Harry Potter - Trọng Sinh Hôi Nghê Hạ

Quyển 5 - Chương 204: Lấy ra thai nhi • buổi trà chiều nhỏ



Sóng pháp thuật dao động khiến Salazar, Godric và Rowena lập tức cảnh giác, kế một cái bóng quen thuộc màu đen xuất hiện trước mặt ba phù thuỷ.

“Severus, mau, đặt tiểu quỷ đầu lên giường.” Salazar nhìn tình huống hiện tại của Harry xong lập tức nói.

Severus nhìn Harry nằm trên giường, sắc mặt tái nhợt khiến anh nhớ tới khoảng khắc cuối cùng ở đời trước, đáy lòng nổi lên vô tận khủng hoảng. Anh cúi người hôn trán y, sau đó thì thầm bên tai y: “Ta muốn em và bọn nhỏ bình an…”

“Severus, con nên đi nạp pháp thuật cho ba pháp trận. Yên tâm, Nana sẽ dạy cho con cách làm. Ở đây, có chúng ta.” Salazar vừa trấn an Severus, vừa đẩy anh ra khỏi bình phong Godric biến ra.

“Các hạ, Harry…” Severus vẫn nhìn Harry, nhìn chằm chằm vào sắc mặt tái nhợt ấy.

“Không sao, rất nhanh sẽ ổn, lát nữa con có thể truyền pháp thuật cho nó. Ta cam đoan, Severus, thằng bé sẽ ổn, con của các con cũng sẽ ổn.” Salazar biết cảm giác khi nửa kia của linh hồn tĩnh mịch, nên ông kiên trì cam đoan với Severus.

Sau đó, ông khép bình phong lại, Severus đứng bên ngoài không biết làm sao. Lúc này, Rowena đi tới, bà nói: “Severus, hiện tại đi theo ta, con nên cung cấp cho bọn nhỏ hoàn cảnh tốt nhất.”

Severus máy móc hoàn thành những gì Rowena dặn, trong đầu là nụ cười, lời yêu suốt mấy năm qua của Harry. Phải, Harry, Severus một lần nữa xác định mình không thể mất y. Đương nhiên, từ khi có bọn nhỏ, đồng thời tận mắt nhìn bọn họ lớn lên trong bụng Harry, cảm nhận sự tồn tại của bọn họ, anh cũng có chút chờ mong —— anh thường sẽ đoán bọn nhỏ giống mình nhiều hơn hay giống Harry nhiều hơn, thỉnh thoảng cũng thảo luận với Harry về vấn đề này. Harry hy vọng bọn nhỏ giống Severus, y cảm thấy, như vậy sẽ có ba Slytherin an tĩnh, ưu nhã. Mà Severus thầm cảm thấy, trên thực tế giống Harry cũng rất tốt, cho dù có khả năng là Gryffindor nghịch ngợm, thích đùa dai, lỗ mãng, nhưng, cũng không khó nhận.

“Được rồi, Severus, nhiệm vụ của con còn rất nhiều, ở đây có một phần danh sách, là độc dược tiểu quỷ đầu và bọn nhỏ lát nữa cần, Gody đã xử lý xong tài liệu, đều nằm trong phòng nấu độc dược, mau đi làm đi.” Rowena nhìn ra được trái tim của Severus xao động, thế là đẩy việc cho anh.

Severus cầm danh sách ra ngoài, anh biết đây là mình nên làm, ở đây có mấy vị các hạ, Harry sẽ an toàn. Hơn nữa, anh cũng cần làm chút độc dược trấn an mình, nửa kia của linh hồn tĩnh mịch khiến anh bất an. Rất nhanh anh bắt đầu chế tác thuốc ổn định và thuốc dinh dưỡng dành cho đối tượng khác nhau trên danh sách, khi ngọn lửa riu riu ấy chậm rãi khiến vạc bốc lên khói trắng, tỏa ra làn hương tuyệt vời, Severus đã dần không còn nôn nóng nữa. Làm xong chỗ độc dược đầu tiên, anh bưng nó ra khỏi phòng nấu độc dược của trang viên Potter.

Nhưng vừa tới đại sảnh đã thấy năm vị các hạ và Cain đang ngồi uống trà, mấy bức chân dung chen nhau trong khung ảnh lớn treo ở đó, họ hỏi năm vị các hạ tình huống của bọn nhỏ. Nghe đến đây, Severus khá giật mình —— lấy bọn nhỏ ra nhanh vậy ư? Anh dĩ nhiên không thấy bọn nhỏ. Lúc này, Salazar nhìn thấy anh.”Severus, lên xem đi, tuy rằng tiểu quỷ đầu chưa tỉnh. Đúng rồi, khi vào nhớ nhẹ chút, cảm giác an toàn không gian pháp trận xây dựng chung quy so kém bụng của cơ thể mẹ.” Salazar dặn dò.

“Vào rồi, nhớ chia chút pháp thuật cho tiểu quỷ đầu, sau đó cho thằng bé uống thuốc phục hồi pháp thuật, thuốc ổn định và thuốc dinh dưỡng.” Rowena nói.

“Ngoài ra, con có lẽ phải nhanh chóng tới Gringotts một chuyến, nghe các yêu tinh nói lại thấy nhân vật khả nghi.” Godric cũng lên tiếng.

“Còn có, chúc mừng con, Severus, hai bé trai là kẻ thức tỉnh huyết mạch hoàng tộc quang tinh linh trời sinh, bé gái cũng là người kết nối với tự nhiên trời sinh.” Helga cười. “Tuy bọn họ chưa chân chính chào đời, thế nhưng, đều rất khỏe mạnh. Đáng tiếc có một bé trai hình như bị ép quá đà nên khá gầy yếu, may mắn hiện tại đã lấy ra, nếu thật chờ tới tháng sau, đứa bé không biết phải khổ cỡ nào.” Peclers cũng nói, “Kế tiếp phải nhờ pháp thuật của con chăm sóc.”

Severus hận không thể lập tức lao lên xem, nhưng, anh vẫn kiềm chế mình lại. Kiên trì nghe mấy vị các hạ dặn dò, sau lập tức ba bước như hai, chạy tới phòng Harry.

Cẩn thận mở cửa, lọt vào tầm mắt là ba màng bảo vệ pháp thuật tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt lơ lửng trên ma pháp trận. Lớp màng bên ngoài có màu trắng, che chở bọn nhỏ lớn dần giữa trung tâm, có hai vầng sáng vàng nhàn nhạt khá hấp dẫn mắt người, một vầng sáng bạc nhu hòa, Severus chỉ có thể thấy một cái bóng loáng thoáng, nhưng vẻn vẹn từ ánh mắt đầu tiên, đã khiến đáy lòng anh nổi lên một thứ cảm ứng đặc thù—— bọn nhỏ nhận ra anh. Nhưng anh không quên Harry còn cần mình chiếu cố, nhẹ nhàng đóng cửa lại, tới bên giường, nhìn bạn lữ. Cái bụng phồng lên đã xẹp xuống, điều này khiến thể tích của y phảng phất như bị rút đi hơn nửa, khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt gần như trong suốt, đôi môi không có màu máu và mái tóc dài vụn sao so mấy tháng trước ảm đạm hơn rất nhiều khiến Severus nhìn mà đau lòng. Anh đặt cái mâm để thuốc lên tủ đầu giường, ngồi xuống bên cạnh, duỗi tay nắm lấy tay Harry, pháp thuật lập tức thông qua đó rót vào thân thể y, đương nhiên Severus rất có chừng mực khống chế, lúc này không phải lúc pháp thuật đại lượng rót vào là tốt, cho dù đồng nguyên thế nào đi chăng nữa cũng không bằng pháp thuật tự thân sinh ra, cho nên, chỉ cần tí chút, rồi cho Harry uống thuốc phục hồi pháp thuật. Nhưng pháp thuật của y rất mạnh, giờ lại không khả năng tự khống chế, vì vậy khi thuốc phục hồi có tác dụng khả năng sẽ xảy ra bạo động nhất định, thế nên, thuốc ổn định cũng ắt không thể thiếu.

Giúp Harry khôi phục pháp thuật xong, anh tới cạnh pháp trận, nhìn bọn nhỏ, cho dù chỉ có thể thấy một cái bóng, anh vẫn cảm giác được xúc cảm của bọn nhỏ. Hình như là hiếu kỳ chỗ ở mới, Severus lẳng lặng nhìn một hồi, đáy lòng nổi lên sự ôn nhu, đây là con của anh và Harry… Anh không biết nên làm cách nào biểu đạt tâm tình giờ này khắc này của mình.

Severus nhìn rất lâu lại về bên giường, biến cho mình một cái ghế, rồi từ trong túi lấy ra một tấm da dê đặc chế viết xuống mấy chữ: “Gringotts, Bellatrix • Lestrange, giết chết!”

Đũa phép vung lên, một dấu ấn trường thanh đằng màu tím đen xuất hiện trên đó. Kế tấm da dê hóa thành ngọn lửa cùng màu biến mất trước mắt Severus——Anh hiện tại chỉ muốn ở bên bạn lữ và con, về phần tự mình đi Gringotts giết người, Bellatrix chưa có tư cách đó, không phải sao?

Mềm mại vuốt ve mặt Harry, lẩm bẩm: “Lúc nào tỉnh lại đây? Tiểu cự quái?”



Hogwarts, Phòng Cần Thiết

Hiện nơi đây là một phòng trà mini, Hermione, Blaise, Draco, Pansy và Neville đều ở đấy, đây là một buổi tiệc trà xã giao cỡ nhỏ. Draco nhấp một ngụm hồng trà, đã lâu không nếm được trà Pansy pha, tuy rằng tay nghề hiện tại không bằng 10 năm sau, bất quá xem như không tồi.

“Các cậu nghe nói không?” Blaise bày ra vẻ phong tao cực điểm. “Gì hả?” Draco nhìn ông bạn, thấy cái vẻ đắc ý của cậu ta, đã biết Blaise phỏng chừng tìm hiểu được chuyện thú vị gì, Neville cũng hiếu kỳ nhìn Blaise.

“Nguyên nhân cô bé người Pháp ấy thức tỉnh huyết thống dĩ nhiên là vì chị mình.” Blaise cười nói, “Quả thật là hoang đường.”

“Ở gia tộc có huyết thống Veela xảy ra chuyện như vậy xem như bình thường.” Hermione gần đây đã bổ sung đại lượng thường thức quý tộc, “Dù sao Veela lấy nữ tính làm đầu.”

“Mione thân ái, hiểu biết của cậu thật là càng ngày càng nhiều.” Blaise khen.

“Sau đó đâu?” Lòng hiếu kỳ của Pansy bị kích dậy.

“Tôi phỏng chừng, thức tỉnh thất bại?” Hermione nhún vai nói. “A, Mione thân ái, sao cậu có thể thông minh vậy chứ?” Blaise đột nhiên rất áp lực, “Không sai, chính là vậy. Mà còn, nghe nói đã bị đưa về Pháp. Bất quá, Mione, sao cậu đoán được?”

“Còn không đơn giản —— cả tháp Gryffindor đều biết, Delacour tiểu thư đang rơi vào bể tình với người chung phòng bệnh.” Hermione lộ ra một nụ cười khinh thường, “Con trai út của nhà Weasley hận không thể rú cho cả thế giới biết chuyện tình lãng mạn của anh cả mình rồi.”

“Chậc, mấy ngày nay cậu có phải ngủ không ngon không?” Blaise lập tức quan tâm hỏi.

“Không sao, lần trước Harry dạy tôi một câu thần chú, rất xài được.” Hermione cười nói.

“Bất quá, nhắc tới Harry, không biết cậu ấy hiện tại thế nào rồi…” Pansy nhíu mày nói.

Draco nghe xong lời này, trấn an: “Mấy ngày này nhìn sắc mặt viện trưởng không có gì dị thường đã biết phỏng chừng là ổn.” “Người của học viện bọn này đồn nhau, ngày đó khi Harry xuất hiện, bụng cậu ấy rất lớn, không biết có phải là con của giáo sư Prince không…” Neville kể cho bạn bè mấy lời đồn mình nghe được.

“Hửm?” Draco cười lạnh, Hufflepuff thật dám bẻm mép, “Blaise, tra xem, là ai nói xấu thủ tịch của chúng ta.”

“Rõ.” Blaise gật đầu. “À, đúng rồi, Neville, mẹ nói sẽ giúp cậu chuẩn bị ba món quà cho ba đứa con của Harry, nhưng là quà gì cậu phải tự nghĩ, vậy mới biểu đạt được sự coi trọng và tâm ý của cậu.” Draco nói.

“Cậu thì sao? Cậu tặng gì?” Neville hỏi Draco.

“Tôi nhờ mẹ tới Thế Giới Muggle mua một ít quần áo em bé, Harry luôn rất thích đồ của Muggle.” Draco nói.”Tôi cũng nhờ người nhà chuẩn bị một ít đồ chơi.” Pansy nói.

“Tôi định chờ đến ngày đặt hàng đặt một ít âm nhạc cho bé của Muggle, hy vọng bọn họ thích.” Hermione nói.

“Tôi chưa nghĩ ra. Bất quá biết các cậu tặng gì, tôi đại khái cũng có phương hướng rồi.” Blaise nói. “Vậy tôi nên tặng gì?” Neville khá đau đầu, Harry rất tốt với cậu, mà còn cha mẹ ruột của cậu nhận nhân tình cực lớn của Harry, tuy rằng cậu hiện tại không còn là người nhà Longbottom, nhưng cậu vẫn nhớ ân.

“Còn sớm lắm, cậu có thể chậm rãi nghĩ. Con của Harry phải tới tháng 8 mới sinh ra.” Draco nói.

“Vậy sao các cậu giờ đã chuẩn bị? Giờ mới tháng 5, không thấy quá sớm sao?” Neville nhỏ giọng hỏi.

“Chậc, Neville, cậu nên biết, lo trước khỏi hoạ…” Hermione cắn một miếng điểm tâm.