[Harry Potter Đồng Nhân] Cuộc Sống Trong HP Của Ngụy Sở Hiên

Chương 34: Cuộc nói chuyện của severus và lucius



Rời khỏi văn phòng ma dược, cả Draco và Neville cảm giác như được giải thoát, vậy mà Harry còn cảm thấy tiếc nuối: “Ai…. Sao có thể nhanh thế được nhỉ……” – Harry cảm thán, sau đó khoái trá nhận lấy cái nhìn xem thường của Draco và Neville.

Harry và Draco nhìn Neville rời đi, đến khi Neville biến mất sau góc ngoặt, Draco mới nói: “Ai, cuối cùng cũng đi rồi, cái mùi này…..” – Nói xong còn rùng mình

Harry nhìn Draco một cái xem thường, lôi kéo cậu nhanh chóng đi về phòng ngủ: “Nhanh lên, sắp đến giờ giới nghiêm! Mình không muốn bị lão Flich tóm được!”

Mấy lớp học hôm thứ năm không quá khó khăn, Thảo Dược Học và Lịch Sử Pháp Thuật, nhưng không thể không nói rằng, cái môn Lịch Sử Pháp Thuật này quả là…. Vô cùng chán ngắt! Vốn môn học đã chán rồi, lại còn được xếp lịch vào buổi chiều, thến nên, tất cả đều ngủ!

Nhìn đi, mấy tên cuối lớp còn mang cả giường gấp đến đây. Harry toát mồ hôi hột, nhìn biểu hiện của nhóm tiểu động vậy….. A, quả nhiên là thế giới pháp thuật có khác, nếu là ở Trung Quốc, không khéo đã bị ăn thước rồi.

Severus xử lý một số chuyện cá nhân xong, liền liên lạc với Lucius, muốn cùng nhau tâm sự. Những tin tức thu thập được từ Neville đối với y không phải là hoàn toàn vô dụng.

“Được rồi, bạn tốt, không phải lúc nào ngươi cũng có thể thường xuyên đến Malfoy trang viên, nói đi, rốt cuộc là có chuyện gì?” – Lucius luôn bày ra cái thái độ này, làm cho người ta hận không thể đạp một phát vào mặt hắn.

“Hừ, dùng cái đầu bọc cỏ lác của ngươi suy nghĩ một chút, cũng có thể biết ta đến đây là nhất định có chuyện quan trọng. Chẳng lẽ ngươi muốn nói chuyện ở chỗ này sao?” – Mặc kệ đối phương là ai, cho dù có là Dumbledore, Xà vương đại nhân cũng vẫn phun nọc, huống chi đây còn là bạn bè bao năm của y nữa.

Thực hiển nhiên, cho dù là bạn tốt, Lucius cũng không thể hoàn toàn thích nghi với nọc độc của giáo thụ đại nhân, khóe miệng không khỏi co rút: “Được rồi, mời đi lối này.”

Trong thư phòng của nhà Malfoy, hai người tùy tiện tìm một chỗ ngồi thích hợp.

“Nói như vậy, Hắc Ma Vương sẽ trở lại?” – Lucius chau mày, đây cũng không phải là tin tức tốt lành gì. Mười một năm trước, tin Hắc Ma Vương chết đã làm cho nhóm Tử Thần Thực Tử chịu đả kích rất lớn, nhưng Lucius lại cảm thấy hắn ta thất bại là điều tất nhiên. Hắc Ma Vương càng về sau càng trở nên điên cuồng cực đoan, không còn là người đầy lý trí và cao ngạo nữa. Một Hắc Ma Vương như vậy không xứng để gia tộc Malfoy dốc sức phục vụ, tuy rằng tên kia dù sao cũng là huynh trưởng của hắn….. Nghĩ đến đây, mặt Lucius càng đen: Tên huynh trưởng chết tiệt, mới trước đây sùng bái hắn như vậy, khi đó hắn vẫn là một người đáng để sùng bái, nhưng về sau thì sao?! Hắn thế nhưng điên cuồng dùng thần chú tra tấn để trừng phạt!

Severus cười nhạo một tiếng: “Sách, nếu như Harry mà được xem những kí ức này, khẳng định sẽ nói: Hắc Ma Vương đã trở lại!”

Lucius hừ một tiếng, nghĩ rằng: Ai dám cùng cái tên quái vật kia so tài về logic trinh thám chứ, chả dại mà đâm đầu vào chỗ chết! “Được rồi, đừng nhắc đến bảo bối của ngươi với ta. Ý của ngươi là Hắc Ma Vương muốn trộm hòn đá phù thủy? Cái đó để làm gì chứ?”

Severus hừ một tiếng: “Không phải là hắn vẫn muốn được trường sinh sao? Nhưng mà khẳng định là có nguyên nhân khác.”

“Ai. Sao ngươi không nói chuyện này với bảo bối nhà mình ấy, đến chỗ ta làm gì?” – Lucius có chút kinh ngạc nói. Cũng không thể trách hắn, bởi vì căn nguyên đầu não của tất cả không phải là bắt đầu từ Harry sao. Nghĩ nghĩ, Lucius đột nhiên rùng mình, tên nhóc kia căn bản là người không thể đắc tội, bằng không, có chết cũng không hiểu vì sao mình chết. Lại nói tiếp. Draco còn ở bên cạnh tên nhóc đó…… Được rồi, là người làm cha, hắn cảm thấy cao hứng thay cho Draco……

“Hừ, ngươi cho là Hogwarts an toàn đến mức có thể thảo luận mọi vấn đề không?” – Severus khinh bỉ nhìn Lucius, thầm nghĩ, sao đầu óc của ông bạn này càng ngày càng thấy thoái hóa? Đến lúc già liệu hắn có mắc bệnh mất trí của Muggle không biết? Severus càng nghĩ càng thấy sợ, y cũng không muốn có một lão ban già ngây dở. Vì thế, từ sau buổi nói chuyện này, hàng tháng ngoài ma dược bảo dưỡng dung nhan, Lucius còn nhận được cả thuốc bổ não…. Một phút mặc niệm cho Lucius……

“Nga……. Cũng là,” – Lucius thận trọng gật đầu – “Nhưng nếu hắn thực sự trở về, vậy sẽ phải tìm một người mà hắn tín nhiệm, hơn nữa lại là một Tử Thần Thực Tử trung thành…..”

Severus nhếch môi cười, khẽ liếc mắt nhìn Lucius: “Ngươi đoán xem Hắc Ma Vương sẽ tìm ai đầu tiên?” – Thanh âm trầm thấp như quỷ đói từ địa ngục về, làm cho Lucius nổi hết da gà – “Sẽ….. tìm ta?” – Mặt Lucius run rẩy, biểu tình hoảng sợ kia thật không có phong cách Malfoy gì cả.

“Lucius, lễ nghi quý tộc của ngươi đâu?” – Severus hừ lạnh một tiếng, khí thế cường đại làm cho Lucius phải yên lặng, cho nên có thể nói, khí lạnh của Severus không chỉ làm cho đám học trò run rẩy, ngay cả người bình thường cũng lạnh không kém.

“Được rồi, được rồi, Severus ngươi có biết, tư vị của Chiết Tâm Trí Thuật không dễ chịu….” – Lucius tự giễu, hắn đương nhiên biết mình đã biểu hiện hơi quá.

“Theo ký ức của tên nhóc kia, đến cuối cùng Hắc Ma Vương đã không còn thực sự tín nhiệm, bởi vì trong trận đánh cuối cùng kia, Tiểu Long là người lãnh đạo, mà cũng không có các ngươi….. Ta có thể đoán rằng vì trước đó các ngươi gặp sai lầm, làm cho hắn tức giận, cho nên…… Hắn có thể là đã bỏ qua cho Tiểu Long, do đó có thể đã trừng phạt các ngươi!” – Severus cau mày – “Có thể là do các ngươi không lấy được quả cầu tiên tri khiến cho hắn tức giận.”

“Cái tên điên kia, chỉ cần có một chút không vừa lòng là hắn sẽ phát cuồng!” – Lucius có chút táo bạo, sắc mặt tái nhợt đi, chính là vì câu bỏ qua cho Tiểu Long kia. Theo ánh mắt đỏ dần lên, có vẻ hắn đang có xu thế muốn phát cuồng.

“Được rồi, bình tĩnh đi! Ngươi làm sao thế?” – Severus cau mày – “Không phải là Tiểu Long sẽ không sao đấy thôi. Cái tên không đầu óc nhà ngươi bình tĩnh lại cho ta.” – Hiển nhiên Severus là người khẩu xà tâm phật, có thể nhìn thấy trong mắt y là lo lắng dành cho Lucius, không phải chỉ là vì cảm xúc nhất thời vừa rồi của Lucius.

Nhìn Lucius bình ổn cảm xúc, Severus mới nói tiếp: “Không biết ngươi có chú ý không, năm thứ hai, toàn bộ chuyện này bắt đầu từ một cuốn nhật ký! Ký ức của hắn rất mơ hồ, bởi vì ngẫu nhiên mới nhìn đến… Nhưng khẳng định đây là mấu chốt.” – Severus cau mày nói – “Còn lại vấn đề sống lại của Hắc Ma Vương. Hiện tại chúng ta…… A, sống lại?” – Severus đột nhiên dừng lại – “Sao ta lại không nghĩ ra chứ, cái Hòn đá phù thủy chết tiệt kia có thể trường sinh! Hắc Ma Vương muốn dùng nó để sống lại.”

Lucius run lên: “Chết tiệt! Lão ong mật sao có thể đặt một thứ nguy hiểm như thế ở Hogwarts được chứ?”

“Hừ, đương nhiên là muốn bồi dưỡng cứu thế chủ của lão!”

“Nói đến nhật ký…. Hắn có cho ta một cái……..” – Lucius nói xong xoay người, lấy từ trên giá sách xuống một quyển nhật ký kiểu cổ xưa, đưa cho Severus.

Severus mở ra, bên trên có viết Tom Marvolo Riddle. Còn lại không có gì cả, có chút kỳ quái, nhưng y có thể cảm nhận được rõ ràng hơi thở của ma thuật hắc ám, hơn nữa…. còn có dấu vết của luyện kim thuật.

“Là kết quả của ma thuật hắc ám và luyện kim thuật, chắc chắn!” – Severus đưa ra kết luận – “Nhưng thứ này không đơn giản, trước để ta nghiên cứu hai ngày đã!” – Sau đó trực tiếp thu nhỏ lại, đút vào túi áo.

Nhìn động tác linh hoạt của Severus, Lucius chỉ có thể giương mắt nhìn. Nhưng mà nghĩ đi nghĩ lại, đồ của Hắc Ma Vương cho nhất định là thứ nguy hiểm, kiểm tra một chút cũng tốt.

“Còn có, ngươi có chú ý không, tên nhóc kia chết là vì giết con rắn kia…..”

“Nagini, ta biết con rắn đó, là hậu duệ của xà quái, kịch độc.”

“Đúng, chính là con rắn đó, cứu thế chủ đã hạ mệnh lệnh giết chết con rắn đó. Ta nghĩ hắn sẽ không làm cái gì vô dụng, vậy có thể đoán là muốn giết Hắc Ma Vương thì phải diệt con rắn đó. Về điểm này, ngươi có nghĩ gì không?” – Severus cười lạnh hỏi.

“Nga, không, lẽ nào là cộng sinh linh hồn? Không không….. Sao có thể như thế được, hắn không thể cùng một con rắn cộng sinh linh hồn? Chẳng lẽ là nhân xà luyến, không thể nào, quá ghê tởm!!!” – Toàn thân Lucius nổi da gà, sắc mặt tỏ vẻ ghê tởm.

Cộng sinh linh hồn là chỉ một loại khế ước được ký kết giữa hai linh hồn. Sau khi hình thành khế ước, sẽ trở thành hỗ dung hợp, nếu một trong hai linh hồn bị thương, thì cả hai sẽ chia sẻ thương tổn. Nói cách khác, nếu một trong hai chết, chỉ cần cái kia bất tử, thì cả hai sẽ không chết, chẳng qua có khả năng nửa chết nửa sống…. Nhưng loại khế ước này bình thường chỉ có tình nhân mới có thể ký kết, hơn nữa là ký kết trong vô thức.

Khóe miệng Severu nhếch kên……. Hắn chưa từng có suy nghĩ đến nhân xà luyến? Mệt cái tên Lucius kia có thể nghĩ ra được.

“Đủ rồi, Lucius! Hắc Ma Vương là loại người thế nào ngươi không biết sao? Ngươi cho rằng hắn sẽ yêu một con rắn đến mức độ nhân xà luyến sao? Ngươi cho rằng hắn sẽ ký kết khế ước linh hồn với một con rắn?” – Severus rít lên.

“Được rồi, được rồi, đừng kích động, Severus……” – Lucius nghĩ nghĩ, ý tưởng vừa rồi quả là có chút càn rỡ – “Nếu không phải cộng sinh….. chẳng lẽ là xé rách?” – Khóe miệng Lucius run rẩy, sắc mặt càng đen – “Hắn điên sao?”

“Tất nhiên là hắn cũng có những bí mật để trường sinh. Ngươi tìm xem có sách về vấn đề này không, về việc xé rách linh hồn, về trường sinh bất tử. Ta cũng sẽ về trang viên Prince xem có tìm được cuốn sách nào liên quan không.” – Severus nói.

“Được, có thể.”

“Tốt lắm, Lucius, chúng ta nói đến chuyện khác.” – Severus nói xong, nhìn về phía Lucius, ánh mắt lợi hại như muốn xuyên thủng đối phương – “Ngươi làm gì Draco?”

Sắc mặt Lucius rất bình tĩnh: “Làm việc nên làm, ngươi hẳn là biết, hài tử của gia tộc Malfoy thường trưởng thành sớm.”

“Ngươi nên phụ trách hành vi của bản thân, Lucius, ngươi còn nhớ được bản thân cũng là một người của gia tộc Malfoy?” – Không khí lập tức trầm trọng.

Lucius thở dài một hơi, chân thành nhìn người bạn tốt của mình: “Nếu Malfoy đã muốn, nhất định sẽ đạt được.”

“Hừ, với điều kiện tiên quyết là không ảnh hưởng đến vinh quang của gia tộc!” – Severus cười lạnh – “Ngươi xác định ngươi làm thế là thích hợp? Sẽ không làm cho gia tộc Malfoy long đong chứ?” – Mỗi một câu nói của Severus, sắc mặt Lucius lại tái nhợt thêm. Tuy rằng Severus là người độc mồm, nhưng nói gì cũng đều trúng trọng tâm. Nếu hắn muốn tiếp tục, sẽ phải giải quyết vấn đề này….

“Tốt lắm, quyết định thế nào là ở ngươi. Ta chỉ nhắc nhở ngươi một chút mà thôi, miễn cho ngươi sau này lại hối hận. Ta đi dây, chúc ngươi có tâm tình tốt.” – Severus lộ ra nụ cười giả, xoay người rời đi.

Tâm tình tốt? Một tin là Hắc Ma Vương trở về, một cái là phải đưa ra một quyết định khó khăn, tâm tình của hắn có thể tốt được sao? Lucius thở dài một hơi, cười khổ.

Severus đã cảm thấy tình cảm của Lucius dành cho Draco có chút không bình thường từ lâu rồi, nhưng đến khi hiểu được, thì hắn đã hãm sâu trong thứ tình cảm đấy. Chỉ là không nghĩ hắn lại làm chuyện đó với hài tử…. Thật đúng là diễn xuất của Malfoy – Malfoy muốn, thì sẽ có được. Nhưng mà khi phải đối diện với lợi ích của gia tộc, ngươi sẽ làm thế nào đây hả Lucius? Phải biết rằng, trước khi là Lucius, ngươi là một Malfoy……

Severus cảm thán quay về văn phòng ma dược, đem cuốn nhật ký vừa lấy được nhét lên giá sách, trong lòng có chút lo lắng.