Harry Potter - Trọng Sinh Hôi Nghê Hạ

Quyển 3 - Chương 76: Đứa trẻ bị ép trưởng thành



Học xong chương trình buổi sáng, Harry trực tiếp tới phòng làm việc ở hầm, a, buổi chiều là tiết độc dược, có lẽ y có thể cùng giáo sư Prince xử lý chút tài liệu trước tiết.

Vừa vào phòng làm việc của viện trưởng Slytherin, đã thấy vị khách của bọn họ, Regulus đang ngồi trên sô pha đọc sách, trên cái bàn trước mặt là một đĩa điểm tâm. Regulus thấy y tới, cười chào hỏi.”Thấy thế nào rồi?” Harry cũng cười quăng mấy câu thần chú điều tra cao cấp xuống.

“Pháp thuật bắt đầu thức tỉnh, một ít thi ban trên da có dấu hiệu biến mất. Thế nhưng hoạt động thời gian dài, sẽ thấy tê liệt.” Regulus mở miệng đáp.

“Ừ, hiện tượng bình thường.” Harry ngồi đối diện, bốc một khối điểm tâm, ăn, “Có lẽ, buổi chiều anh có thể tới Rừng Cấm, tôi sẽ nhờ Phensel dẫn anh đi, mật đạo tốc hành của Slytherin. Anh có thể giúp tôi lấy máu và nước mắt độc giác thú về? A, yên tâm, sẽ không để anh bị nguyền rủa đâu, Rừng Cấm có một con độc giác thú là vật sở hữu của tôi. Chậc, tay nghề của Kreacher xem ra không xấu như trong trí nhớ.”

“Đương nhiên, donuts của Kreacher rất tuyệt, nhớ hồi nhỏ, tôi và Sirius, Narcissa, Bellatrix, Andromeda luôn giành nhau, mẹ không thích chúng tôi ăn nhiều, Sirius sẽ uy hiếp Kreacher. Khi đó, Sirius là kiêu ngạo của cha mẹ, mà tôi là cái đuôi của anh ấy… Nhưng không biết từ lúc nào, Sirius bắt đầu thay đổi… A, Harry, cậu biết khi Sirius vào Gryffindor, cả nhà hầu như hỗn loạn, mẹ thậm chí khóc hôn mê bất tỉnh… Ai, tôi đến nay nhớ lại vẫn không thể tin được.” Regulus nói, “Đôi khi tôi rất hận tên khốn Sirius đó, vì một năm ấy, tôi bị ép sớm kết thúc thơ ấu, bị ép trưởng thành.”

Harry không nói gì, người thanh niên bị giam dưới đáy hồ 14 năm này cần một người lắng nghe.

“Đúng rồi, Harry…” Regulus cười cười, “Sirius nhất định sẽ phản đối cậu và học trưởng Severus, cậu chuẩn bị thế nào?”

“Khế ước linh hồn bạn lữ là không thể nghịch. Regulus, Slytherin đã làm sẽ không hối hận, huống chi tôi và Sev nhiều năm như vậy, trải qua hai lần tử vong mới đến với nhau. Sirius sẽ hiểu.” Harry cười, nhàn nhạt đáp.

Regulus nhìn Harry, biết mình không cần lo lắng. Anh đột nhiên vui sướng khi người gặp họa, nếu Sirius vẫn không hiểu, vậy có thể bị bốn vị kia chộp tới hung hăng tẩy não không? Mà trải qua tẩy não Sirius sẽ biến thành thế nào? Nếu anh ấy biết Slytherin và Gryffindor là bạn lữ, hơn nữa cảm tình cực kỳ tốt… A, nhất định rất thú vị.

Hai người giao lưu một vài thú sự hiện tại hoặc quá khứ xảy ra ở Hogwarts, kế Regulus có chút uể oải, thân thể anh chưa hoàn toàn khôi phục, rất dễ mệt. Lại thêm thuốc Harry làm có thành phần trấn an chuyên dùng cho linh hồn, những năm làm âm thi, linh hồn của Regulus hầu như bay ngoài cơ thể, vì thế thành phần trấn an là tất yếu, nhưng dược hiệu của nó khiến anh dễ mệt. Dù sao nhân thể bình thường dùng giấc ngủ để chữa trị. Vì vậy, Regulus cũng không kiên trì, về Phòng Cần Thiết của Slytherin ngủ. Mà Harry thì ngồi vào bên bàn công tác của Severus, bắt đầu chấm bài. Một lát sau, Severus đen mặt trở về.

“Sao vậy, Sev?” Harry hỏi.

“Buổi tối có Gryffindor tới cấm đoán.” Snape khô cằn nói.

“Lý do?” Harry hỏi.

“Là Blaise • Zabini, thằng bé ở thư viện bị Weasley khiêu khích, Pomona gọi ta tới nhà ấm xem Mandrake có thể sử dụng thuốc kích thích không, khi về vừa gặp. Cả hai đều tức đến rút ra đũa phép…” Snape nói.

“Ra là vậy, Weasley không phải đối thủ của Blaise?” Nếu là Blaise, vậy kết quả đụng độ với Weasley không cần suy đoán.”Đúng thế, đáng tiếc không chịu nổi nhiều người, cư nhiên 3 đánh 1!” Snape nghĩ tới cảnh ấy không khỏi nhớ lại thời thiếu niên khi mình bị 3 Gryffindor chơi xấu, vì thế lập tức ngăn cản.

“Sau đó đâu? Anh không phải có thể ném bọn họ cho Filch sao?” Harry nhìn thoáng.

“Ngài hiệu trưởng của chúng ta thật trùng hợp đi ngang qua, phạt bọn họ tới hầm xử lý tài liệu độc dược.” Snape bất đắc dĩ lắc đầu, “Càng khiến ta thấy khó chịu là, mấy Gryffindor kia ra vẻ rất cao hứng… Harry, em biết là chuyện gì sao? Dĩ nhiên khiến Gryffindor càng thêm ngu xuẩn.”

“Buổi tối, anh có thể dạy em làm Chân Dược sao?” Harry giảo hoạt nở nụ cười.

“Chân Dược? Em cần ta dạy ư?” Snape nhíu mày, tuy không biết y đánh chủ ý gì, nhưng một đối một dạy độc dược chế tác? Sẽ có rất nhiều thân thể tiếp xúc.

Từ sau lần hoan ái cuối tuần trước, cả hai tuy quyết định trong thời gian ngắn không lo lắng cái này, nhưng thân thể tiếp xúc cũng dần tăng lên. Ban đầu bọn họ còn thấy ngượng ngùng mà khắc chế, thế nhưng, Snape ở ngày thứ hai phát hiện càng là khắc chế anh và Harry tựa hồ càng dễ táo bạo, thế nên, vào đêm bọn họ thường là giữ vững thân thể tiếp xúc mà làm việc, tối nay có Gryffindor, hiển nhiên không cho phép xuất hiện trường hợp như Harry chôn trong lòng người yêu.

Slytherin chú trọng riêng tư, vì thế, Regulus thường không xuất hiện vào buổi chiều. Mà ký túc xá của Harry là phòng đơn, về hay không kỳ thực không khác. Tuy nhiều lần thân thể tiếp xúc đối với bậc thầy độc dược lớn tuổi mà nói là một loại dằn vặt, thế nhưng, kẻ lớn tuổi ấy cự tuyệt không được cảm giác hạnh phúc sâu trong lòng.

“Sev, hai ngày nữa là lễ Giáng Sinh, năm nay em phải về trang viên Potter.”

“Ừ. Ta có thời gian sẽ đi thăm em.”

“Ách, được rồi, vừa nãy giáo sư McGonnagal…” Harry đơn giản kể lại tình huống sau tiết biến hình.

Snape nghe xong trầm mặc, sau đó mới nói: “Harry, Dumbledore là người tốt, nhưng dù là người tốt cũng không thể tận thiện tận mỹ.”

“Em thừa nhận điểm này. Nhưng, muốn em gia nhập Hội Phượng Hoàng, là không có khả năng, nhà Potter không thể xuống dốc nữa.” Harry thở dài, “Hơn nữa, cụ không phải hiệu trưởng tốt, bốn học viện vì cụ và Voldemort phân liệt rất nghiêm trọng. Nếu tiếp tục như thế, em khó bảo đảm Sala có thể áp dụng hành động hay không.”

“Ta nghĩ, em hẳn nói chuyện với bọn họ, dù sao em vẫn là một đứa trẻ.” Snape sờ đầu cậu bé.

“Thế nhưng…” Harry từ năm 18 tuổi đã học xong tự bảo hộ mình, đối mặt với những vấn đề vướng tay vướng chân, kiếp trước kiếp này, y chí ít có 5, 6 mươi năm, thói quen như vậy có thể nào đơn giản thay đổi?

“Được rồi, vì sao không nếm thử mùi vị làm trẻ con?” Snape không thể không nói ra những lời này.

“Sev, là Hel bảo anh nói à?” Harry thông minh đoán được.

“Ừ, đây cũng là ý của ta.” Snape nhìn y đáp.

Harry cười nói: “Sev, đừng nói cho em, anh sẽ thích một đứa con nít chỉ biết cố tình gây sự? Không nói em, dù là Draco, cũng không thể tính là đứa trẻ như ý nghĩa bình thường. Ở Slytherin, không có trẻ con.”Đúng vậy, ở Slytherin, không có trẻ con chỉ biết làm nũng, chỉ biết oán giận, chỉ có đơn thuần. Hậu duệ của thế gia quý tộc từ lâu không phải những đứa trẻ như ý nghĩa bình thường, trên người bọn họ gánh vác gia tộc.

“Ta biết. Thế nhưng, Harry, những chuyện ở Hogwarts, có lẽ để bọn họ biết nhiều một ít, sau này xử lý sẽ tương đối công bằng?” Snape nói, “Dumbledore một ngày nào đó cần biết mình sai ở đâu, đúng không nào?”

“Sev, có chuyện em có lẽ phải nói cho anh.” Harry nói.

“Cái gì?”

“Lần trước em tới Khu Cấm mượn sách, thấy mấy Gryffindor đang mượn quyển 《Thần kỳ dược điển》, phỏng chừng là tính làm gì.” Harry nhìn thoáng đồng hồ quả quýt, vừa gọi tới gia tinh ý bảo nó đưa lên bữa trưa, vừa nói.

“Ngu xuẩn!” Snape châm chọc.

“Em đoán là thuốc đa dịch, bọn họ muốn trà trộn vào Slytherin để tìm ra chân tướng của vụ hóa đá.” Harry nhẹ nhàng mà vỗ cái nhẫn trên tay.

“Nếu bọn họ không vươn tay vào tủ độc dược của ta, ta không ngại cho bọn họ tham quan phòng nghỉ công cộng Slytherin.” Snape nhìn bữa trưa dọn xong trên bàn, ngồi xuống.

“Xem ra khó.” Harry cũng bước tới.

Snape nhìn y: “Ta nghĩ, em không thể ngăn cản một bậc thầy độc dược bảo vệ tài liệu âu yếm của mình, hơn nữa, Dumbledore ra vẻ sắp thanh nhàn một thời gian.”

“Vâng, đương nhiên. Em hiểu. Tài liệu quý giá không thể bị mất.” Harry cười cười.

Bất kể là Slytherin nào, cũng là đứa trẻ bị ép trưởng thành.