt đầu vào sâu. Có mấy Auror tới sân thể dục, tiến về phía Bagman và các tuyển thủ. Trên mũ của bọn họ đính ngôi sao màu đỏ thẫm.

"Chúng tôi sẽ tuần tra bên ngoài mê cung," Dẫn đầu là Sirius, ông nói với các tuyển thủ, nhưng ánh mắt luôn nhìn Harry, "Nếu các cô cậu gặp được trắc trở, chỉ cần bắn tín hiệu màu đỏ lên trời, một trong số chúng tôi sẽ lập tức tới cứu, rõ chưa? Đương nhiên, ủy ban lần này sẽ phát thêm cho các cô cậu một dụng cụ, để biểu hiện của các cô cậu được mọi người tận mắt thấy."

Các tuyển thủ gật đầu.

"Vậy thì xuất phát đi!" Bagman nói với mấy Auror tuần tra.

Các Auror phân tán, lúc này, Crouch rời khỏi mê cung, ông nhìn Harry một cái, rồi nháy mắt với y. Harry biết cái cúp sợ rằng đã bị đổi. Y đã nhờ một số quý tộc hội đồng quản trị của Slytherin xin theo bộ trưởng Fudge vào Hogwarts, đương nhiên Lucius là lấy danh nghĩa phụ huynh của Neville, Regulus là lấy danh nghĩa cậu của Neville mà tới. Về phần các quý tộc khác thì lộ đủ thần thông, bọn họ đều biết nên làm thế nào mới có thể khiến Bộ Pháp Thuật không thể lên án.

Thành viên tổ trọng tài và người nhà của bốn dũng sĩ xuất hiện cùng với khán giả, đương nhiên khán giả là vào thính phòng, mà người nhà và tổ trọng tài là vào sân đấu.

Harry không thể ngờ được Cain về chỗ huyết tộc xử lý công vụ dĩ nhiên cũng phong trần mệt mỏi xuất hiện tại Hogwarts, vừa thấy Harry Cain lập tức kéo y tới bên mình ——

"Ôi, cục cưng bé bỏng của cha," Cái giọng lấy lòng của Cain khiến mấy vị phụ huynh và các trọng tài xung quanh rùng mình, "Tối nay chơi vui vẻ nhé, cha đỡ đầu đã chuẩn bị xong quà mừng cho con rồi, con nhất định sẽ thích."

"Cảm ơn cha đỡ đầu." Harry cười cười với Rowena cách đó không xa.

"Ôi, tiểu Harry của cha, nếu như con thích tài liệu gì sau này nhất định phải nói cho cha, cha đỡ đầu có rất nhiều hậu duệ, chuyên môn bảo bọn họ đi tìm cho con..." Cain khóc không ra nước mắt, anh không biết thế nào, lại bị Rowena gửi một phong thư sấm, lên án mình không tẫn chức trách của một người cha đỡ đầu.

Trên thực tế, Harry biết, nó bất quá là Rowena nhớ tiểu sủng vật nhà bà, lại không thể nói thẳng mà thôi.

"Được rồi, xê ra." Rowena đẩy dơi con của bà ra, rồi ôm con nuôi nhà mình, "Tốt lắm, tiểu quỷ đầu, nỗ lực, duy trì lãnh tĩnh."

Sau đó là Helga và Peclers, bọn họ thân mật ôm Harry, Helga nói: "Ta sẽ chuẩn bị bánh ngọt cho con."

"Cảm ơn mẹ Hel." Harry có chút cảm động.

Nữa là Godric và Salazar, bọn họ nhìn Harry, Godric đặt tay lên vai thiếu niên, mà Salazar thì là duỗi tay ưu nhã sờ đầu Harry, cả hai đều cực kỳ thương tiếc thiếu niên này.

"Nghe, nếu như cảm thấy làm không được, đừng cậy mạnh." Salazar ôn nhu nói.

"Ý Sala là ý của ta, tiểu quỷ đầu, đừng quên bọn nhỏ của con, bọn họ không thể không có cha." Godric nhỏ giọng nói.

"Sẽ không, con sẽ bình an vô sự." Harry cười nói.

Harry tin tưởng năng lực hiện tại của mình tuyệt đối vượt trên Voldemort, nhưng y sẽ không khinh địch, y nhìn lối vào mê cung cách đó không xa, mặc tổ trọng tài lắp đặt dụng cụ trực tiếp cho mình. Kế nhìn Severus ngồi trên khán đài, cho dù ánh sáng không tốt, cho dù cách xa như vậy, y cũng có thể lập tức nhận ra Severus của y, nâng lên tay trái nhẹ nhàng hôn chiếc nhẫn gia chủ ở ngón áp út.

Lúc này, Ludo • Bagman và Barty • Crouch, hai người dùng đũa phép chỉ vào hầu mình nói: "Sonorus!" Giọng bọn họ tức thời phóng đại, vang vọng cả sân.

"Ladies and gentlemen, trận chung kết với nhiệm vụ lần thứ ba của giải này sắp bắt đầu! Trước hãy để Barty nói cho mọi người biết điểm số trước mắt của các vị tuyển thủ! Barty, mời." Giọng Ludo • Bagman luôn rất hưng phấn.

"Tuyển thủ đứng ở vị trí thứ nhất chính là Harry • Potter đã lấy một cách gần như kỳ tích thông qua hai cửa ải trước, hoàn toàn xứng đáng với hai điểm số tuyệt đối, 200 điểm! Cậu ấy tới từ trường pháp thuật Hogwarts!" Barty • Crouch nói, tiếng vỗ tay và tiếng hoan hô như sấm nhất thời vang lên, dọa cho cả bầy chim trong Rừng Cấm sôi nổi tung cánh ẩn mình vào màn đêm. "Vị trí thứ hai là là Moxipher • Laplace 175 điểm, tới từ trường pháp thuật Dumstrang." Lại vang lên những tiếng vỗ tay. "Thứ ba, tiểu thư Fleur • Delacour, 155 điểm." Fleur tuy chỉ đứng thứ ba, nhưng bề ngoài mỹ lệ của cô khiến rất nhiều học sinh thay cô cổ vũ, Harry thấy mấy cái tóc đỏ ngồi cách Severus không xa, đang vỗ tay cho người nhà tương lai của bọn họ. "Thứ tư, cậu Neville • Gaunrothbohm, 125 điểm." Harry thấy gia đình Malfoy đang cổ vũ cho Neville.

"Nghe tiếng còi của tôi, cậu Potter!" Bagman gọi, "Ba, hai, một!"

Ông cố gắng huýt một hơi, đũa phép của Harry lập tức trượt vào tay, y trầm ổn bước nhanh vào mê cung.

Tối nay, là đêm thu hoạch của y.

Lúc này, màn đêm vừa buông xuống!