Harry Potter - Trọng Sinh Hôi Nghê Hạ

Quyển 3 - Chương 59: Đây là hạnh phúc



Vài vị giáo sư bị Peeves dọa chạy theo Dumbledore tới lầu hai, đương nhiên, bọn họ sẽ không nói là vì xem “tư sinh tử” của giáo sư Dumbledore. Thậm chí, một ít Gryffindor lớn gan và một ít Hufflepuff vì nhiều chuyện mà liều lĩnh cũng đi theo. Quả nhiên một đứa bé đang cố gắng bò về phía đại sảnh, phía sau tiểu đáng thương này là cánh cửa phòng làm việc đang mở của giáo sư Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám —— hiển nhiên, đứa bé này hẳn là từ đó mà ra.

A, lẽ nào nói…

Trong đầu các Hufflepuff, hiện ra một suy nghĩ so với vừa nãy càng khiến người kinh khủng —— một huyết thân khác của đứa bé này là giáo sư Lockhart trẻ tuổi mà anh tuấn của bọn họ?!

Các Hufflepuff bắt đầu não bổ bộ dáng lão hiệu trưởng tuổi già yên đương cùng giáo sư Lockhart tuổi trẻ —— cảm thấy đau đầu —— bất quá, được rồi, đứng trước chân ái, tuổi tác không phải vấn đề —— thế nhưng vì sao bọn họ lại run rẩy?! —— a, bọn họ nên tới trạm xá tìm phu nhân Pomfrey lấy chút độc dược thanh tỉnh.

Dumbledore không ý thức được mình náo loạn ra scandal thế nào, có lẽ nói cụ ý thức được, nhưng cũng cảm thấy râu ria —— dù sao người cụ quan tâm đã bị cụ tự tay đưa vào Nurmeard, cụ nhớ người nọ cỡ nào, thì cũng hận mình cỡ ấy. Cụ bước về phía phòng làm việc của giáo sư Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám, hỏi bức tranh thủ vệ đã xảy ra chuyện gì.

Bức tranh nói cho hiệu trưởng, đứa bé này là giáo sư Gilderoy • Lockhart. Về phần vì sao biến thành như vậy, không phải nó có thể biết. Thế nên, lão hiệu trưởng bất đắc dĩ nhìn giáo sư Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám biến thành em bé của mình, muốn bất đắc dĩ bao nhiêu thì bất đắc dĩ bấy nhiêu, a, từ khi cụ cự tuyệt Tom, hàng năm đều phải vì chức vị này mà phiền não… Severus hàng năm đều có xin. Chỉ là, cụ luôn cảm thấy Severus làm giáo sư độc dược học vẫn tốt hơn, không cần thay đổi, đương nhiên chủ yếu là vì, Dumbledore như rất nhiều tiền nhậm khác, cho rằng giáo sư tiết độc dược Hogwarts nhất định phải là bậc thầy độc dược đảm nhiệm mới được.

Bất quá, giáo sư Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám năm nay thoạt nhìn rất… đặc biệt, không phải sao? Chí ít trước giờ chưa từng có giáo sư nào vừa vào Hogwarts ba ngày đã chỉnh mình thành vậy. Được rồi, Dumbledore xoa trán, nhìn Gilderoy • em bé • Lockhart bị McGonnagal ôm vào lòng tựa hồ rất khó chịu, một tá thần chú kiểm tra đánh xuống, tin tức tặng về là không có vấn đề —— điều này khiến cụ càng đau đầu, nhớ tới đủ mọi hành động lúc trước của Lockhart, không khỏi hoài nghi vị giáo sư này có phải ở khi thí nghiệm pháp thuật lại xảy ra sai lầm biến mình thành vậy? A, có lẽ giao bé con cho nhân viên chuyên nghiệp sẽ tốt hơn? Nhìn các giáo sư bên cạnh, không ngoài ý muốn phát hiện viện trưởng Slytherin, giáo sư độc dược học không tới —— a, đương nhiên, Severus • Snape xưa nay không hứng thú với loại chuyện này, nếu tới, vậy mới kỳ quái.

Vì vậy, cụ nhờ McGonnagal đưa bé con tới trạm xá, sau đó về phòng hiệu trưởng ăn chút đồ ngọt thư giãn và ngẫm lại vạn nhất trị không khỏi Lockhart, nên ứng phó thế nào với các nữ sĩ điên cuồng và chức vụ giáo sư bỏ trống —— điều này thật không dễ làm…Về phần Slytherin? Đứa bé kia bất kể thế nào đều có Severus nhìn, hẳn sẽ không thái quá?



Lại nói phân hai đầu, khi Harry ăn xong bữa sáng tính tới thư viện thực hiện lời hứa với phu nhân Pince, cả đám thiếu niên bị gia tộc chiếu cố đều vui vẻ tỏ vẻ sẽ đi theo, một số Slytherin năm trên chủ động quan tâm hỏi học đệ học muội cần gì.

“Potter học đệ, ngài cần gì không?” Soras hỏi.

“Học trưởng có lòng, giúp ta mang hai cây bút lông chim về là được.” Harry nhớ tới hai ngày trước thấy bút lông chim của Sev sắp bị bẻ hư, có lẽ y nên chuẩn bị cho anh một hai cây mới? Miễn cho anh luôn dùng thần chú chữa trị.

Soras lập tức nhớ kỹ yêu cầu của thủ tịch, quyết định mua cây bút lông chim tốt nhất về.

“A, Soras học trưởng, xét thấy ta không thể tới Hogsmeade, thế nên, an toàn và tôn nghiêm của Slytherin tạm thời giao cho học trưởng. Khiêu khích của Gryffindor các vị không cần để ý.” Harry dặn dò, “Nếu các vị có bằng hữu ở Hufflepuff hoặc Ravenclaw, có thể thoáng biểu thị thiện ý. Ta tin tưởng các học trưởng sẽ không quên 《Hành vi thủ tục Slytherin》.”

Bầy rắn giảo hoạt lập tức hiểu ý thủ tịch nhà mình, đều xác nhận.

Vì vậy, khi Harry dẫn bầy rắn vào thư viện bắt đầu công ích sửa sách, phu nhân Pince có chút không ngờ được nhìn các Slytherin nghe Harry chỉ huy theo thứ tự mà dùng thần chú chữa trị từng quyển sách, cách này chỉ có học sinh Slytherin làm được, vì bọn họ nắm giữ nhiều thần chú hơn học sinh của học viện khác. Thần chú chữa trị không được, lại học Harry động thủ dùng cách của Muggle. Cả buổi sáng, bầy rắn vừa sửa sách, vừa luyện tập thần chú, cả hai không sót. Hơn nữa trong quá trình này, gặp vài đoạn thấy hứng thú, bọn họ sẽ dừng lại, ghi chép. Harry cũng không vì thế mà mất hứng, thế nên, bọn họ càng tin phục dụng ý của thủ tịch Potter.

Phu nhân Pince thậm chí rất hữu hảo cho các Slytherin giúp mình sửa sách mỗi người 2 điểm, nhìn các tiểu quý tộc bình thường luôn cao ngạo vì thêm điểm ngoài ý muốn này mà hưng phấn, phu nhân Pince kinh ngạc phát hiện dù là Slytherin, bọn họ cũng là một đứa bé. Chẳng qua vì bọn họ là kéo dài của quý tộc, trên vai gánh lấy trách nhiệm nặng nề. Đôi vai nhỏ bé vì trách nhiệm ấy mà không thể không tăng tốc thành thục, thế nên, cao ngạo thành màu sắc tự vệ tốt nhất —— bọn họ mới là những kẻ khiến người đau lòng.

Các Slytherin lúc này còn chưa biết, hành vi lơ đãng của Harry, gia tăng phúc lợi sau này của bọn họ ở thư viện cỡ nào? Chờ bọn họ biết, đã không thể không kính phục y. Đương nhiên đây là nói sau.

Thẳng đến bữa trưa, Harry mới nghe một Slytherin báo cho y chuyện Lockhart, y cười cười. Quay đầu nhìn về phía người yêu trên ghế giáo sư, y đương nhiên biết Lockhart vì sao biến thành vậy —— bình thuốc bột màu tím bạc thần kỳ kia —— là thành quả nghiên cứu mới nhất của Snape, tên là ma phấn phản thái. Có thể khiến bất kỳ thứ gì trở lại hình dạng ban đầu, khởi nguyên, Snape chỉ là vì một số tài liệu ấu sinh không dễ tìm được, mới nghiên phát ra. Hiển nhiên, loại thuốc bột này hiệu quả rất không tồi. Cũng không biết giáo sư đắn đo được lượng dùng không, nếu không, vậy chuyện vui to lắm. Bất quá, tin tưởng Sala có lẽ sẽ nguyện ý tới nội bộ Slytherin dạy Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám, nếu Sala không chịu, y cũng có thể đúng quy cách dạy bầy rắn này?Harry lại liếc ghế giáo sư, phát hiện Dumbledore không tham dự bữa trưa —— a, có lẽ cụ đang khổ não chức vị giáo sư Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám bỏ trống? Lát nữa hỏi thăm bức tranh ở phòng hiệu trưởng xem.

Vừa nghĩ vậy vừa lẳng lặng ăn trưa, nhớ tới Peeves giải vây buổi sáng, Harry không khỏi buồn cười, quyết định quay đầu phục chế ký ức này gửi tới Đức, ha, tin tưởng hai quý ngài Grindelwald sẽ cảm thấy rất hứng thú.

Có lẽ, một ông lão nào đó sẽ nguyện ý đi ra Nurmeard, vì tình nhân già của mình mà lo lắng một phen? Đương nhiên, y biết đối với hai người này mà nói, gần nửa thế kỷ dằn vặt lẫn nhau sao không phải một thứ tình yêu thâm nhập vào máu? Harry bội phục Dumbledore, cũng kính ngưỡng vị Chúa Tể Hắc Ám có dũng khí từ bỏ pháp thuật kéo dài huyết mạch cho người yêu kia…

Thủy chung, Harry đều cảm thấy ngài Grindelwald càng giống Chúa Tể Hắc Ám hơn Voldemort, đặc biệt sau khi thành bạn tốt với Schatz… Y biết, Schatz sinh ra ở Nurmeard, ngoại trừ một đầu tóc ngắn màu nâu đỏ và cái mũi ưng giống Dumbledore, tất cả của cậu đều là phiên bản từ Gellert • Grindelwald. Cậu tốt nghiệp học viện Ám Nguyệt ở Dumstrang, là học sinh tốt nghiệp ưu tú nhất (xét thấy cha cậu nổ banh trường học mà bị đuổi). Đương nhiên, cũng là học sinh tốt nghiệp có thân phận bí ẩn nhất. Sau khi tốt nghiệp, cậu thành hội đồng quản trị thực quyền lớn nhất Dumstrang.

Khi đó, rất nhiều Thánh Đồ tuổi già đời thứ nhất đều nói, nhìn “Thánh Tử” vĩ đại của bọn họ không cần đoán cũng biết hai người cha của cậu ấy là ai.

Harry lo lắng, có nên để Chiếc Cốc Lửa sớm bắt đầu hơn không?

Bất quá, bản thân Chiếc Cốc Lửa liên lụy nhiều lắm, dính dáng đủ mọi lợi ích. Từ một số văn kiện ngày sau tìm đọc được ở cục hợp tác quốc tế Bộ Pháp Thuật kiếp trước miêu tả, các loại đàm phán khôi phục đã bắt đầu từ trước khi y vào Hogwarts. Gần 9 năm phối hợp mới mở ra được, nhưng cuối cùng vẫn bị Voldemort phá hủy. Hơn nữa vì xảy ra chuyện như vậy, dẫn đến thanh danh Hogwarts ở Thế Giới Phù Thủy tổn hại không ít.

Đương nhiên, lúc đó Harry còn quá nhỏ, không hiểu được. Khi đã hiểu, y chỉ có thể tận lực vãn hồi.

Vậy nên, y hy vọng có thể dành cho Hogwarts một lần Chiếc Cốc Lửa hoàn mỹ. Bất quá một lần Chiếc Cốc Lửa hoàn mỹ phải bảo đảm Voldemort không tới quấy rầy, vì thế, Trường Sinh Linh Giá là then chốt. Đã vậy——

Chú Malfoy thân ái, chú rốt cuộc đưa quyển nhật ký cho ai?

Harry rất bất đắc dĩ thở dài…

Ăn xong bữa trưa, y quyết định dẫn hai người bạn tới Phòng Cần Thiết hỏi quý tử Malfoy một hai, các Slytherin thấy thủ tịch kéo bạn mình đi, không khỏi tỏ vẻ đố kị với Malfoy và Zabini. Thế nhưng, ba người vừa tới cửa đại sảnh đã bị chặn lại.

“Cậu Potter, trò tính dẫn bạn mình đi đâu? Có lẽ, trò sẽ nguyện ý theo giáo sư của trò tới phòng làm việc của ông ấy, xét thấy ở đó có một ngài Malfoy khác đang chờ?” Snape đã chờ ở đây một hồi.

“A, giáo sư, vâng.” Harry cười muốn ngọt cỡ nào thì ngọt cỡ ấy, sau đó quay đầu nhìn Draco và Blaise, “Các cậu đi chứ?”

“Không, tôi phải làm bài tập độc dược học.” Blaise rất có ánh mắt từ chối, sau đó hành lễ với giáo sư Snape lập tức bỏ lại Draco.

“Vậy thì, Draco, cậu có lẽ sẽ nguyện ý đi gặp cha cậu?” Harry hỏi, “Phải biết…”

“A, không,” Draco thấy cha đỡ đầu nhìn chằm chằm mình, hiển nhiên chỉ cần một chữ “Ừ” cậu rất có thể sẽ trở thành Slytherin đầu tiên sao chép 《Tinh thần quý tộc》, một lần của quyển sách đó sánh với 10 lần của 《Hành vi thủ tục Slytherin》, cậu không cần làm vật hi sinh đầu tiên! “Ách, tôi cho rằng, cha tới Hogwarts có lẽ có chuyện cần trao đổi với cậu và cha đỡ đầu, tôi chỉ là người thừa kế Malfoy hiển nhiên thiếu tư cách, vậy nên thứ lỗi. Thay tôi gửi lời hỏi thăm cha, nhờ ông ấy giúp tôi hôn mẹ.” Draco dùng điệu vịnh than nói xong cũng chạy như bay.

“Sev, sao em nghĩ, Draco rất sợ anh?” Harry cười quay đầu.

“Trên thực tế, cả Hogwarts chỉ có em dám giỡn với ta.” Snape tới cạnh Harry, mang theo tự giễu, “Tựa hồ bọn nhóc ở tuổi các em không quá thích ta.”

“Này không được!” Harry cười khẽ, “Nếu sau này con chúng ta không thích anh, nên làm gì bây giờ?” Harry ngữ khí thoáng khổ não.

Bước chân Snape dừng lại, quay đầu nhìn Harry phía sau mình, trong lòng không khỏi mềm mại——

Harry…

Em nguyện ý cho, là gáo nước duy nhất cả đời ta múc đầy.

Một ngôi nhà, có em, có ta.

Đây là hạnh phúc.