Harry Potter - Trọng Sinh Hôi Nghê Hạ

Quyển 2 - Chương 48: Năm nhất kết thúc



Phòng làm việc nhiều ra một người, cho dù y còn núp dưới áo tàng hình, nhìn không thấy, Severus • Snape cũng mẫn cảm mà cảnh giác rút ra đũa phép chỉ vào chỗ không thích hợp, quát: “Kẻ nào?!”

“Sev, là em.” Vừa kéo áo tàng hình xuống, vừa mở miệng.

“Thế nào? Có sao không?” Severus vừa thấy là Harry lập tức thu đũa phép, tới trước mặt y ngồi xuống, cẩn thận kiểm tra.

“Có thuốc trị bỏng không?” Harry hỏi.

“Sao vậy?” Khi Harry cởi ra bao tay da rồng, Snape nhìn bọng nước trên tay y, cũng hít ngược một hơi, “Đây là thế nào?”

“Không sao cả.” Harry trấn an người đàn ông.

Sau đó, y ở khi Severus xử lý thương thế trên tay kể ra tất cả ở phòng học vứt đi.

“Không khác gì trước đây, thế nhưng, khiến em lưu ý là pháp thuật trên người Longbottom… Sev, em cảm thấy nguyên lý pháp trận ấy, em từng thấy ở đâu.” Harry nhíu mày trầm tư suy nghĩ.

“Pháp trận em thấy còn ít sao? Em hầu như xem hết tất cả lời nguyền pháp thuật và nguyên lý pháp trận. Những năm đó em còn bội chi sử dụng Time-Turner… Harry, đáp ứng ta, đừng hai lần sử dụng Time-Turner trong thời gian quay ngược nữa, được không?” Snape nói, anh nhớ kỹ khi mình làm u linh, có một lần Draco cực kỳ phẫn nộ trở về hầm, ở đó mắng Harry, nói y quả thực không muốn sống, dĩ nhiên hai lần sử dụng Time-Turner trong thời gian quay ngược, cuối cùng hôn mê ở Spinner’s End.”Được, em hứa với anh.” Harry biết mình không thể khiến người yêu lo lắng.

Chưa bên nhau được một hồi, đã thấy lò sưởi bén lửa, kế là giọng của Dumbledore: “Severus, tôi cần anh giúp đỡ, cậu Longbottom và cậu Weasley xuất hiện pháp thuật bạo động…”

“Dumbledore, chết tiệt, cậu Potter vừa vụng tay vụng chân nổ vạc, bị thương bàn tay, ông lại nói cần tôi giúp đỡ? Học đồ của tôi quý giá hơn cậu Longbottom đó nhiều.” Snape không hề che giấu bất mãn.

“A, Harry không sao chứ?” Dumbledore vừa nghe lời này, không khỏi khẩn trương.

“Chưa chết được.” Snape lạnh lùng nói.

“A, Severus… Vậy đi, chỗ anh hẳn có thuốc ổn định linh hồn và thuốc ổn định pháp thuật Harry thường uống, nhờ gia tinh đưa mỗi loại tới một bình nhé.” Sau đó đơn phương chặt đứt thông tin.

Harry nhìn sắc mặt người đàn ông biến đen, bất đắc dĩ liếc trắng. Dumbledore chẳng lẽ cho rằng thuốc y thường uống thích hợp tiểu phù thủy khác sao? Bất quá, y thấy Snape thành thạo tìm ra hai liều thuốc trong tủ.

“May mà ở đây có thuốc phòng sẵn.” Trên thực tế, vì giấu người hiểu biết, Snape luôn chế tác vài loại thuốc phiên bản phổ thông, dù là Harry không dùng được, thế nhưng tiệm thuốc thành phẩm của Prince sẽ xử lý sạch đống thừa thải này. Snape không ngại kho lớn ở Gringotts của mình nhiều một bút tài sản ít ỏi.

Nhìn Snape giao chúng cho gia tinh, Harry mở miệng để nó biết cái gì nên nói cái gì không nên nói, rồi mới thả đi.



Hai ngày sau, thành tích công bố. Harry • Potter không thể nghi ngờ cầm cờ đi trước, niên cấp đệ nhất. Hơn nữa dưới sự lôi kéo của y, 30 hạng đầu Slytherin năm nhất chiếm 18 cái, dù là Crabbe và Goyle kém cõi nhất cũng là một trong 50. Mà Gryffindor duy nhất vào Top 10 là cô Hermione • Granger. Nhưng mà dù là cô, cũng chỉ được hạng 5, Top 4 Slytherin có 3 cái, Ravenclaw có 1 cái. Trong Top 10 Hufflepuff có 2 cái, còn lại là Ravenclaw và Slytherin chia xẻ. Thậm chí Slytherin còn thắng hiểm. Đây là rất khó được, phải biết, Ravenclaw được xưng “cỗ máy thi cử”, đi thi với bọn họ hoàn toàn không khó khăn gì.

Bảng điểm học viện, thứ tự cuộc thi cũng tính vào đó. Top 10 đến Top 50 sẽ thêm điểm. Dù sao đây là trường học, bất kể thế nào cũng lấy học tập làm trọng.

Vì vậy, Slytherin và Ravenclaw ở “chiến dịch đoạt điểm” cuối cùng này chiếm đại lượng phần thắng. Mà bình thường Slytherin nhờ nội bộ tiềm quy tắc trên cơ bản không mất điểm, mà Snape bất công tự nhiên cũng khiến Ravenclaw khó mà vấn đỉnh cúp học viện. Thế nhưng Ravenclaw và Slytherin luôn quan hệ rất tốt, hơn nữa Ravenclaw trước nay không có tâm tranh, có thể được thứ hai cũng đã thỏa mãn.

Tính xong điểm học viện, Hufflepuff vui vẻ, tối thiểu không đứng chót, không phải sao? Đối với các tiểu hoan phúc hậu mà nói, không cầu thứ nhất, không cầu thứ hai, đứng chót không sai, thế nhưng thứ ba cũng là tốt. Thế nên, trải qua cố gắng của bản thân, bắt được thứ ba các tiểu hoan cực kỳ vui vẻ.

Khi Harry vành mắt sung huyết, sắc mặt tái nhợt, bước chân phù phiếm bước vào đại sảnh, vài đồng học giao hảo đều báo lấy ánh mắt thân thiết, Harry biến mất hai ngày. Có người nói, là sau khi kỳ thi chấm dứt, ở chỗ ngài xà vương học tập độc dược, vô ý nổ vạc, dẫn đến ngón tay tổn thương nghiêm trọng, vì vậy, mọi người đều biết y dưỡng thương ở chỗ xà vương.Về phần vì sao không đi trạm xá? Thôi đi, trạm xá có ba sư tử ngốc khiến Slytherin không thể chịu được, sao có thể để Slytherin vương tử đã được cả năm nhất thừa nhận vào đó?

Thế nhưng, thấy y như vậy, ở chỗ ngài xà vương nhất định không nghỉ ngơi tốt đi.

“Harry, cậu không sao chứ?” Draco thấy Harry ngồi xuống, hỏi.

“Ách, Harry, viện trưởng không sốt ruột vậy đi? Cậu nhỏ thế, thầy ấy hạ khẩu được?” Hoa tâm đại thiếu Blaise cố ý bĩ bĩ trêu chọc.

“Ách, Blaise, nếu cậu muốn cống hiến tất cả thời gian sau khi học xong trong sáu năm kế tiếp của mình, giúp đỡ viện trưởng thân ái của chúng ta xử lý tài liệu độc dược ghê tởm, cậu có thể nói thẳng, tôi tin tưởng, viện trưởng thân ái của chúng ta nhất định hài lòng có một người xử lý độc dược cố định. Cậu không cần như vậy, thật! Tôi không lừa cậu!” Harry vẻ mặt chân thành nói với Blaise, nhưng nội dung không quá tốt đẹp.

“Ôi, Harry, tôi là bạn tốt của cậu, cậu không thể đối với tôi như vậy. Bất quá, cậu phải nói cho bọn này biết, vì sao cậu biến thành vậy?” Blaise phát hiện, người bạn này của mình tuy rằng không độc, nhưng lời luôn có thể bóp trúng bảy tất, khiến người khó chịu không thôi.

“Tôi sao? Bất quá là lấy được vài thứ rất trân quý, sáu… ách, tròn hai ngày không ngủ.” Harry hiện lên một nụ cười rất có cảm giác thành tựu, “Bất quá, đáng giá, cực kỳ đáng giá.”

Đã không ít học sinh biết gia chủ Potter tuổi trẻ này là nghiên cứu cuồng, thế nên, không tiếp tục quấn quýt vấn đề này nữa.

Hôm nay, lễ đường bố trí lấy màu bạc và màu lục cao quý làm chủ, cao nhã mà không xa hoa, vì dựa theo điểm học viện hiện tại, Slytherin ổn cầm cúp. Đây là Slytherin liên tục bảy năm bắt được nó. Bọn họ có vẻ hưng phấn, thế nhưng ngay cả vậy, lễ nghi quý tộc khắc vào xương cũng không cho phép bọn họ đơn giản phóng túng.

Harry nhìn cảnh này, y có thể đoán được giờ này khắc này ngồi ở đại sảnh then chốt Sala nhất định rất tự hào, vì có các Slytherin ưu tú như thế.

“Lại một năm trôi qua,” Chờ người ngồi đủ, Dumbledore đứng lên, “Trước khi thoả thích hưởng thụ các món ăn ngon miệng, ta phải phiền mọi người nghe vài lời lẽ nhạt nhẽo của một ông già. Đây là một năm đặc sắc cỡ nào! Bộ não của các trò khẳng định đã phong phú hơn quá khứ không ít. Kế tiếp có cả kỳ nghỉ hè đang chờ các trò, có thể để các trò ở trước khi học kỳ sau bắt đầu, tiêu hóa chúng, giúp cái đầu trống rỗng. Giờ thì, theo ta được biết, chúng ta đầu tiên phải tiến hành nghi thức trao cúp học viện, các học viện cụ thể đạt được như sau: thứ tư, Gryffindor, 327 điểm thứ ba, Hufflepuff, 352 điểm Ravenclaw 536 điểm, Slytherin 872 điểm.”

Trên bàn ăn Slytherin vang lên tiếng vỗ tay rụt rè, Harry thấy người yêu khó được vỗ tay, vì vậy nở nụ cười.

“Đúng vậy, đúng vậy, tất cả mọi người biểu hiện rất tốt.” Dumbledore nói, “Bất quá, gần nhất xảy ra vài chuyện cũng có tất yếu tính vào.” Lễ đường trở nên an tĩnh, nụ cười của các Slytherin không giảm, bọn họ tin tưởng, thành tích chênh lệch hơn ba trăm điểm với thứ hai, ai cũng không thể phá hư tâm tình tốt hôm nay của bọn họ. Mà Harry âm thầm vì Gody đáng thương nhéo một phen mồ hôi lạnh.”Ách, ách,” Dumbledore đằng hắng cổ, “Ta có một số điểm cuối cùng phải chia. Để ta xem nào. Được rồi… thứ nhất, cậu Seamus • Finnigan… dùng một cây chổi cũ cực kỳ đặc sắc bay một lần, vì thế, ta thưởng cho Gryffindor 50 điểm.”

“Ôi, không…” Trên bàn ăn Hufflepuff truyền đến tiếng uể oải. Các tiểu hoan thật vất vả lấy được thứ ba, cứ thế đứng chót. Sắc mặt của giáo sư thảo dược học tốt bụng Pomona • Sprout đều thay đổi, Harry có thể tưởng tượng quá trình biến đen của Helga • Hufflepuff bình thường mềm lòng nhưng đôi khi cực bạo.

“Thứ hai, cậu Ron Weasley… Trò ấy đánh thắng một bàn cờ đặc sắc nhất nhiều năm qua của Hogwarts, ta vì thế thưởng cho học viện Gryffindor 50 điểm.” Harry thấy các Gryffindor lần thứ hai hoan hô, không khỏi thay Godric • Gryffindor thấy không ổn.

“Thứ ba, cô Hermione • Granger… Trò ấy đối mặt liệt hỏa, lãnh tĩnh suy luận logic, ta muốn thưởng cho học viện Gryffindor 50 điểm.” Các học sinh Gryffindor đều mừng rỡ như điên, thậm chí nhảy lên nhảy xuống trên bàn. Ôi, Merlin, tha thứ cho bọn họ, dù sao bọn họ bay lên tròn 150 điểm! “Thứ tư, Neville • Longbottom…” Dumbledore nói, lễ đường nhất thời phá lệ vắng vẻ, “Trò ấy biểu hiện can đảm không sợ và dũng khí hơn người, vì thế, ta thưởng cho học viện Gryffindor 60 điểm.”

Tiếng ồn ào quả thực đinh tai nhức óc, các học sinh biết, Gryffindor hiện tại là 537 điểm, đứng thứ hai, tuy không phải thứ nhất nhưng là thứ hai, cảm giác không cần đứng chót thật tốt.

Mà các Ravenclaw rất không vui trừng bàn ăn Gryffindor, tuy bọn họ là mọt sách, nhưng không có nghĩa bọn họ không muốn thứ tự, đây là kết quả của cả bảy niên cấp Ravenclaw cố gắng. Mà lần thêm điểm này của hiệu trưởng đặt cố gắng một năm của bọn họ ở đâu?

Harry nhìn phản ứng của các tiểu ưng, lại nhìn sắc mặt không tốt của giáo sư bùa chú Fillius • Flitwick, một lần nữa thở dài, Dumbledore ơi, Dumbledore, tuy cụ có ý tốt, ý tốt với Gryffindor, thế nhưng, Hufflepuff và Ravenclaw cũng không dễ chọc hơn Slytherin bao nhiêu… Harry giờ có thể khẳng định, Nana nhất định cười đến cực kỳ xán lạn, mà Gody…

Ai, Gody đáng thương, nguyện Đấng Pháp Thuật vĩnh viễn bảo vệ ngài…



Các học sinh từ lễ đường trở về, đều kiểm tra còn sót lại gì ở ký túc xá không, kế gục đầu ngủ. Mà Harry sau khi về ký túc xá, vệ sinh mình một phen cũng ngủ.

Ngày thứ hai, gia tinh Hogwarts tới đánh thức Harry. Nói cho y bốn đầu sỏ đã chờ ở trang viên Potter, bọn họ sẽ lấy thân phận người giám hộ nhà Potter chỉ định cho Harry, ở nghỉ hè này chính thức trở thành người nhà của y.

Trước khi đi, một phần thông báo phát tới tay mỗi học sinh, cảnh cáo bọn họ ngày nghỉ không được dùng pháp thuật, thế nhưng, Harry thấy các Slytherin cười nhạt, mà y cũng vậy —— phải biết, y không chỉ sở hữu hai cây đũa phép, cộng thêm ở trang viên Potter cổ xưa, huống chi còn có bốn đầu sỏ.

Trước khi đi, Harry tới một chuyến chỗ Snape, đưa một cái khóa cảng cho anh, lại mặt dày mày dạn đòi một cái ôm. Sau đó cầm hành lý còn lại không nhiều của mình, hội hợp với Draco, Blaise.

Trên xe lửa, Draco tỏ vẻ có cơ hội phải mời Harry tới trang viên Malfoy làm khách vài ngày, y đáp ứng. Kế cho ba người bạn mỗi người một quyển sổ tin nhắn và thí nghiệm cách dùng. Cách nhắn tin thần kỳ kiểu mới này khiến cả ba cực kỳ hưng phấn, bắt đầu lục lọi cách dùng.

Vì vậy, Harry một mình ngồi bên cửa sổ cầm một quyển sổ tin nhắn màu đen, quyển này không phải liên hệ với bọn Draco. Nó vốn là một đôi, một quyển khác tự nhiên trên tay giáo sư độc dược, y viết một câu trên đó: “Vừa bước lên hành trình, em đã bắt đầu nhớ anh.”

Sau đó, mỉm cười khép lại, nâng mắt nhìn cảnh sắc chạy như bay về phía sau ngoài cửa sổ, hồi ức cuộc sống hai lần năm nhất. Trò chuyện với bạn bè, chia xẻ đồ ăn vặt, thời gian rất tốt đẹp.

Tới nhà ga, Harry cáo biệt đồng bọn, gọi Kelly tới, sau đó, để nó dẫn mình về nhà.

Nhà, một từ tốt đẹp cỡ nào.